tứ quốc vọng động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vũ Nguyệt........ hãy xem ta như một bằng hữu....
Thì chuyện ta tới thăm phủ công chúa của nàng cũng là bình thường thôi.....

Ly vương..... nếu ngươi có ý làm bằng hữu..... thì ta hy vọng ngươi không tới đây để nói giúp người nhà của ngươi...

Muội an tâm....ta là thành tâm tới đây kết giao bằng hữu, chứ không có ác ý gì với muội hết ....
Bách Lý tu... muốn làm bằng hữu là vì thật sự hắn thấy nàng không đơn giản như mọi người thấy..... với lại hắn thật  sự có hảo cảm với nàng......

Được.... vậy ngươi có thể kêu tên ta....
Vũ Nguyệt ..
Nàng Không phải thật sự muốn quen biết những người trong hoàng thất, nhưng từ lúc tới đây ngoài những  thuộc hạ và hiểu tư, thì không có một bằng hữu thật sự nào........ như vậy cũng tốt.......

Vũ Nguyệt..... hôm nay ta tới đây muốn đưa nàng ra ngoài ....

Đi đâu......

Hôm nay ta muốn đưa nàng tới ..vũ Thiên lâu dùng bữa.....Ở đó đồ ăn rất ngon ,,phong cách phục vụ rất tốt.....

Ngươi đưa ta ra ngoài,,, ngươi không sợ người ngoài dị nghị sao?

Đối với ta những người khác không thể ảnh hưởng tới ta.... Nàng cứ ra ngoài Theo ta là được,,,

Ngươi chắc chắn.....

Bách Lý tu... gật đầu cam đoan...

Vậy đi thôi.....
____
Các người nhìn kìa.... đó có phải là ly vương đang đi cùng với ai tới dùng bữa kìa..

Đó hình như là tam tiểu thư phủ thừa tướng.....

Sao ngươi biết...

Thì ở kinh thành này có tiểu thư nào mà phải che giấu mặt và ngồi xe lăng đâu....

Ừ cũng phải ha.... nhưng nghe nói tam tiểu thư đã được phong làm công chúa..... và đã từ bỏ thừa tướng...

Vậy thì đúng là đại nghịch bất đạo mà... không biết loại người như vậy làm sao ly vương gia có thể đi chung được chứ....

Ta nghe nói Thái tử ả còn quyến rũ được huống chi là ly vương gia.....

Các ngươi câm miệng hết cho ta.....
Bách Lý Tu, không thể im lặng được nữa... cho dù hắn không để ý... nhưng rủi,vũ Nguyệt để ý thì sao đây...

Bách Lý Tu,, người tỏa ra hàng khí.... liếc nhìn mấy người vừa nói chuyện...
Làm cho họ cảm thấy mình sắp bị đong cứng.... không dám thở mạnh.....

Bách Lý Tu.... chẳng phải ngươi nói không để ý sao..?

Không phải,,,ta chỉ sợ nàng nghe sẽ khó chịu thôi....

Ta không sao....... chúng ta dùng bữa thôi......
Vũ Nguyệt nhìn Bách lý Tu cho hắn ánh mắt trấn an là mình thật sự không sao

Bách Lý tu thấy Vũ Nguyệt nhìn mình trấn an..... hắn cảm thấy lòng mình khác lạ....
_____
Phủ Thái tử dù đêm khuya nhưng vẫn sáng đèn.....

Bẩm thái tử....nghe nói hôm nay ly vương tới phủ công chúa Thẩm Hiền, và hai người cùng tới Vũ Thiên lâu dùng bữa.....

Có chuyện này sao.... ngươi đã điều tra được gì...?

Thuộc hạ thấy hai người chỉ tới Vũ Thiên lâu dùng bữa bình thường,....hai người không có đi nơi khác ạ..

Được rồi ngươi cho người nhìn hai người bọn họ coi có động thái gì nữa không???.. ra ngoài đi...

Bách Lý Tu.... ngươi đang giở trò gì...?
_____
Hoàng cung Đông ngụy....

Bẩm hoàng thượng.... Theo như thuộc hạ thấy,,, liên hôn lần này,,,, chắc chắn ngài sẽ thu hồi được binh quyền từ tay thế tử.....

Nhưng thuộc hạ thấy, Nguyên Quốc lần này liên hôn lại dám trộm long tráo phụng.......
Theo hồi báo ,là Người được gả không phải là con gái của Bách lý Ngạn....

À.... vậy là ai.....?

Tư đồ thuần... nghe tiếng hoàng thượng... dù chỉ có mấy câu mà hắn cảm thấy lạnh cả người...

Dạ thần nghe nói là con gái thứ ba của thừa tướng Bạch Thiên ngạo..... vì bị tàn phế mà không được thương yêu....

nhưng không biết vì sao ,Bách lý Ngạn lại phong nàng làm công chúa để liên hôn với Đông ngụy ta .....

Chuyện này không thể trách được Bách lý Ngạn......
Ai mà nguyện ý gả con gái mình cho một người mù chứ..

Nhưng làm như vậy là không xem chúng ta ra gì???

Chuyện này không phải rất hợp ý ta sao...
Để ta xem... một người tài giỏi.. tay lại nắm trọng binh,khi phải cưới một người tàn tật thì phản ứng như thế nào..... người mù Phối với tàn phế
Hừ.....
Độc cô Hàn Thiên....coi ngươi còn kêu ngạo được không,ha ha ha

_____
Hoàng cung Nam Tống...

Hoàng thượng thần nghe nói tháng sau nguyên quốc và Đông ngụy liên hôn........

Hả...... Đông ngụy định cho ai liên hôn...

Bẩm hoàng thượng thần nghe nói là liên hôn cho thế tử phủ thụy vương

Hả........ Độc Cô Tư Mã,, lần này tính toán thật hay......... nhưng hắn tính như vậy thì coi như là cho chúng ta một cơ hội...

Âu Dương dị, nghĩ nếu hắn đoán không lầm thì Độc Cô Tư Mã muốn lấy lại binh quyền từ tay của Độc Cô Hàn Thiên.... như vậy thì không còn ai có thể điều khiển binh sĩ nơi biên ải...... có phải trời cũng giúp hắn ,,,ha ha ha

Quân hầu ,Tần Thanh..... ngươi truyền ý chỉ của trẵm cho công chúa Thiên Thiên mười ngày sau xuất phát đi Đông ngụy chúc mừng thế tử phủ thụy vương cưới thê........

Công chúa Thiên Thiên là hoàng muội ruột thịt của hắn... thông minh tài trí.....võ công cũng khá.....
Hoàng muội ra tay thì hắn rất an tâm
_______
Hoàng cung Bắc chu.....

Hoàng huynh... đệ vừa nghe tin là nguyên quốc và Đông ngụy liên hôn......
Mà lần này người được liên hôn là thế tử phủ thụy vương,, Độc Cô Hàn Thiên...

Cẩn Nam ...đệ có suy nghĩ gì không ?

Hoàng huynh theo ý đệ là lần này liên hôn chắc chắn sẽ có nhiều chuyện xảy ra.......
Theo thần đệ thấy Độc Cô Hàn Thiên sẽ không để cho mình bị mất binh quyền một cách dễ dàng như vậy được.....

Ý đệ là.....
Hoàn khinh Dạ nhìn đệ đệ của mình cảm thấy ấm áp.......
Bắc chu là một đất nước hoang sơ... nhưng đệ của hắn đã đi các nước để học hỏi kinh nghiệm về cải tiến đất nước mình....

Hoàn cẩn Nam là một người thông minh... bất cứ chuyện gì cũng nghĩ được sâu sắc....cho nên hoàn khinh Dạ rất tin tưởng vào hắn...

Đệ nghĩ cách duy nhất để hôn lễ này không xảy ra chỉ có cách là,,,, giết người diệt khẩu...

Đệ muốn nói là Độc Cô Hàn Thiên ra tay....

Đệ không chắc...... cũng có thể là các thuộc hạ của hắn sẽ ra tay..... vì nếu để chủ nhân của họ cưới công chúa nguyên quốc.... thì chủ tử của họ sẽ không còn là hắc sát nơi xa trường được nữa....

Vậy đệ nghĩ.... bây giờ chúng ta nên làm gì....

Bây giờ thần đệ sẽ đi Đông quốc xem sao....... rồi sẽ tìm ra manh mối...... nếu ai làm bá chủ tứ phương thì chúng ta cũng chịu thiệt....chi bằng chúng ta sẽ tìm cách để con dân mình sẽ không sống trong chiến loạn....




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro