phần thưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch uyển nhi bài đối của muội như thế nào....sao ta không thể hiểu nổi cái này là thơ đối gì luôn....

Khương Đình,ta cũng giống như tỷ, không thể hiểu nổi luôn,,,
Cẩn mai, còn ngươi thì sao..?

Ta cũng không hiểu.....?? vậy không lẽ ba chúng ta liền chịu mất mặt ở đây sao,??
Hai người có cách gì không??

Lão sư.... những bài Thơ này là ý gì?
Không ai ở đây có thể giải đuợc...
Có phải các ngươi lừa gạt mọi người ở đây không?

Các vị,cho lão hữu nói một lời,
Nếu như những bài đối thơ này dễ giải như vậy,, thì còn đối thơ làm gì....chi bằng ta viết luôn kết quả không phải nhanh hơn sao..?

Lão giả vừa dứt lời... cả một đống người điều im thin thít...

Vị cô nương này... không biết cô nương có thể..?

Lão sư,,,ta làm người sẽ giữ vững những gì mình làm...?...

Vậy thì mời tiểu thư....

Vũ Nguyệt nói xong thì lấy bút đề một bài thơ lên cái đèn màu đen đang để trống...... sau một khắc nàng đã viết xong..

Lão sư ta đã viết xong...?

Cả một Hội trường xôn xao...

Cô nương người làm được?
Lão giả thấy có người làm được... vậy không biết người này có phải là người mà lão pháp sư kia tiên đoán, có thể cứu chủ tử nhà ông không,?...
Ông cầm đèn hoa đăng lên đọc bài thơ  .....

NHẬT CHIẾU HƯƠNG LÔ SINH TỬ YÊN..
DAO KHAN BỌC BỐ QUẢI TIỀN XUYÊN
PHI LƯU TRỰC PHÁ TAM THIÊN XÍCH

NGHI THỊ NGÂN HÀ LẠC CỬU THIÊN
_
NẮNG RỌI HƯƠNG LÔ NHÓI TÍA BAY

XA TRÔNG DÒNG NƯỚC TRƯỚC SÔNG NÀY
NƯỚC CHẢY THẲNG TẮP BA NGHÌN THƯỚC
TƯỞNG DẢI NGÂN HÀ TUỘT KHỎI MÂY..

im lặng........

Bách Lý Tu , bách Lý Hàn tất cả mọi người đều không nói nên lời, chỉ có thể đổ dồn đôi mắt thán phục về phí vũ Nguyệt...

Vũ Nguyệt à,,,,, nàng thật là làm ta bất ngờ đó....

Công chúa... nàng thật là giấu diếm thật sâu...... làm cho ta mở rộng tầm mắt... hừ
Bách Lý Hàn, cảm thấy như mình bị vũ Nguyệt lừa gạt hắn.... làm hắn mất hết thể diện trước bách Lý Tu......

Tiểu thư... người có thể làm được bài thơ này thì người có thể nhận cái đèn này làm phần thưởng....
nhưng không biết tiểu thư có hứng thú để nhận được bảo bối của chủ nhân ta không???

Lão sư ta thật sự chỉ muốn chơi cho vui.... nhưng nếu người đã nói vậy thì ta sẽ vui đùa thêm một chút vậy.......

Được, vậy tiểu thư đã nói vậy thì mời..... người đâu lấy ba cây đèn lại đây...

Tiểu thư, người chỉ cần giải thêm Ba ngọn đèn nữa là có thể gặp chủ nhân của ta nhận được bảo bối....

Cái thứ nhất màu xanh... tiểu thư có thể xem...

Hừ công chúa...ta không tin người có thể làm được...
Bạch uyển nhi tức tối... vì cảm thấy mình như vậy mà để một đứa tàn phế vượt trội thật sự không thể tin mà..

HOA TIÊU NHẬT NOÃN THANH LOAN VŨ
LIỄU NHỨ PHONG HÒA TIỂU YẾN PHI

đối
SỚM HOA NGÀY ẤM LOAN XANH MÚA
LIỄU PHONG GIÓ THUẬN ÉN BIẾT BAY...

đèn màu đỏ

HOA NGUYỆT TÂN TRANG NGHI HỌC LIỄU
VÂN SONG HẢO HỮU TẢO TÀI LAN
đối
TRĂNG HOA VẺ MỚI NÊN TÌM LIỄU

CỎ THƠM BẠN TỐT SỚM TRỒNG LAN

đèn màu tím.

HÃN THẤP HỒNG TRANG HOA ĐỚI LỘ

VÂN MÔI LỤC MẤN LIỄU ĐÀ YÊN
đối
HOA NẶNG SƯƠNG ĐÊM ÁO ĐẪM NƯỚC

LIỄU TUÔN KHÓI SỚM TÓC VỜN MÂY
....
Tiếng vỗ tay ầm ỹ cả một vùng .... ở đây biết bao văn nhân học sĩ..... đều cảm thấy khó tin rằng một người tàn phế mà có thể đối được hết những câu thơ trên....

Vũ Nguyệt.... nàng thật sự làm ta bất ngờ nha..... một lần nàng có thể đối hết ba bài thơ.... tới bây giờ ta mới biết nàng giỏi thơ từ như vậy, tới ta còn cảm thấy hổ thẹn...

Bách Lý Tu....ta không có giấu diếm gì ngươi , tại ngươi không hỏi thôi... nếu ngươi hỏi , là bằng hữu ta sẽ không gạt ngươi...
Đúng vậy, nàng nghĩ từ lúc tới đây không ai hỏi nàng biết gì ? làm gì ? nên cũng không cần nói.... ở kiếp trước nàng nếu đã lên làm tới phòng thí nghiệm,,, muốn được như vậy thì phải giỏi tất cả các môn học...trong đó nàng giỏi nhất là làm thơ còn có thể gõ nhịp ca hát nữa...... nên mỗi khi trường có văn nghệ hây hội hè, đều kêu nàng biểu diễn....
..
Lão giả nhìn Vũ Nguyệt với ánh mắt mong chờ...thán phục ... mà còn có một chút xúc động nữa..

Vũ Nguyệt nhìn lão cũng cảm thấy khó hiểu..

Tiểu thư bây giờ người có thể theo ta vào trong gặp chủ nhân của ta nhận bảo bối...

Được...ta Theo ông..
Vũ Nguyệt cũng muốn biết,ai là người đứng sau lưng màn sắp đặt này..

Vũ Nguyệt,ta cũng muốn đi theo...

Không được... chủ nhân ta chỉ gặp mỗi người giải đuợc đèn hoa đăng,,, còn người khác thì không không cần đâu..

Bách Lý Tu và Bách lý Hàn... cũng muốn xem ai là người sắp xếp chuyện này..... nhưng bị lão giả này từ chối,,hai người đều tức giận định tiến tới đôi co,,,

Bách Lý Tu... thái tử... người ta chỉ muốn gặp ta.... thì cứ để ta đi thôi....
Bách Lý tu nếu có bảo bối tốt thì ta sẽ tặng cho ngươi...

Vũ Nguyệt, nếu nàng đã nói vậy thì ta sẽ ở đây chờ nàng.... hãy cẩn thận, có gì nàng cứ gọi ta...

Được rồi....ta sẽ không sao,,,
Vũ Nguyệt nói xong, lão giả liền đẩy nàng vào phía trong...
......
Công tử..... đây là vị tiểu thư đã giải đuợc đèn hoa đăng nhiều nhất đêm nay ạ

Vũ Nguyệt được lão giả đẩy vào giang phòng lớn sau khán đài hoa đăng
Nàng tưởng chủ nhân của lão giả lả một người thương lái bình thường, không ngờ lại là một nam tử còn trẻ.... nhưng hắn có vẻ không khỏe thì phải... ở đây toàn là mùi thuốc....

Khụ khụ....ta nghe nói cô nương là người đã giải đèn....

Phải .. nhưng ta là vào đây để nhận giải thưởng,,, không biết lão sư đưa ta vào đây làm gì?

Xin tiểu thư đừng giận.... chuyện này để lão hữu giải thích......

Được tốt nhất là cho ta một lời giải thích.....

Lão hữu tên là vĩ thành..... là quản gia của tiêu cục áp tải hàng hóa cho những người thương lái, ở nam tống

Nhưng không biết tại sao,? mười năm trước, Tiêu cục của chúng ta trong một đêm đều bị sát thủ giết hại....trong lúc đó,phu nhân ta đã giao trọng trách là đưa thiếu chủ chạy trốn... nhắc đến thật hổ thẹn, khi đó không phải ta chạy không kịp, làm thiếu chủ bị một kiếm của sát thủ chém trúng cánh tay, mà kiếm của chúng có độc.... nên khi ta ôm chặt thiếu gia chạy thoát thì độc tố đã ngấm vào máu,may mắn thay lúc đó chúng ta gặp một pháp sư, ông ta chữa trị cho thiếu chủ, nhưng ông nói độc tố đã lan rộng khắp người,, nên bây giờ ông chỉ tạm thời gom độc lại một chỗ,, nếu trong vòng mười năm không giải đuợc độc thì thiếu chủ phải chết.....



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro