Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nói rồi cả hai cùng nhau vào bếp để cùng nhau nấu một bữa tối, mà bữa tối đó là bữa tối riêng chỉ có cô và nó, không cần gì cao sang hay không cần gì xa hoa, chỉ cần một bữa ăn cho chúng ta dù đó có là món ngon hay không nó điều là tình yêu của cả hai hòa vào món ăn đó.

- Chị sao chị lại để rau vào trước? Phải để thịt vào trước chứ?

- Nhưng nấu canh để thịt vào trước thì mùi thịt sẽ bị lấn mùi rau sẽ không ngon. Em không biết nấu mà sao em tài lanh quá.

- Đi ra chỗ khác cho tui, để tui nấu mấy người tý ra ăn thôi.

Cô nói nó không biết nấu ăn là một sai lầm rất lớn, thật ra nó nấu ăn rất ngon nhưng cô chưa trải nghiệm món ăn của nó nấu thôi. Nó chỉ biết cười cười rồi để cô nấu nồi canh đó.

- Vậy chị nấu canh thôi mấy món còn lại để em nấu cho....

- Sao mà hay giành với chị vậy, em có thật biết nấu không đó? Không chừng mấy người làm mấy món đó xong dọn ra bàn chỉ ăn được món canh của tui hoi?

- Chị dám khinh thường em, để em trổ tài nghệ của em cho chị xem, đến lúc đó đừng có mà kêu em nấu cho chị ăn nữa nha." Nói rồi nó xoăn tay áo lên và bắt đầu vào việc chuẩn bị cho bữa tối"

Cả hai hì hục trong biếp tầm khoảng 20 phút thì cuối cùng các món ăn cũng đã dọn ra bàn trên bàn tuy đồ ăn không được bắt mắt như các món đầu bếp năm sao nhưng mùi vị của nó ngon vô cùng. Trên bàn ăn nó và cô ngồi đối diện nhau nó sợ cô ăn ít nên nó gắp đồ ăn liên tục bỏ vào bát cho cô đến nổi bát của cô chỉ toàn đồ ăn không có thấy được một hột cơm nào hết.

- Thôi đừng có mà gắp đồ ăn cho chị nữa, chị không thấy cơm để ăn luôn rồi nè.

- Hì hì...em biết rồi chị ăn đi

- Mà cơm em nấu ngon quá hà chắc chị phải đến nhà em để em nấu cơm cho chị ăn thường xuyên quá

- Chứ ai kia hồi nãy bảo em không biết nấu mà tài lanh giành nấu với ai kia hả

- Thôi tui biết là tui sai tui xin lỗi, tui không nên đánh giá người khác qua vẻ bên ngoài như vậy nữa.

Trong khoảng thời gian ăn cơm cả hai trò chuyện với nhau rất vui vẻ, ở bên nó cô quên hẳn chuyện của cô với gia đình mình, có người ba nào mà lúc nào cũng muốn kiểm soát con gái mình không? ép con bé luôn ở trong những khuôn khổ mà mình đặt ra không có sự tự do chỉ có sự ít kỉ...cô luôn sống trong cái vỏ bọc lạnh băng thấy bên ngoài thì cứng nhắc luôn phải nghe lời ba nhưng bên trong thì nhiều những vết thương kèm theo thiếu sự yêu thương cưng chiều của ba mình. Kết thúc bữa ăn tối, nó giành rữa chén lúc đầu cô kêu thôi để đó cô rửa nó đi ra phòng khách ngồi xem tivi đi, nhưng nó nhanh chân chạy lại bồn rữa chén đời nào rồi, cô đành để nó rửa và đi ra sofa ngồi đợi nó ra. Khi nó ra với cô trên tay còn cầm thêm một dĩa trái cây vừa đi tay còn lại cầm miếng táo bỏ vào miệng, nó để dĩa trái cây trên bàn và lại ngồi gần cô.

- Mấy hôm em nghỉ học chị không biết em nghỉ vì chuyện gì, chị đã gọi em mà em không bắt máy nên chị đã tìm Minh để chị hỏi về em.

- Chị hỏi Minh về em vậy Minh có nói gì với chị không

- Chị không biết là Minh có ghét chị không nhưng khi Minh nghe chị hỏi về em, thì...Minh lại nhau mày và trả lời chị rất cáu gắt...

- Chị cứ kệ nó đi, nó bị hăm đó, tên mặt lạnh đó mà để ý đến cảm xúc của ai.

-------

Reng~~~~

- Có điện thoại chị đi nghe tý chị quay lại

- Dạ " nó gật đầu vào dán mắt vào tivi"

Cô đi ra một góc khuất rồi bắt máy

' alo '

' Trang con biết là giờ này giờ nào không mà không về, con làm cô giáo mà đi tới khuya mà còn chưa chịu về vậy hả....về nhà cho ba mau'giọng nói trầm pha thêm một chút lạnh lùng

' con có lẽ tối nãy con không về, tối nay con ở nhà bạn'

' Ở NHÀ BẠN! BẠN CON LÀ CÁI CON NHÓC HỶ MŨI CHƯA SẠCH ĐÓ HẢ!....CON CÓ VỀ CHO TA KHÔNG'

' BA À CON LỚN RỒI ĐỪNG CÓ THẤY TRỜI SẬP TỐI LÀ BẮT CON VỀ!! CON KHÔNG CÒN LÀ ĐỨA CON NÍT ĐỂ BA KÊU MỘT, HAI ĐÂU.'

' Con dám ăn nói với ta vậy hả, ccon nghỉ con đủ long đủ cánh rồi muốn làm gì thì làm đúng không??'

'....'

' ta cho con biết con sớm muộn gì cũng phải hối hận với những việc con đã làm'

' Con không muốn nói chuyện với ba nữa...trể rồi con đi nghỉ ngơi đây' cô chủ động tắt máy trước

'...'

Tút tút.....

Cô tắt máy và nhìn vào điện thoại một lúc lâu. Nhìn cô có lẻ bây giờ cô đang bực mình vì chuyện vừa rồi, nhưng trong cô lúc này thì đang lo lắng hơn là bực mình. Ba cô, ông ấy biết cô ở đây với nó. Cô đoán không nhầm thì từ lúc ông ấy về đã cho người theo dõi cô rồi, liệu rồi đây nếu ông ấy phát hiện cô và nó đang trong mối quan hệ yêu đương mà không phải mối quan hệ cô trò liệu ông ấy có làm gì tổn hại đến nó không đây? Vì cô biết ông ấy là một người rất cổ hữu và ít kỷ ông ta không chấp nhận cho việt chuyện cô yêu người đồng giới.

- Sao chị đi lâu thế em sắp ăn hết dĩa trái cây của chị rồi

- Em ăn hết thì vào trong làm lại dĩa khác cho chị " mỉm cười"

- Em không làm đâu em thấy mình bắt đầu bị cơn buồn ngủ đánh bại rồi em muốn ngủ.

- Khoan trước khi ngủ cho chị hỏi cái này.

- ???

- Lúc chiều em nói em bị thương vậy tại sao lại bị thương nói cho chị nghe" cô đứng trước mặt nó khoanh tay lại và nhìn nó, phải nói ánh mắt lúc này theo dang điều tra hình sự vậy"

- Ực....."nó nhìn thấy ánh mắt đó của cô thì cảm giác như bị cô áp đảo và nghe được mùi nguy hiểm" emm....mm bị thương là...à...tại vì chạy xe mà suy nghỉ không để ý đến bên ngoài và vô tình bị xe khác va phải.

- Vậy em vừa chạy vừa suy nghỉ cái gì mà phải như vậy " cô vừa nói vừa tiến lại gần nó thoáng chốc mặt cô và nó chỉ còn một vài cm nữa là gần như hôn nhau"

- Em...emmmm....có suy nghỉ gì đâu ạ *gần gần quá * " mặt nó thoáng chóc đã đỏ chót"

- Khai mau nếu không chị sẽ phạt em đấy " mặt cô vẫn giữ điềm tỉnh và sự nghiêm nghị trong đó"

- Em nói thật....không có nói dối chị đâu

- Vậy là em chọn chị phạt em đúng không...

Cô không nói gì nữa mà trựctiếp tiến tới hôn nó, lúc đầu thì hơi bị bất ngờ về hành động này của cô nhưng sauvài giây thì nó cũng đã bắt được nhịp và phối hợp cùng cô với nụ hôn ước ác đó. cả hai ôm hôn nhau một lúc rồi cũng rời ra và cô nhìn nó, lúc này mặt nó đã bị ai dán cái trái cà lên đó rồi mặt nó đỏ như trái cà chín mùa vậy, cô không nói gì hết chỉ chủ động ôm nó và nói:

- Xin em! dù có chuyện gì xảy ra thì lúc nào cũng phải nhớ đến chị đầu tiên nha, hay chị có làm gì cho em giận thì đừng có im lặng như vậy nữa, chị rất khó chịu. " cô ôm nó và gục mặt lên vai nó nước mắt bắt đầu rơi"

Nó thấy cô như vậy thì chỗ trái tim lại nhói lên, nó ôm chặt cô cho cô hơi ấm của nó:

- Là lỗi của em, em không nên im lặng. Em hứa với chị sau này sẽ không như vậy nữa" nó dứt khỏi cái ôm và lau nhẹ nước mắt trên mặt cô" trể rồi chúng ta đi ngủ thôi nào.

- Chị muốn ngủ chung với em...

- Được vậy thì ngủ chung.

và đêm đó cả hai có một giấc ngủ rất ngon và ấm áp, cả hai cho nhau những cái hơi ấm sưởi ấm cho đối phương, cho nhau sự yêu thương và sự ôn nhu từ trước đến giờ mà cả hai chưa có cơ hội cho nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro