Chương 440

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 440: Kẻ trộm

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ở lại Lôi Điện Vực liên tục bốn năm trời.

Trong hơn bốn năm này, tu vi của Diệp Phàm tăng tới Hóa Thần trung kỳ đỉnh, nhưng muốn đột phá lên Hóa Thần hậu kỳ thì vẫn có một chút khó khăn.

Diệp Phàm dẫn phát một tấm Phi Tiên Phù lôi hệ, phù chú vừa phát động, một cỗ linh lực lôi điện tinh thuần tràn vào trong thân thể của Diệp Phàm.

"Hiệu quả quá bình thường!" Diệp Phàm mất mát than.

Ngao Tiểu No bất đắc dĩ nói: "Hiệu quả đã rất tốt rồi, nhưng đối với ngươi mà nói lại là bình thường, tình huống như của ngươi tương đối đặc biệt, mặc kệ phù chú có tốt cỡ nào cũng không nhét đầy cái động không đáy ngươi được!"

Diệp Phàm cầm lấy mấy tấm Phi Tiên Phù lôi hệ, lẩm bẩm nói: "Không biết đồng thời dẫn phát mấy tấm phù hiệu quả có thể tốt hơn chút nào không."

Ngao Tiểu No che mắt lại, lộ ra vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, "Phí phạm của trời! Cứ tiếp tục lãng phí như vậy ngươi sớm muộn gì cũng sẽ bị trời phạt."

Diệp Phàm lườm Ngao Tiểu No một cái, thầm nghĩ: Một kẻ ăn không uống không như Ngao Tiểu No mà cũng có mặt mũi nói ra lời như vậy!

Diệp Phàm vừa định dẫn phát phù chú trên tay, một thân ảnh lóe lên, phù chú tức khắc không cánh mà bay.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm nhìn lòng bàn tay rỗng tuếch, thầm nghĩ: Hắn nhất định phải tìm thời gian khâu cái miệng quạ đen của Ngao Tiểu No lại, nó vừa nói bị trời phạt cái gì, kết quả tức khắc liền xảy ra chuyện.

Cách đó không xa, một con tiểu thú quơ chân múa tay cầm phù chú, nhe răng nhếch miệng lộ ra vẻ mặt đắc ý với Diệp Phàm.

Diệp Phàm cau mày nhìn về phía tiểu thú màu xanh lá nơi xa, hai mắt lóe lóe.

Tiểu thú màu xanh lá dáng người nhỏ nhắn diện mạo đáng yêu đuôi hình tia chớp, toàn thân tràn ngập năng lượng lôi điện.

Diệp Phàm thả linh hồn lực ra bao lấy xung quanh tiểu thú, nhưng lại không cảm nhận được cái gì.

"Lôi Thú!" Diệp Phàm kinh ngạc nói.

Đôi mắt của tiểu thú vừa to vừa tròn, nhìn về phía Diệp phàm tràn đầy vẻ trào phúng.

Ngao Tiểu No đồng tình nhìn Diệp Phàm: "Diệp Phàm, ngươi bị nó đánh cướp!"

Diệp Phàm gật đầu: "Phải!"

Diệp Phàm thầm nghĩ: Con tiểu thú này không đơn giản! Nhất định là Lôi Thú, điều kiện để hình thành nên Lôi Thú rất hà khắc, độ quý trọng không thua gì Thiên Hỏa. Nếu như bắt được nó, hắn liền hồi bổn rồi, nói không chừng còn kiếm lời.

(dreamhouse2255)

Tu sĩ trên tiên giới sợ nhất là lôi kiếp, tu sĩ bình thường chỉ có thể tự mình chống chịu, nhưng vẫn có một chút thủ đoạn đặc biệt để chia sẻ lôi kiếp, tỷ như có một số tu sĩ lôi linh căn đặc biệt có thể hỗ trợ tu sĩ khác độ kiếp.

Còn một loại khác chính là Lôi Thú, Lôi Thú có thể hấp thu lôi điện, bởi vì năng lực này, Lôi Thú rất được các tu sĩ săn đón.

Lôi Thú ra đời ở nơi lôi điện dày đặc, hình dạng không giống nhau, trên người tràn ngập hơi thở của lôi điện.

Muốn dùng linh hồn lực lùng bắt Lôi Thú là cực kỳ khó khăn, bởi vì Lôi Thú dưới sự cảm nhận của linh hồn lực không khác gì một khối linh khí hư vô.

Tuy rằng không thể dùng linh hồn lực bắt giữ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Tiểu thú giương móng vuốt lên, dẫn phát một tấm Phi Tiên Phù, tức khắc, nguyên khí lôi hệ che trời lấp đất tràn đến, tiểu thú há mồm hút, toàn bộ nguyên khí lôi hệ chui vào trong thân thể của Lôi Thú.

Diệp Phàm nhíu mày, thầm nghĩ: Chỉ số thông minh của con tiểu thú này cao thật, chẳng những biết Phi Tiên Phù là thứ tốt, còn biết cả cách sử dụng.

Hấp thu xong, tiểu thú xoay người, lắc mông với Diệp Phàm bay đi, đuôi của tiểu thú giống như phong hỏa luân quay vòng vòng.

"Vương bát đản!"

Diệp Phàm nhanh chóng tung ra một tấm trận bàn, dự định ngăn tiểu thú lại.

(dreamhouse2255)

Tốc độ của tiểu thú rất nhanh, nháy mắt đã ra khỏi vòng vây.

Tiểu thú thị uy cười với Diệp Phàm một cái, thân hình như chớp nháy mắt đã không còn thân ảnh.

Ngao Tiểu No nhìn theo phía tiểu thú rời đi, nói: "Diệp Phàm, nó chạy rồi!"

Diệp Phàm trầm mặt xuống, "Thứ hỗn trướng, trộm đồ của ta còn dám đắc ý, sớm muộn gì cũng sẽ cho nó biết mặt."

Ngao Tiểu No: "......"

......

Bạch Vân Hi trở về động phủ, phát hiện ra sắc mặt của Diệp Phàm không tốt cho lắm.

"Làm sao vậy?" Bạch Vân Hi hỏi.

"Gặp phải một tên mao (lông) tặc, phẩm hạnh quá không tốt." Diệp Phàm rầu rĩ đáp.

Bạch Vân Hi: "......"

Ngao Tiểu No gãi gãi cằm, nói: "Nghiêm khắc mà nói, ngươi ta không có lông, cho nên ngươi hình dung người ta như vậy không chính xác lắm."

Diệp Phàm trừng Ngao Tiểu No một cái, nói: "Ngươi câm miệng cho ta, đều do ngươi nói hươu nói vượn, cho nên mới dẫn tên đó tới, đáng tiếc phù chú của ta."

(dreamhouse2255)

Ngao Tiểu No nhìn Diệp Phàm, nói: "Phù chú mất rồi vẽ lại là được, cũng không tốn công lắm."

Diệp Phàm: "......" Cái tên Ngao Tiểu No này nhìn người làm việc không biết eo đau mà, vẽ phù củng rất mệt, lại nói nữa, tài liệu vẽ phù thì không tốn tiên tinh sao?

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Rốt cuộc là thế nào?"

Diệp Phàm buồn bực nói: "Cũng không có gì, chuyện là hôm nay khi ta dẫn phát Phi Tiên Phù có một con Lôi Thú nhảy ra trộm hết Phi Tiên Phù của ta đi."

Bạch Vân Hi khó hiểu: "Lôi Thú? Thật sự là Lôi Thú?"

Lôi Điện Vực là bí cảnh của học viện, nhưng học viện cũng không có nhiều tư liệu về bí cảnh này lắm, có người nói từng nhìn thấy hư ảnh của rất nhiều yêu thú ở Lôi Điện Vực, cũng có người nói Lôi Điện Vực thông với một cái vực sâu vô tận, nơi này sinh ra một con Lôi Thú cũng không có gì kỳ quái.

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, hẳn là từ sâu bên trong Lôi Điện Vực đi ra, hiện tại nó lại chui vào rồi, nếu như có thể bắt được nó, vậy ta chẳng những có thể hồi bổn, còn kiếm lời một bút nữa."

Bạch Vân Hi híp mắt , gật đầu: "Chuyện này đúng là có thể kế hoạch một chút."

Căn cứ theo hiểu biết của hắn, Lôi Thú rất nhanh nhạy, am hiểu thuấn di, rất khó bắt giữ.

(dreamhouse2255)

Nhưng nó có một cái nhược điểm, khi chịu phải công kích băng hệ sẽ đông lạnh lại, tốc độ di chuyển chậm xuống, nhưng công kích băng hệ chỉ có tác dụng với Lôi Thú ẩu tể, không có tác dụng với Lôi Thú đã thành niên, Lôi Thú thành niên là hung vật tuyệt thế, gặp phải Lôi Thú thành niên, chỉ có một lựa chọn duy nhất chính là chạy.

Nếu như có thể dẫn con Lôi Thú đó ra, nói không chừng sẽ có thể bắt được nó, dù sao trong miêu tả của Diệp Phàm, con Lôi Thú đó vẫn còn đang trong kỳ ẩu tể.

......

Trận Pháp Viện.

"Văn đạo hữu, Diệp Phàm dự tính khi nào mới trở về?" Mộc Ly Lạc hỏi.

Văn Dịch Chi lắc đầu: "Không biết, nhưng chắc là sắp rồi."

Mộc Ly Lạc cau mày nói: "Không phải mọi người đều nói Lôi Điện Vực không phải là nơi tốt lành gì sao? Vì sao Diệp Phàm đi một lần liền không muốn trở lại nữa chứ?"

Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Hắn cũng cảm thấy kỳ quái đây! Mọi người thường ca ngợi tu sĩ dám đi Lôi Điện Vực là người dũng cảm, có một số nhị thế tổ vì biểu hiện ra sự anh dũng của mình mà chạy đến Lôi Điện Vực chương hiển một phen, nhưng nửa năm sau, hơn phân nửa bọn họ đều sẽ kêu khổ không ngừng bỏ chạy ra.

Mộc Ly Lạc hoang mang nói: "Chẳng lẽ là ở Lôi Điện Vực có thứ gì hấp dẫn Diệp Phàm sao?"

(dreamhouse2255)

Văn Dịch Chi hừ hừ: "Ai biết được? Hắn vẫn luôn có rất nhiều ý tưởng."

Văn Dịch Chi thầm nghĩ: Có lẽ Diệp Phàm đang tận hưởng thế giới hai người ở Lôi Điện Vực đây, cái tên đó vì tránh né bọn họ, ngay cả bị sét đánh cũng nhịn.

"Chắc hắn cũng sắp ra rồi, kỳ mở cửa của Lôi Điện Vực không lâu nữa sẽ tới." Văn Dịch Chi đánh giá, ở lần mở cửa trước đã có người đồn đãi Diệp Phàm sắp tiêu hết tiên tinh rồi, cạn lương thực, Diệp Phàm tự nhiên sẽ xuất hiện.

"Vậy thì tốt." Mộc Ly Lạc nói.

Hơn bốn năm trước Văn Dịch Chi đã giúp Diệp Phàm dùng đồ phổ Phi Tiên Phù đổi phù lệnh cùng hai mươi vạn tích phân với Phù Viện, đáng tiếc, Diệp Phàm không chịu rời khỏi Lôi Điện Vực, Văn Dịch Chi cũng chỉ có thể tạm giữ phần tích phân này cho Diệp Phàm.

Sau khi có được đồ phổ của Phi Tiên Phù Minh Tú Tâm rất nhanh đã vẽ ra được thành phẩm, làm viện trưởng Phù Viện, Minh Tú Tâm đượg nhiên có chút năng lực, nhưng những người khác muốn vẽ được Phi Tiên Phù lại khó, hiện tại ngoại trừ Minh Tú Tâm cũng chỉ có mỗi Mộ Lưu Li là vẽ ra được Phi Tiên Phù.

Phi Tiên Phù mà Mộ Lưu Ly vẽ ra cũng có chút tác dụng, nhưng so với hiệu quả của Phi Tiên Phù mà Diệp Phàm vẽ thì kém xa.

(dreamhouse2255)

Bởi vì người vẽ ra được Phi Tiên Phù không nhiều lắm, cho nên tuy rằng đã có đồ phổ, nhưng giá cả của Phi Tiên Phù vẫn luôn cao không giảm.

......

Phù Viện.

Mộ Lưu Ly nhìn Phi Tiên Phù trong tay, trầm tư suy nghĩ.

"Rốt cuộc là kém ở đâu chứ?" Mộ Lưu Ly nhìn phù chú trên tay tự hỏi.

Mộ Lưu Ly làm người đứng số một số hai ở Phù Viện, trước nay vẫn luôn là tiêu chuẩn để các học đệ học muội noi theo, trong Phù Viện có rất nhiều người hâm mộ Mộ Lưu Li có thể vẽ ra được Phi Tiên Phù, nhưng bản thân Mộ Lưu Li lại không vừa lòng về Phi Tiên Phù mà mình vẽ lắm, so sánh với Phi Tiên Phù của Diệp Phàm, nàng kém quá xa, căn bản không cùng một cấp bậc.

"Đang nghĩ cái gì đấy?" Minh Tú Tâm đi vào phù thất của Mộ Lưu Ly, hỏi.

Mộ Lưu Ly nhìn Minh Tú Tâm, uể oải đáp: "Sư phụ, hiệu quả của Phi Tiên Phù mà ta vẽ quá kém, ta đang suy nên chỉnh sửa chỗ nào."

Minh Tú Tâm nhìn qua phù chú của Mộ Lưu Li, trầm ngâm một chút, nói: "Điểm chính yếu khi vẽ Phi Tiên Phù là phải ngưng tụ áp súc tiên linh khí xung quanh, thông qua phù văn phong tỏa lại bên trong phù chú, cho nên thành quả của Phi Tiên Phù phụ thuộc vào hai yếu tố, một là độ nồng đậm của tiên linh khí xung quanh, hai là năng lực áp súc tiên linh khí của người vẽ."

(dreamhouse2255)

"Năng lực khống chế tiên linh khí của ngươi không tốt lắm, trong khi vẽ tiên linh khí tụ tập đến rồi lại tan, nhưng không trách ngươi được, ngươi đã làm rất tốt rồi, ta không biết Diệp Phàm làm sao mà làm được, nhưng năng lực áp súc tiên linh khí của Diệp Phàm có thể so với tu sĩ Luyện Hư, cho nên phù chú hắn vẽ ra mới đạt tới hiệu quả ngoài dự đoán của mọi người."

Mộ Lưu Ly trừng lớn mắt: "Không có khả năng! Hắn mới Hóa Thần trung kỳ, còn cách Hóa Thần đỉnh một đoạn xa, làm sao có thể làm được?"

Minh Tú Tâm lắc đầu: "Không biết, nhưng nếu hắn tinh thông đan thuật, trận pháp, phù chú, luyện khí, lại có thể phá vỡ kỷ lục ở lại bên trong Thoát Thai Trì hơn 50 ngày, trên người hắn tất có chỗ hơn người, ngươi không cần phải ganh đua với hắn."

Minh Tú Tâm thầm nghĩ: Đồ đệ của Văn Dịch Chi thật sự có năng lực ngoài dự đoán của mọi người.

Minh Tú Tâm vẫn luôn rất thưởng thức Mộ Lưu Li, nhưng không thể không thừa nhận, so sánh với Diệp Phàm, Mộ Lưu Li kém quá xa, đồ đệ của nàng chỉ có thể xem như là một thiên tài bình thường, mà Diệp Phàm lại là thiên tài tuyệt thế đi một nét bút nghiêng.

Diệp Phàm tùy tùy tiện tiện là có thể làm ra Chuyển Linh Trận, tùy tùy tiện tiện là có thể hóa giải nan đề của Lâm Thiên Nhất, tùy tùy tiện tiện là có thể sửa chữa Thiên Hồn Linh, năng lực trên phương diện nào đó của Diệp Phàm thậm chí đã vượt qua đám trưởng lão Luyện Hư bọn họ, tu sĩ Hóa Thần bình thường muốn so với Diệp Phàm chỉ có thể thu về tuyệt vọng vô hạn.

......(dreamhouse2255)

Lôi Điện Vực.

Sau khi bị đánh cướp Diệp Phàm liền đi tới đi lui trong Lôi Điện Vực, thậm chí còn thường xuyên đi tới biên giới của vùng cấm.

Hành vi khác thường của Diệp Phàm dọa cho Khổng Ngọc sợ hãi không thôi, chỉ sợ ngày nào đó Diệp Phàm đột nhiên tâm huyết dâng trào sẽ xông vào trong vùng cấm.

"Diệp đạo hữu, ngươi đang làm gì vậy?" Khổng Ngọc nhìn Diệp Phàm hỏi.

"Đang thăm dò địa hình." Diệp Phàm đáp.

Khổng Ngọc nhìn Diệp Phàm: "Thăm dò địa hình làm cái gì?"

"Bên trong có con yêu thú chạy ra cướp đồ của ta." Diệp Phàm nói.

Khổng Ngọc đại kinh thất sắc nói: "Có yêu thú từ trong vùng cấm chạy ra sao? Chẳng lẽ sắp có thú triều?"

Diệp Phàm nhìn Khổng Ngọc, thầm nghĩ: Vị quản sự đại nhân này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá thích sợ bóng sợ gió.

"Không có, chỉ là một con yêu thú vị thành niên ham chơi từ trong vùng cấm chạy ra mà thôi, không có gì ghê gớm." Diệp Phàm nói.

Khổng Ngọc cau mày lại: "Đó cũng có thể là điềm báo yêu thú trong vùng cấm sắp dốc hết toàn lực mà!"

Diệp Phàm cau mày, thầm nghĩ: Có phải vị quản sự này có chứng vọng tưởng bị hại không? Vậy mà cũng có thể làm quản sự được?

(dreamhouse2255)

"Nhìn bên đó kìa, là gió lốc lôi điện!" Diệp Phàm chỉ về phía gió lốc lôi điện nơi xa xa, ý đồ chuyển dời lực chú ý của Khổng Ngọc.

Khổng Ngọc trắng bệch mặt: "Sao lại có gió lốc lôi điện ở đây?"

Khổng Ngọc vừa định cất bước chạy trốn đã bị Diệp Phàm túm trở lại, "Bình tĩnh, phương hướng ngươi chạy trốn vừa vặn nằm trên quỹ đạo vận hành của gió lốc lôi điện, đừng có tự tìm đường chết, chúng ta chờ ở đây một lát, gió lốc lôi điện tự nhiên sẽ qua thôi."

Khổng Ngọc nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Diệp Phàm, hơi hơi chột dạ, một người đã trông coi ở Lôi Điện Vực mấy trăm năm như hắn lại không bằng một người mới ở Lôi Điện Vực có mấy năm như Diệp Phàm.

Khổng Ngọc nhìn phương hướng di chuyển của gió lốc lôi điện, thấy gió lốc lôi điện quả nhiên di động về phía mà hắn định chạy trốn.

"Diệp đạo hữu có thể đoán được quỹ tích vận hành của gió lốc lôi điện sao?" Khổng Ngọc giật mình hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: "Không phải đoán, mà là ta tính toán ra."

Khổng Ngọc kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, quỹ tích vận hành của gió lốc lôi điện thay đổi thất thường, đây là lần đầu tiên Khổng Ngọc nghe nói có người tính toán ra được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass