Chương 826 -> 830

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 826: Gặp cha mẹ (6)

Cô chưa hề khởi động xa, vẻ mặt rất bình tĩnh nhìn chằm chằm trước mặt mình qua cửa kính xe một lúc, sau đó kéo túi của mình ra, từ bên trong lấy ra một tờ báo cáo kết quả, trong túi còn có thể nhìn thấy hai hộp vitamin B11.

Từ trước đến nay nguyệt sự của cô rất chuẩn, kết quả hiện tại đã chậm một tháng rồi, trong lòng có cảm giác không bình thường, thừa dịp xế chiều hôm nay không có lịch trình gì, Hứa Thiên Bình ở công ty, một mình cô vụng trộm đi đến bệnh viện làm kiểm tra, kết quả không ngờ dự cảm trở thành sự thật, cô thực sự mang thai rồi.

Thai nhi đã được một tháng, nhỏ hơn bảo bảo của Kiều Xử Nữ một tháng, con của Hứa Thiên Bình, nói cách khác, đứa nhỏ này có thể gọi đứa bé của Kiều Xử Nữ là chị hoặc anh.

Cô và Hứa Thiên Bình làm chuyện kia, vẫn thường dùng biện pháp tránh thai.

Tuy y học nói là, dùng áo mưa không hẳn sẽ đạt kết quả 100%, nhưng là tối thiểu, cô và anh ở bên nhau bảy năm, cô không có lấy một lần dính bầu, nhưng ai biết, bây giờ lại có ngoài ý muốn.

Thẳng thắn mà nói, cô không bài xích đứa bé này, tuổi của cô đã không còn nhỏ, cô đã từng liều mạng phấn đấu như thế, là vì muốn thoát khỏi bần cùng, nhưng là hiện tại đã không còn khó khăn gì, cô không muốn một mình cô đơn sống ở Bắc Kinh như thế này mãi, cô rất muốn có một gia đình yên ổn, có một đứa bé xinh đẹp, nhìn nó lớn dần từng ngày.

Nhưng mà, cha của đứa nhỏ này, đã dùng năm vạn tiền mua bảy năm của cô, tiếp qua một tháng, chính là một bắt đầu năm thứ tám, anh lại mãi không có ý định muốn kết hôn với cô.

Tống Ma Kết nghĩ đến đây, trong đầu lờ mờ nổi lên cảm giác đau đớn, trong mắt tràn ngập ưu thương, nhìn chằm chằm tờ giấy kết quả kia, từ trước đến nay cô có thể tự mình cố gắng, trong mắt lại có chút không muốn từ bỏ.

Qua rất lâu, Tống Ma Kết mới cầm tờ đơn kia nhét vào trong túi, sau đó khởi động xa, chậm rãi rời đi.

Cô lái xe không có múc đích, được một lúc lại dừng, sau đó lại đi tiếp.

Dọc đường đi như vậy, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều chuyện, cô muốn gọi điện cho Hứa Thiên Bình hay không, nói cho anh biết, cô mang thai, sau đó thuận tiền xem anh có thể vì đứa con mà chịu trách nhiệm với cô không? Nhưng mà, nếu trong lòng anh vốn dĩ không hề muốn cưới cô, vì đứa con nên mới đồng ý cưới cô thì làm sao bây giờ? Cô thương anh, cũng muốn gả cho anh, nhưng mà, lại càng muốn chính anh cam tâm tình nguyện cưới cô, huống chi, cô cũng không muốn cốt nhục trong bụng mình, lấy nó làm lợi thế để kết hôn.

Tống Ma Kết thở dài, phát hiện mình vậy mà không hiểu sao lại lái xe đến dưới lầu Hứa thị.

Cô chậm rãi dừng xe lại, nhìn qua cửa kính xe, liếc mắt nhìn tòa cao ốc cao vút, do dự rất lâu, sau cùng vẫn là lái xe đi vào bãi đỗ xe dưới lòng đất của Hứa thị, sau đó cầm túi đi xuống xe, trực tiếp ấn thang máy, đi lên tầng cao nhất.

Tống Ma Kết đi theo Hứa Thiên Bình đến Hứa thị vài lần, biết được văn phòng của anh ở đâu.

Có thể do buổi chiều có hoạt động, phòng thư ký không có lấy một bóng người, Tống Ma Kết cứ thế đi vào trong phòng anh.

Cửa không khóa, cô đẩy cửa ra, bên trong không có ai.

Cô chuẩn bị ngồi xuống sofa trong phòng anh, lại nghe thấy trong phòng nghỉ có âm thanh nhỏ vụn truyền đến.
















Chương 827: Gặp cha mẹ (7)

Tống Ma Kết nhíu mi lại.

Bên trong phòng nghỉ có người?

Cô cầm lên túi xách vừa mới đặt xuống ghế, sau đó liền giẫm lên thảm lông xù, đi về phía phòng nghỉ, cô càng tới gần, thì cô lại nghe thấy thấy tinh tường một đạo giọng nữ từ bên trong truyền đến: "Anh Thiên Bình, anh đã đồng ý với em, hôm nay sau tan tầm cùng em đi điện ảnh, vì sao đột nhiên anh lại lật lọng?"

Bước chân Tống Ma Kết mạnh dừng lại tại chỗ, cô cầm túi xách trên tay, nhịn không được liền dùng sức.

Cửa phòng nghỉ khép lại, tuy rằng cô cách cửa một khoảng cách nhất định, nhưng mà thị lực của cô rất tốt, vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng một cô gái vừa trẻ vừa xinh đẹp, ghé vào trên giường, cầm lấy cánh tay của Hứa Thiên Bình, không ngừng lay động.

Hứa Thiên Bình giống như rất mệt, nhắm mắt lại, không có quan tâm cô ta.

Cô gái trẻ quệt quệt miệng: "Anh Thiên Bình, em chạy đến đây tìm anh, đến bây giờ anh cũng chưa nói qua một câu với em a, a a a a......"

Sau đó là liên tiếp tiếng kêu mềm mại của cô gái, lực cô ta loạng choạng cánh tay Hứa Thiên Bình lớn rất nhiều.

Hứa Thiên Bình bị nhiễu không thể đi vào giấc ngủ, mở mắt: "Thiên Thiên, đừng nháo, anh thật sự rất mệt, không phải ở dưới lầu công ty đang hoạt động sao? Em hãy đi dạo một lát trước đi, được không?"

"Em không đi!" Bị kêu cô gái tên Thiên Thiên, không hề nghĩ ngợi liền phe phẩy đầu cự tuyệt, sau đó người liền ghé vào trên người của Hứa Thiên Bình, ôm thật chặt cổ anh, nói: "Anh Thiên Bình, Lục Thiên Yết và chị Kiều Kiều đều sắp kết hôn , chúng ta khi nào thì cũng tổ chức hôn lễ a?"

Lúc Tống Ma Kết nghe đến những lời này, chỉ cảm giác có một cỗ cảm giác mát, từ chính trái tim mình tràn ra, một đường hiện lên, cuối cùng trải rộng toàn thân, trái tim của cô vốn rất nóng bỏng, đều đã bị đóng băng.

Cô nhìn không chuyển mắt khỏi hai người bên trong, im lặng không phát ra một chút tiếng động, đợi khoảng nửa phút, cô nghe thấy âm thanh của Hứa Thiên Bình truyền đến: "Chờ em tốt nghiệp đại học rồi nói sau, ngoan, để cho anh ngủ một lát."

"Anh Thiên Bình, em muốn ở giáo đường tổ chức hôn lễ, hơn nữa em xem hiện trường hôn lễ của chị Kiều Kiều, bố trí rất xinh đẹp, đến lúc đó, em cũng muốn anh cho em một cái hiện trường hôn lễ như vậy......"

Tống Ma Kếtnghe đến đó, rốt cuộc có một chút phản ứng, đầu tiên cô thùy thùy mi mắt, sau đó ngay lập tức xoay người, mại rất nhẹ bước chân, thật nhanh rời đi.

Tống Ma Kết không biết rốt cuộc bản thân xuống lầu như thế nào, nói ngắn lại đợi đến lúc cô phục hồi lại tinh thần, người ngồi ở trong xe.

Tầng hầm bãi đỗ xe ánh sáng rất tối, trong xe vô cùng yên tĩnh, toàn thân của cô đều cứng ngắc, trong đầu cô phiêu đãng đều là đoạn đối thoại của Hứa Thiên Bình và cô gái kia.

Nguyên lai, Hứa Thiên Bình anh có vị hôn thê mới a......

Nguyên lai, trước đây lúc anh tìm đến cô, đáy lòng nửa điểm muốn kết hôn với cô cũng không có a......

Là cô quá mềm lòng, bị anh ôm ủy khuất hề hề nói một câu tôi mệt mỏi quá, cô liền tràn ra tâm thánh mẫu, yên tâm khăng khăng một mực, để cho anh ở trong nhà của mình, cùng anh sống chung qua thời gian khó khăn.

Cô đối với anh mà nói, mặc kệ là hiện tại, hay là 7 năm trước, thủy chung đều là một loại hàng hóa dùng tiền là có thể mua được.

Là chính cô tự đề cao chính mình, nghĩ đến bản thân có mị lực khôn cùng, anh nhất định sẽ thích bản thân.

Trong ngực Tống Ma Kết trở nên có chút phập phồng, giây tiếp theo, cô lại đột nhiên lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho vị bác sĩ phụ sản buổi chiều đã kiểm tra cho mình: "Bác sĩ Tưởng sao? Tôi là Ma Kết, ngài giúp tôi đặt một cái lịch, tôi muốn phẫu thuật phá thai!"
















Chương 828: Gặp cha mẹ (8)

"Càng nhanh càng tốt...... thứ tư tuần sau? Không được, ngày đó là hôn lễ của bạn tôi, tôi phải tham gia...... Tốt, vậy vào thứ sáu...... Tạm biệt."

Trong khoảnh khắc sau khi Tống Ma Kết tắt điện thoại, nước mắt chung quy không thể trụ được, giống như dây hạt ngọc trai bị đứt, một viên tiếp một viên rơi xuống.

7 năm, từ lúc ban đầu không rành thế sự, đến bây giờ thành thục lão luyện, cô cho anh tất cả những gì đẹp nhất của cuộc đời.

Nhưng mà, vẫn không đổi lấy được một cái kết cục tốt.

Cả đời người có thể ngốc, cũng có thể tiện, nhưng mà không thể liên tục ngốc liên tục tiện.

Cô có một cái xuất thân bần cùng ở nông thôn, cho dù là từng có danh hiệu bán mình cứu cứu cha trượng nghĩa, nhưng mà chung quy cô vẫn là một người phụ nữ bán mình, cho nên a, cô xuất thân như vậy làm sao có thể xứng với Hứa gia thiếu gia xuất thân nhà giàu chứ?

Cho nên, cô rơi vào kết cục như vậy, là cô gieo gió gặt bảo, là cô ý nghĩ kỳ lạ, là cô si tâm vọng tưởng.

Sắc mặt Tống Ma Kết có chút tái nhợt, toàn thân cô run run lợi hại, cuối cùng lại đột nhiên cầm lên túi hồ sơ báo cáo mang thai, lả tả xé thành mảnh nhỏ, vitamin B11 bên trong túi cũng mang ra, sau đó đẩy cửa xe ra xuống xe, đi đến trước thùng rác, nhìn cũng không nhìn lại một cái trực tiếp vứt những thứ kia vào thùng rác, một lần nữa lên xe, thắt dây an toàn, rồi giẫm chân ga khởi động rời đi.

-

Đêm nay Kiều Bạch Dương hẹn một khách hàng ở khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm, không nghĩ tới sẽ đụng phải một tháng cũng chưa liên hệ Trình Nhân Mã.

Vị khách hàng kia có chút gây khó khăn, vẫn không ngừng ép cô uống rượu, Kiều Bạch Dương tửu lượng không kém, nhưng mà cũng sẽ không chịu nổi vừa ngồi xuống đã phải không ngừng uống.

Trên đường Kiều Bạch Dương thật sự có chút không không nổi, để cho thư kí của mình tiếp vị khách kia, sau đó tìm lấy cái cớ, từ trong phòng đi ra.

Lúc Kiều Bạch Dương đóng cửa lại, vừa lúc phòng đối diện cũng mở cửa ra, cô theo bản năng ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy Trình Nhân Mã mặc một bộ quần áo màu xanh ngọc, áo mũ chỉnh tề mặt mang ý cười nói một câu với khách trong phòng "Lập tức quay lại", liền thuận thế đóng cửa lại.

Trình Nhân Mã xoay người, liền thấy được Kiều Bạch Dương ở hành lang đối diện, vẻ mặt của anh cứng ngắc một chút, sau đó liền bất động đứng ở tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều Bạch Dương.

Kiều Bạch Dương định thần lại đứng ở cửa, nhìn lại Trình Nhân Mã khoảng một phút đồng hồ, nhìn thấy anh không có ý muốn lên tiếng, sau đó liền hào phóng tiêu sái xoay người, đi về phía toilet.

Trình Nhân Mã đứng ở cửa, nhìn bóng dáng Kiều Bạch Dương, ánh mắt ảm đạm vài phần.

Anh đối với cô mà nói, chung quy không là cái gì...... Anh và cô không phải không cãi nhau qua, nháo quá không được tự nhiên, nhưng mà mỗi một lần đều là anh cúi đầu, duy nhất lúc này đây, anh vẫn chịu đựng, nhịn đến một tháng , một cuộc điện thoại cô cũng không gọi tới, tin nhắn cũng không phát đến một cái, hiện tại gặp mặt, cô nghiễm nhiên xem anh trở thành người xa lạ......

Nghĩ đến đây, Trình Nhân Mã nhịn không được phe phẩy đầu, cười khổ một chút, đi theo phía sau Kiều Bạch Dương, cũng đi hướng toilet.

Không biết là do uống rượu, hay là do Trình Nhân Mã theo ở sau lưng, lúc Kiều Bạch Dương sắp đến gần cửa toilet, không cẩn thận xoay bước chân, cả người suýt nữa té ngã trên đất, cũng may Trình Nhân Mã đi cách phía sau của cô khoảng một thước, phản ứng rất nhanh vươn tay, bám trụ thân thể của anh, giọng nói mở miệng, mang theo vài phần lo lắng: "Xoay bị thương sao?"

Kiều Bạch Dương nói không nên lời vì cái gì, lúc nghe thấy những lời này của Trình Nhân Mã, áp lực trong lòng lâu như vậy, thế nhưng lại xuất hiện kỳ tích trở nên thoải mái rất nhiều.
















Chương 829: Gặp cha mẹ (9)

Vẻ mặt của cô thoạt nhìn vẫn rất cao ngạo như trước, nhưng mà ánh mắt lại nhịn không được nhìn chằm chằm Trình Nhân Mã một lúc lâu.

Trình Nhân Mã thấy cô không lên tiếng, nhíu mi lại, không hề nghĩ ngợi liền ngồi xổm xuống, muốn kiểm tra cổ chân Kiều Bạch Dương, kết quả tay vừa đụng tới giày của cô, Trình Nhân Mã liền nghe thấy âm thanh của Kiều Bạch Dương, lạnh lùng truyền đến: "Trình tiên sinh, tôi nhớ rõ chúng ta đã chia tay, anh cảm thấy anh làm như vậy thích hợp sao?"

Tay Trình Nhân Mã nhất thời ngừng lại, anh ngồi xổm bên chân Kiều Bạch Dương, im lặng khoảng giây, đột nhiên liền đứng lên, liếc mắt nhìn Kiều Bạch Dương thật sâu một cái, cuối cùng chỉ gật gật đầu, lễ phép mà lại xa cách mở miệng: "Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, quấy rầy ngài ."

Nói xong, Trình Nhân Mã còn đưa cho Kiều Bạch Dương một đạo mỉm cười không thể soi mói, sau đó liền trực tiếp mại bước chân, đi vào toilet nam, lưu lại một mình Kiều Bạch Dương, trợn mắt hốc mồm đứng ở tại chỗ.

Trình Nhân Mã cứ như vậy đi rồi?

Lúc trước kia, cô và anh cũng giận dỗi, mỗi lần anh đều giải thích với cô, cô cũng sẽ hé ra mặt lạnh với anh, nhưng mà anh luôn sẽ ôn tồn dỗ cô, rõ ràng vừa nãy anh còn rất quan tâm cô, vì sao đột nhiên liền lạnh mặt quay đi?

Kiều Bạch Dương đứng ở tại chỗ không nhúc nhích, thẳng đến Trình Nhân Mã từ trong toilet, đi ra, cô mới trừng mắt nhìn, hô tên của anh: "Trình Nhân Mã?"

Trình Nhân Mã dừng lại bước chân, ánh mắt nhìn về phía Kiều Bạch Dương, có chính là lạnh lùng: "Có chuyện gì sao? Kiều tiểu thư?"

Trình Nhân Mã cố ý nhấn mạnh ba chữ cuối cùng "Kiều tiểu thư", ngữ khí đạm mạc giống như bọn họ căn bản là hai người xa lạ không hề quen biết, Kiều Bạch Dương kinh ngạc há to miệng, không biết nên tiếp tục nói gì.

Trình Nhân Mã thoạt nhìn tựa hồ rất không kiên nhẫn, đợi một lát, nhìn thấy Kiều Bạch Dương không lên tiếng, lại mở miệng lễ phép đạm mạc nói: "Thực xin lỗi, Kiều tiểu thư, tôi còn có chút việc, trước xin lỗi không tiếp được."

Lần này, Trình Nhân Mã căn bản không đợi Kiều Bạch Dương có phản ứng, trực tiếp lướt qua người cô, mại bước chân rời đi.

Kiều Bạch Dương mạnh quay đầu lại nhìn bóng dáng Trình Nhân Mã, phát giác so với một đêm kia khi anh nói chia tay xoay người rời đi, bản thân còn muốn thất kinh.

Trình Nhân Mã lúc này đây, không giống như trước kia, dường như thật sự tức giận, chính xác mà nói, giống như cô và anh trong lúc đó, thật sự muốn không hề liên quan?

Thật sự là kỳ quái a...... Không liên quan sẽ không liên quan , cô vì sao khó qua như vậy? Thậm chí đáy lòng còn truyền đến cảm giác đau khó chịu?

Kiều Bạch Dương có chút mất hồn mất vía tiêu sái vào toilet, dùng xong WC, lúc cô đứng ở trước bồn rửa tay, trong đầu nghĩ tất cả đều là chuyện về của Trình Nhân Mã.

-

Kỳ thật đôi khi, hiện thực so với tiểu thuyết xa xa còn muốn thần kỳ hơn.

Đêm nay, không đơn giản là Kiều Bạch Dương và Trình Nhân Mã ở khách sạn lớn Bắc Kinh, liền ngay cả Lâm Xà Phu cũng tới đây, hơn nữa Lâm Xà Phu và Trình Nhân Mã cùng tham gia một bữa ăn.

Lâm Xà Phu từ trong gian toilet bên cạnh đi ra đi ra, đi đến trước đài rửa mặt, rửa tay trước, lúc nhìn gương trang điểm lại, phát hiện bên cạnh mình có người, tay vẫn hướng về phía nước, giống như là đánh mất hồn vía, nửa ngày không có một động tác, cô ta nhịn không được tò mò nhìn nhiều hai mắt, sau đó cảm thấy người bên cạnh có chút quen, cau mày suy nghĩ một lát, mới hậu tri hậu giác nhớ tới , này không phải là chị của Kiều Xử Nữ, Kiều Bạch Dương sao? lúc trước cô ta suýt nữa bị nữ nhân này cầm dao nhỏ bị hủy dung đâu!

Thật là không có nghĩ đến, oan gia ngõ hẹp, thế nhưng hôm nay đụng mặt phải!
















Chương 830: Gặp cha mẹ (10)

Lâm Xà Phu nghĩ tới đây, tiện ngoéo môi một cái, khép hộp phấn lót đang cầm trong tay lại, mở miệng: "Ôi, đây không phải Kiều đại tiểu thư sao? Thật sự là đã lâu không thấy?"

Kiều Bạch Dương đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, từ đầu liền không nghe thấy người bên cạnh nói gì, một chút phản ứng cũng không có.

-

Trái lại đêm nay, Kiều Xử Nữ cũng ăn cơm ở khách sạn Bắc Kinh, lúc nghe đến ba chữ "Kiều Bạch Dương" kia, trố mắt một phen, liền thu điện thoại lại.

Đó là giọng của Lâm Xà Phu, nói cách khác, chị và Lâm Xà Phu đều ở bên ngoài?

Kiều Xử Nữ rút khăn tay ra, sau đó lại nghe đến giọng nói của Lâm Xà Phu: "ha, Kiều đại tiểu thư hẳn không nên là quý nhân hay quên, không nhớ rõ tôi là ai sao?"

-

Lần thứ hai Lâm Xà Phu mở miệng, khiến Kiều Bạch Dương khôi phục lại thần trí, cô nhẹ nhàng đảo tròng mắt, nhìn lướt qua Lâm Xà Phu, sau đó liền lấy nước rửa tay ở một bên, chà xát tay, đến lúc sạch sẽ mới đóng vòi nước lại, lau khô tay, chuẩn bị rời đi.

Lâm Xà Phu đâu nào để cho Kiều Bạch Dương rời đi, cô ta không cần suy nghĩ liền chắn trước mặt Kiều Bạch Dương: "Kiều đại tiểu thư, cô cứ như vậy rời đi làm gì thế? Tôi còn có việc muốn nói với cô!"

Kiều Bạch Dương khoanh tay ở trước ngực, tư thế ngạo mạn hơn so với Lâm Xà Phu nhiều, trên mặt câu lên một nụ cười, vẻ khinh thường không hề che giấu nói: "Nói chuyện với tôi? Cô xứng sao?"

Kiều Xử Nữ nghe được nhưng lời này của Kiều Bạch Dương, không nhịn được bật cười.

Cùng Kiều Bạch Dương so cái gì còn có thể thắng được chị ấy, nhưng nếu so kiêu ngạo với cô, người phụ nữ đó, rõ ràng là cực kỳ mềm lòng nhưng miệng lưỡi lại cứng rắn hơn so với tảng đá.

Một câu của Kiều Bạch Dương, khiến cho Lâm Xà Phu tức giận trong nháy mắt: "Đều đã đến lúc này, cô vẫn còn giả bộ cái gì trước mặt tôi? Người khác không biết, tôi cũng biết, người trong lòng cô chính là người vừa cưới em gái cô, như thế nào, tư vị này chắc là không dễ chịu rồi?"

Sắc mặt của Kiều Bạch Dương trong nháy mắt liền trở nên lạnh lẽo đến cực hạn.

Kiều Xử Nữ ở trong phòng, vỗn dĩ vừa bị câu nói kia của Kiều Bạch Dương chọc cười, trong nháy mắt liền cứng ngắc.

"A... không riêng gì những thứ này? Tôi nghe nói, Trình Nhân Mã cũng chia tay với cô rồi à?" Lâm Xà Phu nói, cùng với một nụ cười đắc chí: "Có phải Trình Nhân Mã đã đá cô rồi không? Cho nên cô mới thất hồn lạc phách như vừa rồi, tôi nói cho cô, cô cũng đừng suy nghĩ nhiều, cô không chiếm được Lục Ảnh đế, cũng không chiếm được Trình Nhân Mã, Kiều đại tiểu thư thật đúng là đủ thương cảm, thế nhưng, tôi cảm thấy có lẽ Kiều đại tiểu thư đã coi trọng chính mình quá rồi, đừng tưởng rằng mình là thiên kim đại tiểu thư, người khác đều sẽ vây quanh cô..."

Kiều Xử Nữ nghe được mấy lời này, trong lòng liền bốc hỏa, cô không hề nghĩ ngợi đứng lên, vội vàng xả bồn cầu, liền đẩy cửa ra, không hề nghĩ ngợi cầm điện thoại di động trong tay, ném vào trên người Lâm Xà Phu: "Lâm Xà Phu, cô câm miệng cho tôi, không nói lời nào cũng không ai nghĩ cô điếc!"

Điện thoại đập trúng vào người Lâm Xà Phu, cô ta hét lên một tiếng, sau đó giống như KIều Bạch Dương, hai người đồng thời quay đầu nhìn Kiều Xử Nữ.

Kiều Xử Nữ chạm tầm mắt với Kiều Bạch Dương, chỉ liếc nhau một cái, sau đó cũng chột dạ tránh đi, sau đó đi đến trước mặt Lâm Xà Phu: "Lâm Xà Phu, tôi nói cô sao mãi chưa có tiền đồ gì thế, mỗi lần gây sự đều chẳng được chuyện gì tử tế, lại vẫn lần nào cũng đến trước mặt người khác mà nhảy lên! Tôi thật sự là chưa thấy qua người nào giống tiện nhân như cô!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro