Chương 29: Chọn ngài (Cao H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: chương này từ ngữ tục tĩu, r18, cao H, reader nào bị phản cảm chỉ cần đọc nửa cuối, không tiếp nhận những đầu óc trong sáng
Cực lực cân nhắc!
---
Người con gái xử nữ cuối cùng cũng bị phá thân, tiếng khóc vừa nỉ non vừa yêu nghiệt, vang vọng khắp phòng ngủ của tiên nhân

- Dừng lại, ngài làm đau em quá..

Từ nơi giao hoan của hai người tiết ra giọt máu đào, hoà với dịch thuỷ từ trước chảy dọc xuống mông tròn của Lumine. Một màn này rơi vào ánh mắt dục vọng của Xiao, lại càng khiến ngài ta thêm điên cuồng, chẳng hề thương hoa tiếc ngọc

Côn thịt lúc này như bị nghìn cái miệng nhỏ hút lấy, lấp đầy chật chội trong u huyệt, phần đầu nhẵn tròn đâm liên tục vào điểm sâu nhất, khiến Lumine đau đến phát khóc. Lỗ nhỏ bao trọn, giữ chặt côn thịt như không muốn nhả ra, khiến Xiao càng động càng ham muốn thêm

- Nhanh quá, dừng... dừng...

Người con gái dưới thân Xiao đã nói không thành lời, chỉ biết rên rỉ từng tiếng ngắt quãng theo nhịp thúc từ hông Xiao. Bầu ngực bị cắn đến sưng đỏ của cô cũng nẩy lên, tạo ra một bức tranh dâm loạn

Xiao lúc này đã luận động đến tiêu hồn bạt phách, cổ họng không kìm được mà thở ra những tiếng nặng nề. Thân thể của Lumine vừa mềm vừa thơm, lại rất chặt, từng vòng nhuyễn trong u huyệt ôm siết lấy hạ bộ căng cứng của Xiao, mời gọi ngài ta tiến đến nhiều hơn nữa

- Xiao, Xiao

Lumine ngửa cổ, mê man gọi tên vị tiên nhân, cả thân hình từ đau đớn đã chuyển sang khoải cảm, khiến u huyệt non mềm thêm áp sát vào côn thịt

- Ta đây

Xiao hơi rút bản thân ra, sau đó vận sức đâm thẳng vào hoa tâm, khiến người của Lumine giật nảy về phía sau. Sau đó ngài đẩy hai chân cô lên thêm rộng, hứng trọn từng đợt đẩy hông như vũ bão

- Không.. không....

- Ngoan nào, ta sắp ra rồi

Lumine bị khoái cảm tụ ở bụng dưới, hoa huyệt bóp chặt như muốn cắn đứt hạ thân Xiao. Vị tiên nhân chống tay xuống giường, trao cho cô gái nhỏ một nụ hôn đầy ướt át, thân dưới đẩy càng lúc càng nhanh. Lỗ nhỏ bây giờ đã sùi nước trắng đục, giật lên từng đợt, sau đó vỡ bùng một tiếng, dịch thuỷ tiết mạnh ra như thuỷ triều

Cùng lúc đó, Xiao cũng bắn ra hạt giống trắng đục vào sâu trong cổ tử cung, trộn lẫn dịch của hai người với nhau

- A...

Lumine kêu lên, cả người oằn lên vì dục vọng phát tiết, phiếm hồng vì lần đầu trải qua nhục dục

Lumine sau đó toàn thân bất động bất động mất vài giây, sau đó mơ màng nhìn thấy Xiao cởi trói cổ tay mình khỏi thành giường

Cô run rẩy định chống tay ngồi dậy, ai ngờ liền bị đôi bàn tay rắn chắc kia bế bổng lên đặt xuống đùi

Xiao vuốt mái tóc vàng óng rối bời cho cô gái nhỏ, bàn tay mân mê lên khuôn mặt mà mình hằng nhung nhớ, khàn giọng hỏi

- Yêu ta không?

Cô nghe vậy thì xụi lơ, cảm thấy người trước mặt có chút ấu trĩ. Rõ ràng là ngài ta cưỡng gian cô, ép cô phải nhận thứ to lớn đó, vậy mà giờ đây lại đi hỏi điều này

Lumine ngồi trên đùi Xiao, bị ngài ta ôm trọn lấy eo, bầu ngực cọ vào người nam nhân, đón nhận ánh mắt vừa thâm trầm vừa khát khao hối thúc cô trả lời

Cô xấu hổ, quay đi

- Em chưa biết...

- À, ra thế

Ánh mắt của Xiao chuyển sang nguy hiểm

Trong tức khắc ngài ta giữ chặt lấy đầu cô, cầm côn thịt lại lần nữa dựng đứng đâm vào hoa huyệt đang tiết nước. Bên trong, hạt giống và dịch thuỷ trộn lẫn chưa kịp chảy hết ra, lại một lần như bị đẩy vào sâu thẳm

- Đừng mà, cho em nghỉ....

Lumine bị khoái cảm lần hai khiến người run run, đập mạnh vào lồng ngực rắn chắc của ngài ta hòng thoát thân. Ai dè Xiao một tay giữ chặt vai, một tay nắn mông cô mạnh phát đau, rồi ghé vào tai cô thì thào

- Ta đợi em 2000 năm, không phải để nhận một lời dối tâm

Nói xong, Xiao thúc người lên, nhồi khít từng tấc trong lỗ nhỏ của cô

Chín nông một sâu, ba nông một sâu, năm xoay ba trở, Xiao mang tất cả để thao túng cô, khiến Lumine không còn phát được ra tiếng

Ngài ta nghiêng sang hôn mút ngực của Lumine, tạo ra những đoá hồng nở rộ, chói mắt. Lumine ngoài việc ôm lấy cổ ngài ta, chịu đựng từng cứ đâm xuyên thấu, thì hoàn toàn không phản ứng được gì nữa. Cô rên rỉ, mười đầu ngón chân co quắp

- Dừng lại đi, xin ngài...

- Đừng lo, ta ra rồi

Xiao ngẩng lên giữ chặt đầu cô, đưa lưỡi mình liếm qua một vòng đôi môi mọng, thêm một lần bắn thứ ấm nóng vào sâu trong cô, giải phóng dục vọng

Lumine rên một tiếng ấm ức, hoa huyệt vẫn chưa chịu nhả ra thứ nam tính đó

Lúc sau, cô nhăn mặt gục đầu xuống vai vị tiên nhân, mông giật liên tục vì phải nhận một lượng lớn dịch trắng

Xiao lúc này mới lấy lại chút ý thức, nhận ra nước mắt đã tắm ướt khuôn mặt nhỏ kia, đáy lòng vừa thoả mãn vừa xót xa

Ngài ta vòng tay ôm lấy cô, tiếp tục hỏi

- Yêu ta không?

Lumine nằm trong vòng tay của Xiao vừa thở gấp, vừa căm hận suy nghĩ. Đúng là đàn ông ai cũng giống nhau kể cả tiên nhân, chỉ nghĩ bằng nửa thân dưới

- Yêu

- Thật là yêu chứ?

Lumine khó chịu ngẩng lên, định dẩu môi mắng lại, mới nhận ra ánh mắt của vị tiên nhân trong lòng đang hướng xuống nơi giao hoan ban nãy của hai người

Thứ nước sủi bọt trắng ngai ngải tràn ra từ u huyệt của cô, rơi xuống ga giường một vũng đặc sệt ướt đẫm. Xiao nhìn lên, thấy toàn bộ trên thân thể Lumine là dấu tích đánh dấu lãnh thổ của mình, cảm thấy vô thực không thành lời

Đây không phải là mơ chứ, thật sự Xiao đã làm tình với người mình yêu sao?

- Xiao, ngài sao vậy?

Lumine rụt rè hỏi, nhưng ngay lập tức bị ngài ta nắm lấy hông xoay người ra sau

Cô chưa kịp phản ứng gì, đã bị Xiao nắm tóc ép chặt người vào tường, u huyệt sưng tấy lại một lần nữa bị công phá

- Ư.. tên khốn kiếp....

Lumine giọng khản đặc, tiếng mắng chửi ngắt quãng theo từng lần côn thịt công phá sâu lún bên trong cô. Đã bị đùa giỡn gần một canh giờ, tiểu huyệt non mềm không chịu đựng nổi mà ứa ròng mật dịch. Nhưng tư thế này, lại khiến tử cung bị đâm đến hơi lệch sang một bên, cho phép hai hòn ngọc của Xiao lút cán mà chạm vào vách thịt của cô

Xiao khoá hai tay cô ra đằng sau lưng, thèm khát liếm dọc một đường từ gáy xuống lưng của người con gái, sau đó mút mát liên tục để lại vết tích

Lúc này Lumine đã lả người vì dục vọng cao trào, chỉ biết phát ra những tiếng rên rỉ hưởng ứng cho từng cú đâm của Xiao, hoa huyệt co bóp loạn nhịp như có ý thức riêng

- A...a... tha em... tha em đi mà Xiao

Xiao cúi đầu ngắm phía đoá hoa đang bị mình gắt gao khai mở, hoa hạch sưng tấy, lông tơ mềm dính nước lấp lánh. Côn thịt tím đen gân guốc nhồi vào từng nhịp làm đoá hoa co rút lại, khi rút ra như kéo cả âm vật nồn nộn cắn giữ không buông

Trong căn phòng từng là nơi tu luyện của Hàng Ma Đại Thánh, nay mọi ngóc ngách đều có mùi giao hoan dày đặc, không còn chút gì linh thiêng tôn kính

Xiao đẩy chặt cô gái nhỏ vào tường, hai cánh tay chống đến nổi gân xanh, thân dưới liên tục vận động, làm mông của Lumine chỉ có thể rung lắc chóng mặt mà hứng lấy

Lumine nghẹn họng, để mặc cho côn thịt không ngừng dập vào hoa tâm đang co giật, đâm tầng dịch thuỷ cuộn trào vào lại trong cô

- Lumine, Lumine, em có muốn đi, ta cũng sẽ bắt em về bằng được!

Xiao bóp cằm Lumine bắt cô phải quay lại để hôn mình, thân dưới đẩy mạnh liên tục, sau đó chốt một cú thúc mạnh nhồi sâu vào cô, đem toàn bộ những gì còn sót lại trong hai hòn ngọc tưới vào trong cô gái nhỏ

Cơn thống khoái này cuối cùng cũng đánh gục Lumine, cả người cô ngã về một bên bất tỉnh, mặc cho người đằng sau tiếp tục rút côn thịt ra, bắn dịch trắng đục lên mông cô

---

Lumine tỉnh dậy, ánh nhìn mơ màng chạm vào khuôn mặt tuấn tú nằm ở gối bên

- Chào buổi sáng

Xiao mỉm cười nhẹ, gạt đi một sợi tóc vàng xoã xuống mũi cô

Sau một màn mây mưa hôm qua, cả hai đã ôm nhau một mạch đến sang hôm sau mà không mộng mị. Xiao phải thừa nhận, đây là giấc ngủ ngon nhất cậu từng có trong suốt hai kiếp thần tiên

Lumine cũng máy móc đáp lại

- Chào... buổi sáng?

Cô như chợt nhớ ra điều gì đó, nên gạt tay ngài ta ra, rồi choàng chăn ngồi thẳng dậy

Trên chiếc giường tre nhỏ bé, khắp nơi đều là dấu tích của hai người. Dưới dưới nệm, bên cạnh những vệt nước đã khô, lấp ló giọt máu xử nữ của Lumine

Một cơn đau lập tức truyền đến từ thân dưới khiến Lumine nhăn mặt. Cổ nhân nói đúng, nỗi đau phá thân chỉ xếp sau đau đẻ, không sai không sai

Xiao cũng ngồi dậy theo. Ngài ta toàn thân không mảnh vải, phần lông tơ ở cơ bụng rắn chắc kéo dọc xuống con cự long đã phá nát thân cô hôm qua, tuy đã say ngủ nhưng vẫn tính là khổng lồ

- Em giận ta sao?

Xiao dè dặt hỏi, khuôn mặt xụ xuống như chú chó con bị bỏ rơi

Lumine giật giật lông mày, mở chăn nhìn xuống cơ thể của mình. Hai bầu ngực của cô khắp nơi đều là vết hôn, cánh tay hằn vệt trói mẩn đỏ, hoa huyệt vừa nhức vừa mỏi, không còn muốn động đậy

Hành cô ra bộ dạng như thế này, mà ngài ta lại làm như bị cô bắt nạt là sao?

Lumine không vội trả lời mà liếc xuống sàn

Y phục của cô đã bị ngài ta trong cơn dục vọng mà xé tan tành, hơn nữa còn dính dịch trắng nhơn nhớ. Ngài ta hôm qua quả thật đã ăn sống nuốt tươi cô không để lại ngụm nào!

Lumine bước xuống giường ra phía tủ quần áo, lấy đại một cái áo khoac dài của Xiao khoác lên người. Ngay lập tức một mùi thuốc Bắc xuất hiện nơi đầu mũi cô, thoang thoảng dễ chịu

- Em mượn tạm bộ y phục này của ngài nhé

- Em đi đâu đấy?

Xiao đến quần cũng quên mặc, vội chạy đến nắm lấy tay Lumine

Bộ dạng của Hàng Ma Đại Thánh lúc này thật thảm hại. Mái tóc đen rối bù chĩa ra các hướng, vết thương sau lưng đã đóng vảy khô đen, trên cánh tay còn có dấu răng cắn hôm qua của người con gái nhỏ

Lumine không tưởng tượng đây chính là con mãnh thú đã làm cô suốt một canh giờ tối hôm qua

- Ta xin lỗi, nhưng, nhưng em đừng đi, được không?

Xiao lắp bắp, càng nói càng rối, đôi mắt đã phiếm hồng từ lúc nào

- Ta yêu em rất nhiều, nếu em đi ta sẽ chẳng sống nổi nữa, thật sự....

Hai bờ vai rộng của ngài ta rung đến mất kiểm soát, giọt nước mắt đã lăn xuống gò má

Cô đi đến mặc quần áo đột ngột như vậy, chẳng phải muốn rời đi sao? Không lẽ, cô sẽ khởi hành sang Inazuma sớm hơn dự định ư? 2000 năm của cậu, trái tim của cậu, làm sao có thể chịu đựng nỗi đau này đây. Chẳng lẽ đối với cô, cậu chẳng có giá trị gì ư?

Lumine nhìn vị tiên nhân luôn mạnh mẽ, lạnh lùng trước toàn thể Liyue, nay đứng trước mặt cô không kìm được nước mắt, đáy lòng vừa xót xa vừa mềm nhũn

Cô biết chứ

Kiếp trước từ sau khi cô biến mất, ngài ta sống cũng chẳng thiết sống, trở thành một cái xác vô hồn, vất vưởng trên trần gian để tiêu hết sinh mệnh được ban

Kiếp này ngài ta phải chịu đựng lại những gian khổ kiếp trước, cố gắng không còn giết Ma Vật bừa bãi, tìm hiểu mọi thứ trước khi làm, ngăn chặn được thảm cảnh mà Chướng Khí Vàng tạo ra, cốt mong thay đổi số phận, và lại được gặp cô lần nữa

Nhưng điều đó không phải là thứ cô quan tâm lúc này

Lumine chạm vào khuôn mặt gầy nhọn của Xiao, nói

- Chẳng phải theo phong tục Liyue, muốn cưới vợ thì đằng trai cần mua một cặp nhạn để xin phép sao? Em đang chuẩn bị đi mua cho ngài đây

Xiao được bàn tay mềm mại của Lumine gạt đi nước mắt nên tâm trí đã bình ổn lại đôi chút, nhưng nghe đến đây lại ngạc nhiên, khàn giọng hỏi

- Ta? Cặp nhạn? Cưới ai cơ?

Lumine thở dài

Người này tuy trí thông minh cao ngất, nhưng mấy việc liên quan đến tình cảm chỉ tính bằng con số âm

Nhưng rồi cô ngẩng lên, mỉm cười

Bên ngoài, ánh nắng ban mai tràn vào ô cửa sổ, đậu lên gò má phiếm hồng sắc son của người thiếu nữ. Khuôn mặt cô tròn trịa, xinh xắn, đôi mắt hổ phách như chứa đựng một hồ mật ngọt, và cánh môi nhỏ vén lên khi thốt ra hai chữ

- Cưới em

Lumine tiến đến, đặt một nụ hôn lên bờ môi khô của vị tiên nhân ngơ ngác, yêu kiều lặp lại

- Ngài có bằng lòng cưới em không, Xiao?

"Thu phong thanh,
Thu nguyệt minh.
Lạc diệp tụ hoàn tán,
Hàn nha thê phục kinh."

Aether, em xin lỗi, nhưng em đã bỏ lỡ người này một kiếp. Hận thù, đau đớn, nhớ nhung, em thật chẳng muốn trải qua những cảm xúc này thêm một lần nữa

Nên nếu chúng ta có duyên, rồi sẽ gặp lại. Nhưng duyên phận của em và Xiao, em muốn tự tay nắm lấy, mãi mãi không rời xa

"Tương tư, tương kiến tri hà nhật?
Thử thì thử dạ nan vi tình"

Thương nhớ người, đã được gặp
Lúc này ban nắng ngẩn ngơ tình

- Hoàn, 6/11/22-




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro