Chương 876 -> 880

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 876: Kết thúc (36)

Bước chân cô đi về phía phòng tắm rất chậm, giống như là sợ không cẩn thận ngã xuống, có thể là bụng hơi lớn, ép tới thắt lưng không thoải mái, cô còn vươn tay chống giữ ngang lưng.

Cô đứng ở trong phòng tắm đánh răng đến một nửa, bất chợt liền ngừng lại, vươn tay che bụng của mình, có thể là bên trong bảo bảo quá bướng bỉnh, đạp rất mạnh, khiến cô đau, cô buông xuống ly đánh răng, chống trên bồn rửa mặt thật lâu, mới khôi phục bình thường.

Thật ra thì, ban đầu cô thật sự muốn bỏ đứa bé kia.

Bởi vì cô không muốn để cho đứa bé ra đời không có cha, cũng không muốn nhiều năm sau, ma xui quỷ khiến, sau đó con của mình biến thành giống như Lục Thiên Yết, bị người khác phỉ nhổ chỉ trích.

Nhưng mà, khi cô nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, lúc bác sĩ chuẩn bị gây mê cho cô, cô bất chợt liền rơi nước mắt.

Đứa bé này của cô, cũng đã gần hai tháng, mặc dù chưa ra đời, nhưng cũng là một sinh mạng.

Cho dù cô biết, một nữ nhân mang thai một đứa bé sẽ rất khổ cực.

Cho dù cô biết, cô không phải là nhân vật chính trong tiểu thuyết, coi như là len lén sinh hạ đứa bé này, cũng không thể nào cùng nam chính kết thúc tốt đẹp.

Nhưng mà, cô vẫn mềm lòng.

Thật ra thì một người ở xứ lạ quê người, mang thai thật sự không ổn.

Huống chi cô còn là người trong giới giải trí, sợ bị người khác không cẩn thận chụp ảnh, ra cửa đều phải lén lút.

Cho dù những năm này cô có kiên cường cách mấy, nhưng mà ban đêm cũng len lén khóc không ít lần.

Vậy mà, bất kể như thế nào, nhìn bụng ngày một trở nên to lớn, cô lại cảm thấy tất cả, đều là đáng giá.

-

Kiều Xử Nữ sinh con suôn sẻ, Tiểu Cự Giải coi như là đủ tháng sinh, thật ra thì ngày thứ tư mới có thể xuất viện, chẳng qua Lục Thiên Yết cảm thấy trong nhà ở cữ không có bệnh viện chăm sóc, có bác sĩ trông chừng để gọi kịp thời, nên để cho Kiều Xử Nữ đủ tháng, mới xuất viện.

Ngày xuất viện, vừa vặn là ngày đầy tháng của Tiểu Cự Giải.

Ba Kiều, mẹ Kiều ở nhà họ Kiều cố ý tổ chức tiệc đầy tháng.

Danh sách khách mời là Kiều Bạch Dương và Trình Nhân Mã phụ trách, mời vài bằng hữu trên thương trường của nhà họ Kiều, cũng mời vài diễn viên có quan hệ không tệ với Kiều Xử Nữ, lúc viết thiệp mời, cũng không có cảm thấy có bao nhiêu, đợi đến khi khách mời đến, cũng tràn đầy phòng khách nhà họ Kiều.

Tiểu Cự Giải mặc dù mới một tháng, nhưng đã vô cùng xinh xắn, nhất là đôi mắt kia, đen như mực, lại lớn lại tròn, thấy người nào, cũng không sợ người lạ, chẳng qua là lông mi dài không ngừng vụt sáng giống như cánh bướm.

Đứa trẻ xinh xắn, luôn là chuyện vui, mọi người cũng không nhịn được tiến lên ôm Tiểu Cự Giải, chẳng qua lúc người nữ ôm, gương mặt nhỏ nhắn của Tiểu Cự Giải giống như muốn khóc vậy, gặp phải đàn ông ôm, cậu sẽ nhìn chằm chằm người kia.

Mặc dù có mẹ Kiều quan sát, Tiểu Cự Giải sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng mà người làm mẹ như Kiều Xử Nữ, vẫn luôn chú ý đến hành động của Tiểu Cự Giải, cô phát hiện tình huống này xong, không nhịn được liền tiến tới bên tai Lục Thiên Yết đang nói chuyện với người khác, thấp giọng nói: "Lục Thiên Yết, anh xem Tiểu Cự Giải, vừa đụng đến con gái sẽ khác, vừa đụng đến đàn ông đã cười, đây là ý gì?"

Có sao? Lục Thiên Yết không nhịn được liếc mắt nhìn Tiểu Cự Giải mấy lần.

Trong suốt quá trình, liên tiếp có mấy người đàn ông ôm Tiểu Cự Giải, Kiều Xử Nữ lại phát hiện một quy luật mới: "Lục Thiên Yết, Tiểu Cự Giải ôm người lớn tuổi, ôm một hồi sẽ muốn đổi người..."
















Chương 877: Kết thúc (37)

"Đụng tới mặt trai đẹp, sẽ nhìn nhiều hơn, anh xem...... Hiện tại Trình Nhân Mã ôm nó, nó còn cười với Trình Nhân Mã......"

Theo sau lời nói bình tĩnh của Kiều Xử Nữ, Hứa Thiên Bình liền vươn tay, tiếp tiểu Cự Giải từ trong lòng của Trình Nhân Mã, tiểu Cự Giải còn vươn tay, sờ vào mặt của Hứa Thiên Bình, nở nụ cười khanh khách với anh.

Kiều Bạch Dương đứng ở một bên Hứa Thiên Bình, đợi Hứa Thiên Bình bế một lát, liền nghĩ vươn tay muốn tiếp tiểu Cự Giải, ai ngờ tiểu Cự Giải thế nhưng lại chuyển mặt, hướng về phía Hứa Thiên Bình cười ngây ngô một cái.

Đáy lòng Kiều Xử Nữ đột nhiên trở nên có chút lo lắng: "Lục Thiên Yết, anh nói tiểu Cự Giải có phải có vấn đề gì về giới tính hay không......"

Lục Thiên Yết "A" một tiếng, tính năng còn không có, làm sao sẽ có vấn đề, anh còn chưa kịp lật lọng phủ nhận, Kiều Xử Nữ liền dắt tay áo anh, nghiêm túc nhìn vào khóe mắt anh, hỏi: "Lục Thiên Yết, anh thành thật khai báo, thực chất bên trong con người anh có phải ưa thích đàn ông nhiều hơn không?"

"Hơn nữa còn là tiểu thịt tươi?"

"Trình Nhân Mã chính là anh nâng lên đến?"

"Lục Thiên Yết, anh sẽ không là đối Trình Nhân Mã......"

Trong nháy mắt Lục Thiên Yết bị ế ngực có chút buồn bực, đây là rối loạn lung tung cái gì a!

Lục Thiên Yết âm thầm hít một hơi, khiến cho cảm xúc của bản thân bình tĩnh hơn một chút, áp vào bên tai Kiều Xử Nữ, thấp giọng nói: "Kiều Kiều, hiện tại anh thực sự lo lằng về chỉ số thông minh của tiểu Cự Giải."

"Vì sao?" Kiều Xử Nữ liếc mắt nhìn Lục Thiên Yết một cái, anh nói con mình như vậy khiến cho cô có chút mất hứng: "Tiểu Cự Giải mới một tháng, anh vì sao biết con sẽ không thông minh?"

"Trên mạng nói, chỉ số thông minh của con trai di truyền từ mẹ." Lục Thiên Yết tiến đến bên tai Kiều Xử Nữ để lại một câu như vậy, liền xoay người lễ phép cười, nói chuyện hàn huyên với những người cùng đến đây với bản thân.

Kiều Xử Nữ đứng ở tại chỗ nhìn chằm chằm tiểu Cự Giải không chớp mắt, mới hậu tri hậu giác hiểu được rốt cuộc Lục Thiên Yết nói gì, vội vội vàng vàng thảy giày cao gót đi tới bên cạnh anh, kéo kéo góc áo của anh, ủy khuất hề hề mở miệng nói: "Lục Thiên Yết, anh vừa nãy là gián tiếp nói em ngu sao?"

-

Dường như tiểu Cự Giải thật sự thực thích Hứa Thiên Bình, dính ở trong lòng Hứa Thiên Bình, ai tiếp cũng không tưởng rời đi, mà Hứa Thiên Bình cũng phi thường thích tiểu Cự Giải, nhìn ánh mắt anh, sủng nịch giống như có thể tràn ra nước.

Liền ngay cả lúc ăn trưa, tiểu Cự Giải đều là vùi ở trong lòng Hứa Thiên Bình.

Trên đường tiểu Cự Giải đi tiểu ra bỉm, lúc mẹ Kiều gọi hộ lý lại thay cho tiểu Cự Giải, tiểu Cự Giải khóc nháo không chịu từ trong lòng Hứa Thiên Bình rời đi, cuối cùng vẫn là Hứa Thiên Bình tay chân vụng về dưới sự trợ giúp của trợ lý, giúp tiểu Cự Giải lau sạch cái mông nhỏ rồi thay cái bỉm mới.

Hứa Thiên Bình là lần đầu tiên, động tác không lưu loát, lúc lấy chiếc bỉm có nước tiểu, có vài giọt nước tiểu bắn vào tây trang của anh, anh không để tâm, chỉ là cầm khăn ướt xoa xoa, sau đó tiếp tục ôm tiểu Cự Giải vừa đổi xong bỉm mà vui vẻ.

Tiệc rượu giữa trưa, một bàn có thể ngồi mười người, trừ bỏ vài người trong ngày thường quen biết, còn có một người là bạn tốt của Trình Nhân Mã ở trong giới giải trí.

Người kia không phải diễn viên, mà là một nhiếp ảnh gia rất danh tiếng, chuyên môn giúp các ngôi sao lớn chụp ảnh chân dung.

Lúc người đó tán gẫu có nói tới bản thân chụp ảnh chân dung cho những ai, trò chuyện một chút liền nói tới Tống Ma Kết.

"Các cậu đừng nói, Tống Ma Kết là người phụ nữ có mị lực nhất mà tôi đã gặp, không có một trong."

















Chương 878: Kết thúc (38)

"Các cậu đừng nói, Tống Ma Kết là người phụ nữ có mị lực nhất mà tôi đã gặp, không có một trong."

Người bạn hữu kia dường như thật sự yêu thích Tống Ma Kết, đánh giá cô rất cao, giống như là đang khen nữ thần trong lòng mình, khen không dứt miệng: "Chỉ cần là tôi cần cảm giác, nói với cô ấy, cô ấy sẽ bớt chút thời gian, tôi chụp quá nhiều ngôi sao như vậy, cô ấy là người chụp thoải mái nhất, chỉ tiếc, mấy tháng trước đột nhiên tránh bóng ."

Nói đến Tống Ma Kết, Kiều Xử Nữ theo bản năng liền nói tiếp: "Chị Ma Kết đối với em rất tốt, lúc trước giúp qua em không ít việc, cũng không biết vì sao chị ý lại đột nhiên yên lặng không một tiếng động rời khỏi giới giải trí, lúc trước chị ý nhận đóng một bộ phim, "quang vi ước kim", phải bồi thường hơn hai triệu."

"Tính cách chị Ma Kết rất tốt, nghĩa khí......"

Trên bàn, mỗi một người nhận thức Tống Ma Kết, chỉ cần nói tới cô, đều là những lời nói tốt.

Trên mặt Hứa Thiên Bình từ đầu đến cuối đều lộ vẻ thản nhiên cười, giống như mọi người đàm về một người không hề liên quan đến anh, thậm chí vài lần trong lúc đó, còn nâng tiểu Cự Giải lên thật cao, chọc tiểu Cự Giải vui sướng hoa chân múa tay, hồi nhiên cười.

"Bất quá đúng là Tống Ma Kết biến mất a, một chút tin tức cũng không có......" Trình Nhân Mã uống một ngụm rượu, phát biểu ý kiến một câu.

"Tôi đã thấy cô ấy một lần." Người bạn hữu kia của Trình Nhân Mã lại lên tiếng, sau đó oai đầu suy nghĩ một chút, tiếp tục nói: "Đại khái là khoảng sáu tháng trước, ở Los Angeles của Mĩ, cô ấy cùng một người đàn ông đang đi dạo, tôi lên tiếng chào cô ấy, tính cách của cô ấy vẫn như cũ, thản nhiên, nói với tôi được hai câu, liền cánh tay người đàn ông kia đi."

Hứa Thiên Bình nghe rành mạch những lời nói của người kia, trên mặt vẫn không có biến hóa gì lớn, ánh mắt anh vẫn luôn chăm chú vào mặt của tiểu Cự Giải, khi bàn tay non nớt yếu ớt của tiểu Cự Giải đụng vào cằm của anh, anh còn nhìn về phía bé cong lên khóe môi cười cười, ánh mắt tối đen thâm thúy.

Thoạt nhìn Hứa Thiên Bình rất bình thường, nhưng mà không ai chú ý tới, vốn từ lúc mọi người bắt đầu nói chuyện phiếm, anh sẽ ngồi một bên chơi đùa với tiểu Cự Giải, một bên nói tiếp hai câu, nhưng mà sau đó, một chữ anh cũng chưa nói qua, thoạt nhìn lực chú ý toàn bộ đều đặt ở trên người tiểu Cự Giải, thẳng đến tiểu Cự Giải vùi vào trong ngực của anh ngủ, Kiều Xử Nữ gọi hộ lý muốn ôm đi, Hứa Thiên Bình còn lắc lắc đầu, liền cứ ngơ ngác ôm tiểu Cự Giải như vậy.

-

Ngày tiểu Cự Giải đầy tháng, đúng lúc là lễ Giáng Sinh.

Kiều Xử Nữ từ lúc bụng lớn đến bây giờ, dường như chưa đi ra ngoài chơi lần nào, đợi đến khi tiệc đầy tháng kết thúc, mẹ Kiều liền cùng hộ lý chăm sóc tiểu Cự Giải, ý bảo vài người trẻ tuổi nên đi ra ngoài chơi.

Kế hoạch lên, mọi người tuy thường xuyên gặp mặt, nhưng cũng rất ít khi tụ tập cùng một chỗ, Lục Thiên Yết khiến cho trợ lý đặt một phòng ở "Cung Vàng Điện Ngọc", mọi người đi vào trong đó tưng bừng náo nhiệt.

Nói là đến đó để náo nhiệt, nhưng mà Kiều Xử Nữ đang trong thời gian ở cữ, không thể uống rượu, chỉ gọi lên một ít nước trái cây tươi mát.

Lúc còn trẻ, tụ hội như vậy không biết có bao nhiêu thứ, Hứa Thiên Bình luôn luôn thực có thể chơi đùa, mỗi lần chơi đều phát triển ra trò chơi đa dạng mới mẻ, nhưng mà không biết bắt đầu từ khi nào, mỗi lần anh tham gia tụ hội, luôn trầm mặc rất nhiều so quá khứ.

Kiều Bạch Dương tính cách vẫn không thay đổi, nhiệt tình dào dạt, nương kính rượu, vừa đến liền nhiệt tình kêu mọi người chơi trò đại mạo hiểm.

Lúc mọi người chơi đoán số, Kiều Xử Nữ có một đoạn thời gian đáng nhớ.

















Chương 879: Kết thúc (39)

Trước đây, khi cô quay [ Khuynh thành thời gian ], có một lần Trình Nhân Mã mời khách, cũng là ở "Cung Vàng Điện Ngọc", khi đó Kiều Bạch Dương mới làm bạn gái của Trình Nhân Mã , tuy rằng cô không quen mọi người trong phòng, nhưng mà cũng rất nhanh liền chơi điên cuồng, cuối cùng cũng giống như hôm nay, là mọi người chơi nói thật hay chọn đại mạo hiểm.

Một đêm kia, Lục Thiên Yết giúp cô cản rất nhiều rượu, bởi vì chơi đoán số thua cô rất nhiều, còn phải hát bài [ thật đáng tiếc ].

Một đêm kia, anh trả lại cho cô rất nhiều lần ngôn ngữ thông báo không tiếng động của người câm điếc, bao, kéo, búa, chỉ là cô lại không biết.

Lúc này đây, Kiều Xử Nữ cùng Lục Thiên Yết ngồi ở giữa, Lục Thiên Yết vẫn ra như cũ với Kiều Xử Nữ là "Bao, kéo, búa" trình tự, chẳng qua lúc Lục Thiên Yết cùng người ngoài chơi đoán số, luôn thắng, vợ chồng Lục Kiều hai người, thật ra không bị trừng phạt.

Hứa Thiên Bình kỳ thật chơi đoán số cũng thật lợi hại, nhưng mà không biết là do tâm trạng không tốt, hay là sao lại thế này, lại liên tục thua.

Vẫn quy luật cũ, nói thật hoặc chơi đại mạo hiểm, sau đó phạt ba chén rượu.

Hứa Thiên Bình cũng là không xấu lắm, thua liền thành thành thật thật hiểu lấy, thấy chén rượu.

Anh chọn nói thật, lúc ban đầu, mọi người hỏi đều nói giỡn một số vấn đề.

Tỷ như: Đêm đầu còn hay không? Lúc đánh bụi cơ dùng tay trái hay là tay phải? Bao lâu có thể she ra?

Nhưng vấn đề loại này, lúc hỏi xong, Hứa Thiên Bình lại thua, thua đến cuối cùng, liền đã hỏi tới vấn đề tình cảm.

Hỏi:"Hứa Thiên Bình, sau khi anh với Lâm Thiên Thiên hủy bỏ hôn ước, đến bây giờ vẫn không đính hôn cũng không có bạn gái, là có người thích sao?"

Hứa Thiên Bình thẳng thắn:"Có."

Hỏi:"Vậy anh từ hôn là vì cô ấy sao?"

Hứa Thiên Bình giật mình, gật đầu:"Đúng."

Hỏi:"Vậy sao anh không cùng với cô ấy ở cùng một chỗ?"

Lần này Hứa Thiên Bình lâm vào trầm mặc thật lâu, vẻ mặt anh thực bình tĩnh, nhưng mà không biết vì sao, trong khoảnh khắc đó toàn bộ trong phòng lại phá lệ trể lên im lặng, tựa hồ tất cả mọi người đều thấy được vài phần cô đơn trên người anh, bất quá rất nhanh, anh liền cười cười, tùy tiện trả lời:"Chia tay."

Hỏi:"Ai nói chia tay trước?"

Vấn đề này tựa hồ làm khó Hứa Thiên Bình, anh sửng sốt rất lâu, cuối cùng mới nói: "Cô ấy không cần tôi."

Là cô không cần anh đi, hơn một năm trước kia, cô đều thầm nghĩ cùng anh tách ra, sau đó còn làm rớt đứa nhỏ của anh.

Hỏi:"Vậy đến bây giờ anh còn thích cô ấy không?"

"Thích." Lúc này đây Hứa Thiên Bình không còn chần chờ.

Hỏi:"Cô ấy là ai?"

Tính đến đến bây giờ mới thôi, Hứa Thiên Bình đã uống gần bốn mươi tám chén rượu, cho dù tửu lượng của anh luôn luôn tốt, lúc này cũng đã say mông lung.

Nhưng mà ánh mắt anh mở rất lớn rất sáng, lúc nghe đến vấn đề này, anh lại bắt đầu trầm mặc, qua thật lâu sau, anh liền lảo đảo đứng lên, đi tới nơi chọn bài hát, sau đó liền tự mình chọn một bài.

Giai điệu mở đầu rất quen thuộc, chỉ qua năm giây, Hứa Thiên Bình liền giơ mic, hát lên: "Sau lại, cuối cùng anh cũng hiểu thế nào là yêu, đáng tiếc em đã sớm đi xa, biến mất ở biển người."

"Chạy mất, Hứa Thiên Bình!" Kiều Bạch Dương rõ ràng uống nhiều, lại ở trong lòng Trình Nhân Mã, tay đánh lung tung, mồm miệng nói không rõ.

Hứa Thiên Bình giống như là căn bản không có nghe được, tiếp tục hát một câu: "Sau lại, rốt cuộc ở trong nước mắt hiểu được, khi bỏ qua một người thì người sẽ không ở......"

Sau đó anh liền hát không nổi nữa.















Chương 880: Kết thúc (40)

Hứa Thiên Bình dường như không nghe được gì nữa, tiếp tục hát một câu: "Về sau, rốt cuộc cũng hiểu rõ, người đã không còn ở đây..."

Sau đó anh không hát nổi nữa.

Hứa Thiên Bình cảm thấy như có gì ngăn ở yết hầu của anh, nửa vời, hô hấp cũng trở nên khó khắn.

Âm nhạc vẫn vang lên, không có ai hát, âm thanh nhẹ nhàng truyền đến.

"Tình yêu khi đó, vì sao có thể đơn giản như vậy, mà vì một người thời niên thiếu, nhất định để tôi yêu sâu đậm như thế..."

"Oa, không hát nữa rồi hả?" Triệu Kim Ngưu cũng uống hơi nhiều, chỉ ngây ngốc hỏi một câu, sau đó đứng lên, đem bình rượu đến bên miệng, nhắm mắt lại, coi như là làm micro, hát tiếp: "giống như trong đêm khuya, em không còn, chỉ có thể lẳng lặng hối tiếc..."

Có thể là không chịu được sự cuốn hút, người khác cũng nhẹ nhàng mở miệng hát theo: "Nếu lúc ấy chúng ta không quật cường, hiện tại đã không phải tiếc nuối..."

Hứa Thiên Bình nghe được lời hát như thế, giống như bị điện giật, tay liền nắm chặt lại.

"Em đã ở trong hồi ức của anh như thế nào, là nụ cười hay là im lặng, những năm gần đây không có ai để cho anh hết cô đơn..."

Hứa Thiên Bình lui về phía sau hai bước, nhẹ nhàng đặt micro xuống, sau đó đi về chỗ ngồi.

"Về sau, cuối cùng thế nào lại yêu em, đáng tiếc em đã đi xa rồi, biến mất trong biển người, về sau, rốt cuộc cũng đã hiểu rõ, một khi bỏ lỡ, liền không thể..."

Hứa Thiên Bình đóng cửa lại, còn có thể nghe thấy tiếng song ca nam nữ bên trong: "Vĩnh viễn không thể gặp lại, có một người đàn ông yêu một người phụ nữ."

Hứa Thiên Bình rời khỏi, mới biết được bên ngoài tuyết rơi khá nhiều, từng mảng tuyết lớn lả tả rơi xuống.

Lúc này đã là 10 giờ khuya, bởi vì có lễ giáng sinh, trên đường phố vẫn náo nhiệt như cũ, chân trời thi thoảng còn vang lên tiếng pháo hoa.

Hứa Thiên Bình đứng ở con phố bên cạnh, đột nhiên không biết nên đi đâu, anh nâng đầu nhìn bông tuyết, qua một lúc, sau đó liền đi về phía bãi đỗ xe.

Trên đường đi vừa lúc qua một cửa hàng, rạp chiếu phim ở tầng một vẫn còn bán vé, trên màn hình lớn còn có thể nhìn thấy, hiện tại đang phát tin Hoàn Ảnh truyền thông năm nay sẽ chiếu phim mới vào lễ giáng sinh, từ trên áp phích có thể nhìn được gương mặt quen thuộc.

Anh nhớ tới, rất nhiều năm trước, chính mình cũng đi theo Tống Ma Kết vào lễ giáng sinh, sau khi xem một bộ phim vào đêm khuya, khi đó cô còn chưa tiến vào giới giải trí, vĩnh viễn luôn mang một gương mặt không trang điểm trắng nõn sạch sẽ, ánh mắt giống như vầng trăng non cười rộ lên.

Ngày đó, giống như hôm nay, cũng có tuyết lớn, sau khi xem phim xong, nơi nơi đều là những cặp đôi nắm tay nhau, chỉ riêng cô và anh kề vai thong thả rảo bước, một chiếc xe chạy tới lúc qua đường, anh vươn tay kéo bả vai của cô, sau đó cũng không buông tay cô nữa, cô cũng không né tránh.

Thật lâu Hứa Thiên Bình mới chuyển tầm mắt khỏi tấm áp phích, sau đó cúi đầu, nhìn chính lòng bàn tay của mình.

Anh rõ ràng đã nắm tay cô, như thế nào, lại để cô chạy mất?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro