Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện là, Mikey và Draken kéo qua nhà cậu chơi, bắt gặp Izana đang đứng trước nhà.

_Sao giờ này em mới về? Định đi đâu?_ Izana nhăn mặt cằn nhằn với cậu. Anh để ý còn 2 con người phía sau. Nhất là Mikey, cậu ta có đôi mắt tựa Shinichiro...

_Em về lấy đồ, em có hẹn với bạn của em rồi_ Iris thản nhiên vào nhà, chào dì Mina và cho dì biết mình sẽ đi chơi đêm nay.

_Ai đây Iris?_ Mikey và Izana đồng thanh đến bất ngờ, cả hai nhìn nhau rồi quay sang nhìn Iris.

_Hai người tự giới thiệu đi, em đi lấy đồ rồi_ Cái miệng của hai người để trưng hay gì?💢 . Cậu không để ý nữa mà đi lên tầng.

_ Tao là Sano Manjiro, bạn thân của Iris_ Mikey mỉm cười hướng Izana, cố ý nhấn mạnh từ "thân"

_Izana, người ngủ cùng Iris_ ánh mắt hai người như đang giao đấu.

Ở bên kia, Draken cười gật đầu chào dì Mina, đưa cho bà giỏ pudding cùng vài lời hỏi thăm, mặc kệ Mikey và Izana sắp đánh nhau.

_Dì Mina, con đem theo vài cái pudding được không ạ_ Iris đã xuống lầu, cậu mang chiếc balo nhỏ trên lưng, người mặc áo khoác bông trắng và chiếc quần ngắn đến đầu gối. Đôi mắt ánh kim long lanh nhìn dì Mina.

_Haha, được được, ta lấy cho con 5 cái nhé?_ bà cười cười lấy hộp giữ lạnh để 5 cái pudding vào cùng hộp sốt ramen nhỏ. Bà biết đứa nhỏ này rất thích pudding nên đã chuẩn bị sẵn hộp đem theo.

_Dạ, con cảm ơn dì Mina! Anh Izana, anh ở nhà chăm sóc dì ấy, dì ấy gặp chuyện gì... Anh liệu hồn với em_ Tươi cười nhận hộp pudding, cậu nhìn Izana bằng nửa con mắt, thái độ thay đổi 360° .

_Êh- anh biết rồi, đi cẩn thận đấy!_ Anh ủ rũ khi không được đi theo cậu, ngồi bên dì Mina tâm sự chuyện đời :))))

[Tại đền Musahi]

Ngồi trên con xe Mikey, cậu đung đưa chân nhìn cách Mikey lãnh đạo. Cũng khá ngầu nhỉ?

_Này...mày là Iris? 💢_ Angry lén lút đứng bên cậu , anh ngồi xổm xuống để tránh bị Smiley phát hiện và kéo về.

_Dạ, chào anh Kawata ~_ Như thói quen kính trên nhường dưới, cậu gật đầu dạ một cách lễ phép.

_Gọi Soya hoặc Angry được rồi💢_ Mặt anh lúc nào cũng như nổi giận nhưng thực ra anh không hề như thế, có vẻ "hiền" đi?

Hai người im lặng, Iris gượng gạo lấy một cái bánh pudding, rưới sốt ramen lên đưa anh cùng muỗng nhỏ.

_Anh ăn không?_ Angry gật đầu nhận lấy ăn từng chút một. Cũng không để ý cậu đang nghịch mái tóc xanh xù kia.

_Iris! Mày mau lên đây_ Draken nói lên. Iris gật đầu chào Angry rồi từng bước đi lên đứng sánh vai Mikey.

_Hakkuri Iris, từ nay mày làm quản lý của băng Touman! Ai có ý kiến?_ Mikey đọc rõ lớn từng chữ một. Bọn người dưới kia đầy dấu hỏi chấm trên đầu.

_Thằng đó làm trợ lý làm gì, bọn tao không cần trợ lý! _ một tên nào đó.

_Oi, mày hiểu từ trợ lý không? Nó cũng giống như một y tá chăm sóc bệnh nhân vậy, bọn mày gặp chuyện gì tao còn cứu được_ Iris nhìn đời bằng nửa con mắt, thản nhiên nói. Cậu đã bàn với Mikey về việc này, phòng trường hợp có người chết nữa.

Cậu thì đã học qua ngành y ở kiếp trước nên cũng hiểu rõ về nó khá nhiều.

_Yếu đuối như mày cứu được ai?!_ Tên khác quát lớn.

_Thế à, so một trận đấu xem?_ Iris nghiêng đầu bẻ khớp cổ, khởi động các gân cơ.

_Mày không định cản sao Mikey?_ Draken nhìn cậu ta.

_Không, tao tin ở Iris_ Mikey điềm tĩnh, đứng một bên xem trận đấu. Đánh nhau với người trong bang là cấm nhưng vì cậu ta biết tên này không phải là người trung thành của Touman.

Cả Touman như hiểu ý tự động dạt ra khoảng không ở giữa, để cho tên đó và Iris vào thế đánh nhau.

_Nhìn bộ áo dày đó có vẻ khó di chuyển_ Smiley vẫn giữ nụ cười quan sát.

_Thằng nhóc đó thua chắc_ Sanzu làm mặt khinh bỉ nhưng anh đeo khẩu trang nên chả ai thấy vẻ mặt đó.

_Anh Soya, giữ balo giúp em, nhớ nhẹ tay nhé, vì có mấy cái bánh pudding đó_ Iris đưa balo cho Angry. Anh ậm ừ nhận lấy, mấy người kia suy nghĩ cậu đã thân với anh từ lúc nào.

Cậu vẫn mặc áo khoác bông, thời tiết đêm rất lạnh nên cậu không muốn cởi nó ra đâu.

_Nhường bên kia đánh trước_ Iris đứng im, tay vân vê bộ lông của cái áo.

_Mày- mày chả xem trận đấu này ra gì_ Tên kia nổi cáu, bắt đầu lao tới cậu đánh.

_Oh ya~ hụt nhé~_ lách người né cú đấm của gã, làm gã mất đà té sấp mắt.

... Gã gượng dậy, mặt do đập xuống đất mà chảy máu mũi.

_Con mẹ nó, mày chết với tao_ gã lao tới, muốn đánh thẳng vào mặt cậu.

_Bắt được rồi ♡_ Iris bắt được nấm đấm của gã, vào thế xoay người vật gã xuống đất.

Ai cũng há hốc mồm kinh ngạc, một con người nhỏ bé lại nâng được cả hơn mình mấy lần!!

_Này, chết chưa? Dậy dậy đánh tiếp này, yếu thế? _ Cậu dùng chân khều khều gã, lời nói chả khác nào khiêu khích.

Sanzu, Smiley, Draken, Mitsuya và vài người khác hắc tuyến nhìn cậu. Chơi đùa người ta như thế rồi hỏi như đúng rồi dị.

_Không đời nào tao thua dưới tay mày đâu con chó!_ Dai vl, gã đứng dậy, lảo đảo đánh cậu tiếp.

_Chán thật đấy, nhanh kết thúc nào_ Một chân, cậu đá vào cằm gã, vẫn ung dung xem xét bộ đồ có bị bẩn ở đâu không.

_Đủ rồi Iris, mày thắng rồi_ Mikey lên giọng , lo lắng đến xem xét cậu có bị thương ở đâu không.

Này này, Mikey mày thấy người kia sắp chết thì lại không quan tâm mà lại quan tâm kẻ không cần vận động nhiều, có vấn đề à?

_Cảm ơn anh Soya~_ Nhận lại balo, Iris cười cười cảm ơn. Mặt Angry phiếm hồng, Smiley từ phía sau đặt tay lên vai anh.

_Em thân với Iris từ lúc nào thế?_ Và hai người qua một bên nói chuyện.

Về bên Iris, cậu lấy trong balo hộp băng bó vết thương. Để tên kia gối đầu lên đùi mình, cậu nhẹ nhàng sát trùng cho gã.

_Nhìn em làm như bác sĩ thật đấy _ Mitsuya ngó nhìn, cảm thán.

Sanzu nhìn Iris khó ưa, quay người đi.

_Mày đáng lẽ không nên đánh với tao, giờ tao phải làm nghĩa vụ của trợ lý nè _ Càu nhàu, tay nhanh chóng băng xong vết thương. Tên kia được cậu chăm sóc cũng ngượng ngùng không nói nên lời.

_Iris, nghe nói mày có mang pudding hả, cho tao xin miếng_ Mikey mặt dày bám lấy cậu, bỏ hình tượng tổng trưởng một bên.

_Không cho mày đâu, lấy tạm cái này đi_ lấy từ trong balo là bánh Taiyaki và Dorayaki đưa cho Mikey, cậu ta hào hứng ôm cái bánh ăn từng chút một. Cậu còn 4 cái pudding à ;;^;; phải để cho cậu ăn chứ.

Giải tán cuộc họp Touman, ai về nhà nấy, họ buồn ngủ rồi~~ Còn Iris rón rén đi phía sau Sanzu, anh ngồi thẫn thờ vì điều gì đó.

_Sanzu-san, cho anh này_ Cậu đưa anh hũ pudding. Sanzu giật mình, cũng nhận lấy ăn.

_Anh có vẻ thích chống đối em nhỉ? _ Chống cằm nhìn anh, cậu nhớ về lần đầu gặp anh. Có lẽ anh giận cậu vì cậu nhầm anh là con gái chăng?

_Không có_ Sanzu cởi khẩu trang ra ăn, 2 vết sẹo bên miệng hiện ra, có vẻ gây ấn tượng với cậu.

'Chọt' Chạm vào vết sẹo , anh giật mình nhìn cậu.

_À- ờ- nó đẹp lắm_ Lúng túng, cậu nói, tay rút về đút trong áo ấm. Bầu không khí im lặng đến khi Sanzu ăn xong pudding , anh thì thầm.

_Cảm ơn mày.._ hự, tim toi, nó dễ thương quá!!!

_Anh Sanzu này_
_Hửm?! _ Cậu không nói không rằng, tiến sát gần anh hôn nhưng tay cậu chặn môi anh nên cậu chỉ hôn chính tay mình.

_Ma-mày!!! _ Sanzu đỏ mặt, dù không hôn thật nhưng anh lại cảm giác nó là thật.

_Haha~ em trêu anh đấy. Em phải về rồi, gặp anh sau ạ_ Đứng lên phủi phủi đất, cậu thích cảm giác trêu chọc người ta là như thế đấy.

Sanzu mặt đỏ như trái gấc, không ngóc lên nổi, xua tay bảo ý đi đi.

_Iris, em thật bạo dạn a~_ Suy nghĩ thân tâm Sanzu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro