39. Dạo Chợ Paris

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, cả hai người Tiểu Bạch với Dã Lam đều tỉnh dậy cùng một lúc, hai người tắm rửa thay đồ xong liền ra ngoài đi dạo. Tâm trạng của Dã Lam có vẻ tốt hơn hôm qua rất nhiều, nhưng trên mặt vẫn còn chút u buồn, cũng không để tâm trạng như cái mâm đó phá được. Tiểu Bạch kéo Dã Lam tới một tiệm cafe để ăn sáng, Tiểu Bạch kêu một phần bánh pain au chocolate(*1) [lechido: đại khái cứ hiểu là bánh cuộn chocolate đi, nó là một món bánh Pháp] cùng một ly épresso.

Rồi kêu Dã Lam đang thất thần bảo cậu ta gọi món, giật mình liền, ngượng ngùng gãi đầu rồi gọi món "***cho tôi một cái croissant* và một ly cà phê đen***" gọi món xong liền đi tới bàn ăn. Vừa ngồi xuống ghế cậu lại thất thần cho đến khi phục vụ đem đồ ra thì Dã Lam vẫn còn đang trên mây, Tiểu Bạch đành phải kêu cậu ta xuống một lần nữa. Vừa ăn cô vừa bảo "mai tôi làm bữa sáng cho cậu! Đỡ phải ăn ở ngoài!" Dã Lam giật mình hỏi "được hả!?" Gật đầu đáp "được chứ dù sao đó là phòng dành cho thí sinh tham dự cuộc thi nấu ăn mà, đương nhiên sẽ có phòng bếp rồi! Mà cái ánh mắt đó là sao? Cậu nghĩ tôi không thể nấu ăn hả!? Tôi là đầu bếp đấy!"

*là bánh sừng bò, croissant là tiếng Pháp

"Xin lỗi! Tôi quên!" Dã Lam ngượng ngùng nói, kết thúc cuộc nói chuyện hai người tiếp tục ăn bữa sáng của mình. Thật sự Tiểu Bạch chẳng muốn ra ngoài ăn đâu, cô là một đầu bếp, tuy ăn gì cũng được nhưng không hoàn hảo lại khiến cô khó chịu, cô ăn ngoài do cô lười nấu và muốn thoả mãn cái miệng ngọt của mình thôi. Cô ban đầu muốn nấu ăn bữa sáng tại khách sạn rồi mới đi dạo mà khổ nỗi khách sạn thì sang trọng, phòng bếp tiện nghi đầy đủ, còn tốt hơn nước Anh mà tại sao thứ gì cũng có mà duy nhất cái tủ lạnh rỗng tuếch trắng bóc, không có dấu hiệu hiện diện của thực phẩm, nên đành ngậm ngùi đi ra ngoài ăn.

Tối hôm qua Tiểu Bạch biết Dã Lam sống ở nước A 7 năm nên tiếng nước A đối với cậu như tiếng mẹ đẻ vậy, thuận lợi cho việc giao tiếp của cô và cậu sau này. Giải quyết xong bữa sáng, thấy Dã Lam cứ như người mất hồn đành cố ý kéo cậu nói lớn một câu bằng tiếng Pháp "***này! Sông kìa! Tối qua chết không được! Giờ cậu có muốn chết tiếp không?***" người qua đường nhìn Dã Lam bằng ánh mắt thương hại, ai ai cũng nhìn, làm cầu đang mất hồn phải giật mình đỏ mặt xấu hổ, căm hận nhìn thủ phạm đang cười muốn lệch quai hàm bên cạnh "Cậu thấy vui lắm hả!?"

"Khụ...ha! Ha! Ha! Vui chứ sao không! Ha! Ha! Ha!..." Tiểu Bạch cười sặc sụa, "cậu còn cười!" Dã Lam ai oán, "rồi! Rồi! Không cười nữa thấy cậu cư như người mất hồn ấy! Biết cậu thất tình suy nghĩ nhiều nên tớ muốn chọc cậu cho câu vui thôi! Mà tớ nói thiệt đấy kệ đi! Ôm cái mối tình đó chả tới đâu đâu! Cậu mặc kệ anh ta đi! Giờ cậu đã có tớ rồi, nếu muốn sau này tớ kiếm cho cậu vài chàng trai tớ đảm bảo là hàng cực phẩm luôn!" Tiểu Bạch giải thích.

Dã Lam suy nghĩ một hồi, thấy Tiểu Bạch nói đúng cho dù cậu ôm một mối tình này thêm vài chục năm nữa thì anh ta cũng chẳng quay đầu nhìn cậu, tại sao cậu phải sống như vậy chứ cậu còn cuộc đời mà. Quyết tâm bỏ lại tất cả phía sau, Dã Lam hưng phấn hỏi "bây giờ ta đi đâu? Tớ nói nhé tớ ở Pháp 2 năm rồi nên cứ yên tam đi! Chắc chắn sẽ không lạc!" Nghe được tinh thần phấn chấn của cậu Tiểu Bạch cười vui vẻ sau đó kéo cậu đi.

Hai người cứ như vậy vừa đi vừa cười cứ như cặp tình nhân vậy, rất ấm áp và đầy niềm vui. Tiểu Bạch dẫn Dã Lam đến khu chợ Richard Lenior cô không thích đi dạo quanh khu trung tâm mua sắm hàng đầu ở Paris, cô thích đi những khu chợ như Richard Lenoir. Tại khu chợ này, có đầy đủ các mặt hàng như quần ào, giày dép...tới các món ăn truyền thống trên toàn nước Pháp như phô mai, rượu vang, soap hay đồ lưu niệm làm từ hoa oải hương...hay đến ẩm thực toàn cầu tới từ các nước Tây Ban Nha, Trung Âu..., nét độc đáo của khu chợ này là đến đây ngoài mua sắm thỏa thích, còn được thưởng thức tài năng của các nghệ sĩ đường phố và ban nhạc nổi tiếng.

Khu chợ sầm uất, nháo nhiệt, người đi chợ vào giờ này cũng rất là nhiều. Đi đến từng gian hàng xem thử, cười đùa, vui vẻ, xem những thứ mình thích thì mình mua, nhưng Tiểu Bạch cho dù chơi vẫn không quên mua nguyên liệu nấu ăn. Hai người đi chơi đến chập tối mới về đến khách sạn thì trên tay đã đầy ắp đồ ăn, cùng nguyên liệu. Đi dạo từ sáng đến tối tuy là có ăn vặt nhưng cũng không đủ no nên phải bữa tối để lấp cái bụng. Tiểu Bạch vào bếp dọn nguyên liệu ra nấu bữa tối cho hai người, Dã Lam đứng bên cạnh phụ một tay. Mấy ngày nay ăn đồ phương tây hoài cũng ngán nên cô sẽ nấu một món phương đông là cà ri. Bảo Dã Lam đi vo gạo nấu cơm.

Nguyên liệu làm cà ri ở Pháp cũng không khó tìm lắm nên là tương đối đầy đủ nguyên liệu gồm thịt gà, khoai tây, cà rốt, tỏi, băm nhỏ, xả, lá nguyệt quế, nước cốt dừa, bột hành, bột cà ri. Đầu tiên cô cho muối, bột hành, bột cà ri vào gà để ướp cho gia vị thấm đều trong gà. Trong thời gian chờ ướp cô cắt khoai tây và cà rốt thành các khúc vừa rồi cho vào chiên hơi vàng. Sau khi ướp, cô cho thịt gà vào nước luộc sơ, sau đó vớt ra chiên, cô bảo Dã Lam vào chiên phụ cô trong thời gian đó cô đi làm nước sốt cà ri.

Bảo cậu khi chiên xong, cho gà ra để ráo dầu. Phần sốt cô cho dầu vào trong một nồi để nhỏ bếp, cắt hành và tỏi ra bỏ vào xào cho đến khi mềm, thơm. Lấy phần ga Dã Lam đã chiên xong cho vào nồi với lá xả, lá nguyệt quế và đường. Thêm nước và nước luộc gà ban nãy đổ vào cho đến khi nguyên liệu ngập nước hoàn toàn. Cô chỉnh lửa ở nhiệt độ cao đun cho đến khi nồi sôi rồi giảm lửa, đun sôi liu riu. Sau 5 phút nồi sôi, cô điều chỉnh gia vị cho phù hợp, quay sang hỏi Dã Lam "cậu có ăn cay không vậy!?" Dã Lam đang dọn bàn quay sang trả lời "Tàm tạm!"

Nghe vậy cô điều chỉnh một chút rồi thêm khoai tây và cà rốt, thêm một chút nước và nước luộc gà vào nồi, chỉnh lửa lớn, đun sôi lại rồi giảm nhiệt, đun liu riu. Trong thời gian chờ chín cô lấy bột cùng trứng, nguyên liệu làm bánh ban nãy đi dạo mua, làm một ít bánh macaron ngọt ngào.

[Không nên có GIF hoặc video ở đây. Cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để xem nó.]

Cô làm macaron chocolate, macaron mâm xôi, macaron cherry, macaron dâu, trong đó macaron cherry là công thức đặc biệt của cô, chưa có ai làm, chỉ có cô biết cách và có công thức thôi, món macaron cherry là công thức do cô tự chế tạo có vị cherry ngọt ngào cùng hương vị macaron truyền thống, ăn vào là nghiền. Khi khi làm xong macaron thì cà ri cũng đã chín, khoai tây và cà rốt mềm. Cô thêm nước cốt dừa, sau đó cho đun sôi rồi tắt bếp. Dạo này đang thịnh hành trà sữa mà món này khá dễ làm đương nhiên chẳng làm khó gì Tiểu Bạch rồi, làm một ít trà sữa sau đó đổ ra ly, để bánh lên dĩa, múc cà ri ra và cơm ra dĩa, rồi bảo Dã Lam dọn ra ngoài còn cô thì đi dọn cái bếp lộn xộn này cái đã.

Dọn xong thì ra ngoài ăn, Dã Lam vẫn còn ngồi chờ Tiểu Bạch ra mới bắt đầu ăn, thấy Tiểu Bạch đã ngồi vào bàn, cậu cũng bắt đầu đầu muỗng lên ăn. Tài nấu của Tiểu Bạch là không chê vào đâu rồi, Dã Lam vừa ăn vừa nức nở khen ngon, sức ăn của Dã Lam khá lớn nhìn cậu gầy yếu như phụ nữ nhưng cậu ăn rất nhiều lúc trước do giữ hình tượng trước mặt người cậu yêu nên cậu ăn chút xíu à, giờ không còn gì vướng bận đã vậy gặp đồ ngon cậu không khách khí ăn một đống.

Sức Tiểu Bạch ăn cũng rất lớn, hay nói cách khác cả hai người đều là cái bụng không đáy, rất nhanh đống bánh cùng một nồi cà ri đã sạch bóng. Và đương nhiên người rửa chén sau cùng là Dã Lam rồi, mà hên là Tiểu Bạch đã dọn một núi chén ban nãy giờ của cậu chỉ có vài cái. Rửa chén xong tắm rửa thay đồ, ra thấy Tiểu Bạch đã tắm rửa xong ngồi trên giường lướt web, cậu leo lên giường hỏi "mai cậu tính làm gì?" Tiểu Bạch trả lời "à mai chúng ta đi dạo paris tiếp, và đi tới vài khu chợ, trung tâm mua sắm, tớ muốn mua trái cây nguyên liệu nấu ăn! Mà không biết nên đi đâu!?"

Dã Lam nghĩ một hồi rồi nói "vậy chúng ta đi chợ Marché de Saxe-Breteuil và Rue Mouffetard đi! Tớ nghe nói hai chợ này bán thực phẩm khá tốt đấy!" Tiểu Bạch nghe vậy không ngần ngại nói "được vậy mai đi hai chợ đó!" Dã Lam lăn lộn trên giường "vậy ăn gì vậy!" Tiểu Bạch nói "tớ có làm bánh pain au chocolate và có trà sữa trong tủ lạnh mai chúng ta sẽ ăn sáng với hai thứ đó, buổi trưa sẽ ăn bên ngoài, tối tớ sẽ nấu." Dã Lam gật đầu như đã hiểu sau đó lấy điện thoại ra chơi game, cả hai người chơi được một lát thì lăn đùng ra ngủ mất.

Sáng hôm sau đúng như Tiểu Bạch nói, hai người dậy ăn bánh và uống trà sữa xong thì đi đến khu chợ Marché de Saxe-Breteuil và Rue Mouffetar, rất nhiều gian hàng bán thực phẩm và thức ăn, đồ lưu niệm áo quần, nếu thấy trái cây tươi thì Tiểu Bạch sẽ mua một ít tầm nữa kí, hơn nữa vì biết chắc mình sẽ mua nhiều nên cũng đã thuê một cái xe đẩy để đựng đồ nên cũng đỡ phần nào, hai người dạo hết cả chợ Marché de Saxe-Breteuil thì đã trưa, ghé vào một nhà hàng để nghỉ chân và ăn trưa.

Ăn xong ngồi một chút lại đi tiếp sang chợ thứ hai chợ Rue Mouffetar, hai người cũng đi từ gian này đến gian khác thích cái gì thì mua, trên người hai người thứ không thiếu nhất là tiền, nên không lo bị thiếu tiền. Cứ đi như vậy cho đến chiều tối hai người về khách sạn thì trên người có rất nhiều đồ mua được ngoài chợ. Tiểu Bạch vào bếp nấu còn Dã Lam bên cạnh phụ, cũng một món cơm, một món nước, một món bánh.

Liền tục như vậy trong những ngày tiếp theo ở paris, cái miệng của Dã Lam cũng bị Tiểu Bạch nuôi cho quen luôn rồi, giờ mà cậu lộn xộn thì cô cho cậu ra ngoài ăn và đương nhiên cậu không muốn nên cô nói gì cậu đều nghe răm rắp, cái vụ thỏa thuận gì đó với cô cũng bị cậu vứt ra sau đầu, cho nó vào dĩ vãng, tóm lại là cậu quên bà nó luôn rồi ấy! Nhưng việc xem đồ và trang điểm cho Tiểu Bạch thì cậu không quên, thân hình Tiểu Bạch rất đẹp nên mặc gì lên cũng vừa in, khiến cho cậu càng có tâm tình thiết kế nha! Mấy ngày nay cậu thiết kế gần chục bộ rồi đấy!

Mà cái khiến cậu khó chịu là Tiểu Bạch không chịu trang điểm chỉ cho cậu làm tóc, ờ thì cậu làm tóc rất đẹp, vả lại tóc cô rất mềm mượt và dài làm được rất nhiều kiểu, cậu rất thích nhưng sống chết lại không chịu trang điểm không sử dụng son phấn, bảo cho bôi chút son cô cũng sống chết không chịu bôi! Cậu mà ép khiến cô nổi điên thì hôm đó cậu đói. Nên sau này cũng không dám làm loạn nữa.

_____________________________________
(*1)pain au chocolate - tinh hoa của ẩm thực Pháp và là món bánh được xếp vào 1 trong 7 món ngon Paris dành cho người hảo ngọt. Bánh mỳ pain au chocolate trong tiếng Pháp có nghĩa là "bánh mỳ chocolate". Không ai biết nguồn gốc cụ thể của chiếc bánh này, nhưng tất cả đều chắc chắn rằng việc cho chocolate vào công thức làm bánh này là một tai nạn tuyệt vời trong bếp. Nhờ lớp chocolate, bánh mỳ pain au chocolate hấp dẫn hơn, khiến ai đã nếm một lần đều nhớ mãi không quên.Buổi sáng thức dậy mà được thưởng thức bánh mỳ pain au chocolate cộng thêm một ly cafe sữa thì thật là tuyệt. Họ hàng với bánh sừng bò (croissant )


______________________________________
TRUYỆN CHỈ ĐĂNG ĐỘC QUYỀN Ở WATTPAD NHỮNG TRANG KHÁC ĐỀU LÀ GIẢ
~THÂN ÁI♡♡♡~

Lê Chido

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro