Chương 4 Tiểu thiếu gia được nuông chiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Cẩn nói dối.

Cho dù Lục Đào mất trí nhớ, nhưng sự tinh tường cùng khả năng phán đoán của hắn vẫn còn, cho nên có thể từ biểu cảm và ánh mắt của  Trình Cẩn mà đoán ra biết đối phương nói dối, hắn cố ý hỏi thêm: “Vì sao lại không vội”

Trình Cẩn có chút kinh hoảng mà nhìn hắn, dần dần mà trên mặt hiện ra một tầng màu đỏ , hắn vụng về nói sang chuyện khác nuốn chuyển đề tài, “Ngươi, ngươi có đói bụng không ? Ta đi lấy đồ ăn đem tới cho ngươi.”

Lục Đào cũng không có giai dẳng tiếp tục truy hỏi , mà chỉ gật gật đầu.

Trình Cẩn vội vàng  đi ra khỏi phòng bệnh, vừa ra tới hành lang, cả người sức lực như là bị rút cạn, hắn không thể không dựa ở trên tường mới có thể ổn định thân thể mình.

Hắn trước nay không có cùng Lục Đào nói chuyện  tự nhiên với nhau như vậy cũng không nói chuyện nhiều như vậy. Từ sau khi  nam nhân biết được tâm tư của hắn , thái độ của hắn liền trở nên xa cách, Trình Cẩn ban đầu làm rất nhiều cách để theo đuổi hắn nhưng toàn bộ bị cự tuyệt, hơn nữa cự tuyệt thật sự lễ phép: “Thực xin lỗi, ta tạm thời còn chưa có muốn kết hôn.”

Toàn nhân loại trải qua nhiều năm sinh sản tiến hóa, tới thời đại này, bình thường nam giới sẽ chiếm 6 phần, nữ giới chiếm 3 phần,  nam tính có thể sinh sản  chiếm một phần. Tỉ lệ sinh đẻ của nhân loại vẫn luôn ở từng bước giảm dần, nữ giới tầm nhìn trở nên rất cao, luôn muốn cùng nam nhân ưu tú  kết hôn, bình thường nam nhân không có năng lực có muốn tìm được đối tượng kết hôn đều là chuyện khó khăn. Trình Cẩn làm “Tân Thư Tính”, lúc đó gia thế lại cực lớn, phụ thân huynh trưởng đều là phú hào nổi danh, diện mạo lại rất đẹp, xinh đẹp trung không mất anh khí, hơn nữa làn trắng như  tuyết , cười  lên còn lộ hai cái  má lúm đồng tiền, từ lúc lên mười lăm tuổi , người theo đuổi cậu vô số, nhưng cho cùng , đều như vậy kiên định mà bị cự tuyệt.

Bị nuông chiều từ nhỏ đến lớn vị tiểu thiếu gia lần đầu tiên niếm được mùi vị bị cự tuyệt , hắn về nhà khó chịu khóc suốt một đêm, ngày hôm sau liền bắt đầu điều tra người mà hắn nhìn chúng. Xung quanh hắn lúc nào cũng có một đám người muốn “Giúp đỡ” lấy lòng hắn,  tất cả đều là vì tài lực  của Trình gia , chỉ cần hắn nói cái gì muốn c ái gì đều được như ý nguyện, hắn chỉ vào ai, người đó coi như xui xẻo. Vì thế hắn đuổi hết những người có ý đồ với Lục Đào , hoặc cưỡng bức hoặc lợi dụng, có đôi khi là chính đại quang minh làm càn. Tiểu thiếu gia cho rằng chính mình các đem chướng ngại đều thanh trừ, là có thể được đến Lục Đào để ý , ai ngờ đối phương đối thái độ lại càng lạnh nhạt hơn, có một lần hắn nói , trong ánh mắt  hàm chứa băng sương, hắn nói: “Ta sẽ không cùng ngươi kết hôn, hàng động của ngươi chỉ làm ta thêm chán ghét .” Lại nói: “Ngươi cũng chỉ biết dựa vào  quyền thế của nhà mình để khi dễ nhỏ yếu sao?”

Tiểu thiếu gia quả thực tức điên kên, tức  đến độ hai mắt đỏ bừng, rốt cuộc nhịn không được đem chuyện này nói cho phụ thân. Trình gia là tập đoàn tài chính tân quý,  cha hắn chút thủ đoạn vô biên , đem sự nghiệp phát triển đến hô mưa gọi gió,  tài sản vô số tiếng tăm đồn xa. Nhưng Trình gia nhân khẩu cũng không nhiều, phụ thân hắn là đơn truyền, tới rồi hắn là đứa cuối cùng, phía trên chỉ có một ca ca.  Ca ca so với hắn lớn hơn mười lăm ,mẫu thân là  ngoài ý muốn mang thai Trình Cẩn, lúc hắn sinh ra phụ thân hắn đã qua tuổi 40, cũng xem như “Già còn có con”, đem hắn coi như hòn ngọc quý trên tay. Mà huynh trưởng cũng như vâyh, đối hắn càng càng chiều  chuộng, cơ hồ là Trình Cẩn muốn cái gì cần cái gì, chưa bao giờ làm hắn chịu nửa điểm ủy khuất.

Hắn trở về vừa khác lóc tố tụ , phụ huynh hắn thấy vậy đều đau lòng khôn xiết tức giận trong lòng nghĩ cái tên Lục Đào này thật có mắt như mù, sao lại có thể cự tuyệt tiểu bảo bối của mình  !

Ngắn ngủn trong vòng một ngày  điều tra rõ thân thế  Lục Đào , lại nhìn đến nhà hắn tài sản ngạch trống trơn , phụ huynh đều tỏ vẻ ghét bỏ, cảm thấy hắn không xứng với bảo bối của mình, nhưng mà tiểu thiếu gia chỉ là khóc lóc nhất định đòi gả bằng được cho hắn, hai tên nam nhân này liền bất đắc dĩ mà giúp hắn.

Nghĩ đến chính mình trước kia đã nhiều chuyện ngu xuẩn như vậy, Trình Cẩn hiện tại nhớ lại, trong lòng cảm thật hổ thẹn .

Chính mình  khi đó như bị ma xui quỷ kiến, cho rằng Lục Đào tựa như một  món đồ chỉ cần hắn muốn thì món đồ nào cũng giống nhau, bất luận  dùng phương thức gì , chỉ cần đến tay mình là của mình. Lại không biết, nhân tâm khó nhất khống chế, vô luận là dùng bao nhiêu tiền tài hoặc là quyền thế. Hắn vẫn cứ ghét bỏ , bất luận như thế nào đều toàn là  ghét bỏ, căn bản cưỡng cầu không được

Hít một hơi thật sâu, Trình Cẩn đi ra ngoài, đến nhà ăn lấy ,lấy hai phần cơm dinh dưỡng .

Mnag mâm đồ ăn tới  đặt trên giường bệnh, Lục Đào nhìn đống đồ vật trước mặt, lộ ra vẻ mặt nghi nói: “Đây là cái gì?”

Hắn ký ức thể tổn hại, rất nhiều đồ vật sẽ quên mất, bác sĩ nói đây là điều bình thường, năng lực ngôn ngữ không có mất đi đã xem như đã là vạn phúc rồi.

Trình Cẩn vội vàng nói: “Đây là canh dinh dưỡng ,  rất thích hợp dành cho người bệnh, tuy rằng thoạt nhìn phân lượng hơi ít nhưng  có thể cung cấp năng lượng cho cơ thể hoạt động cả ngày , bên trong đầy đủ các loại vitamin phong phú cùng protein, hơn nữa sẽ có cảm giác chắc bụng.” Hắn đem cái muỗng nhét vào tay đối phương nói , “Xin lỗi, hôm nay ta không có chuẩn bị gì , ngày mai sẽ cho ngươi nếm mùi vị canh chân chính .”

Lục Đào uống một ngụm canh, hương vị có vẻ rất quen thuộc, hắn như là đã quen với loại hương vị này, “Ta hình như thường xuyên uống.”

Trình Cẩn nói: “Tác chiến thời điểm, xác thật thức ăn toàn là dạng như này” Kỳ thật diệt trừ đế quốc tinh cầu cùng nào đó nông nghiệp tinh cầu ngoại, đại bộ phận nhân loại đều  ăn loại đồ ăn như này, chỉ là dinh dưỡng thành phần không có như vậy cao, rất nhiều địa phương dinh dưỡng canh tề nguyên liệu gần chỉ là khoai tây mà thôi. Đây là bởi vì tuy rằng đế quốc tinh cầu nhân loại không tính nhiều, mặt khác tinh cầu đám người lại rất dày đặc quan hệ, hơn nữa hiện tại có rất nhiều địch nhân, một đám người đều đầu nhập tới rồi chiến tranh cùng phòng bị xâm nhập trung, cây nông nghiệp gieo trồng liền không quá đủ .(chỗ này chả biết edit kiểu mẹ gì ,nhưng mọi người đọc chắc cũng hiểu đại khái ý lên t để cho mai sau đọc đoạn tiếp nó không bị rời rạc chứ chả nhẽ không đăng thì '),,( ╹▽╹ )

Nhưng  nhân loại của đế quốc tinh cầu hoàn toàn không chịu ảnh hưởng. Nhân loại đối mỹ thực là có trời sinh khát vọng, tuy rằng canh dinh dưỡng có thể cung cấp dinh dưỡng đủ cho thân thể con người , nhưng người  ở  trên tinh cầu vẫn là thích truyền thống nấu nướng hơn , thí dụ giống như Trình Cẩn, trước 22 tuổi , căn bản chưa có uống qua canh dinh dưỡng bao giờ.

Hiện tại hắn vẫn cảm thấy thứ này khó uống.

Nhớ ngày trước hắn lần đầu tiên uống thứ này, vừa mới đưa vào trong miệng, liền lập tức phun hết ra, ghét bỏ đến mức cho dù không có gì ăn  cũng không muốn uống cái này. Kỳ thật canh dinh dưỡng  hương vị cũng không tồi, chỉ là hắn trước kia đều ăn mỹ thực, đối với loại nước mang vị ngọt thô lệ liền ăn  không vừa miệng . Nhưng mà đói bụng hai ngày lại không có tìm được loại thức ăn khác cuối cùng, hắn vẫn là đem  chén  canh dinh dưỡng kia uống  vào trong bụng.

Nếm trải qua tư vị đói sắp chết , hắn sẽ không bao giờ nữa dám ghét bỏ đồ ăn.

Thí hiện tại, thứ hắn có thể nhẹ nhàng mua sắm đồ ăn cũng chỉ có loại canh dinh dưỡng này mà thôi.

Lục Đào nói: “Khó trách, ta cảm giác như đã uống qua rất nhiều lần, chính là hương vị ta yêu thích.”

“hửm,thật sao?” Trình Cẩn có chút kinh ngạc, đồ ăn truyền thống Lục Đào cũng có vẻ khá yêu thích, hắn chưa bao giờ phát hiện việc Lục Đào thích uống thứ này

Cũng không phải là hắn không muốn đi quan sát xem Lục Đào thích gì, mà là vì thời gian  hai người ở bên nhau quá ít, Lục Đào có thể cùng hắn dùng cơm đã là điều hiếm có rồi.

Lục Đào nhìn hắn, “Ngươi cũng có vẻ cũng không  thích đi?”

Trình Cẩn vội vàng nói: “Còn hảo.” Lại nói: “Ta ngày mai sẽ mang đồ ăn tới cho ngươi ăn. Không, không được, ta phải đi hỏi bác sĩ trước , xem ngươi có thể ăn  những loại  đồ ăn khác được không .” Trình Cẩn hỏi qua bác sĩ, sau khi biết đáp án là có thể, nhưng phải kỵ dầu mỡ cùng tanh,cay, còn có một số món cũng không thể ăn. Trình Cẩn một bên nghe một bên dùng thiết bị điện tử trên cổ tay  đều ghi vào, sau đó lại muốn hỏi chút  vấn đề khác , cuối cùng cường điệu hỏi: “Xin hỏi hắn khi nào có thể xuất viện?”

Gelson bác sĩ mỉm cười nói: “Bình thường mà nói, thì sẽ cần quan sát nửa tháng, nhưng chúng ta sẽ tận lực rút ngắn thời gian, cuối cùng điền bác sĩ nói, hắn cần phải tĩnh dưỡng,điều đó sẽ càng có lợi cho việc khôi phục ký ức. Đến lúc đó còn thỉnh Trình tiên sinh muốn tốn nhiều công sức.”

Trình Cẩn nói: “Hẳn là thế.” Lại cùng hắn nói chào một câu,  mới rời văn phòng  bác sĩ.

Trên đường trở về phòng bệnh Trình Cẩn  nhìn  tài khoản trống không của mình,  con số này sớm đã thấp hơn hạn mức  làm hắn vô cùng lo lắng, tưởng tượng đến tương lai cần tốn bao nhiêu tiền, hắn cũng chỉ biết thở dài. Hắn nhìn lên giờ ở trên bảng màn hình , ở trong đầu tính toán thời gian một chút, liền vội vàng bước  nhanh hơn.

Lục Đào đang nằm ở trên giường bệnh, an tĩnh đến giống như một con búp bê, chỉ khi nghe được tiếng mở của  mới quay đầu sang , nhìn đến chỗ Trình Cẩn , đôi hơi  rực sáng một chút, ngữ khí  thực nhảy nhót nói, “Ngươi đã trở lại.”

Trình Cẩn vẫn là không quá thích ứng  với thái độ của hắn, tim đập nhảy cả lên, sau đó cũng lộ ra một dạng nhợt nhạt tươi cười , “Đúng vậy, vừa mới đi hỏi bác sĩ, nói ngươi có thể tự ăn  đồ ăn mang ở ngoài vào, ngày mai ta sẽ chuẩn bị thật tốt mang đến cho ngươi.”

Lục Đào nhìn hắn, biểu cảm như muốn hỏi hắn gì đó nhưng có điểm hơi chần chờ. Trình Cẩn hỏi: “Ngươi muốn hỏi gì ?”

Nam nhân biểu tình muốn nói lại thôi , qua một hồi lâu, rốt cuộc vẫn là nói: “Ta muốn đi tiểu.”

Chờ  hắn hiểu được  nói ý trong lời nói, Trình Cẩn sắc mặt nháy mắt đỏ, tay chân cũng có chút vô thố, hắn lắp bắp nói: “Ta đây, ta đây đỡ ngươi đi WC……” Đuôi mắt nhìn đến cái bô đặt ở dưới giường , lại hỏi: “Hay là ngươi muốn dùng cái này đi tiểu?”

Lục Đào quyết đoán nói: “Đỡ ta đi WC.”

Hắn xuống giường tựa vào Trình Cẩn để đứng, động tác hơi vụng về,ngại ngùng , hân hiện tại là một bộ dáng tay chân không tiện, Trình Cẩn không thể không vòng qua eo ôm lấy hắn, hắn đem một  cánh tay khoác qua ở vai Trình Cẩn, rời mới đỡ hắn xuống giường. Lục Đào rất cao, cơ hồ so với hắn cao hơn hẳn một cái đầu, dáng người lại tuyệt hảo, nhìn không quá đồ sộ,  cơ bắp rắn chắc, là dáng người mà nữ tính yêu thích nhất. Hắn đem hơn phân nửa trọng lượng đặt lên Trình Cẩn , Trình Cẩn  lảo đảo người một chút, cố gắng ổn định  thân thể cho vững, sau đó đỡ nam nhân tới buồng vệ sinh đi.

Bởi vì quá nặng, ngược lại khiến lòng của Trình Cẩn  hoảng loạn đều đánh tan đi, đến khi  đứng trước bồn cầu , Trình Cẩn kia lại một vẻ ngượng ngùng một lần nữa bò lên trên gương mặt. Hắn n nâng đầu lên , nhìn nam nhân bộ dáng không hề có ý định muốn tự mình cởi quần , dừng một chút, mới ra vẻ bình tĩnh hỏi: “muốn ta giúp sao?”

Nhìn thấy  vành tai hắn đỏ lên, Lục Đào tuy rằng không biết  mình trước kia ở chung với tiểu thê tử này như thế nào, nhưng hiện tại hắn liền rất thoải mái,mà  nói: “Đương nhiên muốn a.”

Gương mặt dần dần đỏ hết lên xâm chiếm hết phần trắng nõn,  môi liền hồng nhuận lên rất nhiều, đến đâyLục Đào trong lòng có chút rung động, âm thầm  nghi hoặc chính mình trước kia vì cái gì không có cùng người vợ hợp pháp này sinh một cái tiểu hài tử , chẳng lẽ là không được?

Mà lời lão thái thái hôm qua nói vẫn ở  trong đầu hắn vang vọng, “Làm bộ làm tịch” câu nói này hắn trực tiếp phủ định rớt.

Chính hắn tự có phán đoán, hắn có thể tin tưởng, tiểu thê tử trước mặt xác thật là thẹn thùng thật sự, tuyệt không phải là  giả vờ, ngụy trang.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy