Hoàng thượng nghi ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đông ngụy.....

Chủ tử... hôm nay sẽ là ngày trăng tròn..... bây giờ người hãy uống thuốc vào đi ạ...

Uống thì thế nào.... không uống thì sao...?đau đớn này ta đã quen rồi..... nhất phong.. ngươi nghĩ giang hồ đồn đại có thật không....?

Chủ tử,Ý của người là.?
À... Chủ tử.. Người đừng nghĩ ngợi nhiều.... thuộc hạ tin tưởng thần y sẽ chữa khỏi cho người........
Nhất phong thật sự cũng không biết có trị hết cho chủ tử mình không,nhưng hắn biết mình là người của chủ tử, dù chết cũng sẽ theo chủ tử....... với lại hắn cảm thấy cốc chủ sẽ không lừa gạt hắn....

Nhất phong,,ta không nghĩ gì nhiều,, chỉ cảm thấy mình dù có mang danh Thất Sát trên chiến trường, dù ta có thể bày bố trận pháp giết giặt... nhưng ta vẫn là một người mù.... mãi mãi không thấy được những thứ đó.....
Cái đau đớn này như một lưỡi dao kề sát vào cổ,mà ta không thể nào thấy nó để né tránh...

Chủ tử, hôm nay người có thể dùng thử thuốc này...

Có gì khác nhau sao ?
Độc cô Hàn Thiên nghĩ, đúng có gì khác đâu,bao nhiêu năm qua phụ thân đã tìm rất nhiều danh y, thuộc hạ hắn cũng tìm khắp thiên hạ những danh y nổi tiếng.... dù hắn có uống bao nhiêu thuốc thì mỗi tháng hắn vẫn đau chết đi sống lại, rồi Theo thời gian hắn cũng dần dần quen với việc phải sống với đau đớn đó....

Chủ tử.... không phải, thuốc này là của thần y Cửu Linh điều chế, lúc thuộc hạ cầu kiến đã được cốc chủ đưa cho..

Ngươi đã cho người thử thuốc này chưa... nếu không phải là thuốc giải mà là thuốc độc thì sao ?

Chủ tử, thuộc hạ cảm thấy tin tưởng cốc chủ ....

Hả vì sao,,,?

Khi thuộc hạ tới cầu kiến thần y nhưng không gặp được,, mà là gặp được cốc chủ,,,... lúc thuộc hạ cáo từ, thì người đưa cho thuộc hạ viên thuốc,,
Như là biết trước chủ tử sẽ nghi ngờ, nên người có gởi gắm cho chủ tử một câu...

Thật thú vị... là câu gì ?

Dạ là...... dùng người không nghi..nghi người không dùng

Nhưng thuộc hạ cảm thấy người này là một người ngay thẳng...
Dù mới gặp gỡ một lần, nhưng cốc chủ tạo cho thuộc hạ cảm giác an tâm....
Với lại cốc chủ là một nữ tử...

À.... là nữ sao...

Dạ phải..... nhưng khuôn mặt lại đeo một miếng huyền sắt nên chỉ có thể thấy được đôi mắt........
Với lại cốc chủ chỉ cho một viên thuốc, nếu cho người thử thì sẽ không còn..
Dù vậy Chủ tử có thể an tâm.... thuốc này thuộc hạ đã cho người xem qua.... không có chất độc hại trong thuốc,,, nhưng lại không rõ là từ nguyên liệu nào luyện thành....

Nếu đã là vậy ta không uống thì thành một kẻ hẹp hòi rồi....
Rốt cuộc thì cốc chủ là ai.... là bạn hây là thù..... chẳng lẽ Độc Cô Hàn Thiên hắn có thể chịu thua một cốc chủ nhỏ nhoi sao..?

Nhất phong,đưa thuốc đây....
_______
Hoàng cung Nguyên Quốc

Hoàng thượng, nô tài nghe nói hôm nay Thẳm Hiền công chúa và ly vương gia ra ngoài chơi đố đèn, nhưng gặp gỡ nhóm người Thái tử, rồi có chút chuyện xảy ra ạ

Tại sao công chúa lại đi cùng ly vương...? mà là xảy ra chuyện gì ?

Dạ nô tài không biết.... nhưng nghe người hồi báo.... công chúa đã giải đuợc những bài thơ khó trong cuộc đố đèn, dù mấy bài thơ kia không ai giải đuợc,

Hoàng thượng, nô tài nghe nói là trước kia ở trong phủ thừa tướng, công chúa không được học chữ, càng không biết thơ từ, vậy có khi nào công chúa đã dấu diếm chuyện gì với người không ?

Tần An .... ngươi hãy tới phủ công chúa truyền ý chỉ của trẵm....
Ngày mai sau khi bãi triều,,, công chúa tới thư phòng gặp trẵm... để ta dặn dò trước khi xuất giá....

Dạ nô tài sẽ đi ngay ạ...
___
Tiểu thư......em nghe mọi người nói lúc đó người thật sự là thiên tài, một lúc có thể giải nhiều câu đối nhất.... ôi tại sao em không ở lại bên cạnh người lúc đó chứ......
Tiểu thư người thật giỏi quá đi,,, để coi, bây giờ ai dám nói tiểu thư là bao cỏ, phế nhân nữa chứ.. .

Hiểu Tư....em có mệt không,,,,

Không có... mà sao tiểu thư hỏi em như vậy chứ...

Nếu như em không mệt.... nhưng tiểu thư em thì mệt rồi... bây giờ ta muốn đi ngủ....

Ấy chết...em quên, cả ngày hôm nay người chưa nghĩ ngơi gì,em xin lỗi tiểu thư.....em đi trải giường cho người liền....

Vũ Nguyệt thấy hiểu tư như một cơn gió chạy nhanh vô phòng.... nàng biết hiểu tư còn nhỏ , làm gì cũng vô tư vô lo, nhưng một khi đã qua đến Đông ngụy, thì không thể ngây thơ như vậy mãi được, có cơ hội thì nàng sẽ chỉ dạy lại cho nàng, nếu không ở một nơi ăn thịt người như hoàng tộc thì không thể sống sót được..

Công chúa..... có người từ trong cung tới ạ..

Cửu Linh người tới là ai ?

Công chúa,, là An công công hầu hạ Hoàng thượng tới ạ
Cửu Linh vừa dứt lời, thì Tần An đã vào tới cửa...

.... công chúa thẳm Nguyệt, Hoàng thượng có chỉ, ngày mai sau giờ thiết triều, hoàng thượng triệu kiến công chúa trong thư phòng có việc....

An công công, có biết Hoàng thượng cần gặp ta có chuyện gì không?

Cái này nô tài cũng không rõ, chỉ là nghe nói có chuyện cần dặn dò người trước khi xuất giá qua Đông ngụy..

Vậy đã làm phiền An công công rồi.... Cửu Linh...

An công công, đây là chút lòng thành của công chúa,xin ngài nhận giùm ạ

An công công, người cứ nhận lấy đây chỉ là một chút thành ý của ta thôi....
...
Vậy, nô tài tạ ơn công chúa.... nô tài cáo lui...
____
Sơ thất,, hôm nay ngươi theo Hạ Trúc có phát hiện nàng ta đi đâu làm gì không...?

Cốc chủ,,,, hôm nay thuộc hạ đã Theo Hạ trúc, nhưng không thấy nàng đi đâu, trong lễ hội hoa đăng,,, nàng chỉ đi xem đèn, và trở về,,,

Ừm nàng ta cũng đủ kiên nhẫn..... Đúng là một sát thủ máu lạnh ,đủ sức để cho Lòng nàng đống băng....

Sơ thất,, ngươi cho người theo dõi nàng...
Còn ngươi nhanh chóng trở về giúp tịnh Hải đưa số trẻ mồ côi ra biên giới,,, và sắp xếp cho bọn chúng mọi chuyện ta đã giao phó...

Chủ nhân.... còn  ở đây ai sẽ bảo vệ cho người...

Sơ Thất , ngươi nghĩ sẽ có người làm hại được ta sao ?

Sơ thất nghe chủ nhân mình nói, thì mới nhớ là, hình như trên giang hồ không ai giỏi dùng độc hơn người.... và Võ công cũng ít người đấu lại

Dạ, thuộc hạ xin cáo lui...


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro