Chương 3: Xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kiệt ngồi bên cạnh dùng mắt cảm ơn nhìn tôi, xong xoay sang Quốc:

"Chào, cậu tên gì?" Kiệt hỏi.

"Chào, mình là Bảo Quốc, có chuyện gì không bạn?" Quốc hỏi lại.

"À, chuyện mà bạn An nói không học bị chuyển xuống lớp khác là như thế nào vậy?" Kiệt thắc mắc.

À, là như thế này, ở trường THPT XXX chúng ta học sinh khối 12 ganh đua với nhau về phần học tập rất nhiều, không như những khối khác. Khối mình có 15 lớp, theo thứ tự A1 A2.. A15, mười lớp tự nhiên và năm lớp xã hội. Cứ cách môic tháng là sẽ có một bài test bốn môn tổ hợp cho đến hai tháng trước khi thi mới dừng lại.

Tất nhiên trường hợp quay bài thì không thể nào, nhìn cái lớp này không có cái camera nào nhưng có tới bốn cái camera ngầm ở trên mỗi bức tường đó, lớp nào cũng có cả, tuy nhiên chỉ bật khi thi cử thôi.

"À." Kiệt cũng khá bất ngờ.

Điểm đó sẽ đưa vào bảng xếp hạng mỗi tháng. Dựa vào điểm số để vào lớp, trường này toàn chọn giỏi và khá giỏi thôi, lớp A là lớp giỏi, lớp B là lớp khá giỏi, top 46 trở lên là 12A1, kế tiếp là12A2.. cứ thế tiếp tục.

Vì lớp ta là lớp đứng đầu khối nên cậu cố gắng học nha, nghe nói cậu học rất giỏi dù vậy cậu cũng phải cố gắng hết mình để qua bài test đạt điểm tốt nhất. Bài kiểm tra của trường này rất là quái gở tuy là trong trương trình học nhưng lever khó của nó là thánh rồi đó. Cố lên!

"Khó thật! Dù sao cũng cảm ơn cậu đã nhắc nhở." Kiệt cảm thán: 'may thay mình học giỏi chứ không là học lớp khác rồi..'

*Giờ giải lao

Sau tiếng trống là màn hội hợp của bảy đứa có thể gọi là bà tám (mặc dù trong đó có ba đứa con trai).

"Ê bây cậu này đi cùng à." Tôi vừa nói vừa nhìn anh bạn ngồi bên cạnh đang dọn dẹp xách vở vào cặp sách.

"Chứ biết sao bây giờ cô kêu mà, với cậu ấy cũng đẹp mà đi chung hãnh diện lắm cơ." Vân

"Nhưng mà cô chỉ kêu hai đứa bây chứ đâu kêu nguyên nhóm mình đâu. Thôi bữa nay chúng ta đi riêng nha, tụi tao còn phải đi ngắm giai đẹp, đi chung với bây ra tới can-tin là giai nó đi hết rồi lấy gì tụi tao ngắm." Yến

"Đúng rồi." Thúy hùa theo.

"Honey à! Đi với em không?" Yến xoay sang hỏi Hoàng rất yên lặng.

Nhưng đôi lúc anh chàng này cũng rất ngọt, nhiều lúc còn ngọt hơn cả kẹo đường luôn. Yến chớp chớp đôi mắt nhìn Hoàng. Hoàng nháy mắt một cái như đáp lại.

Ba cặp này quen nhau tới nay cũng đã được ba năm rồi. Tình cảm rất tốt, Thiên với Vân và Yến với Hoàng yêu đương rất công khai gần như cả trường đã biết hết, còn Quốc với Thúy cũng thầm lặng hơn gần như chỉ có bạn học chung lớp biết.

Không như Hoàng với Yến giống như muốn công khai cho cả thế giới biết là hai đứa nó yêu nhau vậy đó. Trường của tôi cũng không quá nghiêm khắc về mặc tình cảm, nếu như những trường hợp quá mức thì sẽ bị đuổi học. Trước sau như một muốn làm gì thì làm chỉ cần không ảnh hưởng tới việc học tập thì chuyện gì cũng có thể xem xét.

"Thôi tụi tao đi nha." Yến, Vân, Thiên với Hoàng bước đi, cũng không quên 'tặng' một cái mi gió khó ưa nữa.

"Bây.. bây.. đồ hai con bạn thối!" Tôi tức muốn 'chín' máu luôn.

Yến nghe tôi nói xoay lại lè lưỡi, rồi lại xách giày của mình chạy.

"Hừ, lát mày chết với tao, tụi mày có đi riêng không Quốc, Thúy nữa nữa?" Tôi nghiến răng ken két, rồi lại nhìn hai đứa đang ngồi nói chuyện riêng tư.

"Có chứ, tụi tao đi tận hưởng không gian riêng tư chứ." Thúy đáp.

"Em đi đâu thì anh đi đó!" Quốc thả thính.

Tôi rùng mình, không chịu nổi hai đứa này luôn, đứa đớp đứa thả nhìn mà nổi da gà. Nhìn sang cậu bạn nọ ra dấu đi thôi. Kiệt im lặng bước đi với tôi.

Trường của tôi có hơn 2000 học sinh, 45 phòng học, phòng hiệu trưởng, hiệu phó, giáo viên, phòng y tế, sân vận động, nhà thể thao, vài căn can-tin to đùng, kho, thư viện.. đi để chỉ sơ qua thôi cũng mệt, chưa nói tới chỉ cặn kẽ nữa là nằm luôn.

Sau khi dẫn anh bạn mới đi khắp trường, tôi mới kết luận được, anh chàng này rất yên tĩnh. Đi hết một lượt chỉ nói một hai chữ 'ừ' 'à' không khen không chê, đi đến những chỗ đông người là hết sức im lặng.

Có điều chúng tôi đi đến đâu cũng đón nhận từng cái ánh mắt nóng cháy như tia x quang từ mọi người xung quanh. Từ khối dưới cho đến bằng tuổi đều nhốn nhào ngắm thử cậu bạn mới này.

Mệt lã, cuối cùng chúng tôi cũng đi tới nơi, nhìn thấy nhóm bạn ngồi ở một vàn gần cửa sổ vẫy tay chào. Tôi hỏi Kiệt: "Cậu đi với tôi nha."

"Ừm đi thôi." Kiệt suy nghĩ chốc lát rồi đáp lại.

Khi cả đám đã ngồi vào bàn, Quốc đứng lên thân sĩ đi mua bánh cho cả nhóm:

"An, mày mua gì?" Quốc hỏi tôi

"Mua cho tao y như cũ." Tôi đáp lại, Quốc xoay sang nhìn con hón nỳ yêu thương của nó.

"Em cũng như con An."

"Mà này, cậu tên Kiệt phải không?" Tôi ngu ngơ hỏi Kiệt

Cậu gật đầu, khá bất ngờ khi gần nhau gần một buổi mà cô vẫn chưa nhớ tên.

"Haizz, con An là vậy đó Kiệt thân quen lâu dài nó còn nhớ, bạn đừng buồn nha. Bạn đi mua đồ chung với Quốc đi để không biết cái gì rồi hỏi." Vân giải thích với Kiệt.

Sau khi Quốc và Kiệt đi, tôi và Vân nói chuyện về năm học mới và một số bài tập. Trong khi đó, Kiệt vừa đi vừa hỏi Quốc:

"Này, ngày mai giờ giải lao các cậu đi đâu vậy? Không đến can-tin à?" Kiệt hỏi, cậu cũng rất muốn đi chung với nhóm..

"Đúng vậy, vì nhóm tụi mình đều ở trong câu lạc bộ văn nghệ của trường, nên sắp tới khai giảng, tụi mình phải tập luyện vài tiết mục. An và Vân dự tính một bài nhảy, một bài múa và một bài trình diễn nhạc cụ. Mặc dù An biết chơi piano nhưng vì cậu ấy không muốn đứng một mình trên sân khấu, nên An có ý định bỏ nhạc cụ thay vào hát." Quốc kể một tràng.

"Nhạc cụ à.." Kiệt tỏ ra đăm chiêu. "Mình có thể chơi được một loại nhạc cụ." Kiệt đáp trong mắt thoáng qua một tia đau lòng nhưng rất nhanh lại biến mất

"Là gì vậy?" Quốc hưng phấn, không nhìn ra một tia khác thường ở Kiệt.

"Đó là..."


Truyện được cập nhật sớm nhất tại Việt Nam Overnight.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro