Chương 435

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 435: Con rối vũ nữ

Diệp Phàm rời khỏi Băng Vân Phong, đi về phía Trận Pháp Viện.

"Diệp sư điệt, đang muốn về Trận Pháp Viện sao?" Một tu sĩ bạch mi đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường đi của Diệp Phàm.

Diệp Phàm nhìn người nọ một cái, cung kính nói: "Bái kiến trưởng lão."

Trước đó Diệp Phàm từng vì không nhận ra Mộc Ly Lạc mà tạo thành một đống chuyện ngu xuẩn, cho nên Văn Dịch Chi đặc biệt sai người tìm ra hình ảnh của các trưởng lão Luyện Hư trong học viện để Diệp Phàm nhận mặt, người tới có một đôi lông mày màu trắng, đặc thù rất rõ ràng, Diệp Phàm lập tức liền nhận ra, đây là một trưởng lão của Võ Viện.

"Diệp sư điệt có rảnh tới chỗ ta ngồi chơi một lúc không?" Hạc Bạch Mi hai tay chống lưng cười hỏi.

Diệp Phàm đảo đảo mắt, đáp: "Cũng được!"

Diệp Phàm đi theo Hạc Bạch Mi tới động phủ của Hạc Bạch Mi, động phủ của Hạc Bạch Mi rất rộng rãi, nhìn như một hành cung lớn.

Diệp Phàm vừa vào trong động phủ không lâu liền nhìn thấy mười mấy vũ cơ bắt đầu uyển chuyển khởi vũ.

Mười mấy vũ cơ mặc vũ y đủ mọi màu sắc, cổ tay trắng nõn như tuyết, cố phán thần phi, trong lúc khởi vũ phong tư yểu điệu, đẹp không sao tả xiết......

(dreamhouse2255)

Tuy rằng Diệp Phàm không có hứng thú với đám vũ cơ lắm, nhưng không có gì mâu thuẫn với việc xem một màn vũ đạo đẹp, trong vũ đạo ẩn chứa vận luật diệu kỳ, Diệp Phàm nhìn chằm chằm không chớp mắt.

Hạc Bạch Mi nhìn Diệp Phàm, đắc ý hỏi: "Diệp sư điệt thấy vũ cơ của ta thế nào, có vừa ý ai không?"

Diệp Phàm lắc đầu, nghiêm trang nói: "Không cần, tuy rằng chỉ là con rối, nhưng nhìn quá giống thật, nếu để Vân Hi hiểu lầm ta là hoa hoa công tử thì không tốt." Nếu lại để Vân Hi hiểu lầm hắn có sở thích kỳ quái thì lại càng không tốt.

Hạc Bạch Mi khá là ngoài ý muốn nhìn Diệp Phàm: "Diệp sư điệt thật tinh mắt! Vừa nhìn liền nhận ra đám vũ cơ này không phải người, có mấy người đồng đạo của ta nhìn một lần cũng chưa nhận ra đâu."

Diệp Phàm cười đáp: "Chuyện này không đáng gì."

Diệp Phàm thầm nghĩ: Phụ thân hắn cũng từng làm ra mấy con rối thị nữ xinh đẹp, sau khi mẫu thân phát hiện ra mang đi tặng người hết, nghe Cẩm Văn nói, phụ thân còn từng bởi vì con rối mà bị mẫu thân đá xuống giường, vết xe đổ a!

"Diệp sư điệt nếm thử trà của ta đi." Hạc Bạch Mi rót cho Diệp Phàm một ly trà.

Diệp Phàm nâng trà lên, một ngụm uống sạch.

Trà của tu giả Luyện Hư ẩn chứa tiên khí nồng đậm, Diệp Phàm vừa uống thử liền thích.

(dreamhouse2255)

Bên trong thức hải, Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm uống trà không có chút bức cách nào, lộ ra vẻ mặt không còn gì luyến tiếc.

Ngao Tiểu No thầm nghĩ: Uống trà là phải phẩm, cho dù không biết phẩm thì cũng nên làm bộ một chút, cái tên ngốc Diệp Phàm này, mất mặt mất đến trước cả cường giả Luyện Hư.

"Trà này uống rất ngon!" Diệp Phàm nói.

Hạc Bạch Mi cười nói: "Đây là trà vân châm, rất hiếm có, nếu Diệp sư điệt thích, ta tặng cho ngươi một ít đi."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Sao ta có thể không biết xấu hổ như vậy được."

"Sư điệt không cần khách khí."

"Tiền bối, tìm ta có chính sự gì sao?" Diệp Phàm thả chén trà xuống hỏi.

"Nghe nói Diệp sư điệt sửa được Thiên Hồn Linh, thật ghê gớm!" Hạc Bạch Mi cười nói.

Diệp Phàm rầu rĩ lắc đầu: "Tuy rằng đã có thể sử dụng, nhưng uy lực giảm xuống hai phần, cho nên cũng không có gì đáng nói."

Hạc Bạch Mi khá là ngoài ý muốn nhìn Diệp Phàm, không ngờ Diệp Phàm lại trực tiếp như vậy, "Diệp sư điệt quá xoi mói, pháp khí phức tạp như Thiên Hồn Linh có thể sửa được đã là rất tốt rồi." Pháp khí bị hỏng có thể sửa được đã rất tốt, còn chuyện bị giảm uy lực, đó là điều khó tránh khỏi.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm gật đầu: "Nói thế cũng phải."

Hạc Bạch Mi phất tay, bốn cái chung lớn giống nhau xuất hiện bên trong động phủ.

Diệp Phàm nhìn bốn cái chung, ánh mắt lóe lóe.

"Trưởng lão, đây là pháp khí gì? Nhìn thật lợi hại!" Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Trấn Hồn Chung, nó thuộc cùng một loại với Thiên Hồn Linh." Hạc Bạch Mi nói.

"Tiền bối thật lợi hại, có nhiều pháp khí lợi hại như này." Diệp Phàm nói.

Hạc Bạch Mi lắc đầu: "Nào có, Diệp sư điệt nhìn kỹ lại xem."

Diệp Phàm dùng linh hồn lực kiếm tra Trấn Hồn Chung một vòng, khó hiểu nói: "Mấy cái Trấn Hồn Chung này, hình như đã không thể sử dụng nữa rồi!"

Hạc Bạch Mi gật đầu: "Phải, từng có một vị luyện khí sư vì luyện chế Trấn Hồn Chung mà đầu nhầu vào lượng lớn tinh lực, để luyện chế ra một cái Trấn Hồn Chung hoàn hảo, hắn đã luyện chế ra mười mấy cái tàn phẩm, mười mấy cái tàn phẩm ấy đều bị vứt bỏ."

Diệp Phàm gật đầu: "Cho nên, đây là bốn trong mười cái tàn phẩm đó đúng không, những cái khác đâu?" Cho dù chỉ là tàn phẩm, bộ dáng nhìn cũng không tệ lắm, nếu có thể chữa trị được thì lại càng tốt.

(dreamhouse2255)

Hạc Bạch Mi lắc đầu: "Không biết, tài liệu luyện chế Trấn Hồn Chung khá là trân quý, cho dù chỉ là tàn phẩm thì cũng vẫn có rất nhiều người tranh đoạt."

Diệp Phàm buồn bực cau mày lại, giống như nhìn thấy vịt đã nấu chín còn có thể bay đi.

Hạc Bạch Mi nhìn Diệp Phàm, cười nói: "Bốn cái Trấn Hồn Chung này, nếu như Diệp sư điệt có thể sửa được một trong số đó, ba cái khác ta liền tặng cho Diệp sư điệt."

Bốn cái Trấn Hồn Chung của Hạc Bạch Mi mỗi cái có một vấn đề khác nhau, trình độ tổn hại cũng khác nhau, ở trong mắt của Hạc Bạch Mi, Diệp Phàm có thể chữa trị được một cái trong đó đã là rất tốt.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Vậy thì tốt quá, nhưng việc này không thể để cho Văn sư phụ biết."

Hạc Bạch Mi cười đáp: "Đó là đương nhiên rồi."

Hạc Bạch Mi cũng không hy vọng để Văn Dịch Chi biết, trước đó Võ Minh Phong từng âm thầm tìm đám người Hạc Bạch Mi cổ động bọn họ mang pháp khí bị hỏng đi cho Diệp Phàm chữa trị.

Võ Minh Phong làm như vậy cũng không biết là vì muốn chọc ngoáy Văn Dịch Chi hay là vì muốn thí nghiệm năng lực chữa trị pháp khí của Diệp Phàm nữa.

Mấy trưởng lão Luyện Hư trong học viện cũng không biết là thật sự muốn sửa pháp khí hay là nhàm chán cảm thấy có hứng thú với cao đồ của Văn Dịch Chi, còn thật sự hưởng ứng lời kêu gọi của Võ Minh Phong, sôi nổi đi tìm Diệp Phàm.

(dreamhouse2255)

Văn Dịch Chi vì thế mà nổi trận lôi đình, đánh đuổi hết đám đồng đạo đó ra ngoài cửa.

......

Rời khỏi động phủ của Hạc Bạch Mi, Diệp Phàm lại trở về Trận Pháp Viện.

Văn Dịch Chi nhìn thấy Diệp Phàm trở về, tức khắc mừng rỡ ra mặt.

"Đồ đệ, Trận Pháp Viện vẫn còn mấy cái nhiệm vụ Thiên cấp nữa, thù lao cũng không tệ lắm, ngươi có hứng thú đi nhận không?" Văn Dịch Chi hỏi.

Sau khi trở về học viện, Diệp Phàm lại dựa vào luyện đan kiếm lời không ít tích phân, Văn Dịch Chi cảm thấy, hắn nên sớm dẫn đường Diệp Phàm trở về chính đạo, không thể để Diệp Phàm càng ngày chạy càng xa trên còn đường tà đạo với Mộc Ly Lạc nữa.

Diệp Phàm lắc đầu: "Ta mới vừa hoàn thành một cái nhiệm vụ Thánh cấp, nếu bây giờ lại đi làm nhiệm vụ Thiên cấp, người khác sẽ cảm thấy là ta đang đi xuống sườn núi, làm người phải hướng về phía trước mới được."

Trịnh Khiêm nghe thấy Diệp Phàm nói như vậy, không khỏi cảm thấy líu lưỡi, suy nghĩ của Diệp Phàm thật là...... tức chết người mà.

Phải biết ngay cả hắn bình thường cũng chỉ nhận một ít nhiệm vụ Huyền cấp mà thôi, nghĩ đến Diệp Phàm làm nhiệm vụ Thiên cấp là cảm thấy mất mặt, Trịnh Khiêm liền có cảm giác không chốn dung thân.

(dreamhouse2255)

Văn Dịch Chi đen mặt nói: "Ngươi yên tâm, ngươi đi làm nhiệm vụ Thiên cấp tuyệt đối không có ai dám xem thường ngươi......"

Diệp Phàm nghiêng đầu, nói: "Phải vậy không? Vậy ta suy xét thêm một chút. "

Văn Dịch Chi: "......" Vốn dĩ nhiệm vụ Thiên cấp cùng nhiệm vụ Thánh cấp của học viện là dành cho đạo sư làm, đương nhiên, một ít học sinh cũng có thể thử khiêu chiến nhiệm vụ Thiên cấp, thật không biết Diệp Phàm nghĩ thế nào lại cảm thấy làm nhiệm vụ Thiên cấp là mất mặt được.

"Diệp sư đệ, Hạc trưởng lão tìm ngươi?" Trịnh Khiêm hỏi.

Văn Dịch Chi nghe vậy, tức khắc trừng mắt lên, gấp gáp hỏi: "Tên lông trắng đó tìm ngươi, có phải hắn nhờ ngươi chữa trị pháp khí không?"

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Không có! Hắn chỉ bày ra một đống con rối khiêu vũ cho ta xem."

Văn Dịch Chi khẽ hừ một tiếng, vẻ mặt khinh thường nói: "Hạc lão đầu thật không nói lý, nữ nhân bằng da bằng thịt hắn không yêu, lại đi thích mấy cái con rối cổ quái, con rối có giống người thật hơn đi nữa thì cũng chỉ là con rối mà thôi!"

Diệp Phàm: "......" Có lẽ sở thích của người ta khá là cổ quái đi, chỉ thích giả.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhìn thấy Văn Dịch Chi có vẻ khinh thường, thầm nghĩ: Sư phụ thật là, người ta không có đạo lữ ít nhất còn có con rối, sư phụ ngay cả con rối cũng không có, còn dám đi xem thường người ta.

"Ngươi nhìn ra được đó là con rối?" Văn Dịch Chi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Phải, tuy rằng nhìn rất giống người thật, thần thái cũng sống động, nhưng không có thần hồn mà!"

Văn Dịch Chi cổ quái nhìn Diệp Phàm: "Nhãn lực không tệ!"

"Hạc tiền bối nói con rối của hắn qua được mắt của rất nhiều động đạo, có người còn không nhận ra được đó là giả, chẳng lẽ sư phụ cũng không nhận ra sao? Không thể nào?" Diệp Phàm hỏi.

Chiến lực của các trưởng lão ở Thuật Viện thường sẽ kém hơn Võ Viện một chút, nhưng trên phương diện linh hồn, thường là trưởng lão Thuật Viện mạnh hơn mới phải.

Văn Dịch Chi đen mặt nói: "Hạc Bạch Mi gạt ta nói đó là thê thiếp mà hắn mới cưới, ta sao có thể nhìn chằm chằm thê thiếp của hắn được, nếu như hắn không làm cho mấy con rối đó d*m đ*ng như vậy, ta tự nhiên có thể liếc mắt một cái là nhận ra."

Diệp Phàm nhìn Văn Dịch Chi: "Sư phụ, nhân phẩm của ngài không tệ nha! Ngồi mà trong lòng vẫn không loạn!"

"Đó là đương nhiên rồi, cái tên Võ Minh Phong không biết xấu hổ kia nhìn chằm chằm con rối không chớp mắt, còn muốn Hạc Bạch Mi tặng cho hắn một con để nghiên cứu." Văn Dịch Chi ghét bỏ nói.

Diệp Phàm: "......"

......(dreamhouse2255)

Trong động phủ.

Bạch Vân Hi nhìn pháp khí trên tay Diệp Phàm, tò mò hỏi: "Đây là pháp khí gì, từ đâu ra?"

"Là Trấn Hồn Chung, hỏng rồi, một trưởng lão bạch mi cho ta, không thể để Văn sư phụ biết được." Diệp Phàm đáp.

Bạch Vân Hi kinh ngạc nói: "Lại là pháp khí hỏng sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Phải, cùng một loại với Thiên Hồn Linh, đồ án linh trận bên trong tương tự với Thiên Hồn Linh, nhưng đơn giản hơn một chút, chừng hai tháng là có thể sửa được."

Có kinh nghiệm chữa trị Thiên Hồn Linh, Diệp Phàm cảm thấy muốn sửa được Trấn Hồn Chung không phải việc gì khó, dù sao đẳng cấp của Trấn Hồn Chung cũng kém hơn Thiên Hồn Linh một ít.

"Vị trưởng lão ấy cho ngươi bao nhiêu tích phân!" Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Gần đây giá trị con người của Diệp Phàm tăng rất nhanh, nếu ít tích phân, chưa chắc đã mời được Diệp Phàm ra tay.

Diệp Phàm lắc đầu: "Không có tích phân, hắn cho ta bốn cái pháp khí hỏng, chỉ cần sửa được một trong số đó, còn lại đều là của ta."

Bạch Vân Hi gật đầu: "Thì ra là thế." Dùng bốn pháp khí hỏng đổi một cái tốt, vị trưởng lão ấy không lỗ.

(dreamhouse2255)

"Vân Hi, ngươi biết không, kỳ thật đây là hồn khí, rất đáng giá." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải, nhìn ra rồi."

"Chờ ta sửa xong ba cái khác là có thể mang đi hội đấu giá của học viện bán, Vân Hi, ngươi biết không, trong học viện còn có nơi tổ chức hội đấu giá nữa, nghe nói có rất nhiều đồ tốt." Diệp Phàm nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Ta biết."

Trong Học Viện Lang Duyên cao thủ nhiều như mây, học viên giàu có cũng nhiều, thỉnh thoảng, học viện sẽ tổ chức một buổi hội đấu giá, học viên có thể mang đồ mà mình cần đi bán.

Nếu Diệp Phàm thật sự sửa được Trấn Hồn Chung rồi mang đi bán đấu giá, chỉ sợ sẽ kích thích đến không chỉ một hai người!

Văn Dịch Chi không hy vọng Diệp Phàm trầm mê quá sâu trong luyện khí, Võ Minh Phong cảm thấy Diệp Phàm ở Trận Pháp Viện là lãng phí tài hoa, có lẽ tiền bối đưa Trấn Hồn Chung cho Diệp Phàm cũng không thể ngờ rằng Diệp Phàm có thể sửa được hết tất cả, nhưng tiền đề là Diệp Phàm phải sửa được hết đã.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass