Chương 831 -> 835

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 831: Mạo hiểm (1)

"Còn có, điệu múa cô Triệu Phi Yến trong trận chung kết Hollywood, là cô cố ý đạo lại của tôi"

"Kiều Xử Nữ, cô đừng ngậm máu phun người, cô có chứng cớ gì, chứng mình tôi đạo của cô?" Lâm Xà Phu bị Kiều Xử Nữ mắng, sắc mặt rất khó coi, âm thanh mở miệng vô cùng hung dữ.

"Bởi vì tôi không tin trên thế giới này có nhiều sự trùng hợp như vậy, có thể trùng hợp đến mức tôi và cô cùng có một ý tưởng múa vũ y! Lúc ấy tôi thật không rõ, hiện tại thì đã hiểu, sợ là vấn đề nằm ở cửa hàng may bộ váy vũ y đó!" Kiều Xử Nữ lúc đó đang lờ mờ, một chốc liền không thể nghĩ được xảy ra vấn đề ở đâu, nhưng là về sau cô nói chuyện này cho Lục Thiên Yết biết, nghĩ đến cửa tiệm may đồ kia, sẽ biết cô muốn biểu diễn múa cổ gì đó, nếu Lâm Xà Phu biết được tin tức này, không khó để đoán ra được cô sẽ trình diễn cái gì, dù sao đó cũng là Triệu Phi Yến kinh điển.

"Thế nhưng không sao, Lâm Xà Phu, cô không thừa nhận cũng không sao cả, dù sao cô có đạo lại ý tưởng của tôi, cũng không thể giành được giải nhất!"

Kiều Xử Nữ nói đến đây, dừng một chút, học thái độ vui sướng khi người khác gặp họa khi nãy của Lâm Xà Phu nói: "Thế nhưng, cũng thật sự là làm khó cô rồi, vì muốn ngáng chân tôi mà khổ tâm đi luyện múa, tôi nghĩ mấy ngày cô vì luyện múa, khẳng định rất khổ sở rồi? Suy nghĩ một chút, cô thật đúng là đủ thương cảm, thế nhưng, Lâm Xà Phu, tôi cảm thấy nói đến khiêu vũ, phương diện trên giường, có lẽ cô sẽ càng có sở trường hơn, dù sao cô cũng chuyên dựa vào thứ đó để mua vui cho đàn ông lấy tiền mà..."

Lâm Xà Phu dám dùng cô để kéo lên vết sẹo trong lòng Kiều Bạch Dương, như thế cô ta cũng đừng trách Kiều Xử Nữ không khách khí, xé rách mặt nạ của cô ta.

Lâm Xà Phu mỗi lần đều không thể sánh bằng Kiều Xử Nữ, lúc nào cũng đứng sau, bây giờ lại còn bị cô nói thẳng như vậy, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, quên mất trong bụng Kiều Xử Nữ đang có bầu, không hề nghĩ ngợi vươn tay, vung lên về phía mặt của Kiều Xử Nữ: "Kiều Xử Nữ, cô kẻ tiện nhân, cô câm miệng cho tôi!"

Nếu một tát này thật sự văng đến trên mặt của cô, chắc chắn cô sẽ đứng không vững, người sẽ đụng vào trên bồn rửa mặt.

Bốn rửa mặt kia, vừa lúc chạm đến bụng của cô, lực nếu như rất lớn, sợ rằng bảo bảo trong bụng cô ...

Kiều Xử Nữ hoảng hốt, mà lại không dám động tay với Lâm Xà Phu, sợ rằng đánh nhau với cô ta, chính mình sẽ thua thiệt, cho nên theo bản năng liền giơ tay lên, bảo vệ con của mình.

Mắt thấy tay của Lâm Xà Phu, đến mặt cô càng ngày càng gần, Kiều Xử Nữ đều đã nghe được tiếng gió, cô theo bản năng liền nhắm hai mắt lại.

Sau đó bên tai cô truyền đến tiếng bạt tai vang dội.

Kiều Xử Nữ khắc chế người mình, sợ run lên một cái, lại không cảm giác được sự đau đớn trên mặt, ngược lại còn truyền đến hai tiếng bạt tai, lúc này cô mới kinh ngạc mở to hai mắt, lại thấy được một màn khó tin.

Vốn dĩ Lâm Xà Phu đang định vươn tay tát cô, lại bị Kiều Bạch Dương nắm được, mà Kiều Bạch Dương cả người nghiêm nghị đứng trước mặt cô ta, mang theo vẻ mặt phẫn nộ, ánh mắt cũng không chớp nhìn thẳng Lâm Xà Phu, vừa ngoan độc vừa nặng tay quẳng vài cái tát lên mặt cô ta.
















Chương 832: Mạo hiểm (2)

Kiều Bạch Dương chắc phải cho Lâm Xà Phu đến mười cái bạt tai, mới ngừng lại được, Lâm Xà Phu bị đánh đến lờ mờ, trố mắt nhìn Kiều Bạch Dương, vậy mà không có tý phản ứng nào, mặt cô ta bị sưng đỏ lên dữ dội, mấy ngón tay in dấu trên da thịt trắng nõn, nhìn vô cùng chói mắt.

Mãi đến khi Lâm Xà Phu cảm nhận được trên mặt truyền đến nóng rát, mới bất tri bất giác phản ứng được là vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, cô theo bản năng giơ tay lên, che kín mặt, nhìn chằm chằm Kiều Bạch Dương, ở đáy mắt còn có một tầng nước, giọng nói mang theo sự uất hận: "Có người như cô à? Bị Trình Nhân Mã vứt bỏ, tâm tình không tốt liền trút giận lên người tôi sao?"

"Bốp" Lâm Xà Phu còn chưa nói hết, Kiều Bạch Dương lại lần nữa vung tay lên, hung hăng cho cô ta thêm một cái bạt tai, bây giờ lực đạo vô cùng nặng nề hơn so với trước, vậy mà mạnh mẽ khiến cả người Lâm Xà Phu đụng vào một bên góc tường, đầu đập vào tường.

Kiều Bạch Dương cũng không thèm để ý đến Lâm Xà Phu, giẫm giày cao gót đi qua, án Lâm Xà Phu ở trên tường, một tay bóp cổ cô ta, khiến cho mặt cô ta phải ngẩng cao lên, sau đó nhìn thẳng mắt cô ta, cả vú lấp miệng em mở miệng nói: "Tôi nhớ rõ lúc trước đã từng nói với cô, tốt nhất về sau nhìn thấy tôi và Kiều Xử Nữ thì nên tránh mặt ra."

Kiều Xử Nữ đứng ở phía sau, nghe được tên mình, cả người đang theo dõi khí phách của Kiều Bạch Dương liền phản ứng trở lại, nhìn chằm chằm Kiều Bạch Dương, ánh mắt có chút dao động.

Vừa mới rồi Kiều Bạch Dương ra tay ngăn cản Lâm Xà Phu, là lo lắng cho bảo bảo trong bụng cô sao?

"Tôi nói cho cô, vừa mới rồi chỉ là cảnh cáo của tôi, nếu cô còn dám có lần sau..." Kiều Bạch Dương nói đến đây, dừng một lát, mặt mày lạnh thêm vài phần: "A..., không đúng, không phải cô còn dám có lần sau, mà là tôi nói cho cô, từ giờ trở đi, tốt nhất là nhìn thấy tôi và Kiều Xử Nữ thì tránh xa ra, nhỡ đâu cô đụng phải tôi, ngày đó nếu tâm tình tôi tốt, có lẽ còn thoáng một chút, tha cho cô coi như không có chuyện gì, nếu tôi đúng lúc hôm đó tâm tình không tốt, tôi sẽ trút giận lên cô, thế thì cô phải làm thế nào đây?"

Kiều Bạch Dương nói đến đây, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Xà Phu một cái: "Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn tôi, tôi nói cho cô, tôi Kiều Bạch Dương không sợ trời không sợ đất, nói được thì làm được, nếu cô không tin, lần sau cô có thể thử xem!"

Nói xong, Kiều Bạch Dương liền vung tay khỏi cổ Lâm Xà Phu, xoay người rời đi, nhưng ánh sáng trong mắt lại xuyên thấu qua gương nhìn đến Kiều Xử Nữ cách đó không xa, ánh mắt bình tĩnh dừng lại, tốc độ tim đập của Kiều Bạch Dương bỗng nhiên như rơi xuống, nghĩ đến nếu mình cứ như vậy rời đi, nếu Lâm Xà Phu nổi điên lên đối phó với Kiều Xử Nữ, nói không chừng con của Kiều Xử Nữ...

Cánh môi của Kiều Bạch Dương gắt gao nhấp lại, sau đó liền quay đầu đi, tay đột nhiên nắm tóc của Lâm Xà Phu, cao ngạo cất bước chân, kéo Lâm Xà Phu đi vào trong toilet trong phòng.

Tất cả trong toilet, đều là tiếng thét đau đớn chói tai của Lâm Xà Phu, Kiều Bạch Dương giống như không hề nghe thấy, khi đi ngang qua phòng dọn dẹp, còn thuận thế rút một cây lau nhà, sau đó đẩy cửa ra, đẩy Lâm Xà Phu đi vào, đóng cửa lại, lấy cây lau nhà ngăn lại, hừ lạnh một tiếng, xoay người, đi ra ngoài.
















Chương 833: Mạo hiểm (3)

Lúc Kiều Bạch Dương đi qua bên người Kiều Xử Nữ, cô lên tiếng: "Chị?"

Bước chân của Kiều Bạch Dương dừng lại, nhưng không quay đầu nhìn Kiều Xử Nữ, qua tầm ba giây đồng hồ, lại giơ chân lên, đi ra bên ngoài.

Trong phòng toilet truyền đến tiếng chửi ầm ĩ không hề có hình tượng và tiếng đập cửa mãnh liệt của Lâm Xà Phu.

"Chị!" Kiều Xử Nữ tiếp tục hô một tiếng Kiều Bạch Dương, tiếp tục bước tiếp bắt theo kịp, tay nhanh mắt lẹ nắm lấy cánh tay của Kiều Bạch Dương: "Chị, vừa rồi cảm ơn chị, nếu không phải chị, có thể..."

"Em cảm ơn chị cái gì?" Kiều Bạch Dương không đợi Kiều Xử Nữ nói hết lời, liền ngắt lời cô, âm thanh rất lạnh: "Chuyện chị vừa làm, là vì tiểu tiện nhân kia ăn nói lỗ mãng với chị, không liên quan gì đến em1"

Kiều Bạch Dương nói xong, liền rút cánh tay trong tay Kiều Xử Nữ ra, nhưng mà Kiều Xử Nữ lại càng nắm chặt, Kiều Bạch Dương chỉ sợ mình dùng lực quá nhiều, làm thương tổn đến Kiều Xử Nữ, đành phải vươn cánh tay còn lại, tách từng ngón tay của Kiều Xử Nữ ra.

Kiều Xử Nữ chống lại Kiều Bạch Dương, lúc cô tách ngón tay của mình ra, không nhịn được lo lắng hỏi: "Chị, có phải chị giận em vì Lục Thiên Yết không?"

Kiều Bạch Dương nghe thế, giống như chịu đựng đả kích gì đó, sắc mặt trắng xanh trong nháy mắt, ngực phập phồng lên xuống, cô nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, sau đó liền cầm lấy ngón tay của Kiều Xử Nữ bỏ ra, rất nhanh kéo cửa toilet, tốc độ cực nhanh đi ra ngoài.

Kiều Xử Nữ khom người nhặt di động trên mặt đất lên, không hề nghĩ ngợi bắt kịp.

-

Lục Thiên Yết ở trong phòng bao đợi một lúc lâu, cũng chưa đợi cô ra, gọi điện thoại cho cô, vậy mà phá hiện điện thoại không được kết nối, vì thế liền có chút lo lắng đến toilet, kết quả người vừa mới đi đến ngưỡng cửa phòng rửa tay, lại nhìn thấy Kiều Bạch Dương đi từ trong ra, anh dừng lại bước chân, Kiều Bạch Dương đi qua bên cạnh anh, sau đó nghe được tiếng "chị" của Kiều Xử Nữ, người cũng chạy từ phòng rửa tay ra.

Lục Thiên Yết sợ Kiều Xử Nữ không cẩn thận ngã sấp xuống, theo bản năng vươn tay, ôm lấy eo của cô, vây cô vào trong ngực mình, thấp giọng hỏi: "Sao thế?"

Kiều Xử Nữ không để ý đến Lục Thiên Yết, há miệng hô một câu "chị", nhưng là Kiều Bạch Dương giống như không hề nghe được, trực tiếp ấn thang máy, đi vào.

Cánh môi Kiều Xử Nữ giật giật, theo bản năng liền buông mi mắt xuống, trên mặt không thể che hết cô đơn tràn ra.

Tuy Lục Thiên Yết không biết rốt cuộc trong toilet đã xảy ra chuyện gì, nhưng là cũng biết, Kiều Xử Nữ là bởi vì Kiều Bạch Dương mà khổ sở, anh im lặng dùng sức kéo cô đi, vừa nhẹ giọng mắng cô, vừa mang cô trở về chỗ ngồi.

Chuyện vừa xảy ra, Kiều Xử Nữ không hề có khẩu vị ăn cơm, Lục Thiên Yết gọi người phục vụ tính tiền, đỡ Kiều Xử Nữ đứng dậy, trong thang máy chỉ có hai người bọn họ, Kiều Xử Nữ nhỏ giọng nói hết sự việc ra một lần.

Lục Thiên Yết không hề lên tiếng cắt ngang cô, cực kỳ cẩn thận nghe, lúc nói xong lời cuối cùng, Kiều Xử Nữ lại nhẹ giọng bổ sung một câu: "Bạch Dương là vì em, mới ra tay với Lâm Xà Phu."

Lục Thiên Yết khẽ gật đầu, không nói gì, mang theo tình yêu say đắm cùng với cưng chiều vô hạn, khẽ vuốt tóc dài của cô.

















Chương 834: Mạo hiểm (4)

Vậy mà lúc gương mặt Lục Thiên Yết rũ xuống, đáy mắt rõ ràng thoáng qua một tia đau lòng và không vui.

Mặc dù từ đầu đến cuối Lục Thiên Yết không hề lên tiếng về chuyện của Kiều Bạch Dương, nhưng đến cuối cùng lúc anh đưa Kiều Xử Nữ về đến nhà, thừa dịp Kiều Xử Nữ đi tắm, còn tìm điện thoại di động, lấy ra nhắn tin cho Kiều Bạch Dương một tin nhắn.

Anh không thích Kiều Bạch Dương, thậm chí đã từng một lần chán ghét Kiều Bạch Dương, nhưng mà, vì thích Kiều Xử Nữ, anh bằng lòng duy trì, dường như cô đã vô tình thấy giấy phân chia tài sản của anh, biết anh quan tâm Hứa Thiên Bình, cho nên sẽ cố gắng giúp anh làm tròn tình anh em với Hứa Thiên Bình.

Chưa tới một tuần lễ, chính là hôn lễ của cô và anh, mặc dù cô không nói gì, nhưng anh vẫn có thể nhìn ra được, cô rất hi vọng Kiều Bạch Dương có thể làm dâu phụ của cô, vui mừng chúc phúc cô kết hôn.

Chỉ cần là cô muốn, anh cũng sẽ cố gắng tranh thủ.

-

Kiều Bạch Dương ra ngoài từ thang máy, mới ý thức mình đi vô cùng vội vàng, ví tiền và chìa khóa xe cũng để quên trong bao sương.

Kiều Bạch Dương đứng ở cửa thang máy một lát, cuối cùng vẫn không có đi lên lầu, mà là lấy điện thoại di động ra nhắn cho trợ lý một tin, nhắc nhở cô đem đồ đạc của mình mang về công ty, rồi đi ra khỏi tiệm cơm.

Ban đêm có chút lạnh, áo khoác để ở trên lầu, Kiều Bạch Dương chỉ mặc một bộ quần áo đơn giản, lạnh cóng khiến cô run lẩy bẩy.

Bởi vì không có tiền, cho nên Kiều Bạch Dương lấy điện thoại gọi một chiếc xe riêng, lúc đang đợi xe, cô nhìn thấy xe Trình Nhân Mã cách đó không xa đang rẽ vào bãi đậu xe.

Vẻ mặt Kiều Bạch Dương vẻ mặt có chút u ám, tầm mắt liền dính vào Trình Nhân Mã trên xe.

Khoảng cách xe càng ngày càng gần cô, đáy lòng của cô nổi lên một cỗ khẩn trương không giải thích được, cô nhìn qua cửa sổ xe, chạm tới ánh mắt của Trình Nhân Mã, đôi mắt của anh rất sâu xa, lần đầu tiên trong đời nhìn không hiểu đáy lòng của anh đang suy nghĩ chuyện gì, lúc xe của anh chạy đến trước mặt cô, đáy lòng Kiều Bạch Dương bỗng dưng xuất hiện một loại mong đợi, mong đợi Trình Nhân Mã sẽ dừng xe, nhưng mà cuối cùng, người ấy lại xem như cô không tồn tại, tốc độ xe không hề chậm lại, từ trước mặt cô lướt qua, lưu lại một trận gió mãnh liệt.

Kiều Bạch Dương theo bản năng quay đầu, thấy đuôi xe đã đi rất xa, cảm giác trong nháy mắt, phảng phất bị vét sạch điều gì đó trong ngực, theo chiếc xe kia đi xa.

Kiều Bạch Dương bình tĩnh đứng tại chỗ, cho đến khi xe mình gọi dừng ở trước mặt, cô mới phục hồi tinh thần, lên xe, báo địa điểm, rồi lại bắt đầu thất thần.

Nhà trọ trong một mảnh đen nhánh, Kiều Bạch Dương mở đèn, thấy trong nhà khắp nơi đều có Trình Nhân Mã, tâm tình càng khổ sở, thật ra thì không có làm bao nhiêu chuyện, nhưng lại cảm thấy giống như đã trải qua rất nhiều năm, thân thể cực kỳ mệt mỏi, toàn thân vô lực ngã xuống ghế sa lon, nhìn chằm chằm trần nhà một lát, bên tai liền truyền đến tiếng báo có tin nhắn của điện thoại di động.

Sau một lúc lâu, Kiều Bạch Dương mới vòng vo tầm mắt, nhìn lướt qua màn hình điện thoại di động của mình, lại thấy được mấy chữ "mylove".

mylove... Kiều Bạch Dương sửng sốt một lát, mới phản ứng được là Lục Thiên Yết... Tên gọi này là do cô đặt, nhưng mà tại sao, bây giờ cô nhìn thấy lại không thoải mái vậy?

Kiều Bạch Dương cầm lên điện thoại di động, không xem nội dung tin nhắn của Lục Thiên Yết, mà trước chuyển đến mục danh bạ đổi "mylove" thành "Lục Thiên Yết", dừng một lát, suy nghĩ một chút, lại đổi thành "em rể" .
















Chương 835: Mạo hiểm (5)

Lúc Kiều Bạch Dương mới vừa đè xuống "Xác nhận", điện thoại di động lại liên tục leng keng hai tiếng, vẫn như cũ là tin nhắn Lục Thiên Yết gửi tới, vậy mà Kiều Bạch Dương nhìn hai chữ "em rể", vốn tâm trạng không thoải mái, chuyển biến tốt rất nhiều.

Mở ra tin nhắn, đầu tiên thấy là Lục Thiên Yết gửi tới một tấm hình, đó là một lễ phục màu lam nhạt, máng lên móc áo, phía dưới còn đặt đôi cao gót cùng màu.

Kiều Bạch Dương sửng sốt một lát, mới nhìn xuống: 【 Tôi là Lục Thiên Yết, mặc dù lúc đầu cô không đồng ý tham gia hôn lễ của tôi và Kiều Kiều, cô ấy cũng biết cô sẽ không tới, nhưng mà vẫn cố ý dặn dò người chuẩn bị lễ phục cho cô. Còn chuyện bút ghi âm, Kiều Kiều cũng không biết, sau này cũng sẽ không biết. 】

Mặc dù chỉ là lác đác mấy lời, nhưng lại như cũ khiến cho người ta cảm thấy phong cách làm việc của Lục Thiên Yết, đơn giản trực tiếp vào thẳng chủ đề.

Kiều Bạch Dương nằm trên ghế sa lon, nhìn chằm chằm lễ phục màu xanh nhạt và đôi giày cao gót kia, hồi lâu mí mắt cũng không chớp một cái.

Ước chừng qua ba phút, có nước mắt theo mắt của cô chảy xuôi xuống, càng ngày càng nhiều, đến cuối cùng, Kiều Bạch Dương trực tiếp khóc thành tiếng.

Lễ phục và đôi giày cao gót đó, là cô và Kiều Xử Nữ cùng chung 1 chỗ nhìn thấy trên TV 3 năm trước, cô nhìn trúng bộ đồ dâu phụ, sau đó liền chỉ cho Kiều Xử Nữ nói, tương lai lúc con bé kết hôn, nhất định phải cho cô làm dâu phụ, hơn nữa còn phải chuẩn bị cho cô một bộ y phục giống như vậy, cô muốn mình thật xinh đẹp bên cạnh cô dâu.

Lúc ấy cô chỉ thuận miệng nói đùa, nhưng mà cô không nghĩ tới, một ngày kia, con bé kết hôn, thật sự tìm người thiết kế bộ lễ phục cô thích đó.

Hình ảnh lúc ấy, từ trên ti vi rõ ràng chợt lóe lên... Ngày hôm sau xem lại, cố ý giữ gìn sao?

Còn nữa, câu nói sau cùng của Lục Thiên Yết là có ý gì?

Kiều Xử Nữ thích anh mười ba năm, anh thích Kiều Xử Nữ mười ba năm, còn trẻ bởi vì cô ích kỷ, rõ ràng có thể thuận lý thành chương để bọn họ ở cùng một chỗ, lại khiến tình yêu vòng con đường xa nhất, còn vất vả như vậy.

Tất nhiên Hàn Như Sơ có lỗi, nhưng mà, nếu ban đầu không phải là cô nói cho Hàn Như Sơ, chuyện Hứa Thiên Bình và Kiều Xử Nữ, có phải càng về sau sẽ không phát sinh những chuyện bi thảm kia...

Phải biết, Kiều Xử Nữ cho tới bây giờ cũng không thua thiệt Kiều Bạch Dương cô, là Kiều Bạch Dương thua thiệt bản thân, là Kiều Bạch Dương cô làm sai, nhưng mà tại sao lúc Lục Thiên Yết đưa con bé đến nhà họ Kiều, nó lại mua cho cô nhiều đồ cô thích như vậy? Tại sao phải bày tỏ nhiều lần như vậy? Tại sao ở phòng rửa tay thấy Lâm Xà Phu nói mình như vậy, không để ý mình có bầu mà lao ra? Tại sao biết cô không đi tham gia hôn lễ của mình, còn chuẩn bị lễ phục cho cô?

Cô tình nguyện con bé mắng cô, chất vấn cô, cùng cô nhất đao lưỡng đoạn, cô cũng không bằng lòng để con bé đối tốt với mình như vậy, bởi vì chỉ khiến cô càng thêm khó xử.

Kiều Bạch Dương đến cuối cùng trực tiếp khóc thành tiếng, tiềm thức khổ sở giống như trước, tìm Trình Nhân Mã bày tỏ, nhưng mà đợi đến lúc cô cầm điện thoại di động, mới nghĩ đến Trình Nhân Mã và cô đã không còn chút dây dưa nào nữa.

Lúc cô không thấy Trình Nhân Mã, không phải là không muốn, nhưng mà tối nay thấy anh, cô mới phát hiện, suốt khoảng thời gian này, lại nhớ anh nhiều như vậy, nhớ, vì vậy đáy lòng cô lại càng nặng nề đau, một cảm giác thấu xương bứt rứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro