Trạch lăng Đằng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cốc chủ......

Nói đi em làm như thế nào mà Bách lý Ngạn lại có thể nhận em là người của hắn......
có thể làm từ một thần y thành một nô tỳ....ha ha ha....
Vũ Nguyệt nhìn người con gái trước mặt mình,, nhớ sáu năm trước lần đầu tới thế giới này, nàng đi tới chợ buôn người,, thì thấy một bé gái bị nhốt trong lồng tre... quần áo rách rưới, tóc tai bù xù,,, làn da vì bị bọn buôn người quất roi mà đầy những vết máu... nhưng đôi mắt lại sáng rực.......
Lúc đó cô muốn bỏ qua.... Nhưng khi nhìn thấy những tên biến thái đứng chung quanh cái lồng tre nhìn đứa bé mà chảy cả nước miếng.....
làm cô nhớ lại lúc cô chưa được đưa vô cô nhi viện cũng bị người ta đánh đập nhốt lại như một con thú,,cho tới khi cảnh sát tới  giải cứu và đưa cô vào cô nhi viện ,,, rồi tới khi gặp gỡ người kia,,,,,
Cho nên cô không thể bỏ mặc đứa nhỏ này được......... cô đã cứu nàng đem về dạy cho nàng y thuật.. và huấn luyện như một ám vệ..... đặt tên cho nàng là cửu linh...... nhưng cô không coi nàng như một thuộc hạ mà là tri kỷ

Tiểu thư người sao lại có thể cười em chứ....em tới đây không phải vì tiểu thư sao...?

Thật ra em đã giết người được hoàng thượng phái đến bên cạnh tiểu thư....em đã điều tra rất kỹ, bởi vì người kia là ám vệ ít khi xuất hiện trước mặt hoàng thượng ,nên lúc em gặp hắn, em đã giả giọng nói giống người đó, nên hắn đâu có nhận ra em

Tiểu thư người thấy em có thông minh không??? Ha ha

Em đó nha... thật là...

Cửu Linh... lần này ta kêu em tới là có việc giao phó.....

Tiểu thư... có chuyện gì người cứ dặn dò ạ........

Lần này ta đi Đông ngụy liên hôn.... nhưng Ta muốn em lấy danh nghĩa thần y đi xem bệnh cho Độc Cô Hàn Thiên.....

Độc cô Hàn Thiên..... không phải là thế tử phủ thụy vương và là cô gia tương lai sao......?
Tiểu thư... chẳng lẽ người muốn chữa trị cho thế tử hết bệnh để...,..ha ha ha

Cửu Linh,,, có phải ta quá dễ giải với em rồi không.? hửm...

Cửu Linh,,, thấy Vũ Nguyệt không vui vì đã động tới điểm mấu chốt của tiểu thư......
Cửu Linh cảm thấy khó hiểu vì tiểu thư thật sự rất đẹp.... mà lúc nào cũng che giấu mặt mình đi.... và không thích ai nhắc đến yêu đương với người......
Nhớ năm trước có người không biết sống chết, chạy tới tuyệt tình cốc mà cầu hôn cốc chủ dù không biết mặt.....
Hôm sau cả giang hồ đều biết, người tới cầu hôn  cốc chủ hôm qua, không may té xuống núi chết rồi.....
Dù không ai nói ai ,nhưng cũng biết tại sao hắn chết..... một người trên giang hồ, là một ban chủ của một môn phái,võ công cũng không phải tầm thường.... vậy mà té chết,, có quỷ mới tin...

Tiểu thư.....em không cố ý...... nhưng nếu chữa lành bệnh cho thế tử.... thì người và thế tử cũng xứng đôi mà......

Cửu Linh.....em quá ngây thơ rồi.....

Tiểu thư,em không hiểu...

Em nghĩ nếu như Độc Cô Hàn Thiên mà lành lặn,,, thì em nghĩ hắn có muốn lấy nữ tử ngoại bang..... người sẽ làm cho hắn mất đi binh quyền....
Còn chưa nói tới ta chỉ là một người tàn phế,,,,, nếu hắn không giết ta, thì thuộc hạ của hắn cũng sẽ ra tay....

Tiểu thư, vì sao...?

Vì ta không xứng......

Hừ, nếu Độc Cô Hàn Thiên dám, thì em sẽ giết hắn.........ai động đến người điều phải chết..
Hắn dám chê tiểu thư... hừ...em còn cảm thấy hắn mới không xứng với người.....

Thôi....em theo lời ta dặn dò là được rồi.... đừng để ý tới những việc không thể nào có được.... biết chưa....

Dạ tiểu thư...........
Cửu Linh khi được vũ Nguyệt giao nhiệm vụ thì rất là nghiêm túc và sẽ giải quyết gọn gàng.... cho nên vũ Nguyệt mới dạy cho nàng y thuật.... trong những lúc vũ Nguyệt không thể xuất hiện thì Cửu Linh sẽ thay thế nàng...

Sơ thất... xuất hiện đi....

Cốc chủ,,,, có thuộc hạ....

Sơ thất....... hôm nay ngươi chuyền tin về tổng đà..... kêu Tịnh Hải sắp xếp chuyển tổng đà qua nước Đông ngụy....

Vẫn để vũ Thiên lâu ở đây làm tình báo....
nhưng kêu Băng Tâm rút kinh tế ở đây chỉ để lại một số tình báo nằm vùng.... còn bao nhiêu cũng đưa qua Đông ngụy ....
những đứa trẻ mồ côi.ngươi hãy xem khu căn cứ của chúng ta đã hoàng thành chưa,,,?
Nếu xong rồi thì cho bọn chúng ra khu căn cứ mới xây dựng .....thu những văn sĩ đã hưu trí ,và những người có học nhưng không có gia thế ,không có vướng bận gia đình, thì hãy đưa Theo....cho những người đó dạy học cho họ......
.coi trong nhóm người đó,ai biết nấu ăn thì chúng ta xây dựng thêm trang trại trồng trọt và chăn nuôi........ nếu làm tốt thì có thể đem bán cho binh lính ở biên giới, kiếm thêm tiền mua vải vóc cho họ nữa
Làm như vậy thì chi phí không nhiều,,, nhưng lại có thể, có cuộc sống lâu dài..... còn có cho bọn họ thêm một kinh nghiệm cuộc sống

Nghe vũ Nguyệt nói mà Cửu Linh và Sơ thất há hốc mồm....

Chủ nhân của họ thật lợi hại.... số người đông như vậy nếu mà nuôi thì không biết phải tốn kém bao nhiêu... nhưng chủ nhân có thể nghĩ ra là tự họ trồng trọt chăn nuôi tự chăm sóc nhau..... nhiều khi còn có thể kiếm thêm tiền nữa ,,,,lợi hại ,quá lợi hại rồi...

Dạ... thuộc hạ đi làm ngay....

Ừm

Cửu Linh.....em hãy về phòng đi...xem chừng là ... hạ trúc sắp hết thuốc mê rồi đó..... chừng nào cần ta sẽ gọi, còn không thì em cứ giả vờ làm như hạ trúc ... Được rồi em đi đi

Dạ tiểu thư....
______
Đông ngụy
Phủ thụy vương..

Thế tử ...........
nhất phong từ lúc ở nguyên quốc trở về đã nói lại việc của cốc chủ yêu cầu.... thế tử đã ngồi trầm tư hai ngày rồi....

Độc cô Hàn Thiên.......ta thấy ngươi có thể đáp ứng yêu cầu của cốc chủ tuyệt tình cốc......
Khi bệnh của ngươi khỏi hẳn... nếu điều kiện kia là chuyện bình thường thì ngươi có thể đáp ứng còn nếu không thì........
Người đang nói chuyện là quân sư của thế tử... nhưng cũng là phó trang chủ vô Danh Sơn trang..... hắn nắm giữ hết vô Danh Sơn trang, chỉ khi có việc lớn hắn mới báo lại với trang chủ giải quyết........

Trạch lăng Đằng....... ý ngươi là muốn ta làm người vong ơn phụ nghĩa...

Không,ta không có ý đó,.. nhưng khi người ta yêu cầu việc quá sức thì chỉ có thể thân bất do kỷ...

Nhưng ta nghe nói cốc chủ là nữ.... có thể người ta thấy ngươi,,, thì muốn ngươi lấy làm vợ thì sao ha ha ha...

Trạch lăng Đằng.... ngươi muốn chết...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro