lấy được lòng tin của Chanyeol

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một tuần đi công tác Minseok vừa đẩy hành lí vào nhà liền nhận được cái ôm chầm từ phía sau

Minseok đưa tay vỗ vỗ nhẹ lên tay người kia "Anh còn chưa tắm rửa"

"Em mặc kệ, em nhớ anh" ôm chặt hơn nữa.

Minseok liền xoay người lại ôm người kia vào lòng, vuốt những sợi tóc loăn xoăn "Nhớ anh đến như vậy sao".

Hôn lên trán người kia một cái sau đó liền bế phốc người nào đó đi thẳng về phòng.

"Anh mau bỏ em xuống, để em đi pha nước cho anh tắm" Jongdae vùng vẫy đòi xuống.

"Lát nữa hả tắm"

"Á, anh muốn làm gì"

"Làm chuyện mà người chồng tốt nên làm"

"Nhưng mà...em....Ưm...Ưm...AAAA"

..

..

..

..

..

Sau một ngày mệt mỏi ở công ty Chanyeol trở về nhà trong bộ dạng khá mệt mỏi, trong đầu anh bây giờ là vô số những câu hỏi và thắc mắc. Sau hơn vài tháng sống cùng người kia, anh càng lúc càng nghi ngờ và luôn tự hỏi, liệu rằng người hằng đêm chung chăn gối với mình có phải là Jongdae mà anh đã luôn yêu thương không? Hay là...

Không phải tự dưng Chanyeol lại tự đi hù chính bản thân mình mà chỉ là mỗi lần anh hỏi những gì liên quan đến lúc trước, Jongdae hoặc là không nhớ hoặc là giả vờ tránh né câu hỏi của anh.

Mỗi lần nghĩ đến đây Chanyeol lại cố gắng tìm một lý do nào đó để tự gạt lấy chính bản thân mình, bởi vì anh rất sợ nếu những điều nghi ngờ là sự thật thì lúc đó thứ hạnh phúc nhỏ nhoi mà mình đang có rồi cũng sẽ như mây khói tan biến như chưa hề tồn tại.

Baekhyun từ phòng tắm bước ra nhìn thấy anh nằm đờ đẫn trên giường có vẻ như đang suy nghĩ về điều gì đó, liền rón rén ngồi xuống bên cạnh lay nhẹ người kia.

Chanyeol giật mình quay lại nhìn vợ mình "bà xã em tắm xong rồi sao. Để anh lau tóc cho em"

Baekhyun ngoan ngoãn ngồi im cho người kia lau tóc cho mình thỉnh thoảng lại cười tủm tỉm hạnh phúc.

"Bà xã, ngày mai là ngày quan trọng để anh chở em đi NamSan nhé"

"Anh không đi làm sao mà lại chở em đi chơi chứ"

"HẢ" Chanyeol trợn tròn nhìn người ngồi trước mặt. Nhìn thấy thái độ của anh, cậu liền lo sợ "Em...em nói sai gì rồi sao"

"Bã xã, ngày mai là ngày viếng của mẹ em mà, sao em lại nói chúng ta đi chơi"

Mình! Mình! Chết rồi làm sao đây, lâu nay mình vẫn không để ý chuyện này. Mình phải làm sao đây.

"Em...em chỉ đùa anh thôi, làm gì có chuyện em lại quên chứ..hi..Thế nào có phải là rất buồn cười không" Baekhyun lúc này mặt đỏ lừ cả lên cảm thấy như mình vừa bị người khác bắt phải cái đuôi vậy.

Chanyeol nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm "Không vui tí nào cả, em đừng đùa như vậy với anh nữa biết chưa hả"

"không thích thì thôi, người ta không thèm nói chuyện với anh" Baekhyun nằm úp mặt xuống giường giận lẫy, Chanyeol thấy vậy liền năng nỉ

"bà xã giận anh thật sao"

Không có tiếng trả lời...

"Đừng giận anh mà, năng nỉ đó" giả vờ chấp hai tay kiểu hối lỗi.

Bạn nhỏ kia vẫn quyết không ngước mặt lên. Vậy là Chanyeol liền nịnh hót, đưa mũi ngửi ngửi lên người vợ mình

" thơm quá. Ai mà thơm quá vậy ta" đưa mũi ngửi từ trên xuống dưới, làm Baekhyun nhột chịu không nỗi nên ngóc đầu dậy đẩy tên chồng biến thái ra khỏi người mình.

"Này...đừng giở trò"

"anh không giở trò mà anh chỉ...anh chỉ...làm thật thôi" ánh mắt gian tà.

*PHẬP*

Chanyeol nhanh tay tắt đèn sau đó là phóng lên giường, cởi cái áo đang mặc ra ném một cái bay ra tận cửa sổ treo hờ hững.

"vợ yêu"

Baekhyun nhìn thấy cảnh này thì lông mẹ lông con dựng đứng cả lên, run rẩy sợ sệt lùi về sau "anh...anh...anh muốn gì nữa hả..."

Chanyeol nhe nguyên hàm răng cười tươi nhìn con cún trước mặt "thì động phòng chứ làm gì nữa"

"Động...động cái đầu anh. Cả tháng nay ngày nào anh cũng ném tôi lên giường. TÊN KHỐN NHÀ ANH" Baekhyun vừa hét vừa ném mền gối về phía tên to bự kia. Sau đó nhanh như chớp lao về phía cánh cửa.

Nhưng tiếc thay tay vừa chạm được nắm cửa, cậu đã bị tên cao nhòng kia nhấc bổng lên rồi sau đó là đầu óc cảm thấy chao đảo, Baekhyun nằm phịch trên giường cảm thấy ấm ức còn tên kia thì cười hí hửng.

Sau một buổi tối nồng nhiệt đầy mãnh liệt kia, Baekhyun vừa mở mắt đã bắt gặp ánh mặt của anh nhìn mình một cách chăm chú.

Vừa nhìn thấy cậu vợ yêu thức giấc, Chanyeol liền hôn lên chóp mũi của cậu một cái "bà xã em thức rồi à"

Baekhyun gật nhẹ đầu rồi vòng tay qua ôm cổ anh, lúc này đối với cậu thật bình yên thật hạnh phúc.

Khoảng 9 giờ sáng Chanyeol và vợ mình cùng gia đình nhà họ Kim đến viếng người mẹ vợ của mình. Sau đó anh lái xe rẽ sang một con phố nhỏ rồi đến một nơi nào đó.

Ban đầu thấy anh lái xe rẽ vào một nơi hẻo lánh nên Baekhyun cậu lòng đầy tò mò và thắt mắc, thật sự không biết người kia muốn đưa mình đi đâu. Đôi lúc cậu muốn quay sang hỏi anh nhưng rồi lại thôi.

Anh lái xe đưa cậu đến một cánh đồng hoa oải hương màu tím ngát hương, ở đây khung cảnh thật trong lành thật thơ mộng khác hẳn với thành phố xa hoa ồn ào tấp nập.

Chanyeol nắm chặt tay người kia đi trên cánh đồng hoa rộng lớn kia.

"Bà xã, em còn nhớ nơi này không" chanyeo nở nụ cười đầy thỏa mãn và hạnh phúc.

"Nơi này...nơi này" Baekhyun cảm thấy trở nên ấp úng không biết nên trả lời anh ấy thế nào đây. Thật sự càng lúc cậu càng thấy mình cứ như một tên tội phạm vậy.

Chanyeol thấy người kia không trả lời nên có phần hơi thất vọng "Bà xã, em thật sự không còn nhớ nữa sao"

"Em...."

Anh lại xen vào "em không nhớ nữa nhưng còn anh thì nhớ rất rõ. Lúc nhỏ, có lần hai chúng ta trốn học đi chơi, lúc đó anh đã dẫn em đến đây"

nói rồi Chanyeol chạy lại đằng trước hái một bó tay oải hương rồi đưa đến trước mặt người kia, Baekhyun cũng tùy tiện đưa tay nhận lấy bó hoa.

"Lúc đó em còn nói sau này nhất định sẽ cùng anh tạo nên một khu vườn đầy hoa oải hương, em còn nói sau này nhất định sẽ lấy anh. Em thật sự đã quên những chuyện đó rồi sao"

Chanyeol gục đầu chứa đầy nỗi thất vọng.

Liệu em có phải là Kim Jongdae mà anh luôn chờ đợi không vậy.

Hai người họ cứ thế im lặng bên cạnh nhau cho đến khi hoàng hôn khuất dần sau bóng cây to phía xa kia rồi dần dần khuất hẳn.

.

.

.

.

Ở một quán café nhỏ

"Jongdae à, tôi đang nghĩ hình như Chanyeol bắt đầu nghi ngờ tôi rồi" Baekhyun nói kèm theo vẻ mặt lo sợ.

"dạo gần đây anh ấy cứ luôn hỏi tôi những chuyện lúc xưa, mấy ngày trước còn lục lọi đồ của tôi nữa. Tôi thật sự rất sợ..."

"Vậy thì cứ cho anh ấy thấy những gì muốn thấy đi" Jongdae dửng dưng khuấy ly sữa nóng trong cốc mà trả lời một cách từ tốn.

"Ý..ý cậu là sao"

"Chuyện đó cậu cứ yên tâm đi, cứ lo tốt phần việc của mình. Còn chuyện khác tôi sẽ tìm cách"

Sau đó Jongdae liền ghé vào tai Baekhyun thì thầm cái gì đó không biết, chỉ biết rằng gương mặt Baekhyun có vẻ rất kinh ngạc.

.

.

.

.

7 giờ tối ở nhà Park gia

Baekhyun đang ở trong phòng tắm nói vọng ra ngoài "anh à, lấy giúp em bộ đồ ngủ đi"

"Ừm, đợi anh một lát" Chanyeol đang ngồi đọc báo nghe tiếng người kia gọi liền đặt tờ báo xuống giường, đi đến góc tủ.

Chanyeol lục lọi tủ đồ thì vô tình phát hiện một hồ sơ bệnh án rơi xuống.

Quái lạ, cái này là gì đây!

Chanyeol tò mò mở ra xem thì........

Ôi không thể nào!!!

Thì ra trước khi kết hôn Jongdae đã từng gặp tai nạn giao thông, bị mất trí nhớ không còn nhớ gì về những chuyện trước đây nữa.

Vậy mà mình còn nghi ngờ em ấy là giả mạo....mình....mình thật đáng chết.

"ÔNG XÃ, ANH TÌM THẤY CHƯA"

Chanyeol đang chìm vào những dòng suy nghĩ liền giật mình trở về hiện tại sau khi nghe tiếng gọi của người kia. Anh vội vơ lấy đồ đem vào cho cậu.

Khi đưa xong cũng không yên phận mà đứng nhìn người kia một chút.

Baekhyun toàn thân trần trụi bị anh nhìn như vậy liền đỏ mặt cả lên, vội lấy khăn nghe người lại

"ông xã...anh....anh nhìn em dữ vậy"

"em thật sự rất đẹp. Bà xã anh yêu em" hai mắt nhìn chăm chú vào con người trước mặt mình.

"Em mà...Anh mau ra ngoài đi, em còn thay quần áo" Baekhyun ngại đỏ mặt liền đẩy anh ra ngoài sau đó đóng sầm cửa lại.

Một lát sau Baekhyun trở ra với bộ đồ ngủ màu xanh nhạt, hai tay đang mân mê mái tóc màu hạt dẻ rối kia thì đã cảm nhận được vòng tay rắn chắc của ai kia.

"Bà xã tại sao em không nói cho anh biết chuyện em bị tai nạn"

"Anh...sao anh biết chuyện này.Em...."

"Đừng giấu anh nữa, anh biết cả rồi"

"Anh biết rồi sao. Em xin lỗi, em sợ làm anh lo lắng nên mới..." Baekhyun hai tay bấu chặt cánh tay người kia có chút nghẹn ngào run rẩy.

"Anh xin lỗi, anh thật đáng chết. Vậy mà còn nghi ngờ em nữa...Anh xin lỗi"

Chanyeol càng lúc càng ôm người trong lòng chặc hơn. Bây giờ anh cảm thấy mình thật tệ, tại sao lại đi nghi ngờ những chuyện không đâu cơ chứ.

"Không phải lỗi của anh, mà do em, do em không tạo cho anh cảm giác tin tưởng..."

"Không phải là do anh...em không có lỗi gì cả"

Baekhyun không nói gì nữa chỉ dựa vào ngực anh mà khóc nấc nở.

Ông xã! Em xin lỗi, hãy cho em vừa dối anh lần này nữa thôi. Em xin lỗi, chỉ vì em quá yêu anh mà thôi.

Chanyeol đưa tay lau đi những giọt nước mắt nóng hổi, hôn lên đôi môi đang run rẩy kia

"Anh thật sự rất yêu em. Anh hứa, cho dù cả thế giới có bỏ rơi em thì anh cũng sẽ không bao giờ bỏ rơi em"


p/s: mọi người đọc xong like và cmt cho mình đi nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro