mỹ nhân quan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


phiên ngoại.

Warning: h+.

Ai không thích thì phóng xe sang chương kế, vẫn còn kịp nho.

Ở Liyue có một câu nói "anh hùng nan quá mĩ nhân quan", trước đây Xiao đều cảm thấy điều đó thật tầm thường. Song, phải đến một ngày lạc lối trong vô vàn cảm xúc dành cho em, anh mới thấy ái tình là kiếp nạn nan giải nhất thế gian này.

Xiao không nhận, cũng không nghĩ mình là anh hùng. Nhưng sự thật thì anh là tiên nhân, mà tiên nhân này cũng phải đầu hàng trước tình kiếp.

May thay, em ấy nâng niu tổn thương của anh, dịu dàng với quá khứ lẫn hiện tại của anh, trân trọng tương lai có anh.

Anh luôn tin vào khả năng kiềm chế của mình trong mọi tình huống, riêng lúc này, Xiao thật sự phải thừa nhận rằng trên đời không có gì là hoàn hảo toàn vẹn.

Tháo lớp mặt nạ cấm dục xuống, đưa em lên ngôi.

Lumine ôm lấy hai bên mặt anh, khẽ khàng cúi đầu hôn lên môi anh. Nụ hôn của em thật chậm rãi, từ tốn, giống như đem hết cảm xúc nhung nhớ, dịu dàng và khát vọng cùng một lúc phô ra trước mặt Xiao. Và anh vui vẻ nhận lấy nó.

Bàn tay anh lần mò bên trong lớp váy dày dặn, ngón tay không tử tế miết nhẹ vào đùi trong. Anh nhận thấy hô hấp của em vội vã hơn hẳn, anh hài lòng với điều đó. Anh muốn em trở nên mê muội hơn nữa trong ái tình của anh, trong sự nâng niu của anh, trong sự dồn dập của anh, muốn tất thảy mọi thứ đều khiến em phải đổ vỡ vào lòng anh.

Hai cánh môi rời ra, song giữa họ còn một sợi chỉ bạc như quyến luyến không muốn dứt đi. Gương mặt em ửng đỏ, đôi mắt em nhìn anh bị phủ lên một màn sương mỏng mờ mịt. Anh biết em thỏa mãn với điều này.

Xiao đưa cổ tay lên miệng, dùng răng tháo từng sợi dây da trên đó xuống, rồi tiếp tục chậm rãi cắn găng tay tháo ra. Toàn bộ quá trình, ánh mắt anh đều hướng về phía Lumine.

Em say sưa với từng động tác của anh. Bản thân không tự chủ được cúi đầu xuống, dùng khuôn miệng xinh xắn giúp anh cởi găng tay ra.

Anh đã bất ngờ trong thoáng chốc, gương mặt phiếm hồng trước sự dụ hoặc của em. Tuy nhiên, rất nhanh, Xiao lấy lại lý trí. Anh áp tay vào má em, nhìn em khẽ cọ mặt vào đó và tận hưởng cảm giác ấm áp. Ngón tay cái ấn nhẹ vào cánh môi mềm mại và anh nói giọng như ra lệnh. Dù chất giọng hơi khàn đã thể hiện rằng anh thật sự trầm mê vào đó.

- Há miệng ra.

Lumine ngoan ngoãn ngậm lấy ngón tay trước môi mình. Lưỡi em quấn quanh nó, nương theo cử động của anh mà mút nhẹ.

Xiao bị cuống vào từng chút dụ hoặc của em. Anh bẹo má em, ép em há miệng ra, để lộ ngón tay vẫn đang ép vào bên trong khóe môi và chiếc lưỡi mềm đang toát ra cảm giác trống vắng. Anh khẽ hé môi, hôn xuống, mút lưỡi em vào trong miệng mình. Lumine còn chưa kịp phản ứng hoàn toàn với loạt hành động của anh, chỉ có thể bị anh áp đảo toàn diện, cố gắng giữ hô hấp.

Nụ hôn này không kéo dài, anh rời ra chỉ sau một lúc cắn mút làn môi em đến ửng đỏ.

- Ngoan.

Anh khẽ thầm thì trong khi hai gương mặt còn đang áp sát vào nhau đến độ mũi họ chạm vào, từng hơi thở gần như hòa làm một.

- Ngoan thì có được ngài thưởng không, tiên nhân?

Giọng của em như mê hoặc, em lại cười khúc khích trêu đùa anh. Xiao liếc em một cái nhẹ. Anh nhích một cái, cụng trán với em, khiến Lumine ngửa cổ kêu lên một tiếng.

Ngay lúc đó, Xiao kéo khăn choàng trên cổ em xuống vứt sang một bên, bản thân há miệng cắn vào cần cổ mảnh khảnh đó.

- Để ta dạy cho em biết, trên chiến trường phải biết tạo ra thời cơ, nắm bắt lợi thế.

Anh từ tốn, trong khi ngón tay mơn trớn xuống xương quai xanh của em. Rồi lại lần mò, chạm vào một bên gò bồng. Xúc cảm mềm mại mới lạ khiến anh phát nghiện. Xiao kéo phần trang phục đang che chắn nơi đó xuống. Đỉnh nhũ hoa hồng nhuận phô ra trước mặt anh, khẽ run rẩy vì không khí se lạnh. Anh nhìn đến mê mẩn, bỏ luôn việc gặm nhấm vùng cổ, di môi đến nơi đó.

- Phải biết... đánh vào yếu điểm của địch.

Hơi thở nóng ấm phả ra từ miệng anh, thấm vào từng tấc da thịt nhạy cảm khiến em run lên, không kiềm chế phát ra một tiếng rên rỉ. Âm thanh kiều diễm ấy như cổ vũ anh. Xiao không chần chừ nữa, ngay lập tức ngậm lấy nhũ hoa, một tay xoa nắn bên còn lại.

Da thịt mềm ấm hơi lạnh đi trong tiết trời lành lạnh giữa đêm, vào miệng anh giống như một miếng đậu hũ hạnh nhân ngọt ngào. Anh biết mình sẽ nghiện điều này mất, nhưng anh không có ý định hối hận.

Bàn tay ở dưới vạt váy bắt đầu chen vào từ bên dưới chiếc quần bí, ngang tàng chạm vào từng vùng da bí mật nhất. Những ngón tay vô tình lại hữu ý lướt ngang qua nơi tư mật, len lỏi lên trên vùng bụng. Anh nắm lấy quần bí, một phát kéo xuống đến ngang đùi em.

Ngay lúc ấy, Lumine chỉ có thể cong người đón nhận từng chút động chạm đang thiêu đốt con người mình, hun nóng da thịt, đem từng chút lý trí của em đốt thành tro.

Em mím môi, từ trong cuống họng phát ra những tiếng rên yêu kiều.

- Xiao...

Em gọi tên anh bằng chất giọng mang theo chút hờn dỗi lẫn nũng nịu. Nó như một chất kích dục mạnh mẽ nhất, Xiao chắc chắn như thế. Lưỡi anh quấn lấy nhũ hoa, khều nhẹ lên đỉnh nó trước khi mút mạnh một cái đến mức vang ra tiếng.

Lumine gục đầu lên vai anh run khẽ trong khoái cảm. Nhưng em không chịu thua ở đó. Em càn quấy, mò tay chạm xuống cự vật đang bí bách dưới lớp quần kia. Bàn tay nhỏ nhắn xoa dịu nó, giống như đang an ủi sự cương trướng của đứa nhỏ.

- Lumine!

Anh như gầm lên. Hai bàn tay đồng thời miết lên người em như cảnh báo. Song, em chỉ cười hề hề, nhanh như cắt đã giải phóng đứa nhỏ kia khỏi lao tù.

- Tiên nhân, ngài dạy em phải biết đánh vào yếu điểm của địch.

Em nhếch môi trêu đùa, còn hôn khẽ lên hàng chân mày nhíu chặt của anh.

- Ngài có thấy em học hỏi rất tốt không?

- Em đùa với lửa!

Anh hạ tay, nắm lấy cổ chân em nâng lên đến ngang vai mình. Tốc độ lột quần nhỏ của em quẳng xuống sàn chỉ sau vận tốc di chuyển đến bên em mỗi khi em gọi tên anh.

Lumine bị lôi kéo, bất ngờ ngã ra sau. Em theo phản xạ, một tay chống xuống giường, một tay túm vội bất cứ thứ gì mà em có thể túm lại.

Vừa hay chụp phải áo của Xiao, ngón tay vừa hay chạm phải điểm nào đó trên ngực anh.

- A, tiên nhân, ngài cũng rất mềm.

Em lại cười hề hề trên gương mặt nhăn nhó đỏ bừng của vị đại thánh kia.

- Lu-mi-ne!

- Ngài không nói bất kính nữa s-

Xiao không cho em cơ hội đùa cợt mình nữa. Anh kéo mạnh hai chân em, ép chúng dang rộng ra, kẹp quanh eo mình. Đồng thời, anh cúi đầu hôn lên môi em, nuốt sạch sẽ những lời tiếp theo em định nói. Một nụ hôn cuồng bạo, đem hết ngại ngùng hóa thành dữ dội trút xuống môi lưỡi của em.

Nhưng Lumine thừa biết, anh ấy luôn nâng niu em, sợ làm tổn thương em. Bàn tay bên dưới hoàn toàn đối lập với phía trên, anh chậm rãi vuốt ve hoa hạch, khẽ khàng véo lấy nó. Mỗi lần như thế, Lumine lại không kiềm được rên rỉ, mọi âm thanh đó đều bị anh chiếm đoạt, chỉ còn lại mấy tiếng ư ử trong cuống họng.

Em ôm lấy cổ anh trong khi anh cẩn thận đưa hai ngón tay vào bên trong hoa huyệt. Cảm giác lần đầu bị dị vật thâm nhập trộn lẫn với việc không làm chủ được hơi thở khiến em muốn nhũn ra. Em lắc đầu, liên tục ra tín hiệu cầu xin anh buông tha cho mình. Song Xiao có thể thù dai hơn thế, tàn nhẫn hơn một chút. Anh kéo lưỡi em dây dưa thêm một hồi nữa mới thỏa mãn rời đi, hài lòng nhìn ngắm sắc đỏ chiếm trọn gương mặt em, hai mắt em khép hờ và khuôn miệng không ngừng há ra để hô hấp.

- Ta muốn nghe giọng em.

Anh cúi đầu, lại cắn mút cần cổ, để lại ở khắp các nơi anh đi qua những dấu vết đỏ hồng ám muội. Bên dưới, anh chậm rãi động tay bên trong em, thăm dò yếu điểm ở nơi đó.

Vách thịt mềm mại bọc chặt lấy ngón tay làm anh mê mẩn. Thiết nghĩ, liệu khi nơi này ôm lấy anh có phải sẽ càng thỏa mái hơn không? Xiao muốn thử, muốn biết, muốn trầm mê vào đó. Nhưng anh không muốn làm đau em.

Lumine chợt run lên, giọng em ngân cao hơn khi anh vô tình chạm phải vị trí nào đó. Đầu óc anh nhanh chóng nhận ra nơi đó chính là điểm mẫn cảm nhất của em. Anh sẽ ghi nhớ nó.

Hai ngón tay đồng nhất cong lên, ấn vào nơi ấy. Lumine cũng không phụ kì vọng, em cong lưng, ưỡn cao người rên rỉ. Anh cảm nhận được bên trong em phản ứng như muốn xua đuổi, lại như muốn hút ngón tay anh vào sâu. Chân em vô ý đạp loạn, em vươn tay xuống, quơ quào trong vô thức.

- Không. Ah~ đừng mà... Không phải chỗ đó... mà...

Xiao bắt lấy tay em, dịu dàng đưa lên môi, thơm lên mu bàn tay của em.

Anh làm đúng như ý em muốn, chậm rãi rút tay ra khỏi hoa huyệt. Rồi hai tay nhanh chóng nhấc eo em lên cao, để chân em gác hẳn lên vai mình. Anh vùi đầu vào nơi tư mật, âu yếm hôn lên nó.

Lumine bị anh làm cho thành một mớ hỗn loạn. Em bám lấy ga giường, một tay nắm lấy tóc anh.

- X... ah~ Không mà. Xiao~

- Ngoan.

Anh đưa lưỡi vào bên trong hoa huyệt, tận hứng nếm thử mùi vị của riêng em. Nó làm anh mê luyến mãi không ngừng. Cảm giác nơi đó ấm ấm, mềm mềm, không ngừng co rút quanh lưỡi anh, cùng với dòng nước ngọt lành đều bị anh nuốt trọn.

Chân em run lẩy bẩy, trong một lúc cao hứng còn không tự chủ đạp gót vào lưng anh. Em nắm chặt tóc anh, thèm muốn lôi kéo anh vào sâu hơn nữa.

Xiao chiều ý em. Đầu lưỡi đẩy nhẹ vào điểm mẫn cảm mà anh nhớ rõ, sau đó liên tục xoay quanh, trêu đùa nơi đó.

Em kêu lên, kiều mĩ, và vỡ vụn trước mặt anh. Dâm thủy kéo đến ồ ạt như thủy triều dâng lên, toàn bộ đều được anh cẩn thận nuốt sạch. Trước khi rời ra còn hôn khẽ lên bụng dưới của em đầy nâng niu.

Lumine như sắp chết chìm trong sự dịu dàng của anh. Cả người em lả đi, để yên cho anh từ từ hạ chân em xuống. Bàn tay vô lực mân mê gương mặt anh, đôi mắt mơ màng nhìn anh nhắm mắt, hiền lành áp má vào bàn tay em.

- Xiao~

Tiếng của em như tiếng mèo kêu, yêu kiều, trầm bổng. Và Xiao thật sự thừa nhận nó là một liều kích thích quá mức chịu đựng.

Anh giữ chặt chân em, một lần nữa tách rộng nó ra trước khi em kịp khép lại.

- Tiếp tục nghe đây, Lumine.

Xiao nắm lấy và hôn lên cổ tay em thật lâu mới buông ra. Anh thẳng lưng, vuốt lại tóc mái bị em vò rối, nhìn em với ánh mắt nhuốm màu tình ái.

- Em phải nhớ lấy một điều là... ưm... - Anh mơn trớn cự vật của chính mình lên cánh hoa mềm, nghiến răng rên rỉ một tiếng với xúc cảm nó mang lại. - Ta... Thương của ta, một khi ra mang ra thì... - Xiao siết chặt lấy eo em, nén lại ham muốn, cẩn thận đưa đứa nhỏ đến trước cửa huyệt, chậm rãi cắm vào. Mắt anh dán vào nơi hai người giao hợp, cả người căng cứng. - Sẽ không... không có chuyện ta tha mạng cho bất kì kẻ nào!

Cự vật căng lên to bằng cánh tay em bé, khổ sở chen chúc vào huyệt đạo của em. Lumine cố gắng thả lỏng, nhưng không kiềm được bản thân theo quán tính mà bài xích dị vật, đẩy Xiao vào tình huống khó khăn hơn.

Nam tử đầu hai nghìn tuổi, lần đầu tiên trải qua mĩ sắc, không biết phải làm thế nào cho đúng. Anh chỉ có thể cau mày, mím môi, đưa tay xuống vuốt ve hoa hạch.

Phải mất một lúc, dưới sự cố gắng của cả hai, Lumine mới thật sự thích nghi được, chấp nhận cự vật đâm thẳng vào bên trong mình.

Khó khăn chật vật qua đi, xúc cảm mãnh liệt từ huyệt đạo mang lại khiến Xiao ngửa cổ thở hắt ra. Còn Lumine gác tay, che nửa mặt thở dốc liên tục trong khoái cảm đang từ từ kéo đến.

Anh khom người, nắm lấy tay em áp lên lồng ngực. Nơi đó, em cảm nhận được con tim anh đập loạn lên như muốn chạy ra khỏi lồng ngực. Nhìn vào đôi mắt nhu tình, bên trong thu lại chỉ một bóng hình em, Lumine không nhịn được mím môi, bật khóc.

- Em đau sao?

Xiao hoảng loạn, cúi đầu hôn lên khóe mắt ướt nước của em.

- Em... không... - Em lắc đầu, vòng tay ôm lấy cổ anh. - Chỉ là... chỉ là... Xiao, em rất yêu anh.

- Ngốc. - Anh buông ra một câu mắng, nhưng bên trong đó, em nghe được tiếng anh thở phào nhẹ nhõm.

- Ưm... Tiên nhân của em ah~

Lumine dụi đầu vào hõm cổ anh, lau sạch nước mắt trên đó. Một tay em mân mê, luồng vào bên trong áo anh. Cảm xúc bất ngờ trỗi dậy cuối cùng cũng qua đi, em lại bắt đầu dùng giọng điệu không đứng đắn, từng câu từng từ đâm chọt vào tim anh.

- Được rồi, em cho phép ngài dùng Hòa Phác Diên của ngài chinh phạt em~

- Hừ, không tử tế.

Anh gằng giọng. Một tay bóp lấy cánh mông tròn trịa, nâng lên một chút. Một tay anh vẫn chống xuống giường, giữ em lại trong lòng mình, để yên cho em ôm mình.

Thân dưới anh dùng sức một chút, chậm rãi rút ra rồi lại đâm vào nhịp nhàng. Tiếng em ưm a theo từng cử động lọt hẳn vào tai Xiao. Anh cắn răng, nhưng hơi thở nồng đậm vẫn cứ len lỏi, phà vào vành tai, gò má em từng hơi một.

Lumine nghiêng đầu, hôn lên môi anh. Lưỡi em khẽ khàng cạy mở hàm răng đang cắn chặt, kéo anh vào một nụ hôn mới nồng sắc tình. Hai chân em quấn quanh eo Xiao, nhẹ nhàng kéo người anh sát vào một chút như ra hiệu cho anh có thể thỏa mái hơn.

Và Xiao hiểu mọi suy nghĩ của em hơn tất thảy. Lưỡi anh quấn lấy lưỡi của em, cùng em triền miên trong khi thân dưới luật động mạnh mẽ hơn, tìm đến vị trí yếu mềm nhất mà cọ sát. Đỉnh dương vật không chút khoang dung, từng chút một nhằm thẳng vào nơi sâu nhất mà đâm đến.

Tiết tấu của anh nhanh dần, làm Lumine dần không thể bắt kịp nữa, cả người như con búp bê xinh đẹp dựa vào anh rên rỉ. Xiao ôm ngang eo em, đỡ cho em cong người đón nhận từng nhịp sâu thẳm của anh. Hơi thở anh gấp gáp, đầu dựa vào vai em, từ trong miệng vô thức gọi tên Lumine, Lumine.

Tay em bấu lấy tấm lưng cao gầy của anh, toàn thân đều dựa vào anh chống đỡ. Em cảm nhận được bản thân mình điên cuồng nuốt nhả đứa nhỏ của anh, cùng anh chìm trong khoái lạc không dứt. Em cũng nhận thấy được mình sắp không chịu nổi nữa rồi, từng sợi dây lý trí của em như đứt đoạn, để dục vọng từng chút một leo lên chiếm lấy con người em.

- Không nổi! Ah... em không được...

Em gần như nói trong tiếng kêu. Cả người em áp sát vào lồng ngực anh. Hai thân thể nóng hổi dán vào nhau, em cảm nhận được mồ hôi đổ ra ướt cả ngực áo anh, cảm nhận được chuỗi vòng cổ phá lệ lạnh lẽo vô tình cọ lướt qua da thịt trước ngực mình. Em ôm chặt anh và gục ngã trên đó.

Nhưng Xiao chưa dừng lại. Kể cả khi em mềm nhũn ra dưới thân anh, hai tay buông thõng, vô lực nắm lấy ga giường để níu giữ bản thân, Xiao vẫn di chuyển ngày một mạnh mẽ hơn.

- Không nổi... Ưm... Tha cho em ahh~

Lumine ngửa cổ rên rỉ, mấy tiếng tiếp theo không còn nên từ nữa, chỉ sót lại một mớ hỗn độn do chính anh gây ra.

Anh mím môi, giấu nhẹm những tiếng than trong cổ họng, chỉ có mấy hơi thở nóng hổi không chịu yên phận cứ thế hắt ra. Mặt anh nhuộm một màu đỏ hồng, đôi mắt màu hoàng kim dán vào đôi mắt ngấn nước của em, thu hết hình ảnh dâm mĩ của em vào.

- Nghe kĩ đây... - Anh gằng giọng để che đi khoái cảm chờ chực phát ra khỏi miệng mình. Tay giữ eo em chuyển lên trên, ấn xuống bụng dưới của em. Lumine được thêm một phen run rẩy, hét toáng lên vì khoái cảm mạnh liệt. - Nếu một ngày... em... mang cốt nhục của ta... - Xiao cúi đầu, cắn lên vai em. Điều này thành công giằng co cho em một chút thanh tỉnh, pha loạn với dục vọng lôi kéo em vào trầm luân. Tốc độ của anh lại nhanh thêm, một lần đâm vào đều chạm đến cửa hẻm sâu nhất như có gì đó muốn phá cửa xông vào. - Ta hứa, hứa... với tư cách là tiên nhân của Liyue, ta hứa sẽ chăm sóc cả hai thật tốt.

Lời nói của anh càng về sau càng dứt khoác, như thể muốn đem kế ước của Liyue gắn vào bản thân. Hơi thở dồn dập của anh, hòa vào tiếng rên rỉ của em, trộn lẫn với thanh âm lẹp nhẹp, dâm mĩ phát ra khi cả hai tăng tốc độ giao hòa. Em siết chặt vòng chân đang quấn quanh eo anh, và anh xem đó là một lời chấp thuận trong im lặng. Cuối cùng, anh thả cho bản thân tự do, một âm thanh thở hắt ra thật lớn bên tai em, Xiao đem tinh túy của mình bắn sâu vào bên trong, thành công lôi kéo Lumine một lần nữa đặt chân lên đỉnh cao của dục vọng.

Lumine nghe như lý trí cuối cùng của mình cũng đứt phựt đi, đầu óc trắng xóa, thuận theo anh phóng thích bản thân.

Xiao ôm lấy em, thở dốc từng hơi nặng trĩu. Anh ngả người xuống bên cạnh, kéo em vào lòng, dịu dàng xoa lên mái tóc tựa như lông vũ mềm mại.

- Đau không?

Anh hỏi khẽ, một tay xoa lên bụng dưới hơi trướng nhẹ của em.

Một cảm xúc thỏa mái không tên trào lên trong lòng anh khi chạm vào đó. Còn hơn cả sự hài lòng khi ai đó nói em thuộc về anh.

- Em không.

Lumine cọ má vào ngực anh, nũng nịu. Bàn tay nghịch ngợm lại vén lớp áo bó của anh lên sờ mó linh tinh. Em vân vê hạt đậu nhỏ bên trong đó, còn tiện tay kéo lộ nó ra khỏi tay áo, há miệng vui vẻ cắn lấy.

- Dừng lại!!!

Xiao từ xoa đầu chuyển sang nắm lấy tóc em, hơi kéo đầu em ra khỏi ngực mình. Nhưng Lumine cố chấp hơn thế, anh sợ làm đau em, lại không dám mạnh tay. Cuối cùng chỉ có thể nghiến răng, đỏ mặt chịu lấy sự trêu đùa của em.

Lần này lý trí của Lumine thật sự biến mất rồi, sự e sợ lẫn tôn kính cũng dắt tay nhau theo nó đi sạch. Em mải mê liếm mút đầu ngực anh, bên kia lại dùng tay trêu ghẹo qua lớp áo ướt đẫm mồ hôi.

- Ưm... Lumine... Em bất kính...

Trong tiếng rên khe khẽ lẫn với lời trách móc bất lực của anh, em bạo gan hôn một cái đánh tiếng thật to, để lại hạt đậu nhỏ đã trở thành hạt hồng đậu căng tròn. Đoạn, em vòng tay đẩy anh nằm thẳng lại, bản thân leo lên ngồi hẳn trên bụng anh làm loạn.

- Tiên nhân của em, ngài thích không~?

- Hồ nháo! - Anh nắm chặt lấy hai bên đùi em. Đôi mắt trừng lên, đỏ ngầu, song gương mặt điển trai còn đỏ hơn làm sự đáng sợ giảm đi đáng kể. - Em mau dừng lại cho ta!

- Ứ ừ~ - Nhưng ở bên đây, lý trí và chừng mực như đôi bạn thân, dắt tay nhau đi hết rồi.

Lumine phồng má, nhắm tịt mắt, lắc đầu nguầy nguậy. Trông em như người say với đôi gò má ửng hồng, đôi mắt phủ một tầng nước, động tác mê man, vụng về nhưng táo bạo.

Em cúi đầu nhìn chính bản thân mình. Ngay lúc Xiao tưởng em đã nghĩ thông rồi, em liền cởi luôn thắt lưng vải của mình ra, chậm rãi kéo hai tay của anh lên trói gô lên đỉnh đầu.

Một loạt động tác thong dong như bắt trói gà. Mà Xiao thì bị sốc đến không kịp phản kháng ngay khi trang phục trên người em tuột xuống ngang hông, để lộ rõ ràng hơn bầu ngực căn tròn, trắng mịn như một chiếc bánh dẻo thơm ngon, vòng eo nhỏ nhắn cũng lộ hẳn ra càng hút mắt hơn. Hơn cả thế, khi em rướn người về phía trước để buộc chặt hai tay anh lên, nơi tư mật trần trụi dưới lớp váy như vô tình lại hữu ý ma sát lên bụng anh. Hai quả đào ngọt ngào ghé sát vào mặt anh, khẽ khàng đung đưa trước mắt anh theo từng nhịp cử động của em.

Xiao khẽ nuốt nước bọt. Anh không đo nổi nhiệt độ tỏa ra từ mặt và cơ thể mình nữa, cũng không nghĩ được gì nữa. Không biết chừng là mắt anh sắp hoa cả lên và đầu anh sắp nổ tung rồi.

- Lu... Lumine... Lumine... Em...

Lời nói không rõ ràng, câu còn chưa hoàn chỉnh đã bị em cúi xuống chặn lại. Em cắn nhẹ lên môi dưới của anh rồi lại mút lấy nó. Sau đó lưỡi em mới tìm đến người bạn tâm giao của nó, quấn quýt không rời.

Lumine hạ thấp người, cọ sát ngực mình vào ngực anh. Những lúc đỉnh anh đào của em chạm vào hạt đậu trên người anh, em nghe được anh than thành tiếng, mà chính em cũng không giấu giếm âm thanh mị hoặc của mình.

Dây dưa một lúc, em mới buông môi anh ra, chậm rãi di môi xuống hôn lên cổ, vai và ngực anh. Toàn bộ áo bó sát người đều bị em vén lên tận cổ, cơ ngực rắn chắc của thiếu niên được tôi luyện trong hàng trăm trận chiến đều phô bày trước mắt em như mĩ cảnh. Lumine mê luyến nó, thích thú cắn mút từng chút một trên người anh.

Xiao cau mày, mím môi nhìn em làm loạn trên người mình như con mèo nhỏ đang tận hưởng bữa ăn của nó. Anh lén cử động cổ tay, tự hỏi có nên giật phắt thứ dây trói lỏng lẻo này và đè em ra đánh một trận cho chừa thói xấu này không. Nhưng khi nghĩ đến em vui vẻ như thế, hôn anh từ trên xuống dưới không để một vị trí nào trên người anh thất sủng, Xiao lại quay đầu sang một bên, hừ một tiếng, quyết định chiều lòng em một lần đến khi còn có thể.

Em tìm đến hạ thân của anh, tận mắt nhìn vào đứa nhỏ ở đó.

- Nó vẫn chưa ngủ này. Tiên nhân của em, có phải ngài cũng muốn không~? - Em ngân nga.

- Đừng làm mình bị thương.

Anh lạnh giọng. Song, em nghe được anh đồng ý với điều đó, chỉ dặn em đừng tổn thương chính mình là được.

Lumine bò lại lên bụng anh. Em nhấc hông lên cao, một tay nắm lấy cự vật bên dưới, nhẹ nhàng xoa một chút. Rồi em đặt nó vào cửa hoa huyệt. Ỷ vào lúc nãy đã đủ ẩm ướt, em ngồi hẳn xuống, toàn bộ cự vật một phát đâm sâu vào bên trong em.

- A!

Nơi tư mật của thiếu nữ vẫn chỉ mới lần thứ hai trong đời được khai mở, vẫn chưa quen thuộc với dị vật to lớn này. Cảm giác đau đớn xen lẫn khoái cảm làm em run rẩy, chống tay lên bụng anh rên rỉ.

Xúc cảm ập đến khi được một lần đâm thẳng sâu vào bên trong khiến Xiao cong thân dưới lên hưởng ứng, chính anh cũng không kiềm được tiếng rên rỉ phát ra. Nhưng anh ý thức được điều đó sẽ làm đau em. Trước khi kịp nghĩ kỹ, anh đã vội giằng đứt dây trói, chồm người dậy vuốt ve mặt em.

- Không phải ta đã dặn rồi sao?!

- Sao anh lại thoát ra rồi?

Đứng trước sự trách móc, chất vấn của anh, Lumine chỉ mếu một cái, thành công đánh sập bức tường thành mang bộ dáng dữ tợn trước mắt.

Xiao thở dài một hơi, xoa đầu em và thỏa hiệp.

- Được rồi, không được làm mình bị thương. Ta lại để cho em làm.

Trước khi nằm hẳn xuống, anh vẫn quyến luyến xoa xoa đầu em. Mái tóc của em thật mềm mại, và nụ cười của em khi tận hưởng điều đó khiến tim anh mềm nhũn ra.

Xiao trở lại với dáng vẻ thụ động, nằm yên buông thõng tay hai bên nhìn em làm trò.

Lumine rút được một chút kinh nghiệm từ lúc nãy, chậm rãi nhấc mông lên xuống nhẹ nhàng hơn. Khoái cảm từng chút một làm em cong eo đón nhận, nhịp điệu cũng theo mong muốn của bản thân mà thay đổi.

Không biết là do đây là lần thứ hai, hay là do em là người chủ động đòi hỏi mà Xiao thả lỏng bản thân hơn hẳn, cho phép chính mình chìm vào trong tình ái của em mang lại.

- Ha... Nhanh hơn một chút...

Anh nắm chặt bàn tay, ưỡn hông lên hòa theo từng nhịp lên xuống của em. Lumine như bị nhấn chìm, em rộng lượng tăng tốc, mỗi một lần đều nuốt trọn bộ tiên căn to lớn vào bên trong, điên cuồng cắn hút. Em mò mẫm trên lồng ngực anh trong cơn dục tiên dục tử. Xiao bắt lấy nó, kéo lên môi hôn lên mu bàn tay em.

- Tốt... ha... Thêm một chút... một chút...

- Xiao ah~ Xiao~ Lấp đầy em~

Lumine nắm chặt lấy bàn tay anh, mượn  đó làm điểm tựa để gia tăng tốc độ. Ngực em lắc lư theo từng nhịp của cơ thể em. Toàn bộ thu vào tầm mắt anh như một thước phim mĩ lệ.

Phát nhấp cuối cùng của em như muốn đưa đỉnh dương vật đâm xuyên qua màn chắn cuối cùng. Em rên rỉ trên đó, dâm thủy trào ra bao bọc lấy đứa nhỏ ở bên trong mình, chảy tràn xuống nơi hai người dung hòa.

Tầm mắt Xiao mịt mờ, anh cũng đã sắp đến cực hạn. Nhưng, em không tiếp tục nữa.

Lumine nhấc mình ra khỏi anh, để lại cự vật trơ trọi căng cứng giữa không khí se lạnh.

- ...Lumine?

Anh mím môi, một tay chống lên giường để đỡ thân thể ngồi dậy nhìn em.

Em bò xuống nơi ở giữa hai chân anh, vùi mặt vào đó, ân cần hôn lên gốc dương vật.

Mắt anh dịu lại, bàn tay đặt lên đầu em xoa nhẹ.

- Đừng ép bản thân quá.

Giọng anh khàn khàn, chứng tỏ anh đã phải rất kiềm chế để có thể từ tốn với em mà không phải điên cuồng đem tiên căn kia chôn sâu vào khuôn miệng xinh đẹp phía trước.

- Em muốn làm cho anh.

Lumine cầm lấy cự vật, vừa đủ một vòng bàn tay em. Em chậm rãi vuốt ve dọc thân nó, đôi mắt ngước lên nhìn về phía anh.

Xiao nghiến răng, ấn đầu em về phía nó. Anh cao giọng, tưởng chừng như sự kiềm chế của anh sắp vỡ toang ra cùng với sự căng trướng bên dưới.

- Dùng miệng của em.

Chỉ một câu thôi, đủ để Lumine ngoan ngoãn ngậm lấy cự vật trước mặt. Thứ đó căng phồng trong miệng em, phải chật vật lắm em mới không để răng mình cạ vào đó. Lưỡi của em quấn quanh đầu khấc trên đó, nếm sạch mùi vị của em hòa lẫn của anh ở đấy.

Em cẩn thận xoa nắn phần gốc trước khi làm quen và từ từ đưa sâu nó vào miệng.

Quá trướng.

Lumine híp mắt chịu đựng cảm giác lấp đầy nơi khoang miệng, chạm đến tận cuống họng. Một tiếng rên rỉ của em phát ra, làm cả người anh run lên vì sung sướng.

- Quá sức đối với em sao?

Xiao xoa má em, vỗ nhẹ lên nó. Qua lớp da mềm mỏng, anh cảm nhận được chính bản thân mình ở bên trong. Cảm giác ướt át và nóng hổi khác hẳn với nơi hoa huyệt. Nhìn đôi mắt em ngấn nước, trong lòng anh không chỉ có thương xót mà còn trỗi dậy thêm một cảm xúc hài lòng.

- Ưm...

Thanh quản run lên theo âm thanh em phát ra, làm cự vật như bị tê rần lên. Nhưng chưa đủ, chưa đủ để anh có thể chạm đến tận đỉnh.

Chính Lumine cũng hiểu điều đó, em từ từ tìm cách thích nghi, đem cự vật nuốt vào nhả ra trong miệng mình. Tay em giữ lấy phần gốc, lưỡi quấn quanh thân đứa nhỏ để xoa dịu sự đau đớn của nó.

Trong cơn hứng tình khi tốc độ của em dần gia tăng, Xiao không nhịn được giữ chặt lấy đầu em, ấn nó vào sâu bên trong. Một lần nữa, toàn bộ tình dịch của anh như muốn phủ trắng khoang miệng Lumine.

Em nhíu mày, nuốt sạch tất cả. Còn tỉ mỉ liếm sạch những gì sót lại trên vật thô to kia.

- Xiao~

Lumine gọi tên anh khi còn đang liếm láp mọi hương vị của anh trên ngón tay của mình.

- Ngoan. Lại đây.

Anh vươn tay ra. Chỉ đợi em bò về phía mình, Xiao lập tức kéo em ngã nhào về phía bên cạnh.

Lumine bị đánh úp bất ngờ, cả người ngã sấp trên giường. Ngay lúc đó, Xiao đảo khách thành chủ, đem đứa nhỏ chưa kịp ngủ yên đã bị đánh thức một lần nữa cọ sát vào nơi tư mật.

- Ư... Anh xấu tính với em...

Giọng em nỉ non, nhưng hạ thân vẫn cong lên, đón nhận và thậm chí còn hùa theo anh, ma sát với dương vật nóng ấm.

- Là do em chuốc lấy.

Anh bóp lấy hai bên mông căng tròn, không nhịn được xoa nắn thêm chút nữa.

Lumine loạng choạng chống khuỷu tay lên giường, sẵn sàng cho cuộc tấn công tiếp theo.

Và Xiao không để em chờ đợi lâu đến thế. Anh căn chuẩn cửa huyệt, từng chút một đưa đẩy bản thân vào bên trong em.

- Ah... vẫn... chướng quá...

Em cong mông lên, hai bàn tay bấu lấy ga giường, căng sức đón nhận anh một lần nữa.

Xiao khom người xuống, dán ngực mình lên lưng em. Anh tìm lấy tay em, đan năm ngón tay vào em. Anh ghé đầu vào vai em, thủ thỉ bên tai em trong khi thân dưới từ từ gia tăng dần tốc độ.

- Vì em là... tạo vật tuyệt mĩ nhất thế gian này.

Trong tiếng rên rỉ nỉ non, hơi thở dồn dập bên tai em, tiếng nước lép nhép vang lên đầy dâm mĩ, anh vươn tay che mắt em, kéo đầu em quay lại, trầm mê vào một nụ hôn cuồng nhiệt.

Âm thanh mút mát giữa cả hai rõ ràng hơn, nước bọt không tự chủ được chảy dài ra khỏi khóe môi em. Ánh mắt của anh cũng rã rời hơn. Xiao không dám nhìn vào đôi mắt đã tan trong dục vọng của em, cũng không dám để em nhìn vào chính mình lúc này. Anh cắn lên vai, lên cổ em, hôn lên tấm lưng trần và để lại đó thật nhiều dấu vết của mình.

- Muốn nghe em nói yêu ta.

Anh thúc mạnh, thật sâu vào bên trong, chạm đến đỉnh điểm của em. Lumine mềm nhũn trong đó, miệng em mấp máy không thành câu hoàn chỉnh, chỉ còn hoàn là rên rỉ và trầm mê.

Dâm thủy của em nhỏ thấm một mảnh giường. Và anh cũng không kiềm chế được lâu hơn thế. Anh mút mạnh vào cổ em, để lại một dấu vết rõ ràng nhất. Đồng thời, anh đem tất cả tinh lực bắn hết vào trong em.

Lumine ngã ra giường, thở hổn hển trong khi anh dịu dàng rải từng cái hôn phớt qua lên khắp da thịt trần trụi của em.

Xiao rời khỏi em, chỉnh trang lại trang phục trên người rồi đi ra ngoài. Nằm một mình trên giường, em khẽ uốn éo, duỗi thẳng tấm thân mòn mỏi sau một trận triền miên.

- Xiao~~ -Em nũng nịu gọi anh.

- Ta đây.

Ngay lập tức, anh quay lại với một chiếc khăn trên tay. Xiao bước lại giường, tách chân em ra, cẩn thận lau sạch những vết nhơ nhớp bám trên người em.

Khăn anh mang về ấm áp, làm tâm trạng Lumine thỏa mái hơn không ít. Em lần tay xuống khều lên bàn tay anh, anh liền yêu chiều nắm lấy tay em, mặc cho em vui vẻ đong đưa.

- Có chỗ nào không thỏa mái không?

Anh hỏi sau khi đã lau sạch người em, bàn tay vẫn nắm tay em không buông.

- Không, Xiao ôm em đi.

Em vươn người ôm chầm lấy cổ anh, kéo anh xuống giường. Xiao thỏa hiệp, anh bỏ khăn ấm sang một bên rồi ngả người xuống, ôm em vào lòng. Tay anh đặt lên eo em xoa nhẹ.

- Vất vả cho em rồi.

- Không có mà.

Lumine dụi đầu vào lồng ngực anh, vòng tay ôm một vòng quanh người anh, thỏa mái tận hưởng cảm giác được anh nuông chiều.

- Ta...

Xiao muốn nói rằng anh cũng yêu em. Nhưng môi anh mím lại, cảm giác không được tự nhiên. Cuối cùng, anh tiếp tục xoa eo cho em, còn vỗ về em ngủ, không nói ra.

- Xiao không cần phải nói là anh yêu em đâu. - Lumine cọ má vào lòng anh, cười khúc khích. - Những gì anh làm cho em còn nhiều hơn cả một lời đó nữa.

Những lời em nói như gỡ đi tảng đá cuối cùng đang đè nặng trong lòng anh. Xiao cười, thật nhẹ, anh nhận ra nó nhưng không ghét bỏ nó.

Anh thầm thì bên tai em.

- Em sẽ tiếp tục đi sao?

- Vâng. Em muốn tìm lại anh trai. - Em ngẩn đầu lên, nhìn vào ánh mắt tiếc nuối của anh, tiếp lời. - Sau đó, em có thể quay về Liyue với anh không?

- Em thích Liyue?

- Không, em thích anh.

Ở trong lòng anh, Lumine có thể nghe được tiếng tim anh đập rộn rã hơn hẳn khi em nói đến lời này. Em hôn lên ngực trái của anh, cảm nhận nhịp đập nơi ấy run lên vì mình.

- Nếu ngài nhớ em, hãy đến ấm trần ca tìm em. Dù em có băng qua hơn nửa biển sao, muôn vàn thế giới, thì chỉ có anh là người thứ hai em xem là nhà.

Giọng của em nhỏ dần đi.

- Nên dù có đang đất nước nào đi chăng nữa, em vẫn sẽ quay về đây, ở trong ấm trần ca này, đợi anh nhung nhớ em, đợi anh đến tìm em... đợi đến khi... chuyến hành trình này... kết thúc... em...

Xiao nghe được tiếng em thở đều đều trong lồng ngực mình. Em ngủ rồi. Anh ôm chặt em thêm một chút nữa, tham lam cảm nhận hơi ấm của em. Anh hôn lên gò má em, khẽ đáp lại.

- Được, ta sẽ tìm em.

hoàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro