Chương 2 di chứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Cẩn đuổi tới bệnh viện Quân Bộ , Ferry đã chờ ở cửa. Hắn là một  nam nhân thuộc dạng cao lớn, tuổi đã 30 , diện mạo bình thường, ngày trước bị cận thị nhưng đã làm phẫu thuật diệt trừ tận gốc cái chứng này , nhưng hắn vẫn  thích mang một cặp kính đen, có lẽ là đơn giản là để cho đẹp, dù gì thì đeo mắt kính lên nhìn cũng rất phong độ , rất ra dáng người có học thức.

Trình Cẩn là cùng hắn đã gặp qua vài lần, Ferry rất có lễ phép thực hiện quân lễ với cậu, nói: “Phu nhân, ta tới đón ngài đi lên.”

Trình Cẩn lòng như lửa đốt , những lễ nghi rườm rà phức tạp cậu hoàn toàn không để ý , chỉ hỏi: “Hắn thế nào?”

“Còn ở phòng cấp cứu” Ferry một bên dẫn đường một bên nói: “Thượng tướng đại nhân vì cứu cấp dưới, bị người Trùng tộc  đánh lén , phần đầu bị rót vào chất lỏng có độc, hiện tại đang được 5 vị bác sĩ đứng đầu toàn cầu cứu giúp.” Hắn đi được vài bước, mới phát hiện Trình Cẩn bước  không  theo kịp, liền dừng bước chân quay đầu lại, thấy được vẻ mặt trắng bạch của  Trình Cẩn.

Trình Cẩn cả người đều run lên, bước chân nặng nề tựa như không nhấc chân lên nổi . Ferry nói: “xin ngài bình tĩnh, bác sĩ nói, tỉ lệ tử vong chỉ chiếm 10%, thượng tướng đại nhân rất có hy vọng tỉnh  lại đấy.”

Trình Cẩn vẫn đang lo lắng , nhưng nghe đến cái  tỷ lệ này , thoáng bình tĩnh lại một chút, nhưng cũng chỉ có một chút mà thôi. Hắn nhìn Ferry, dò hỏi: “Thế tỷ lệ di chứng lưu lại thì sao?” Trùng tộc là chủng tộc hung tàn , giỏi về điều chế nọc độc, hơn nữa số vô cùng nhiều, đã từng trong vòng một tháng chiếm lãnh hoàn toàn một tinh cầu nhỏ, làm nhân  loại ở đấy đều nhiễm bệnh dịch, hơn nữa nếu nhiễm bệnh vào rồi thì  đều  trong vòng 3 ngày tử vong, là hiện nay nhân loại đã có thể bào chế thuốc giải  . Nhưng  những người trúng độc , mặc dù cứu sống tính mạng, cũng sẽ đến nhiều loại di chứng. Hơn nữa hiện tại Lục Đào vẫn là bị  thương phần đầu, Trình Cẩn căn bản không dám tưởng tượng hắn sẽ có kết quả gì.

Ferry mím môi, thần sắc trở nên càng nghiêm trọng hơn , một hồi lâu sau, hắn mới nói: “Trăm phần trăm.”

Bước đến phòng bệnh , nơi đó đã tụ tập rất nhiều người đang đứng xung quanh, có cấp trên của Lục Đào, có đồng đội, cũng có  cấp dưới, ở giữa còn có một cụ bà lớn tuổi  ngồi ở trên xe lăn, trên đầu gối che một tấm thảm lông, tóc bạc trắng, trên mặt đã có nhiều nếp nhăn , đây chính là người thân duy nhất còn trên đời còn lại của Lục Đào  —— tổ mẫu của hắn.

Trình Cẩn vừa đến mọi người đã nhìn hắn chằm chằm , đứng ở chỗ này đều không phải người bình thường, toàn những người có địa vị hoặc là những người thân cận nhất của Lục Đào,  là những người biết  Trình Cẩn có thân phận thế nào.  cấp trên của Lục Đào là Mạc Tư  không nói gì chỉ ghé mắt nhìn cậu, ở giữa  lão phu nhân ngồi đấy đã phát ra một tiếng hừ nhẹ , ngữ khí không tốt.  nói: “Ngươi tới làm gì?”

Nếu là trước kia, Trình Cẩn khí thế trắc chắn không thua kém còn có phần kiêu ngạo hơn,  liền tự nhiên không  bỏ ai ở trong mắt, không biết tôn trọng người nào, tổ mẫu dùng  ngữ khí như vậy nói với hắn , hắn cũng sẽ không khách khí mà đáp trả . Nhưng hắn sớm đã không còn là  Trình Cẩn có người baba đại nhân quyền lực ngút trời chống lưng , cậu bây giờ cả người liền lộ ra một bộ dáng yếu đuối, nhỏ giọng nói: “Ta…… Ta……”

Tổ mẫu lãnh đạm nói: “Nơi này không cần ngươi tới ”

Trình Cẩn cứ đứng như vậy không biết nói gì,  Ferry đã mở miệng nói: “Lão phu nhân, Trình tiên sinh là người thượng tướng đại nhân đã kết hôn là phu nhân của ngài ấy , thượng tướng đại nhân vô luận như thế nào tình trạng ra sao, ở trên pháp luật, Trình tiên sinh chính là người có quyền nhất, cho nên ta đem hắn đưa đến đây.”

Bí thư mang luật pháp ra nói như vậy , tổ mẫu liền không biết nói gì, liền làm một ánh mắt tức giận rồi lại quay đi. Nàng đây là tỏ thái độ , người khác có vẻ cũng không muốn xen vào cũng làm ngơ Trình Cẩn chả ai bắt chuyện . Trình Cẩn chỉ biết lặng lẽ mà dựa vào ven tường, đôi mắt nhìn chằm chằm phòng cấp cứu lập loè đèn đỏ, long lắng thấp thỏm.

Cũng không biết qua bao lâu, đèn đỏ “Đinh” một tiếng dập tắt, mọi người đều  náo lên, trên mặt ai cũng lộ ra chút vui mừng cùng lo lắng . Lại đợi một phút nữa, cửa phòng giải phẫu mở ra, năm vị bác sĩ  mổ chính nối đuôi nhau mà ra, hiển nhiên là mệt đến đến mức thở không muốn ra hơi , mỗi người trên mặt đều lấm tấm mồ hôi. Chờ  người phụ trách của bệnh viện sau cùng, Mạc Tư đại tướng lập tức đi lên, hỏi: “Lục Đào thế nào?”

Người phụ trách liền nở  tươi cười , nói: “Đã thoát khỏi tình trạng  nguy hiểm.”

Những lời này vừa ra khỏi miệng, mọi người đều là kinh hỷ vô cùng , tổ mẫu nắm chặt chuỗi hạt  niệm câu phật hiệu. Bị bỏ qua nhưng Trình Cẩn cũng nhẹ nhàng thở ra, hắn muốn hỏi rất nhiều điều, lại không giám tiến lên dò hỏi, may mà Ferry hỏi trúng  vấn đề mà hắn muốn hỏi , “Xin hỏi thượng tướng đại nhân khi nào có thể tỉnh lại? Hay không có lưu lại   di chứng sau này ?”

Người phụ trách nói: “Căn cứ theo bác sĩ nói thì  hắn sẽ tỉnh lại trong vòng  48 giờ tới, cũng  sẽ có xuất hiện chút di chứng.”

Mọi người nghe được hai chữ "di chứng" sắc mặt ai nấy đều cứng đờ, không khí nhất thời trùng xuống , trong lòng mỗi người không khỏi  bồn chồn. Phải biết rằng các  di chứng từ trước đến giờ đều rất  đa dạng, nhẹ một chút có lẽ chỉ là ảnh hưởng  một số bộ phận trên cơ thể,  nghiêm trọng một chút sẽ làm người ta nửa đời sau đều rơi vào thấu khổ sống không bằng chết, mà Lục Đào thượng tướng địa vị cao lại là người quan trọng, tài năng trác tuyệt khó gặp, nếu như di chứng  ảnh hưởng tới năng lực tác chiến của hắn, hắn về sau cũng chỉ có thể lui về phía , tiền đồ vô lượng về sau , có lẽ liền bởi vậy mà phải ngã xuống .

Mạc Tư cơ mặt giật giật, cơ thể thoáng  run rẩy , hắn dời đôi mắt sắc bén sang nhìn chằm chằm đối phương, trầm giọng hỏi: “Cái gì?, ....di chứng?”

Người phụ trách nói: “sẽ bị mất trí nhớ.”

Câu trả lời này làm mọi  người đều ngơ ngẩn ra , người phụ trách tiếp tục giải thích nói: “Bác sĩ nói, trí nhớ của hắn bị độc ăn mòn , cho nên sẽ tạm thời mất đi toàn bộ ký ức, tính cách cũng sẽ có chút thay đổi.”

Ferry bắt được  trọng điểm trong đó, “Ngài nói là ‘ tạm thời ’?”

“Đúng vậy, là tạm thời.” Người phụ trách khẳng định nói: , “ bác sĩ nói, trải qua quá trình trị liệu , ký ức của hắn sẽ trở lại sau khoảng  sáu tháng đến tám tháng  , chắc chắn sẽ  khôi phục lại như lúc ban đầu, cả thân thể cũng vậy, sẽ không ảnh hưởng đến sức chiến đấu.”

Mọi người nghe người phụ trách nói xong, đều nhẹ nhàng thở ra, vài người lộ ra biểu tình như chút được lo lắng, đặc biệt là Mạc Tư, hắn dùng tay lau mồ hôi trên trán. Phải biết rằng Lục Đào là hắn một tay bồi dưỡng ra , là đệ nhất đắc lực cấp dưới, cũng như tương lai  hắn sẽ là người tiếp nhận vị trí bây giờ của Mạc Tư nếu  hắn lỡ có sự cố  gì bất trắc bị yêu cầu rời khỏi quân bộ, thì  thế lực của Mạc tư chắc chắn sẽ bị suy giảm.

Sự lo lắng  trong lòng Trình Cẩn cũng hạ xuống , đồng thời lại có chút ngẩn ngơ.

Mất đi toàn bộ ký ức sao? vậy không phải  cũng đã quên chuyện muốn cùng hắn ly hôn?

Ông trời đúng là có mắt ,thương hại hắn   nên cho hắn thêm một đoạn thời gian nữa sao?

Biết được tình hình , người ở chỗ này cũng rời đi hơn phân nửa, Mạc Tư đại tướng cùng Trình Cẩn chào hỏi mới rời đi. Không có người khác ngăn cản, Trình Cẩn rốt cuộc có cơ hội đến chỗ  người phụ trách , hỏi: “Xin hỏi…… Ta hiện tại có thể đi xem hắn đang ra sao không?”

Người phụ trách có chút tò mò hỏi: “Ngài là……”

Tổ mẫu còn ngồi ở bên cạnh, tầm mắt nặng nề rời sang nhìn  Trình Cẩn như đè hắn xuống , làm hắn sinh ra một cảm giác chột dạ  nhưng hắn vẫn là nỗ lực dùng thanh âm vững vàng nói: “Ta và Lục Đào là vợ chồng.”

Người phụ trách cười cười, nói: “Có thể ,có thể, nhưng  hiện tại hắn còn đang ở  phòng chăm sóc đặc biệt, ngài chỉ có thể cách qua cửa kính nhìn một cái, có lẽ sẽ không quan sát được rõ ràng……”
Trình Cẩn vội vàng nói: “Không cần rõ ràng.” trong giọng nói của hắn mang  theo chút hưng phấn , “Chỉ cần có thể nhìn đến hắn là được.”

Người phụ trách nói: “ Mời ngài cùng ta vào trong, lão phu nhân ngài chắc cũng muốn cùng đi phải không?”

Tổ mẫu rụt rè gật gật đầu, Trình Cẩn vội vàng nói: “Tổ mẫu, ta đẩy xe lăn cho ngài .”

Lão phụ nhân trừng mắt  liếc hắn một cái, ngữ khí lạnh lẽo mang điểm trào phúng, “Không nhọc ngài đại giá.” xong tự c mình ấn nút tự động chạy trên xe lăn, đuổi kịp theo người phụ trách. Trình Cẩn hơi dừng một chút, nhưng rất nhanh cũng lập tức đi theo.

Bệnh viện Quân Bộ là bệnh viện tân tiến tốt nhất toàn cầu , có những thiết bị tiên tiến nhất để hỗ trợ chữa bệnh . Xuyên qua  hành lang lạnh lẽo, Trình Cẩn tới trước phòng chăm sóc đặc biệt , từ đó có thể liền nhìn xuyên thấu qua cửa kính thấy được thân ảnh nằm ở trên giường bệnh.

Lục Đào thượng tướng thân hình ưu việt, ngũ quan anh tuấn, đã từng là nam nhân ưu tú thích hợp nhất để hết hôn , bao nhiêu người đối hắn vừa gặp đã thương, Trình Cẩn cũng là một trong số đó. Mà hiện tại, nam nhân ưu tú này đang nằm ở trên giường , phần đầu nơi đó băng bó  rất nhiều , còn cắm rất nhiều ống mềm trong suốt , làm người nhìn kinh hãi, cũng cực kỳ đau lòng. Tổ mẫu thấy  một màn như vậy,  nhịn không được muốn đứng dậy xem rõ ràng hơn một chút, nàng đối với Trình Cẩn luôn tỏ thái độ lạnh nhạt , nhưng đối với đối thượng tôn nhi đanh nằm đó  lại tràn ngập sự yêu thương cùng đau lòng, nhưng nàng hai chân tàn tật từ lâu, căn bản đứng dậy không nổi, đứng ở một nửa thì lại muốn ngã xuống , Trình Cẩn tay nhanh mắt lẹ mà đem nàng đỡ lấy, nhẹ giọng nói:“Ngài cẩn thận .”

Tổ mẫu lập quay lại tức trừng hắn, lại đẩy tay hắn ra, lạnh lùng nói: “Không cần ngươi giúp ta.”

Ngôn từ lạng lẽo như  lưỡi dao sắc bén như muốn x xuyên qua trái tym Trình Cẩn , nhìn nàng đối với  mình bộ dáng  như tránh rắn rết , cùng trượng phu đối với mình khi cạnh hắn thái độ như nhau, Trình Cẩn liền cảm thấy khó chịu, cậu buông lỏng tay ra, ăn nói khép nép nói: “Ta chỉ là không đành lòng thấy ngài té ngã, cũng không có ý xấu.”

Tổ mẫu cười lạnh nói: “Ngươi ý xấu quá nhiều, hảo tâm không có.” Nàng vịn vào tường đứng nhìn tôn nhi một hồi, phát hiện hắn hiện tại xác thực không có dấu hiệu  tỉnh lại , liền chỉ có thể ngồi trở về, lại đối Trình Cẩn trào phúng nói: “Hiện tại làm bộ làm tịch làm cái gì? Trông cậy vào tôn nhi của ta cùng ngươi thay đổi ấn tượng sao?  Có một câu nói rất đúng ta nói cho ngươi biết, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, sự gét bỏ của hắn dành cho ngươi sẽ không thay đổi ! Ngươi , loại người trăm phương nghìn kế ép buộc nhi tử của ta cùng ngươi kết hôn , nên hắn mới sung quân đến địa ngục tinh , ở nơi đó làm việc !”

Trình Cẩn sắc mặt trở nên trắng, từng câu tường lời bà nói làm trái tim hắn đau thắt, nhưng lại không thể nào biện bạch.

Hắn lúc đó 17 tuổi cùng Lục Đào 21 tuổi vừa gặp đã thương, sau đó lợi dụng quyền lực của cha mình bức bách hắn cùng  mình kết hôn, ròng rã giằng co suốt một năm , hắn rốt cuộc được như ước nguyện. Nhưng mà hôn lễ cử ra hắn vẫn luôn bày ra bộ mặt lạnh lùng như vậy không có một chút nào gọi là vui vẻ. Hắn cho rằng dùng thân thể  sẽ  khiến đối phương mềm lòng rồi dần dần hắn sẽ yêu mình , ai ngờ ngày hôm sau trượng phu liền lựa chọn ra chiến trường, từ đấy đối với  hắn chẳng quan tâm, mặc dù thi thoảng sẽ trở về , cũng làm như xa lạ  làm trái tim hắn lạnh lẽo . Hắn nháo quá, dùng các loại phương thức, cũng sử quá các loại mưu kế,  vì từ nhỏ bị nuông chiều nên  tính tình vô cùng độc đoán, kiêu ngạo, nhưng cũng chỉ là đem trượng phu càng đẩy càng xa, chờ hắn tỉnh ngộ bắt đầu thay đổi chính mình thì đã không còn cơ hội.

“Nghe  nói hắn mất trí nhớ ngươi rất vui mừng phải không? Cho rằng có thể lợi dụng trong khoảng thời gian này làm  trượng phu chuyển ý? Ta nói cho ngươi biết , là tuyệt đối không có khả năng!  Tôn nhi sẽ chỉ thích người  có phẩm tính tốt,  mà ngươi loại người như ngươi hắn cho dù thế   nào đều sẽ chướng mắt!” Lão phụ nhân thanh âm càng lúc càng lớn, hoàn toàn không cố kỵ còn có người ngoài ở đây. Nàng nhìn Trình Cẩn cười lạnh, “Ta đây rất hy vọng nhìn thấy ngày các ngươi giải trừ quan hệ hôn nhân đó.”

Trình Cẩn trầm mặc không nói, vẫn luôn chịu đựng nàng chế nhạo, chờ nàng nói xong, mới nhàn nhạt nói: “Nhưng hiện tại ta còn là hắn vẫn là vợ chồng hợp pháp, không phải sao?” Hắn ánh mắt dừng ở trên người trượng phu đang nằm trên giường bệnh, “Cho nên ta sẽ gánh vác trách nhiệm của một người vợ, ở cùng hắn mấy ngày này đến khi ký ức khôi phục , hảo hảo chiếu cố hắn.”(⌒‿⌒)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy