Chapter 17: Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 17: Tỏ tình 

Cả hai cùng nhau ngồi dưới tán cây xanh thưởng thức món kem mát lạnh này. Cơn gió nhẹ nhẹ thổi phất phơ mái tóc của hai người.

- Em ăn kem đi- Khải đưa cho cậu một cây kem

- Em cảm ơn

- Hải này, em có bạn gái chưa?

- Em không thích con gái, em chỉ thích con trai

- Thật sao? À..ờ...ý anh là em từng thích ai chưa- trên miệng Khải đang nở một nụ cười nguy hiểm

- Em từng thích Vũ, nhưng em bỏ cuộc rồi, Minh với Vũ mới đúng là một cặp đẹp đôi

- Ưkm..Hải này..anh...anh...

Hải vẫn vô tư ăn cây kem trên tay ngon lành, vô tình một vệt kem dính trên đôi môi của Hải, Khải mạnh dạn đặt môi mình vào vệt kem ấy. Vị ngọt của kem hòa lẫn vào vị ngọt của đôi môi hai người. Khải lần lượt lục lọi mọi ngóc ngách trong đôi môi nhỏ bé của Hải. Bây giờ Hải rất bất ngờ trước hành động của anh.

Khải ở đây cũng đã được hơn 1 tháng hè, lúc mới gặp Hải, bỗng nhiên anh có cảm giác gì đó lạ lẫm, sau một thời gian anh muốn được gần Hải hơn, muốn ở bên cạnh cậu ấy hơn và đặc biệt anh nhận ra rằng " anh đã yêu".

- Nếu anh nói anh yêu em em có đồng ý không?- Khải vuốt nhẹ đôi má của Hải

- Em..em..không thể đồng ý được- Hải vội đứng dậy

- Anh yêu em thật lòng mà!

- Nhưng em không yêu anh, em xin lỗi, anh hãy tìm người tốt hơn em đi!- Hải quay gót bỏ đi để lại phía sau một người đang đứng với nỗi thất vọng

Tại bãi cỏ trong công viên trường

- Yêu...không yêu...yêu... Ấy xì..làm lại...yêu..không yêu..yêu...không yêu...yêu..không yêu..yêu...oái..sao nãy giờ cả trăm lần rồi mà vẫn yêu vậy trời- Hải ngắt từng cánh hoa đếm nhưng kết quả chỉ nhận được một chữ " yêu" điều này làm cậu hơi bức xúc

- Đáng ghét, biết vậy mới nãy chấp nhận cho rồi...anh Khải thích mình, mình cũng vậy tại sao lúc anh ấy tỏ tình mà mình không đồng ý cơ chứ...ấy xì..tức chết mà- Hải vò đầu tóc của mình khiến đầu tóc đang đẹp bây giờ rối xù như tổ quạ

- Làm gì ngồi đây?- nó vỗ vai cậu

- Vũ à? Sao không ở trong đó nghỉ mà ra đây?

- Trong đó ngột ngạt lắm, ra đây hóng mát,

- Mà mày nhớ lại gì chưa?

- * lắc lắc* Tao không nhớ gì cả,

- Ò..khi xuất viện tao sẽ giúp mày tìm lại trí nhớ, anh Minh đâu?

- Ck tao đi mua đồ ăn rồi

- Chồng á ?

- Ờ...anh ấy bảo tao là vợ anh ấy, còn bắt tao gọi là chồng. Tụi tao làm đám cưới rồi, nhưng tao thấy hai thằng con trai yêu nhau kì lắm! À mà mày có chuyện gì buồn sao?

- Ò..anh Khải mới tỏ tình với tao, tao cũng thích ảnh tự dưng tao lại từ chối! Chắc anh buồn lắm- Hải bức từng cọng cỏ vứt ra phía trước...

- Mày thật sự yêu anh ấy?

-* gật gật * - Hải trả lời với gương mặt bí xị

- Đi theo tao- nó nắm tay Hải lôi đi như lôi bao cát

-Oái.buông tao ra..đau tao- Mồm Hải la oai oái vì nó nắm tay kéo cậu quá đau

Tại bờ hồ công viên có một chàng trai mang tâm trạng buồn thiu đang ngồi trên thảm cỏ nhìn từng đàn cá bơi lội trong dòng nước. Anh đang thất vọng vì không được đám ứng tình yêu anh giành cho Hải,

- Anh Khải!- Nó đứng phía sau anh miệng nở một nụ cười tươi như ánh nắng mặt trời. Anh định quay lại nhìn nó nhưng nó bảo anh đừng quay lại. Anh cũng đành nghe theo, mắt vẫn hướng về hồ cá

- Vũ, sao em ra đây không nghỉ ngơi?- anh lắc đầu ngán ngẩm với nó

- Em nghe nói anh tỏ tình bị thất bại nên ra đây xem anh như thế nào ấy mà

- Giúp gì được, Hải đâu yêu anh cơ chứ-Khải nói vời vẻ mặt buồn tanh

- Sao anh biết không thích anh chứ! Chưa gì bỏ cuộc sao? Bây giờ em hỏi gì anh phải trả lời thành thật, biết đâu em lại giúp được anh

- Ừk! Em cứ hỏi đi

- Anh thật sự yêu Hải không?

- Có! Anh rất yêu cậu ấy

- Nếu có được cậu ấy anh sẽ làm như thế nào

- Anh sẽ cho cậu ấy hạnh phúc, anh sẽ không để cậu ấy buồn

- Tốt, vậy nếu cậu ấy ở đây anh có dám tỏ tình lần nữa không?

- Có chứ, anh nhất định phải có được cậu ấy

- Vậy anh có muốn lấy tôi làm vợ không?

- Có anh sẽ cưới cậu ấy làm vợ..hơ..khoan đã..giọng nói này- anh quay lưng lại thì Vũ mỉm cười bước qua một bên, Hải ở phía sau lưng nó mỉm cười với anh

- Hải..sao..em..ở..đ..đây- anh ấp úng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của cậu

- Đợi gì nữa..tỏ tình lần nữa đi- nó huých vai Khải

Khải ngượng ngùng mặt đỏ ửng cả lên, anh chậm rãi tiến đến cạnh Hải, lúc này Hải cũng đã ngượng ngùng cả hai nhìn nhau cười .

- Hải này...anh muốn..muốn....

- Ây da nói nhanh lên đi- nó giục

- Anh muốn..muốn...đi ăn cùng em.- nói rồi anh và Hải vui vẻ nắm tay nhau đi ăn

- Ừ..đúng rồi...nắm tay nhau đi ăn đi..hạnh phúc chưa...hơ...khoan đã ..đang tỏ tình nhưng sao lại là đi ăn chứ? Trời ơi, gì kì vậy ?- nó ngơ ngác chả hiểu gì đang xảy ra..

Nó tiếp tục đuổi theo hai người bọn họ nhưng đi một lúc bỗng nó cảm giác mọi vật xung quanh đang nằm ngoài tầm kiểm soát của nó, nó không thể tìm hướng đi để đến với bọn họ, nó cứ quay đầu nhìn quanh

- Oái..kì vậy? Rõ ràng hai ngươi ở đó sao mình tìm hoài không có chỗ đi vậy nè- nó bắt đầu hoảng sợ trước những gì đang xảy ra với mình

- Ơ .Vũ em đi đâu lung tung thế này- lúc này từ đằng sau có cánh tay vỗ vào vai nó, nó giật mình hoảng hồn lại

- Anh Huy, em đi hóng mát thôi

- Làm gì em loay hoay nãy giờ vậy tìm ai à

- Không em định tìm anh Khải nhưng thôi, chúng ta về phòng đi

- Ưkm....

Phòng bệnh 503

- Nào vợ...ngoan nằm im đi sắp vào được rồi - tiếng của Minh vang lên

- Á...a..a..đừng đút vào nửa...a..đau em...- giọng của nó phát ra có vẻ hơi yếu một chút

- Anh xin lỗi, anh sẽ làm nhẹ nhàng thôi, em nằm im đi chứ rục rịch là rách bây giờ

- A..a....đau..anh đút từ từ thôi được không đau không chịu nỗi

- Đây là lần đầu mà, anh chưa có kinh nghiệm, anh đút từ từ thôi nha..vợ nằm im đi

- Ừ...đút từ từ thôi đó..

- Ừ..anh đút vào trong tí nữa nha, sắp ra rồi...em nằm im đi..

- A..ui da....đau quá anh ơi..

- Nào ngoan đi ráng chịu tí nửa sắp ra rồi....

- Á..a...đau quá..lần sau em không cho anh làm nữa

- Anh xin lỗi..anh sẽ nhẹ tay, ai bảo em hứng lên bắt anh làm cơ chứ

- Lại còn trách em

- Anh không có, em nằm im đi, thế này được chưa?

- Ưm...đúng rồi thích thắm, đã lắm, sâu tí nữa..đấy..đúng rồi

Những tiếng này thật thi hút người nghe. Huy, Khải và Hải, Long đang đứng ngoài cửa áp tai vào cửa để nghe lắng

- Sao rồi..sao rồi...?- Huy nói với vẻ mặt đầy nguy hiểm

- Em nghe toàn là đút sâu vào rồi gì mà đau quá, lại còn tiếng rên nữa chứ- Hải cau có mặt mày...

- Hai đứa này, trong bệnh viện mà dám làm chuyện này với nhau, Vũ nó chưa đủ 18 tuổi mà thằng Minh dám làm chuyện ấy, anh phải cho Minh biết tay- Khải nỗi cáu, anh chống nạnh liếc vào căn phòng đang phát ra những âm thanh đó, anh đẩy cửa vào

Cạch....

6 đôi mắt nhìn nhau, tất cả sững sờ trước diễn cảnh đang xảy ra, hắn đang ..đang ..đang.... Ngoáy ráy tai cho nó.

- Anh Khải, có gì sao mà hấp tấp vậy?- nó dừng động tác trước mắt nhìn vào anh

- Anh..anh..anh..à..ờ...anh vào xem em như thế nào ấy mà....- Khải mỉm cười che dấu đi sự ngượng ngùng của mình- Thôi anh ra ngoài đây- Khải quay lưng mở cách cửa phòng ra

Ầm.....

Cánh cửa bật ra mang theo đó là Long, Huy, Hải ngã nhào theo

- Ơ..mọi người làm gì vậy- nó ngơ ngác trước gì xảy ra trước mắt

- À..ờ...không có gì..chỉ là đùa nhau quá trớn thôi á mà...nhỉ...- Huy mỉm cười nháy mắt với mọi người xung quanh

- À..ờ...chỉ là đùa giỡn thôi- tất cả nhìn nhau cười trừ

Tiết trời hôm nay cứ như gọi là " đốt cháy" cả lên ý, nắng chói chang chim bay không nỗi nhìn trời mà gan nó ngứa muốn nổ tung người cho rồi..

- Nóng quá, nóng quá...- Long ngồi trong phòng nó tay thì quạt phành phạch mồm cứ la oái oái

- Anh bớt cằn nhằn được không, sau này ai dám cưới anh làm vợ chứ- Nó đang thu xếp đồ đạc để xuất chuồng...à nhầm..xuất viện sau 7 ngày ở trong này

- Gì mà cưới làm vợ anh đây sẽ cho em một chị dâu đẹp nhất giỏi nhất hệ mặt trời- Long ưỡng ngực tự tin đáp

- Haha..anh mà..đòi..cưới..vợ..haaha...- Nó suýt sặc sữa khu nghe Long nói như vậy

- E hèm..- Huy cắt ngang bầu không khí đang vui vẻ này- Ai ăn kem không!

- Có- cả hai đồng thanh

- Vậy đi nhanh thôi nào! Trời nóng thế này mà lại không ăn kem thì tiếc thật- nó trân cái bộ mặt dễ thương nhất có thể ra

- Ok...

Cả hai cùng nhau mở cửa bước xuống căn tin bệnh viện

- Vũ ngõ này đi đâu lung tung thế?- Huy kéo tay nó đi theo anh

- Hơ..rỏ ràng mình nhắm lối đó sao mình đi lối này nhỉ, ây da chưa già mà lẩm cẩm rồi- nó lắc đầu ngán ngẩm rồi lẽo đẽo theo hai người đó, tất nhiên nó theo sau gót để thời gian riêng tư cho hai người bọn họ chứ

Công nhận một điều là hai bọn họ mần ăn gì mà nói đủ thứ vậy không biết. Nó vảnh cái tai lên nghe mà " chả lọt chữ nào" vào tai cả. Thôi thì ra căn tin rồi tính tiếp vậy

Tại căn tin

- Em ăn kem gì

- Socola nha- nó lên tiếng kèm theo vẻ mặt hí hửng

- Anh đâu hỏi em anh hỏi Long cơ mà - Huy liếc nhìn nó

- Anh....- nó cứng họng..- " phải nhịn phải nhịn nhịn để lo chuyện lớn hơn"

- Em ăn kem gì cũng được- Long vui vẻ trả lời

- Cho hai cây kem dâu ạ- Huy vẫy tay gọi nhân viên

- Ơ..của em đâu?- Nó gặm cái muỗng ngơ ngác

- Anh mời Long chứ đâu mời em! Em lẽo đẽo theo sau thì tự em đi mà gọi- Huy vừa nói vừa lau muỗng đưa cho Long

-Anh.. Hứ..em không thèm nhìn mặt anh nữa đồ "trọng sắc khinh anh em"- nó bực mình, mặt đỏ như trái gấc đùng đùng bỏ đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro