Chương 416 -> 420

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 416: Anh âm thầm làm bạn (3)

Triệu Kim Ngưu gọi Kiều Xử Nữ vài tiếng, cũng không có nghe thấy tiếng đáp lại của cô, ngẩng đầu thấy cô đang nhìn chằm chằm di động đến thất thần, vì thế trong lòng liền nghĩ trêu đùa, lén lút đứng dậy, tiến đến trước mặt của Kiều Xử Nữ, nhìn mà hình điện thoại trong tay cô, nói một câu phiêu phiêu vào bên tai của cô: "Kiều Kiều, cậu đang nhìn cái gì, xem như vậy nhập thần?"

Kiều Xử Nữ bị dọa run run một chút, sau đó phản ứng rất nhanh liền tắt màn hình điện thoại di động đi đặt lên trên bàn.

Chỉ tiếc, cho dù phản ứng của Kiều Xử Nữ nhanh tới đâu, Triệu Kim Ngưu cũng đã nhìn thấy rõ ràng ảnh chụp trên màn hình, sau đó vẻ mặt mê muội nhìn Kiều Xử Nữ,"Chậc chậc chậc" ba tiếng, thần bí hề hề hỏi: "Như thế nào? Kiều Kiều cậu động tâm với Lục ảnh đế? Bây giờ giống như đã trúng tên? Đặc biệt rất nhớ anh ta?"

Kiều Xử Nữ rũ xuống mi mắt, không nói gì.

Triệu Kim Ngưu không có nhìn ra khác thường gì, tiếp tục nói: "Ngày mai là có thể trở về Bắc Kinh , ngày kia buổi sáng bảy giờ đến sân bay quốc tế Bắc Kinh, nếu cậu thực sự rất nhớ, có thể đi truyền thông Hoàn Ảnh trước......"

"Triệu Kim Ngưu." Kiều Xử Nữ đột nhiên lên tiếng, ngắt lời Triệu Kim Ngưu, trên mặt Triệu Kim Ngưu còn lộ ra vài phần bỡn cợt, nhìn Kiều Xử Nữ nói, Kiều Xử Nữ nhấp mím môi, dùng sức nắm chặt di động trong tay mình một chút, sau đó liền nâng mí mắt lên, nhìn Triệu Kim Ngưu, nghiêm túc nói:"Triệu Kim Ngưu, tớ và Lục Thiên Yết tách ra."

Triệu Kim Ngưu trợn to mắt, nhìn Kiều Xử Nữ, vẻ mặt không thể tin.

Kiều Xử Nữ cong môi cười cười:"Thực xin lỗi, qua nhiều ngày như vậy mới nói cho cậu......"

Đều đã không còn là vợ chồng nửa tháng, lại nói tiếp, đáy mắt Kiều Xử Nữ giống như có chút nóng lên, cô quay đầu, nhìn phong thổ ngoài cửa sổ của quốc gia tha hương, rồi tiếp tục nói: "...... Tớ và Lục Thiên Yết hiện tại đã không còn quan hệ vợ chồng."

Triệu Kim Ngưu trố mắt khoảng năm phút đồng hồ, mới thì thào một câu: "Lúc trước không phải là rất tốt sao? Vì sao đột nhiên như vậy?"

Kiều Xử Nữ không có hé răng, nhưng mà nước mắt lại chảy xuống.

Đúng vậy, lúc trước rõ ràng đều thật tốt, cô còn ảo tưởng sau khi Hứa Thiên Bình tỉnh lại, cô và anh vẫn tiếp tục có thể làm bạn bè, anh và cô còn có thể có tương lai, nhưng mà đột nhiên hết thảy đều thay đổi, cô không bao giờ có khả năng cùng một chỗ với anh nữa, không bao giờ có thể ảo tưởng ôm anh nữa, có gặp lại, anh sẽ chỉ là tổng giám đốc công ty ký hợp đồng với cô, cô yêu người kia 13 năm, mặc áo màu trắng, vẻ mặt lạnh nhạt đứng ở dưới mái hiên, thiếu niên cùng cô tránh mưa, từ nay về sau, sẽ chỉ là một giấc mơ không bao giờ đụng tới của cô.

Khách sạn Bốn Mùa tầng năm ở chiếc bàn gần cửa sổ, trợ lý lần thứ tám đá đá chân Lục Thiên Yết đang ngồi bên cạnh, sau đó cười cười vẻ mặt xin lỗi đối với hai người ngồi ở đối diện: "Thật có lỗi, ngồi chờ một lát."

Hai người giống như không ngồi được nữa, nhưng vẫn duy trì trấn định, miễn cưỡng đáp lại một cái cười.

Sau đó trên bàn, toàn bộ lại một lần nữa lâm vào trầm mặc, thời gian chậm rãi trôi qua, trợ lý của Lục Thiên Yết có chút đứng ngồi không yên, cả người trở nên có chút lo lắng.

Một phần đề án bày ra trước mặt Lục Thiên Yết, đối tác phải đợi không công hai giờ, mặc cho anh ta nhắc nhở như thế nào, anh vẫn không đáp lại như cũ, ánh mắt thản nhiên nhìn chằm chằm bản hợp đồng.















Chương 417: Anh âm thầm làm bạn (4)

Nửa giờ trôi qua, trợ lý lại kéo kéo Lục Thiên Yết, người đàn ông nhìn hợp đồng trước mặt không có chút phản ứng nào, nghiễm nhiên coi mọi thứ xung quanh trở thành không khí.

Hai đối tác ở phía đối diện, đã trở nên không hài lòng.

Trợ lý ho khan hai tiếng, nhìn thấy anh vẫn không nói lời nào, sau cùng liền xấu hổ cười, nhìn hai đối tác trước mặt nói: "Thật sự xin lỗi, nếu không như vậy đi, phương án này chúng tôi lấy một bản về xem, đợi đến khi nào có kết quả, sẽ liên hệ lại với hai vị, như vậy được không?

Hai người liếc mắt nhìn nhàu, gật đầu nói: "Được."

Sau đó trợ lý vội vàng đứng dậy, khách khí đi theo tiễn đối tác, đến khi anh trở về, tầm mắt của Lục Thiên Yết đã rời khỏi chỗ cũ, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt lạnh lùng.

Nửa tháng rồi, Lục Thiên Yết xuất hiện tình huống như thế này đã là lần thứ năm, rõ ràng hẹn phía đối tác hợp tác nói chuyện, kết quả sau khi gặp mặt, anh lại im lặng không nói lời nào, mặc cho người kia nói gì, mặc cho trợ lý nhắc nhở, anh vẫn không thèm phản ứng.

Xác thực mà nói, từ khi cô Kiều và Lục tổng tách ra, Lục Thiên Yết liền trở nên kín tiếng hơn, trước kia anh cũng không nói nhiều, nhưng hiện tại lại khiến người khác rất khó chịu, rất nhiều lúc công ty đang họp, toàn bộ cuộc họp đều không nói lấy một chữ, đôi lúc lại không dễ dàng mở miệng nói hai câu: "Họp", "Tan họp."

Tính tình của Lục tổng vẫn không được lòng mọi người, hiện tại lại càng khiến mọi người khó chịu, đôi khi bắt buộc phải tham gia bữa tiệc, anh sẽ đi, chỉ là đi, mỗi lần như thế đều cô đơn đứng tìm một chỗ đứng ngây ngốc.

Trong công ty không ít người thấy anh khác biệt, có người nói gần đây càng trở nên cao ngạo, cũng có người nói Lục tổng không coi ai ra gì, nhưng chỉ có trợ lý mới biết, là do Lục tổng không có người để nói, nên cũng không muốn nói nữa.

Trợ lý lắc đầu, đi lên phía trước, nhìn mấy tập hồ sơ bày ra trên bàn, thấy Lục Thiên Yết ngẩn người , sau đó tầm mắt dừng lại trên chữ "Nữ", quả nhiên là thế... Rõ ràng chỉ là một chữ rất phổ thông, nhưng nó lại nằm trong tên của người phụ nữ kia, cho nên mỗi lần anh nhìn thấy, đều như vậy...

Trợ lý nhẹ nhàng thở dài một hơi, thu lại hồ sơ, thấp giọng nói: "Lục tổng, thời gian không còn sớm, phải đi thôi?"

Lục Thiên Yết im lặng, sau đó gật đầu, không nói gì, đứng lên, trợ lý vội vàng hô phục vụ tính tiền, đi theo anh ra ngoài.

Lên xe, Lục Thiên Yết vẫn không nói lời nào, một mình ngồi ở ghế sau, lấy di động ra, không biết nhìn thấy gì, sững sờ chăm chú nhìn rất lâu, đột nhiên ngẩng đầu, âm thanh cực kỳ lạnh nhạt mở miệng nói: "Về Cẩm Tú Viên."

Sau khi Kiều Xử Nữ chuyển đi, anh cũng chưa quay lại Cẩm Tú Viên, má Trần được mời đến cũng là vì muốn để bà chăm sóc cho Kiều Xử Nữ, hiện giờ cũng đã bị cho nghỉ việc.

Trợ lý sửng sốt một phen, không nói gì, dựa theo chỉ dẫn của Lục Thiên Yết, thay đổi tuyến đường.















Chương 418: Anh âm thầm làm bạn (5)

Lục Thiên Yết dựa vào ghế xe, nhắm hai mắt lại, trên màn ảnh điện thoại di động vẫn sáng, là hình Kiều Xử Nữ vừa đăng lên Weibo.

Lục Thiên Yết không để cho trợ lý lái xe đi, chẳng qua là dừng ở cửa Cẩm Tú viên, một mình xuống xe, một mình đi vào.

Cửa biệt thự khóa chặt, anh sờ soạng trong túi hồi lâu, lấy ra một cái chìa khóa, là lúc Kiều Xử Nữ đi, đặt chìa khóa trong xe anh, anh còn nhớ rõ, lúc mình giao cho cô cái chìa khóa này, cô còn chưa quen thuộc, cố gắng để vẻ mặt biểu hiện rất lạnh nhạt, chỉ sợ không cẩn thận tiết lộ ra sự kích động trong lòng trước mặt anh.

Mở khóa ra, đẩy cửa sắt ra, Lục Thiên Yết đi vào, không có má Trần, đã nửa tháng không ai quét dọn, từ khi Kiều Xử Nữ đi, cả vườn nở rất nhiều hoa, lúc này rơi đầy đất.

Lục Thiên Yết đạp lên cánh hoa rơi, đi tới cửa phòng, bấm mật mã, đẩy cửa ra, đi vào.

Trong phòng trống rỗng, giống như tim của anh, đi lên lầu, trong phòng ngủ vẫn giống như ngày Kiều Xử Nữ đi, cửa sổ không đóng, mấy ngày trước đây có một trận mưa, nước mưa vẩy lên ban công, để lại vết bùn.

Căn phòng yên tĩnh, khiến trong ngực Lục Thiên Yết có chút đè nén, anh thấy túi trên đất trong phòng thay quần áo, nhớ tới trước khi Kiều Xử Nữ, nói với mình: Ở bên trong là bộ quần áo cô không muốn.

Lục Thiên Yết dừng lại chốc lát, đi tới, mở túi ra, lấy quần áo bên trong, từng bộ một, lấy móc áo treo lên, cạnh quần áo của anh.

Bên trong túi còn có đồ dùng rửa mặt của Kiều Xử Nữ, anh lại rửa sạch sẽ, đặt lên vị trí cũ.

Đợi sau khi dọn dẹp, đáy lòng Lục Thiên Yết mới dễ chịu chút, những thứ này cô không cần, nhưng anh lại xem trọng, giống như cô vẫn còn sống trong biệt thự này vậy.

Sau khi Hứa Thiên Bình xuất viện, suốt nửa tháng phải ở trong nhà cũ của họ Hứa không được ra khỏi cửa, ngay cả đi trong sân tản bộ, quản gia hoặc là Hàn Như Sơ, cũng sẽ ngạc nhiên dặn dò người giúp việc đi theo phía sau, chỉ sợ anh có chuyện gì.

Rõ ràng là ăn ngon mặc đẹp, mọi người giúp đỡ, nhưng mà Hứa Thiên Bình lại cảm thấy giống như đang cầm tù, rất khó chịu, rốt cuộc có ngày, không nhịn được, thừa dịp Hàn Như Sơ đến công ty, quản gia ở trong phòng bếp nấu cơm, len lén ra khỏi nhà.

Hứa Thiên Bình chạy ra trước cửa, trước kêu một chiếc xe taxi, vừa lên xe, bắt đầu gọi điện thoại, thu xếp tìm bạn bè quan hệ không tệ đi chơi.

Bởi vì Hứa Thiên Bình không thể uống rượu, suy nghĩ một hồi cuối cùng chọn tụ tập ở biệt thự Cẩm Tú viên, còn lời thề son sắt nói, anh sẽ bộc lộ tài năng nấu một bữa thịnh soạn cho mọi người.

Trước khi đến Cẩm Tú viên, Hứa Thiên Bình cố ý đi một chuyến đến siêu thị, mua rất nhiều nguyên liệu, thuận tiện giữ lại địa chỉ, cho người ta giao hàng tới cửa.

Biệt thự Cẩm Tú viên, nhà họ Hứa phái người tới quét dọn, rất sạch sẽ, Hứa Thiên Bình vừa tới không quá hai phút, Kiều Bạch Dương và Trình Nhân Mã đã qua, Hứa Thiên Bình kêu bọn họ tùy tiện ngồi, còn chưa kịp cho hai người uống ly nước, điện thoại liền vang lên, siêu thị giao hàng đến.

Hứa Thiên Bình trực tiếp chỉ bình nước, ý bảo Kiều Xử Nữ tự nhiên, sau đó kéo cửa ra, đi ra ngoài, đứng trước cửa, Hứa Thiên Bình và nhân viên giao hàng kiểm tra lại hàng hóa, lại thấy Lục Thiên Yết đang đứng trên ban công tầng hai ở biệt thự kế bên.















Chương 419: Anh âm thầm làm bạn (6)

Hứa Thiên Bình tạm dừng một chút, quay đầu, tiếp tục nghe lời nói của nhân viên giao hàng:"Một cân rau cần, một bao hạt hồi, nước tương, dấm chua, một túi muối ăn, hai cân hạt tiêu......"

"Tiên sinh, ngài muốn mua gì đó đều có đủ." Nhân viên giao hàng nói xong, đưa danh sách mua sắm tới trước mặt Hứa Thiên Bình:"Phiền tiên sinh, ngài ký ở trong này."

Hứa Thiên Bình tiếp nhận bút rồi ký tên của mình, chờ nhân viên giao hàng rời đi, đứng ở cửa phòng khách khoảng nửa phút, cũng không quản một đông này nọ ở trước cửa, liền bước chân đi về phía biệt thự bên cạnh.

Hứa Thiên Bình bấm chuông cửa, hai tay đút vào túi quần đứng ở ngoài cửa đợi trong chốc lát, cửa mở ra, sau đó Hứa Thiên Bình liền tươi cười, hô một tiếng:"Anh hai."

Lúc Lục Thiên Yết nghe được chuông cửa vang lên, còn tưởng là ai, kết quả vừa mở cửa, lại nhìn thấy Hứa Thiên Bình tươi cười xán lạn, cả người hơi dừng lại một chút, sau đó nhìn về phía Hứa Thiên Bình nhẹ nhàng gật gật đầu.

Hứa Thiên Bình sớm quen tính tình của Lục Thiên Yết, một chút cũng không ngại tiếp tục lộ vẻ tươi cười, nói với Lục Thiên Yết:"Anh hai, hôm nay em mời Bạch Dương bọn họ đến nhà ăn cơm, anh có muốn qua đấy cùng nhau ăn cơm hay không?"

Lục Thiên Yết liếc mắt nhìn biệt thự của Hứa Thiên Bình một cái, nghĩ đến sáng sớm khi mình tỉnh lại, xuyên qua cửa sổ nhìn thấy Kiều Xử Nữ lôi kéo hành lý tiến vào biệt thự bên cạnh, sau một lúc lâu, hai cánh hoa mấp máy một chút, chỉ nói một chữ:"Được."

Tuy rằng Kiều Xử Nữ và Hứa Thiên Bình đã nói hủy bỏ hôn ước, nhưng mà trước khi chính thức hủy bỏ, trên danh nghĩa hai người vẫn là vợ chồng, sau khi Kiều Xử Nữ rời khỏi biệt thự của Lục Thiên Yết, khẳng định là không thể trở về Kiều gia ở, nhưng mà cô lại không muốn về nhà cũ của Hứa gia, bởi vì cùng với Hứa Thiên Bình cùng ở một phòng, cho nên cuối cùng vẫn nghĩ, là trở về Cẩm Tú viên ở, chẳng qua lần này ở không phải là biệt thự của Lục Thiên Yết, mà là biệt thự của Hứa Thiên Bình.

Nhưng mà bởi vì cuống cuồng xuất ngoại chụp quảng cáo, cho nên Kiều Xử Nữ để hành lý đặt ở trong biệt thự của Hứa Thiên Bình, rồi vội vã theo hành trình đi.

Đường bay từ Paris đến Bắc Kinh dài, khiến cho toàn thân cô mệt mỏi, cho nên sáng nay vừa đến Bắc Kinh, liền trực tiếp trở về Cẩm Tú Viên nghỉ ngơi bù.

Ngủ thẳng tới buổi chiều, Kiều Xử Nữ mới ẩn ẩn nghe thấy ở dưới lầu có âm thanh nói chuyện truyền đến, lúc ban đầu cô tưởng là nằm mơ, trở mình, nhắm mắt tiếp tục ngủ, lại nghe thấy tiềng ồn ào dưới lầu càng thêm rõ ràng, vì thế liền từ trên giường đứng dậy, mặc áo ngủ, rồi từ trong phòng ngủ chạy đi ra, dọc theo cầu thang, xuống dưới, vừa vặn thấy trong phòng khách có vài người đang ngồi, vừa nói vừa cười.

Kiều Xử Nữ nhìn thấy một mà náo nhiệt như vậy, khiến cho có chút choáng váng, còn không có kịp định thần, chợt nghe thấy âm thanh ngạc nhiên của Kiều Bạch Dương truyền đến:"Kiều Kiều, em vừa tỉnh?"

Kiều Xử Nữ nhíu nhíu mày:"Chị, các người như thế nào đều ở đây?"

"Thiên Bình nói buổi tối muốn mời mọi người ăn cơm." Kiều Bạch Dương chỉ chỉ tới một góc, Kiều Xử Nữ mới nhìn thấy Hứa Thiên Bình đang ngồi xổm ở đó sửa sang một chút rau dưa và hoa quả.

Hứa Thiên Bình cầm trong tay một hộp cà chua, quay đầu nhìn thoáng qua Kiều Xử Nữ:"Kiều Kiều, em từ nước Pháp trở lại? Quảng cáo chụp như thế nào?"

"Rất tốt ......" Kiều Xử Nữ vừa mới nói ba chữ, chuông cửa lại vang lên, Hứa Thiên Bình đang chuẩn bị đứng lên đi mở cửa, thì Kiều Xử Nữ lại giành trước từng bước tiêu sái tới:"Tôi ra ngay đây."

Sau đó cũng không có liếc mắt nhìn một cái xuyên qua mắt mèo xem người tới là ai, liền mở cửa ra, kết quả vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy khuôn mặt đẹp kinh diễm của Lục Thiên Yết.















Chương 420: Anh âm thầm làm bạn (7)

Lục Thiên Yết đang nhìn xem là ai mở cửa, hai đồng tử rõ ràng đã mở rộng ra, sau đó liền trở lại bình thường, nhìn Kiều Xử Nữ không rời mắt, chỉ là đáy mắt anh nhìn cô như kết một tầng băng, khiến cho người ta có cảm giác rất lạnh lùng.

Vừa vặn mới chỉ nửa tháng không gặp, Kiều Xử Nữ lại thấy như đã xa cách cả thế kỷ, khuôn mặt anh vẫn xuất sắc như cũ, chỉ là vẻ mặt càng thêm lạnh lùng hơn một chút, trên trán có một tầng mồ hơi mờ nhạt.

"Anh, anh đã đến rồi?"

Hứa Thiên Bình nói một câu, khiến Kiều Xử Nữ tỉnh táo lại hoàn toàn, lúc này cô mới phát hiện ra tầm mắt của Lục Thiên Yết, chẳng biết từ lúc nào, đã chăm chú đặt lên trước ngực mình, cô đang mặc váy ngủ, một diện tích da thịt lớn hiện ra dưới xương quai xanh thanh tú, Kiều Xử Nữ xấu hổ, mất tự nhiên cúi đầu, nhanh chóng lui xuống mở miệng, nhẹ giọng nói một câu với Hứa Thiên Bình: "Em lên lầu thay đồ."

Nói xong, Kiều Xử Nữ liền xoay người, đi về phía cầu thang.

Lục Thiên Yết đứng ở chỗ cổng vòm, vẫn không hề nhúc nhích, mãi đến khi hình bóng của cô biến mất ở chỗ rẽ, tầm mắt của anh mới trở về, sau đó nhìn lướt qua chiếc hộp giấy trước mặt Hứa Thiên Bình, bên trong ngoại trừ rau dưa, hoa quả và một ít đồ ăn lặt vặt, còn có mấy hộp áo mưa, cả người giống như bị điện giật, thân thể liền mạnh mẽ lung lay một phen.

"Anh, sao vẫn đứng đó? Đi vào ngồi đi!" Hứa Thiên Bình nhìn thấy anh đứng lâu như vậy, không nhịn được lên tiếng nhắc nhở một câu.

Lục Thiên Yết giống như không hề nghe thấy Hứa Thiên Bình nói gì, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc hộp rực rỡ kia.

Hứa Thiên Bình nhíu mày, lại hô một tiếng: "Anh?"

Lục Thiên Yết hoàn hồn, hạ mí mắt xuống, tay lặng yên không một tiếng động nắm thành quả đấm, dường như phải dùng hết sức lực, mới miễn cưỡng khiến cho bản thân bình tĩnh lại, bước tiếp về phía trước, đi đến bên cạnh Hứa Thiên Bình, cũng chỉ gật gật đầu, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống.

Một căn phòng, nói cười có chút vui vẻ, Lục Thiên Yết ngồi một bên, từ đầu đến cuối không nói gì, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, như là đang mất hồn, mãi đến lúc Kiều Xử Nữ thay xong đồ đi từ trên lầu xuống, anh mới giật giật tròng mắt, nhìn đến cô.

Lục Thiên Yết ở phòng khách, Kiều Xử Nữ có chút không được tự nhiên, đơn giản nói chuyện hàn huyên với Kiều Bạch Dương và mọi người mấy câu, sau đó đi vào phòng bếp, nhìn xem Hứa Thiên Bình có gì cần giúp đỡ không.

Kiều Xử Nữ chỉ đi ra ngoài phòng khách đúng hai lần, một lần là đang bưng một bình trà nóng, một lần là bưng một cái mâm đựng trái cây.

Kiều Xử Nữ đều rót cho mỗi người một chén trà, lúc đưa cho Lục Thiên Yết, anh liền nói một câu đầu tiên từ khi bước vào đây: "Cảm ơn."

Kiều Xử Nữ rũ lông mi xuống, không hề nhìn anh, chỉ nhẹ nhàng nâng lên khóe môi, sau đó lại quay lại phòng bếp.

Tuy Hứa Thiên Bình là đại thiếu gia từ bé, nhưng lúc học đại học, có thể làm ra một bàn đồ ăn vô cùng ngon.

Tuy Kiều Xử Nữ ở trong bếp, nhưng vốn không cần giúp gì cả, nhiều nhất chỉ có bóc mấy nhánh tỏi, đưa cái khay, thi thoảng còn bị Hứa Thiên Bình nhiều lần ghét bỏ vì vướng víu chân tay.

Sau cùng Hứa Thiên Bình không thể nhịn được nữa, trực tiếp nổi giận, nắm bả vai của cô, lôi tới cửa phòng bếp, vừa chuẩn bị đẩy cô ra ngoài, thì Lục Thiên Yết đã đi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro