Chương 421 -> 425

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 421: Anh âm thầm làm bạn (8)

Kiều Xử Nữ và Hứa Thiên Bình đồng thời dừng bước.

Hứa Thiên Bình ngẩng khuôn mặt tươi cười, mở miệng hỏi: "Anh, sao thế?"

Tầm mắt của Lục Thiên Yết dừng lại trên bàn tay Hứa Thiên Bình đang đặt ở vai của Kiều Xử Nữ một giây, sau đó liền lạnh lùng rời đi, cầm điện thoại di động trong tay đưa đến, giọng nói nhạt nhẽo vô cùng: "Có điện thoại."

Hứa Thiên Bình rút tay đang đặt trên vai Kiều Xử Nữ đi, nhận điện thoại, nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, giơ tay lên cọ xát mũi một chút, nghe xong, liền hô một tiếng: "Mẹ... Con không sao... Con ở nhà ngây ngốc phiền chán lắm, đã có Kiều Kiều ở bên cạnh con..."

Hứa Thiên Bình đưa điện thoại đến trước mặt Kiều Xử Nữ, nhún vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ nói: "Nữ sĩ Hàn bảo em nghe điện thoại."

Lúc Kiều Xử Nữ nghe điện thoại, Hứa Thiên Bình lại đang để ý nồi canh, liền đi đến xem sao.

Kiều Xử Nữ đưa điện thoại đến bên tai, hô một tiếng: "Bác Hứa."

"Kiều Kiều, con mới từ Pháp trở lại?"

Kiều Xử Nữ nhẹ giọng "Ừhm" một tiếng, sau đó âm thanh của Hàn Như Sơ lại truyền đến: "Điện thoại của Thiên Bình tắt máy, điện thoại của con cũng không ai nghe."

Lúc này, Kiều Xử Nữ mới nhớ tới điện thoại của mình đang để trên lầu, vội vàng ấm giọng nói: "Điện thoại của con không mang theo người, bác có chuyện gì sao?"

"Cũng không có việc gì, chỉ muốn nói với con, để ý đến Thiên Bình một chút, nó mới ra viện, thân thể hiện giờ tuy đã khỏe lại, nhưng cũng chưa được thoải mái, đừng để nó uống rượu..." Ở trong điện thoại, Hàn Như Sơn thao thao bất tuyệt nói rất nhiều lời nhắc nhở.

Kiều Xử Nữ lại rất có kiên nhẫn đáp lại từng lời một.

Tuy Lục Thiên Yết không biết cụ thể ở đầu dây bên kia, Hàn Như Sơ đang nói gì, nhưng cũng có thể đoán ra được, đáy lòng anh lại cảm thấy ảm đạm tối đen.

"Bác yên tâm đi, cháu nhất định sẽ chăm sóc cho anh Thiên Bình thật tốt." Ngữ điệu của Kiều Xử Nữ mềm mại, nói xong câu đó, liền cúp điện thoại, cô đang chuẩn bị đưa điện thoại trả lại chỗ cũ, thì Lục Thiên Yết đứng ở bên cạnh lại đưa tay ra: "Cho tôi đi."

Kiều Xử Nữ nâng mí mắt, chống lại đôi mắt xinh đẹp không chút lay động của anh, không mang theo bất kỳ tình cảm gì, cô do dự một chút, đưa điện thoại lại cho anh: "Vậy làm phiền anh rồi."

Lục Thiên Yết không lên tiếng, chỉ bình tĩnh nhận điện thoại, ung dung xoay người, trở về phòng khách, xem ra bóng lưng của anh vẫn cao ngạo lạnh lùng như cũ, nhưng không ai biết được, trong lòng anh, máu đang chảy từng giọt.

Bữa tối mà Hứa Thiên Bình làm, rất phong phú, một đám người vây chung quanh bàn ăn ngồi xuống, người nào cũng chưa động đũa nhấm nháp hương vị, chỉ đơn thuần nhìn một bàn đồ ăn đủ cả sắc lẫn vị, bắt đầu mồm năm miệng mười, ra sức khen,

"Thiên Bình, cậu xác định là thời gian trước đã tìm người chỉnh dung chứ không phải dạy nấu ăn chứ?"

Từ lúc Hứa Thiên Bình tỉnh lại, Hứa Gia đã thuận theo nước chảy để Hứa Thiên Bình trở lại như bình thường, còn lộ ra phong thanh tin tức anh đã đi chỉnh lại dung nhan.

"Thật đúng là đừng nói nữa, khuôn mặt này của Hứa Thiên Bình chỉnh lại cũng không tệ lắm, không khác gì so với trước kia cả, từ đầu đến cuối đều không nhìn ra là đã từng bị tai nạn xe cộ."

"Đây chính là khôi phục lại gương mặt, lúc trước bị hủy khuôn mặt, cậu chủ Hứa vốn không hề bước ra khỏi cửa, ngay cả bạn bè đến thăm, cũng tránh không gặp.

"Nào nào, nào, chúng ta cũng cạn vì khuôn mặt tỏa sáng của cậu chủ Hứa, cụng ly!"
















Chương 422: Anh âm thầm làm bạn (9)

Một người giơ ly rượu lên, đang chuẩn bị cạn ly, Kiều Xử Nữ ngồi ở bên cạnh Hứa Thiên Bình, lại vươn tay lấy lại ly rượu trong tay anh, sau đó đổi một ly nước suối đặt ở trước mặt của anh, Kiều Xử Nữ dịu dàng giải thích với người mời rượu đang tức giận kia: "Hiện giờ anh Thiên Bình chưa thể uống rượu."

Tất cả mọi người cho là Hứa Thiên Bình mới làm phẫu thuật chữa trị gương mặt, cho nên không miễn cưỡng.

Ngược lại Kiều Bạch Dương cười xán lạn giễu cợt Kiều Xử Nữ một câu: "Kiều Kiều, thật đúng là che chở cho Thiên Bình."

Hứa Thiên Bình cười không nói, lấy nước thay rượu, uống với mọi người.

Rượu cay lướt qua cổ họng Lục Thiên Yết, anh lại cảm thấy một tia mát lạnh khổ sở.

Món ăn của Hứa Thiên Bình, nấu khá ngon, những người tham gia, cũng nghĩ Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ là vợ chồng, cho nên có người không nhịn được bắt đầu trêu chọc: "Tiểu Kiều, cô thật có lộc ăn, ngày ngày được thiếu gia làm món sơn hào hải vị cho ăn."

Có người này giễu cợt, thì những người khác cũng bắt đầu nhao nhao: "Song đã nói qua, Thiên Bình, ban đầu hôn lễ của cậu và Tiểu Kiều cũng làm qua loa, mấy người chúng tôi cũng được mời, bây giờ cậu đã khôi phục dung nhan, có phải cũng nên tìm thời điểm tổ chức hôn lễ lớn?"

"Đúng vậy, Thiên Bình, ngay cả hôn lễ cũng không có, không phải cậu khiến... Tiểu Kiều thất vọng, làm ... mọi người chúng tôi thất vọng sao?"

Mặc dù Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ biết, không có khả năng tổ chức hôn lễ, nhưng hiện giờ chưa giải trừ hôn ước, hai người vẫn ăn ý không tiết lộ ra nửa điểm sơ hở, thậm chí Hứa Thiên Bình còn phụ họa theo đề tài của mọi người, cười nói: "Nhất định, nhất định sẽ đền bù cho Kiều Kiều một hôn lễ."

Từ đầu đến cuối Kiều Xử Nữ chỉ duy trì nụ cười yếu ớt, không nói gì, lúc Hứa Thiên Bình nói những lời này, khóe mắt cô sáng lên lại không nhịn được nhìn về phía Lục Thiên Yết đang ngồi, vẻ mặt anh vẫn lạnh như băng, chẳng qua là im lặng uống rượu, giống như những người thảo luận đề tài này không hề liên quan đến anh, Kiều Xử Nữ không nhịn được nắm chặt đôi đũa trong tay, mặc dù nói không yêu anh nữa, nhưng lúc mọi người ồn ào bàn tán quan hệ giữa cô và người đàn ông khác, thấy anh thờ ơ như vậy, đáy lòng lại hơi khó chịu.

"Không chỉ đền bù hôn lễ, cũng phải có cả cầu hôn, Tiểu Kiều, tôi đã nói rồi, nếu thiếu gia không cầu hôn, cô không nên đồng ý."

"Này cũng đã kết hôn, không thể đáp ứng cái gì a!"

"Không thể đồng ý sinh con!"

"Đúng đúng đúng, không thể đồng ý sinh con!"

"Tiểu Kiều, đợi đến lúc cầu hôn, cô nhớ gọi mọi người, chúng tôi giúp cô giữ cửa, không đủ thành ý, kiên quyết không thể cho cho phép thiếu gia sinh con."

Sinh con... Con của Kiều Xử Nữ và Hứa Thiên Bình... Trong nháy mắt Lục Thiên Yết liền nghĩ đến đứa con còn chưa ra đời của mình, đã bị người bóp chết ở trong bụng... Anh nắm ly rượu trong tay, không nhịn được tăng thêm sức lực.

Anh nghe không hiểu rốt cuộc câu nói đó có gì vui, nhưng những người kia lại vui vẻ bàn tán, gương mặt anh bình tĩnh chờ mọi người chuyển đổi đề tài, sau đó thừa dịp không ai chú ý, tầm mắt lặng yên rơi vào trên người Kiều Xử Nữ, cô đang cúi đầu, im lặng gặm một cái đùi gà Hứa Thiên Bình gắp cho cô.

Lục Thiên Yết mới nhìn năm giây, liền dời đi tầm mắt, sau đó nâng đầu uống một hơi cạn sạch, rồi đứng lên, đi ra khỏi phòng ăn.















Chương 423: Anh âm thầm làm bạn (10)

Lục Thiên Yết một mình đứng ở trong phòng khách, tiếng nói cười trong phòng ăn không ngừng truyền đến, nghe thấy không khí thực hòa hợp, nhưng mà quanh thân anh, bao phủ dầy đặc xua đuổi không đi cô tịch.

Anh không biết bản thân rốt cuộc đã đứng bao lâu, cửa nhà ăn vừa bị mở ra, vì che giấu cô đơn của bản thân, anh vội vàng lấy di động từ trong túi ra, giơ lên bên tai, giả bộ đi ra nghe điện thoại.

Hứa Thiên Bình hô một tiếng "Anh hai", nhìn thấy anh đang giơ điện thoại, liền thức thời ngậm miệng lại, mở ra cửa toilet, đi vào.

Lục Thiên Yết nghe âm thanh bơm nước của bồn cầu trong phòng rửa tay, mới đưa di động bỏ vào trong túi, Hứa Thiên Bình từ bên trong đi ra, trong tay cầm khăn tay để lau tay, nhìn thấy đã cúp điện thoại, mới lại mở miệng, nói:"Anh hai, xong việc rồi?"

Lục Thiên Yết khẽ gật đầu.

Trong phòng ăn có người kêu tên Hứa Thiên Bình, anh ta cao giọng nói, trả lời một tiếng, sau đó đem khăn tay vứt vào trong thùng rác, lại nói với Lục Thiên Yết:"Đi vào ăn cơm thôi."

Lục Thiên Yết đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, cả người trong trẻo nhưng lạnh lùng:"Anh còn có chút việc, đi trước ."

Đáy mắt Hứa Thiên Bình thoáng hiện một tia tiếc nuối, nhưng không có cố mạnh mẽ lưu:"Được rồi, bao giờ em có thời gian sẽ tìm anh ăn cơm."

Lục Thiên Yết "Uh" một tiếng, nhìn thoáng qua cửa nhà ăn đang đóng chặt, không nói cái gì, chỉ im lặng hai giây, liền bước chân rời đi.

Nhiệt độ không khí buổi tối, đã hạ thấy xuống, không có khô nóng giống như ban ngày, thậm chí còn có chút nhẹ nhàng mà khoan khoái.

Lục Thiên Yết bưng một ly trà, đứng ở ban công trong biệt thự của bản thân, ngẩng đầu lên, có thể ẩn ẩn nhìn thấy chân trời có vô số ánh sao lấp lánh.

Sáng sớm anh đã thấy cô vào biệt thự này, cho nên lúc Hứa Thiên Bình mời bản thân tới ăn cơm chiều , mới gật đầu đồng ý.

Anh biết, nếu bản thân tới đó sẽ nghe hoặc nhìn thấy những hình ảnh làm cho bản thân khó chịu, không có việc gì lại tự bản thân đi tìm đau khổ.

Nhưng mà anh không có biện pháp, ông trời cho anh có cơ hội cùng cô ở chung 251 ngày, nhưng điều kiện kiên quyết của cái cơ hội kia là anh phải làm thế thân của Hứa Thiên Bình, nhưng mà bây giờ, anh chỉ có thể tự bản thân tìm cơ hội, tiếp cận cô.

Một chút bữa tối, so với trong dự đoán ngược còn muốn thảm hơn, nhưng là không quan hệ, anh vẫn có thể thấy được cô, còn cùng cô nói hai câu nói, không phải sao?

Hai câu nói kia, một câu khi cô bưng trà tới thì anh nói "Cảm ơn", một câu là khi cô tắt điện thoại của Hàn Như Sơ "Cho tôi đi", nhưng mà vẫn đáng giá, không phải sao?

Ban đêm Lục Thiên Yết vẫn đứng ban công đến hơn mười giờ, biệt thự cách vách mới dần dần yên tĩnh, chắc hẳn là hai người uống nhiều rồi, trước khi lên xe còn mở miệng la hét, làm kinh động đến con chó của hộ gia đình bên cạnh.

Xe đỗ trong sân không ngừng mà sáng lên, xe lần lượt rời đi.

Lục Thiên Yết đứng ở lầu hai, nhìn xuyên qua ánh sáng mờ nhạt của đèn đường, nhìn thấy Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ đang đứng ở cửa biệt thự, quay trở về trong phòng, từ lúc cửa biệt thự bên cạnh đóng lại, thế giới xung quanh hoàn toàn im lặng.

Trong phòng của biệt thự bên cạnh, chỉ còn có hai người Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ ......

Trong đầu Lục Thiên Yết hiện ra hình ảnh lúc trước khi ăn cơm, Hứa Thiên Bình mua gì đó, thấy mấy hộp BCS, nháy mắt có chút không dám tiếp tục tưởng tượng.

Khoảng nửa giờ sau, ngọn đèn của biệt thự bên cạnh tắt, tay Lục Thiên Yết run lên, chén trà ở trong tay, bị quăng xuống vỡ nát.















Chương 424: Anh âm thầm làm bạn (11)

Nước trà ấm áp, vẩy lên quần áo, còn lưu lại một vết ố màu vàng nhạt.

Lục Thiên Yết có vài phần kích động trở về phòng ngủ, nện bước chân có chút loạn nhịp đi vào trong toilet, lấy nước nóng, tẩy rửa vết bẩn.

Buổi tối anh không rõ là mình đã uống bao nhiêu rượu, nhưng giờ khắc này lại cảm thấy như vừa dời sông lấp biển, đặc biệt khó chịu, cả người không nhịn được, liền vọt tới trước bồn câu, quỳ trên mặt đất nôn ra.

Lục Thiên Yết nôn rất lâu, đến khi cảm giác như trong dạ dày đều ra hết sạch, lục phủ ngũ tạng như bị thiêu đốt, vô cùng khó chịu.

Rõ ràng, anh và cô đã kết thúc cách đây nửa tháng, nhưng là anh lại chậm chạp tiếp nhận, cảm thấy mỗi ngày cô đều quay lại biệt thự, buổi tối cũng là đang nằm bên cạnh mình trên một chiếc giường, hiện tại anh đang nghĩ đến không biết có phải hai người, cô và Hứa Thiên Bình ở tại phòng cách vách trong biệt thự, có khả năng lại phát sinh những chuyện giống như đã xảy ra giữa anh và cô không... anh không thể tưởng tượng nổi...

Lục Thiên Yết càng muốn, người càng trở nên kích động, sau cùng liền đứng dậy, cũng không quan tâm đến quần áo bị dơ vì vết nước trà, trực tiếp đi ra cửa, thẳng đến cửa biệt thự của Hứa Thiên Bình, giơ tay lên, liền ấn chuông cửa.

Động tác của anh cực kỳ lo lắng, liên tục ấn chuông.

Sau đó trong biệt thự liền sáng đèn, âm thanh của Hứa Thiên Bình từ bên trong truyền ra: "Ai đó?"

Sau đó, cửa phòng bị kéo ra.

Hứa Thiên Bình đã thay áo ngủ, có thể là vừa mới nằm xuống, trong lúc bất chợt bị người khác làm phiền, vẻ mặt có chút khó chịu, nhưng vừa thấy người đứng ngoài cửa là Lục Thiên Yết, lập tức liền tốt đẹp hô một tiếng: "Anh?"

Ngay sau đó, Hứa Thiên Bình liền nhìn thấy quần áo trên người anh bẩn thỉu, dơ dáy, trán liền nhăn lại: "Anh, sao quần áo anh lại như vậy?"

Lục Thiên Yết lắc lắc đầu: "Không có gì, không cẩn thận làm bẩn."

"A..." Hứa Thiên Bình ngáp một cái: "Anh, anh đến tìm em có chuyện gì sao?"

Bị Hứa Thiên Bình hỏi như vậy, Lục Thiên Yết mới nhận ra vừa rồi mình quá kích thích, anh ngớ ra mất một giây, mới tùy ý tìm một cái cớ: "Mấy hôm trước, anh đi hội chợ từ thiện, có mua được mấy bức tranh, cậu có muốn chọn lấy mấy tấm không?"

Hứa Thiên Bình che miệng, lại ngáp một cái, ngữ điệu mơ hồ không rõ ràng nói: "Hôm khác đi, hôm nay muộn rồi, em rất mệt, mà, anh cũng nên chú ý sức khỏe, không thể lúc nào cũng ngủ trễ như thế."

Lục Thiên Yết mất tự nhiên khẽ động khóe môi: "Được rồi, cậu ngủ sớm một chút!"

"Ừhm" Hứa Thiên Bình lên tiếng, nói với Lục Thiên Yết: "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Lục Thiên Yết cũng đáp trả lại,xoay người rời đi, khi đi được nửa đường, đèn trong nhà lại tắt, bước chân của anh dừng lại một chút, trong cơ thể lại lộn lên kích thích muốn cạy cửa, mang Kiều Xử Nữ đi.

Nếu anh có tư cách đó, dù chỉ một chút, hiện giờ, anh tuyệt đối sẽ mang cô đi... Nhưng là anh không hề có, Kiều Xử Nữ là vị hôn thê của Hứa Thiên Bình, mà anh là gì? Đối với cô mà nói, cái gì cũng không phải.

Lục Thiên Yết nắm chặt tay lại, nhắm mắt, thân thể căng cứng đứng im một lát, sau cùng mới xoay người, nện bước chân chầm chậm đi ra khỏi sân biệt thự.

Anh không quay lại biệt thự của mình, anh đi đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ, mua vài gói thuốc, sau đó đứng dưới đèn đường bên ngoài biệt thự của Hứa Thiên Bình, hút suốt cả một đêm.

Đêm hôm đó, người khác vui vẻ hướng về nhau, nhưng anh lại trải qua vô cùng gian nan.
















Chương 425: Anh âm thầm làm bạn (12)

Đêm hôm đó, là một đêm rất dài và gian nan.

Không ai biết, tâm trạng anh như thế nào, từng giây từng phút đối mặt với đêm hôm đó.

Cũng không người nào biết, đêm hôm đó, anh quay đầu lại nhìn biệt thự Hứa Thiên Bình bao nhiêu lần.

Hơn nữa cũng không ai biết, đêm hôm đó, bao nhiêu lần khóe mắt anh đỏ lên.

Đêm hôm đó, tâm trạng bất ổn, đau đến thấu xương, tuyệt vọng bi thương... Đủ loại cảm xúc, anh đều lần lượt nếm trải hết.

Nếu như có thể, cả đời này anh cũng không muốn quay trở lại đêm đó.

Mãi cho đến khi ánh mặt trời đầu tiên chiếu xuống, anh mới mệt mỏi, bước chân có hơi lung tung trở về biệt thự, sau lưng chỉ còn lại tàn thuốc đầy mặt đất.

-

Mặc dù sức khỏe Hứa Thiên Bình hồi phục rất tốt, nhưng rốt cuộc toàn bộ không có khỏe, thể lực dễ dàng không chịu được, đêm đó nấu món ăn, lại cùng một nhóm bạn bè hàn huyên hồi lâu, đến cuối cùng cũng mệt mỏi, hơn nữa anh ra khỏi nhà họ Hứa, không có cầm chìa khóa xe, cho nên trực tiếp ngủ ở trong phòng khách Cẩm Tú viên, sáng ngày hôm sau lúc tám giờ, anh rời giường, gọi một chiếc xe riêng, rồi trực tiếp rời đi.

Kiều Xử Nữ quay quảng cáo xong, hoàn toàn rảnh rỗi, sau đó đi một vòng, đại đa số mọi người là đều ở Cẩm Tú viên ngủ, xem phim.

Biệt thự của Hứa Thiên Bình và biệt thự của Lục Thiên Yết, chỉ cách một hàng rào, nhìn qua biệt thự này, cũng có thể rõ ràng nhìn thấy động tĩnh trong sân biệt thự kế bên.

Hôm đó ở trong biệt thự của Hứa Thiên Bình, Kiều Xử Nữ và Lục Thiên Yết gặp mặt một lần, sau một vòng, hai người cũng không có tiếp xúc.

Thỉnh thoảng Kiều Xử Nữ nằm ở trên ban công, lúc đọc sách, sẽ để ý biệt thự kế bên, mỗi lần đi xem, cửa lớn đều khóa chặt, trong sân rơi đầy lá cây và cánh hoa, cũng không ai quét dọn.

Lần nữa Kiều Xử Nữ bắt gặp Lục Thiên Yết, là ngày đầu tiên.

Kiều Xử Nữ là nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty Hoàn Ảnh truyền thông, bình thường cô cũng không cần đến công ty, nhưng ngày thứ hai, vẫn phải đi một chuyến.

Kiều Xử Nữ ngủ muộn, nên hôm sau khi...tỉnh lại, đã là buổi trưa, Triệu Kim Ngưu có việc, không có thể tới đón cô, xe của mình lại bị cô lái đi, cho nên cô gọi một chiếc xe riêng, tìm một chỗ ăn cơm, sau đó đến Hoàn Ảnh truyền thông.

Kiều Xử Nữ ở một mình trong phòng làm việc không ai tán gẫu, sẽ cầm điện thoại di động chơi game, chơi đến một nửa, thì có tin nhắn.

Cô thoát ra khỏi trò chơi, mở tin nhắn lên, thấy tin này được gửi trong nhóm.

Trong nhóm người đó, không có mấy người, chỉ là mấy người bạn thường thích tụ họp chung một chỗ, đại khái là nửa tiếng trước, Kiều Bạch Dương gửi tin, nói là buổi tối mời mọi người đến Kim Bích Huy Hoàng ca hát.

Kiều Xử Nữ không mở tin nhắn, lúc ban đầu không nhìn thấy tin nhắn kia, cho nên thủy chung không trả lời, cho đến khi thấy Kiều Bạch Dương ở trong nhóm, cô mới nhìn đến, sau đó Kiều Xử Nữ liền trả lời một câu: 【 Hôm nay em không đi xe, không có phương tiện. 】

Kiều Bạch Dương, Hứa Thiên Bình, Hứa Thiên Bình lập tức nhắn lại hỏi: 【 Kiều Kiều, em ở đâu? 】

Kiều Xử Nữ: 【 Em ở công ty. 】

Qua hồi lâu, Hứa Thiên Bình mới đề nghị: 【 Vậy nhanh chóng tan làm, anh đi rước em. 】

Kiều Xử Nữ chưa có trả lời lại, mở ra trò chơi, tiếp tục chơi.

Hứa Thiên Bình dừng xe ở lầu dưới công ty, mới gọi một cú điện thoại cho Kiều Xử Nữ, nói cho cô biết mình đã đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro