Chương 530

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 530: Rời khỏi Man Hoang

Thời gian đảo mắt trôi qua, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đã lang bạt ở Thập Vạn Đại Sơn được bảy tám năm.

Trong mấy năm này, tu vi của Diệp Phàm tăng lên không nhiều, nhưng bản lĩnh giết yêu thú lại được rèn luyện ngày càng thành thục.

"Thiệu thiếu chủ gửi tin tới, nói là người phụ trách khảo hạch của Thiệu gia tới rồi, chúng ta trở về cửa hàng thôi." Bạch Vân Hi tin tưởng Thiệu Vân Đông, nhưng hắn không tin được người ở bên cạnh Thiệu Vân Đông.

Diệp Phàm gật đầu: "Được, chúng ta rời đi thôi, không biết có phải là ảo giác của ta hay không nữa, ta cứ cảm thấy gần đây yêu thú trở nên xảo trá hơn một chút, mấy lần bẫy rập đều không có tác dụng."

Bạch Vân Hi: "......" Man thú đều sẽ trưởng thành mà, chắc hẳn giữa các man thú cao giai có thủ đoạn truyền tin nào đó.

Diệp Phàm đã mấy lần giết man thú Bách Kiếp, các man thú khác đương nhiên sẽ đề phòng.

"Cuối cùng thì người của Thiệu gia cũng tới, xem ra chúng ta sắp rời khỏi nơi này được rồi." Diệp Phàm lộ ra vẻ mong đợi.

Tuy rằng Đại Lục Man Hoang tài nguyên phong phú, nhưng nói chung thì với hắn tiên tinh vẫn là ưu tiên hàng đầu, Diệp Phàm nghe rất nhiều người nói, ở các địa vực khác ở Trung Thiên Vực, tiên tinh trung phẩm nơi nơi đều có, hắn đã sớm muốn đi xem thử một phen.

(dreamhouse2255)

Nhận được truyền tin của Thiệu Vân Đông xong, hai người Diệp Bạch liền tức tốc trở về Vạn Tộc Thương Thành.

"Hai vị đã về rồi!" Thiệu Vân Đông thấy Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi trở lại, tức thì lộ ra vẻ nhiệt tình.

Bạch Vân Hi nhìn Thiệu Vân Đông: "Xem ra tâm trạng của Thiệu thiếu chủ rất tốt!"

Thiệu Vân Đông cười nói: "Gia tộc đã phái người tới, chúng ta có thể rời khỏi Đại Lục Man Hoang được rồi." Người mà Thiệu gia phái tới đánh giá rất cao về Thiệu Vân Đông, rất coi trọng khả năng kinh thương của Thiệu Vân Đông, đoạn thời gian này, Thiệu Vân Đông đi đường đều mang theo gió.

Biết bản thân có thể thành công được như vậy Diệp Phàm chiếm công trạng rất lớn, cho nên thái độ của Thiệu Vân Đông đối với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi rất tốt, hắn muốn lôi kéo hai người về phe mình.

"Sau khi hai vị rời khỏi đây, nếu như chưa có nơi nào để đi thì có thể giao nhập cửa hàng Thiệu gia nhà bọn ta, trở thành trưởng lão khách khanh của tộc ta, đãi ngộ mà Thiệu gia dành cho trưởng lão khách khanh rất tốt." Thiệu Vân Đông ân cần nói.

Bạch Vân Hi cười đáp: "Đa tạ Thiệu thiếu chủ coi trọng, Diệp Phàm sẽ suy nghĩ cẩn thận."

......

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi theo Thiệu Vân Đông lên phi thuyền, phía trước phi thuyền có khắc tiêu chí của cửa hàng Thiệu thị, nhìn vô cùng hoa lệ.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm bước lên phi thuyền, đám người Thiệu Vân Đông chỉ có mười mấy người, nhưng trên thuyền lại có tới mấy trăm căn phòng.

Phi thuyền lớn vô cùng, các căn phòng đều vô cùng hoa lệ.

Diệp Phàm nằm trên giường êm đệm ấm, chớp mắt nói: "Thiệu gia không hổ danh là gia tộc lâu đời, con thuyền này lớn quá, giường cũng vô cùng mềm mại, đá để trang trí căn phòng này hẳn là Tuyết Oánh Thạch đi, không rẻ chút nào!"

Bạch Vân Hi đau đầu đỡ trán nói: "Chẳng lẽ ngươi định gỡ hết Tuyết Oánh Thạch trên con thuyền này xuống hay sao? Làm như vậy không phù hợp với giá trị con người của ngươi!"

Diệp Phàm tán đồng gật đầu: "Vân Hi, ngươi nói rất đúng! Ta là người có thân phận, không thể làm ra chuyện mất mặt như vậy được."

Bạch Vân Hi: "......"

Bạch Vân Hi xuyên qua cửa sổ nhìn ra ngoài khoang thuyền, cau mày nói: "Ta cứ có cảm giác chuyến đi này sẽ không yên ổn."

Diệp Phàm lười biếng nằm trên giường, đảo mắt hỏi: "Ngươi sợ kẻ đó chưa từ bỏ ý định, sẽ hành động ở trên đường sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Có khả năng."

Diệp Phàm lắc lắc chân: "Vấn đề này cứ để Thiệu Vân Đông đau đầu đi, chúng ta chỉ cần rời khỏi địa giới của man tộc là được rồi."

(dreamhouse2255)

"Ngươi nói phải." Bạch Vân Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Diệp Phàm nằm trong khoang thuyền, mỹ mãn mà ngủ một giấc.

......

Hơn mười ngày sau, phi thuyền trải qua kiểm tra, có thể rời khỏi địa giới của man tộc.

Nhìn phi thuyền cách Đại Lục Man Hoang càng ngày càng xa, Bạch Vân Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Rời khỏi địa giới của man tộc không lâu, phi thuyền đi đến biển sao vô tận, địa giới của Thiệu gia cách Đại Lục Man Hoang rất xa, đi qua biển sao vô tận sẽ nhanh hơn một chút.

Phi thuyền bay trong biển sao hơn một tháng, ngày nọ, Diệp Phàm đang nghỉ ngơi bỗng nhiên mở bừng mắt.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Làm sao vậy?"

Diệp Phàm nhăn mày nói: "Trên phi thuyền đang có người gửi đi tín hiệu."

"Bây giờ sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

(dreamhouse2255)

Diệp Phàm gật đầu, Bạch Vân Hi thả linh hồn lực ra cảm nhận một hồi, không nhận thấy cái gì hết.

"Tín hiệu rất bí ẩn, nếu như không phải do linh hồn lực của ta đủ mạnh, sợ là cũng không nhận ra được cái gì, không biết kế tiếp sẽ gặp chuyện gì nữa." Diệp Phàm lộ ra vẻ mặt hưng phấn.

Bạch Vân Hi nhíu mày nói: "Hắn thả ra tín hiệu ở đây, sợ là muốn dẫn tinh tặc tới." Có lẽ bên trên con thuyền này sớm đã có người biết được lộ trình của bọn họ, còn đón đầu liên hệ với tinh tặc.

Vài ngày sau khi Diệp Phàm phát hiện ra tín hiệu, trên thuyền bỗng phát ra tiếng còi cảnh bảo.

Thanh âm lạnh lẽo của Thiệu Vân Đông vang lên, "Phi thuyền gặp phải tinh tặc, kế tiếp mọi người chia nhau ra chạy trốn, cố gắng bảo toàn tính mạng."

Ngữ khí của Thiệu Vân Đông rất trấn định, không khỏi làm cho Bạch Vân Hi phải lau mắt mà nhìn.

Sau khi thanh âm của Thiệu Vân Đông biến mất, phi thuyền bỗng chấn động kịch liệt.

"Phi thuyền đang giải thể!" Diệp Phàm nói: "Tu sĩ luyện chế ra con thuyền này thật lợi hại, không ngờ còn có thể làm như thế nữa."

Lúc này Bạch Vân Hi mới phát hiện ra, cả một con thuyền lớn mà hắn nhìn thấy lúc đầu thực chất là do mấy con thuyền nhỏ hợp lại mà thành, mỗi chiếc thuyền nhỏ có thể thao tác độc lập, nhanh chóng bay về phía các hướng khác nhau.

(dreamhouse2255)

"Thật thông minh!" Bạch Vân Hi tán thưởng.

Phi thuyền chia thành mười mấy phần, mấy tên tu sĩ truy kích phía sau sẽ không thể phân biệt được rốt cuộc Thiệu Vân Đông chân chính ở trên con thuyền nào.

Điểm đặc biệt của con thuyền này này sợ là ngay cả tên gian tế kia cũng không biết.

Phi thuyền lớn giải thể, tốc độ của các phi thuyền nhỏ tức thì nhanh hơn không ít.

"Thùng thùng!" Bên ngoài bỗng truyền đến tiếng gõ cửa.

Bạch Vân Hi đi ra mở cửa, ngoài ý muốn mà nhìn thấy Thiệu Vân Đông.

"Thiệu thiếu chủ, sao ngươi lại ở đây?" Bạch Vân Hi ngạc nhiên hỏi.

Diệp Phàm nhìn Thiệu Vân Đông một cái, hoàn toàn không ngạc nhiên chút nào, "Trước khi phi thuyền giải thể, hắn đã ở chỗ chúng ta rồi."

Bạch Vân Hi nhướng mày, trước đó hắn hoàn toàn không cảm nhận được Thiệu Vân Đông, cứ tưởng là Thiệu Vân Đông sẽ ở trên một con thuyền nhỏ khác chứ.

Thiệu Vân Đông cười khổ một tiếng, giải thích: "Khi còn ở cửa hàng ta đã phát hiện ra người ở bên cạnh ta có vấn đề, nhưng bọn họ đều là thân tín của ta, ta không thể động tay tùy tiện được, cho nên chỉ có thể kéo dài, không ngờ tên đó lại phát rồ mà dẫn tinh tặc tới đây."

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi lập tức hiểu được, Thiệu Vân Đông làm phi thuyền giải thể chẳng những là vì cắt đuôi tinh tặc, mà còn vì ném đi gian tế trong đội ngũ nữa, nếu như không thể xác định được gian tế là ai, vậy thì ném hết toàn bộ.

Bạch Vân Hi tò mò nhìn Thiệu Vân Đông: "Thiệu thiếu chủ không sợ ta với Diệp Phàm là gian tế sao?"

Thiệu Vân Đông lắc đầu: "Không đâu, người quang minh lỗi lạc như Diệp đan sư sao có thể là gian tế được chứ."

Diệp Phàm nhìn Thiệu Vân Đông: "Ánh mắt của ngươi đúng là lúc tốt lúc xấu mà!"

"Sao lại nói như vậy?" Thiệu Vân Đông khó hiểu hỏi.

"Ngươi nhìn ra được ta quang minh lỗi lạc, nhìn rất chuẩn, nhưng cái tên quản gia bên cạnh ngươi lớn lên vẻ mặt gian tế, sao ngươi lại không nhìn ra cơ chứ?" Diệp Phàm thản nhiên nói.

"Diệp đan sư có bằng chứng gì không?" Thiệu Vân Đông nhíu mày hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: "Ta đã nói hắn có vấn đề, vậy thì nhất định là hắn có vấn đề, cần gì phải bằng chứng chứ!"

Thiệu Vân Đông: "......"

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi bất đắc dĩ trợn trắng mặt, "Thiệu thiếu chủ, ngươi đừng nghe Diệp Phàm nói giớn, chúng ta tốt nhất là nhanh chóng ném lại mấy tên phía sau đi."

Thiệu Vân Đông gật đầu: "Được."

Diệp Phàm rầu rĩ nói: "Vân Hi, thật sự là tên quản gia đó mà, vốn dĩ ta không có chứng chứ, nhưng ta vừa mới có được chứng cứ rồi."

"Bằng chứng gì?" Thiệu Vân Đông tò mò hỏi.

"Bắt đầu từ mấy ngày trước vẫn luôn có người gửi tin tức ra ngoài, dao động của linh hồn đó là tu sĩ cấp bậc Hợp Thể, không phải bên trên phi thuyền chỉ có mình hắn là tu sĩ Hợp Thể thôi sao?" Diệp Phàm nói.

Thiệu Vân Đông không dám tin nói: "Diệp đan sư đã sớm biết có người gửi tin tức ra ngoài sao? Sao ngươi không nói?"

Diệp Phàm chột dạ nói: "Không phải do ngươi không hỏi ta đó sao?"

Thiệu Vân Đông: "......"

"Ầm!" Một tiếng nổ mạnh truyền đến, Bạch Vân Hi dùng linh hồn lực đảo qua, phát hiện ra phía sau phi thuyền đang có người đuổi theo, phi thuyền đã bị đánh trúng.

Diệp Phàm nhanh chóng móc ra mấy tấm phù gia tốc, dán lên bên trên phi thuyền, "Đẩy nhanh tốc độ, chúng ta lao ra đi."

(dreamhouse2255)

Thiệu Vân Đông không kịp suy nghĩ gì lập tức điều khiển phi thuyền lao vào trong biển sao vô tận, bên trong biển sao vô tận có rất nhiều sao băng, nếu như hơi không chú ý một chút hoặc là bị người phía sau đuổi theo được, bọn họ sẽ xong đời.

Tốc độ của tinh tặc rất nhanh, nháy mắt đã phá hủy xong ba con thuyền.

"Mấy tên đó sắp đuổi kịp rồi." Diệp Phàm trầm mặt xuống nói.

"Bọn họ đuổi theo như vậy có phải là đã biết Thiệu thiếu chủ ở chỗ chúng ta rồi không?" Bạch Vân Hi hoài nghi nói.

Thiệu Vân Đông nghe xong suy đoán của Bạch Vân Hi, tức thì tay chân luống cuống.

Thiệu Vân Đông cũng cảm thấy có lẽ là đối phương đã tỏa định được vị trí của hắn, trên người hắn mang theo tiền lãi trong mấy năm này kiếm được ở man tộc, giá trị lên tới mấy trăm vạn tiên tinh trung phẩm, nếu như đối phương cần có được thứ ở trên người hắn, vậy thì không có khả năng phá hủy phi thuyền của hắn, nếu làm vậy vật tư sẽ cùng hắn vẫn diệt.

"Bên trái!"

Thiệu Vân Đông nghe Diệp Phàm ra lệnh, tức thì theo bản năng làm theo lời đối phương nói.

"Bên phải!"

(dreamhouse2255)

Dưới sự chỉ huy của Diệp Phàm, khoảng cách giữa hai bên kéo xa ra được một chút, nhưng rất nhanh đã có phi thuyền khác đuổi theo. Diệp Phàm nhìn Thiệu Vân Đông bó tay bó chân, chỉ có thể xách Thiệu Vân Đông ra để sang một bên, tiếp quản quyền khống chế phi thuyền.

Sau khi phi thuyền rơi vào trong tay của Diệp Phàm, các tinh tặc rất nhanh đã bị bỏ ra xa một đoạn.

"Diệp đan sư, hình như cắt đuôi được bọn họ rồi." Thiệu Vân Đông vui sướng nói.

Diệp Phàm vẻ mặt khó coi nói: "Ngươi suy nghĩ nhiều, ban đầu phía sau có năm con thuyền đuổi theo chúng ta, bây giờ có ba cái đột nhiên biến mất rồi."

Thiệu Vân Đông nhíu mày hỏi: "Có ba cái bị tụt lại sao?"

Diệp Phàm đen mặt tức giận mắng: "Tụt lại cái đầu, bọn họ đi tắt chặn đầu chúng ta rồi."

Thiệu Vân Đông: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#pass