Cửu Linh thi châm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàng thượng, không biết hôm nay cần gặp ta có chuyện gì không?

Vũ Nguyệt, ngươi và ly vương như thế nào,? còn tại sao ngươi giỏi thơ từ như vậy lại dấu diếm ta.... ngươi còn có chuyện gì mà ta không biết ? hả

Bách Lý ngạn , là một người rất tàn nhẫn, hắn không bao giờ tin tưởng ai...
cưng chiều ly vương,,tin tưởng thái tử, toàn là làm cho người trong thiên hạ nhìn......... đối với hắn ngôi vua là của hắn, vì vậy hắn thà là giết nhầm, còn hơn bỏ sót cho những người có ý đồ phản bội hắn..

Hoàng thượng, nếu như ta không thân thiết với ly vương, thì thiên hạ nghĩ sao khi tự nhiên ta được phong làm công chúa.....

Ý ngươi là làm như vậy để che mắt mọi người........ ngươi tính ra cũng không ngu ngốc,
như vậy cũng coi như ta không chọn lầm người đi Đông Ngụy.

Còn về việc ta có thể biết chữ và làm thơ... chuyện này cũng bình thường thôi,,,

Tại sao. ????

Chắc hoàng thượng đã điều tra kĩ về ta, người nên biết Từ lúc ta mười tuổi ta bị nhốt, bị bỏ đói ,,, nên ta đã cố gắng thề rằng sau này ta sẽ trả thù,
Ta kêu nô tỳ của ta ,đi nhìn lén các tỷ muội của ta học chữ gì... rồi về nói lại với ta,,,
có lẽ trời cho ta mất đi đôi chân nhưng trí nhớ thì rất tốt.... nên suốt bao nhiêu năm qua những gì cần ta điều học được hết.......
như vậy , đáp án này có làm hoàng thượng vừa lòng ?
Vũ Nguyệt biết là, lão hoàng đế này sẽ không tin tưởng lắm những điều nàng kể, nhưng hắn cũng sẽ không điều tra ra được gì về nàng nữa..... vì thuộc hạ hắn có điều tra nhưng những chuyện như vậy thì không thể nào ai biết được....

Vũ Nguyệt,,, Trẫm muốn nhắc nhở với ngươi lần cuối..... ngươi là do Trẫm đề bạc, nên ngươi nên biết thân phận của mình chỉ là một con cờ của ta....
Tốt nhất không nên lừa gạt trẫm, nếu không trẫm cho ngươi làm công chúa được, thì cũng sẽ bóp chết ngươi như một con kiến..(ôi không biết ai bóp chết ai đây)

Hoàng thượng vũ Nguyệt đã biết.....ta xin cáo lui..
Vũ Nguyệt cảm thấy nàng càng ngày thật biết kiên nhẫn... nếu như là nàng trước kia, không nói hai lời, Bách lý Ngạn phải chết trăm lần rồi

Hoàng thượng ngài sẽ tin tưởng công chúa sao,?

Tần An..... trẫm không tin ai nhưng trẫm tin tưởng chính mình,,,,
Trẫm tin nàng ta không dám lừa dối Trẫm, vì nếu lừa gạt trẫm thì chỉ có thể chết.

Tần An, nghe hoàng thượng nói, thì cảm thấy da đầu đều tê dại, cầu mong cho công chúa đừng bao giờ mắc phải sai lầm....
____
Thành Thúc đang đứng chờ tiểu thư Vũ Nguyệt tới chữa trị cho thiếu chủ, thì có một bóng đen đang phi thân tới, Thành thúc cũng bay lên chặn người tiến tới...

Ngươi là ai,???
Chỉ trong vòng ba chiêu,,, thành thúc đã bị người mặc đồ đen đá văng ra ngoài..... nhưng thành thúc đã biết người này không có ác ý, vì thật ra nếu như người này dùng sức để đánh ông, thì có lẽ ông không thể nào sống sót

Chuyện ta là ai thì nói sau đi,,,, bây giờ ta tới đây là có người nhờ vả, tới đây để trị bệnh cho một bằng hữu....

Vậy người nhờ vả có phải là tiểu thư Vũ Nguyệt..?
Khi bình tĩnh lại, thành thúc mới thấy rõ người trước mặt này là nữ.... nàng mặc bộ đồ dạ hành, trên mặt đeo mặt nạ màu đen tuyền,,,,dáng người cao gầy, dù trên khuôn mặt chỉ thấy đôi mắt, nhưng lại làm cho người ta rét lạnh,,,,

Không phải,,ta chỉ thiếu nàng ta một ân tình, nên lần này ta chữa trị cho thiếu chủ ngươi cũng vì muốn trả ân tình đó....

Vũ Nguyệt không thể nói thật, vì nàng không thể vì một chút sơ hở mà làm hư kế hoạch bao lâu nay..... dù biết rằng người này có thể tin tưởng..

Vậy ta có thể xưng hô như thế nào với ngươi..

Tiểu thư cứ gọi lão là thành thúc là được ,,

Vậy Được,,,, ta cũng không muốn mất nhiều thời gian.... vậy bây giờ có thể đưa ta đi xem thiếu chủ của ngươi....

Mời tiểu thư theo ta....
___
Thành Thúc,,,ta nghe có tiếng đánh nhau,,, có chuyện gì vậy....

Thiếu chủ không có chuyện gì xảy ra đâu!
Sao thiếu chủ không chịu nghe lời của lão nô nằm nghỉ ngơi, mà ngồi đây làm gì?

Thành Thúc,ta chỉ muốn ngồi đây để chờ cô nương ấy tới mà thôi....ta thật sự hy vọng nàng có thể chữa khỏi cho ta...... nhưng ta cũng sợ nàng sẽ không tới.....

Ngươi thiếu lòng tin với nàng như vậy sao...?
Vũ Nguyệt vừa bước vào phòng nghe người này nói chuyện mà không khỏi cảm khái... chẳng lẽ nào nàng không có sức thiết phục đến như vậy sao. ?

Thành Thúc người này là ?
Tư Truy không biết từ lúc nào thì trong phòng hắn lại xuất hiện thêm một người....

Ngươi không cần phải hỏi thành thúc....

Ngươi cứ gọi ta là cửu linh.....

Thần y Cửu Linh,,??xin hỏi cô nương, người có phải là thần y Cửu Linh mà trên giang hồ đồn đại

Thần y gì, vì bằng hữu trên giang hồ quý trọng nên đồn đại vậy thôi..

Tư Truy và thành Thúc, nghe tên nàng đều cảm thấy giựt mình.... vì trên giang hồ đồn đại, nói thần y Cửu Linh có thể cứu người chết sống lại....
Hai người không phải là không có đi tìm...... nhưng hỏi khắp mọi nơi, cũng không ai biết rõ ,thần y Cửu Linh đang ở nơi nào,,,dần dần hai người cũng đành bỏ cuộc.... vì nghĩ rằng đó chỉ là lời đồn,,, nhưng hôm nay người thật sự đang ở trước mặt hai người họ là thần y Cửu Linh,, đây thật sự là một bất ngờ với họ...

Tư Truy thiếu chủ, ngươi hãy cởi áo ra,ta sẽ thi châm cho người...

Cửu Linh cô nương,,,, việc này....
Tư Truy cảm thấy chuyện này không ổn,, dù sao cũng nam nữ thụ thụ bất thân...

Thiếu chủ, ngươi là một nam tử hán, thì đừng nên câu nệ tiểu tiết, với lại ta là thầy thuốc... những chuyện này không phải là chuyện to tát gì..

Vũ Nguyệt thấy vành tai của hắn đỏ ửng, là biết hắn ngại ngùng, nhưng hắn không cởi áo làm sao nàng thi châm, ..hầy. người cổ nhân thật là phiền phức...

Cô nương, vậy tại hạ xin thất lễ...
Tư Truy cảm thấy mặt mình nóng rang.... từ nhỏ đến lớn ngoài mẫu thân hắn ra thì cho tới bây giờ hắn chưa từng tiếp xúc thân mật với người con gái nào.... bây giờ lại cởi áo trước mặt nàng cảm thấy mình thật thất lễ....

Vũ Nguyệt thấy hắn cởi áo, liền lấy bộ ngân châm trong người thi châm cho hắn,,,,,

Thời gian dần trôi qua, sau một canh giờ vũ Nguyệt mới rút cây ngân châm cuối cùng ra khỏi người hắn.....

Được rồi.... thành Thúc, đây là thuốc giảm đau cứ cách hai canh giờ sau cho thiếu chủ nhà ngươi uống một lần,,,,
Hiện tại bây giờ thì không sao... nhưng về sau  mỗi lần thi châm thì hắn sẽ đau đớn rất nhiều,cho tới khi độc tố trong người hắn được giải hết......

Ý của cô nương là....?

Độc này dù được người gôm lại một chỗ, nhưng vì lâu ngày, nên đã ngấm vào trong máu.... nên muốn bức độc ra khỏi cơ thể của hắn thì chỉ có cách thi châm, để ép máu độc theo Kim châm ra ngoài...

Vậy Cửu Linh cô nương, thiếu chủ ta bao lâu mới giải hết độc trong người...

Mười ngày.... mỗi ngày, giống như hôm nay ta sẽ tới thi châm cho hắn...
Cho tới khi hắn hoàn toàn khỏi bệnh...

..







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro