ĐI HỌC

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi bước ra khỏi cánh cổng, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cậu chính là khung cảnh đường phố tấp nập người đi lại, mọi thứ đều diễn ra hết sức bình thường. Bất ngờ, cậu nhìn xuống thấy bản thân đang mặc một bộ đồng phục học sinh. Rõ ràng có thể thấy, thế giới này đã chọn cho cậu một thân phận học sinh. Làm Huy có chút ngán ngẩm

"Không ngờ, đi cứu thế giới mà mình vẫn phải đi học ư.!"

Huy liền mở chiếc cặp trên tay ra, trong đó có một cuốn sổ nhỏ, là sổ ghi chép về học sinh

(Trần Huy, học sinh năm hai học viện Thiên Dương, lớp 11C1....")

"Xem ra, cũng phải đi học thôi!"

Trần Huy dự tính sẽ nhập học vào ngày mai. Còn hôm nay việc quan trọng nhất là phải lo cho bản thân trước đã. Cậu đi mua một ngôi nhà gần trường học. Tuy không được gọi là giàu có, nhưng đủ sức lo cho một người ở. Với chiếc thẻ đen trong tay, mua một ngôi nhà là quá đơn giản

Sáng hôm sau, sau khi thực dậy. Trần Huy làm vệ sinh sáng rồi ăn uống bữa sáng đảm bảo xong. Mặc lên bộ đồng phục học sinh. Và thế là Trần Huy xách cặp và đi học. Có một điều kỳ lạ, dù đây là lần đầu tiên đến thế giới mới, nhưng bản thân cậu lại có cảm giác hiểu rất rõ về đường xá cũng như mọi thứ về thế giới này vậy. Chắc hẳn đây là kiến thức mà cô gái kia đã truyền vào đầu cậu. Huy ngồi lên chuyến xe buýt bắt xe đến trường theo kiến thức trong đầu có được.

Chiếc xe buýt dừng lại ngay trước cổng học viện Thiên Dương. Một trong những học viện hàng đầu thế giới. Trần Huy bước xuống xe nhìn kiến trúc đồ sộ , hoành tráng trước mặt không khỏi cảm thấy ngỡ ngàng nhưng đó chỉ là những biểu hiện thoáng qua nhanh như một cái chớp mặt.

Học viện Thiên Dương, một ngôi trường danh tiếng được xây dựng đứng đầu trong lĩnh vực giáo dục khắp cả nước. Trong trường có hai thành phần hoặc là nhà cực kì giàu có hoặc là học cực kì giỏi. Học cấp 3 ở đây thì tương lai sáng lạng. Trường được chia làm sáu khu tất cả. Khu A gồm Hội trường và lớp của các câu lạc bộ văn hóa. Khu B gồm 20 lớp khối 10, khu C là 20 lớp khối 11, khu D là 20 lớp khối 12, khu E là khu dành riêng cho thể thao, với diện tích hàng nghìn mét vuông, gồm sân bóng đạt chuẩn, sân bóng rổ, sân quần vợt, sân bóng chuyền, bóng bàn, và bể bơi cực rộng. Khu cuối cùng là khu kí túc xá của học viên, trong đó lại chia làm ba khu nhỏ, khu lớp 10, 11, và 12. Chính giữa khu A là đường chạy dài hình vòng cung, đường chạy màu đỏ kẻ sơn trắng chia làm ba đường riêng. Để đi qua khu A, cả ba còn trông thấy một khuôn viên rộng lớn với đủ loại cây, mà có loại còn chưa nhìn thấy bao giờ, có cả những cây hoa bảy màu tỏa hương vô cùng thơm ngát. Còn có cả một bể cá rộng gần khuôn viên nữa cơ, những con cá vàng tung tăng bơi lội qua lại những hòn đá với đủ hình thù kích cỡ.

Trần Huy liền đi tìm phòng giáo viên để nhận lớp. Tất nhiên, trường hợp của Huy sẽ là lớp học kiểu học lực. Nhưng bản thân cậu cũng chẳng biết mình sẽ trụ được bao lâu, vì ở kiếp trước học lực của Huy ở mức giữa túc là không giỏi cũng chẳng dốt.

Đang loay hoay tìm phòng hiệu trưởng, lúc này học viện đã bắt đầu vào học. Hơn nữa các học sinh đã vào lớp, để tìm được một người để hỏi lúc này là vô cùng khó khăn. Cái học viện rộng như thế tự tìm e là phải đến sáng mai cũng không tìm ra được. Loay hoay một hồi cuối cùng cũng tìm thấy phòng hiệu trưởng.

Đến phòng hiệu trưởng, Huy gõ cửa. Tiếng thầy hiệu trưởng vang ra mời họ vào. 

- Chào em, chắc hẳn em là học sinh mới phải không, thầy đang đợi em đây. Hãy ngồi nghỉ chút rồi chúng ta bắt đầu vào chuyện chính nha_ hiệu trưởng ngỏ ý mời cậu ngồi nghỉ ngơi rồi mới nói chuyện

Ngồi xuống ghế shopa đặt gần cửa. Sau một lúc thầy hiệu trưởng bắt đầu lên tiếng

- Hồ sơ của em thầy đã nhận được. Tạm thời em học khối C là lớp 11C1_ sau khi nói xong hiệu trưởng phát cho cậu một tấm bản đồ trường rồi bảo cậu đến Kí Túc Xá của từng khối để tìm người bảo hộ họ sẽ dẫn đến lớp. Hiện tại giáo viên đã bận hết nên em chịu khó đi tìm lớp theo chỉ dẫn.

Bất chợt hiệu trưởng nhìn thẳng vào mắt cậu và hỏi

- Nhân đây thầy muốn hỏi em luôn, em đã nắm rõ về học viện chúng ta chưa?

Trần Huy trả lời

- Là học viện nổi tiếng đầu cả nước phải không ạ?

Hiệu trưởng mỉm cười lắc đầu:

- Không đơn giản chỉ có như vậy đâu. Đây là học viện tập hợp tất cả các Var non trẻ trên toàn cả nước.

Trần Huy khó hiểu:"Var"

Hiệu trưởng từ từ giải thích

- Vậy ra em vẫn chưa rõ sao? vậy để thầy giải thích qua cho em nhé. Từ rất lâu về trước, hậu duệ của người thượng cổ đã tìm ra một loại hợp chất đặc biệt còn được gọi là THÉP NĂNG LƯỢNG, giúp giải phóng sức mạnh tự nhiên. Gồm tất cả năm gia tộc nắm giữ loại vật chất đặc biệt đó đã và đang nắm quyền kiểm soát thế giới hiện nay. Ngôi trường được tạo ra để âm thầm đào tạo các thế hệ trẻ của các đại gia tộc đã bị phân tán khắp nơi, cũng như hướng dẫn họ hòa nhập thế giới người bình thường. Về trường hợp của em, thì vẫn chưa có thông tin sức mạnh của em mà chỉ được giải thích em là thế hệ xa đối với một trong các gia tộc thượng cổ.

Lúc này Trần Huy thắc mắc:

- Em biết học viện đã trải qua nhiều năm, vậy tại sao đến bây giờ thông tin mà thầy vừa nói lại không có ai bên ngoài  biết ạ

Hiệu trưởng bật cười:

-À, cái này ngay khi em bước vào ngôi trường này thì đã có phong ấn lên em, ngăn chặn em nói ra chuyện liên quan đến trường cũng như các Var

Trần Huy gật gù, đúng như cậu nghĩ, ngôi trường này chính là manh mối để cậu tìm hiểu về thế giới này.

Sau một hồi nói chuyện, cậu xin phép đi tìm lớp.

Chỉ riêng một góc trường thôi mà đã rộng như thế này rồi, để xây dựng nên cái học viện này chắc phải tốn nhiều tiền của và công sức lắm đây. Huy lúc này cứ vừa đi vừa suy nghĩ miên man mà ko biết mình đã đi nhầm lối từ lúc nào, trước mắt Huy bây giờ  là khuôn viên phía sau trường, phong cảnh nơi đây thật là đẹp, có hồ nước, có suối chảy róc rách, có hoa anh đào nở ngập tràn 1 sắc hồng, nhưng cánh hoa mỏng manh dễ rụng rơi đầy trên mặt đất và những cây phong lá đỏ mang vẻ đẹp dịu dàng, lá phong đỏ rụng xuống khẽ bay tà tà trong gió. Có chút ngẩn ngơ ngắm nhìn khung cảnh hữu tình trc mắt, rồi chợt Huy nhận ra rằng đáng lí ra lúc này mình đang ở trong lớp mới phải, chép miệng tiếc nuối nhìn khung cảnh lần cuối rồi cậu khẽ mỉm cười quay đầu định bỏ đi.
Nhưng bước chân Huy chợt khựng lại giật mình, trên chiếc ghế ghỗ đặt ngay dưới gốc cây hoa anh đào, có 1 người đang nằm ngủ.
“Giờ này mà còn có ai ngủ ở đây nữa nhỉ?” Huy tự nhủ thầm rồi tò mò nhẹ nhàng bước đến gần chỗ cái ghế gỗ dưới gốc cây hoa anh đào.
Đôi mắt cậu dừng lại trên khuôn mặt đối phương, rồi cứ ngẩn ngơ đứng nhìn, người đang nằm trên ghế ngủ là một cô gái trong bộ đồng phục học sinh của trường. Cô gái có mái tóc màu bạch kim dài dưới ánh đèn mờ ảo hiện lên đẹp đến ma mị, khuôn mặt hoàn hảo đến từng đường nét, hàng lông mi dày và cao vút, đôi lông mày thẳng đẹp như được tỉa vẽ tỉ mỉ, đôi môi mỏng manh và đỏ như cánh hoa anh đào, làn da trắng sứ ko tì vết, chiếc mũi dọc dừa thanh tú, vẻ đẹp của người này giống như tuyệt tác như được tạo hóa ban tặng vậy, khuôn mặt tuy ngủ nhưng vẫn toát ra vẻ lạnh lùng, đáng sợ, nhưng lại rất hấp dẫn khiến người ta đã nhìn vào thì bị cuốn hút ngay và ko muốn dời mắt đi, giống như vẻ đẹp của 1…ác ma pha chút thiên sứ.
Trần Huy đứng nhìn người con gái trân trân như đang lạc vào cõi mơ ko có điểm dừng thì chợt giật mình bởi tiếng nói lạnh lùng, đáng sợ vang lên:

"Cút đi……."

Huy có chút giật mình khi nghe giọng nói lạnh băng thoát ra từ người đang nằm ở băng ghế kia, vội lắp bắp nói:
- Cậu…ko phải cậu đang ngủ sao?
………….im lặng
- Tôi xin lỗi, tôi ko cố ý làm phiền cậu đâu, chỉ là……._ tôi tiếp tục phân bua
- Tôi nói cút đi_ Giọng nói lạnh lùng vẫn thoát ra từ đôi môi đẹp tựa như cánh hoa anh đào kia

Trần Huy có chút tức giận, khuôn mặt thì xinh đẹp là thế vậy mà sao ăn nói lại thô lỗ bất lịch sự quá thể. Nhưng trc khi đi, Huy cũng cũng cố gắng hỏi cho ra cái lớp học của mình ở đâu đã, nghĩ vậy và nói:
- Xin lỗi vì đã làm phiền cậu, nhưng tôi có thể hỏi cậu một câu ko? Hỏi xong tôi sẽ đi ngay
……….im lặng, Huy đánh nói tiếp:
- Cậu có thể chỉ cho tôi biết lớp 11C1 ở đâu ko?
Cô gái nhẹ nhàng ngồi dậy, mở mắt nhìn đối phương chằm chằm, đôi mắt mang sắc xanh dương có chút buồn lạnh lẽo

- Muốn gây sự chú ý à?
- Hở?…_ Trần Huy ngớ người ra chẳng hiểu gì cả,
-Ko..tôi…
- Hừ…tôi ko muốn dây vào mấy loại con trai như cậu đâu, cút đi, đừng làm phiền tôi_ cô gái nói lạnh tanh
Trần Huy bất lực, ý cô gái rõ ràng là nói cậu đang cố gây sự chú ý với cô ta sao? Nực cười, thật là… sao ngay ngày đầu tiên nhập học  lại có bắt gặp một cô gái ảo tưởng như vậy chứ. Quả thật là cô ta rất đẹp nhưng đâu cần chảnh như vậy chứ.
Trần Huy bực tức nghĩ, nhưng vốn dĩ là người không thích cãi cọ nên cậu cố gắng nuốt cơn giận vào bụng và nói:
- Tôi nghĩ chắc cậu hiểu nhầm rồi, tôi ko muốn gây sự chú ý hay làm phiền gì cả, chỉ cần cậu chỉ cho tôi lớp 11C1 ở đâu thì tôi sẽ đi ngay.
Cô gái quay ra, liếc đôi mắt màu tím lạnh lẽo nhìn tôi chằm chằm gằn giọng nói:
- Muốn cɦết à?
Trần Huy lúc này hơi giật mình trước  câu nói và gương mặt lạnh lùng  của cô, nhưng ngay lập tức rằn lòng cố lấy lại bình tĩnh, nhìn thẳng vào mắt cô không hề e ngại. Bắt gặp cái nhìn chằm chằm của cậu, cô gái hơi nhíu mày nhìn cậu tỏ vẻ ngạc nhiên
- Cậu có thể chỉ đường cho tôi ko?_ Cậu lặp lại

Cô gái có chút bực tức nheo nheo lông mi rồi nằm trở lại xuống ghế đôi mắt đẹp khẽ nhắm hờ lạnh lùng nói:
- Khu nhà phía Đông, tầng cao nhất, lớp cuối cùng…..
- Cảm ơn cậu rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền_ Huy vui vẻ cảm ơn, rồi quay đầu nhanh chóng bỏ đi….
- Một tên thật kì lạ……._ Cô gái tự nói với bản thân, nhếch mép cười lạnh lùng.
Trần Huy theo lời chỉ dẫn của cô gái  đó đi đến dãy nhà khu Đông, chỗ này có vẻ là nơi đẹp nhất, nổi bật nhất so với các dãy nhà khác trong học viện, những công trình kiến trúc đc xây dựng khá chi tiết và tỉ mỉ, bao bọc xung quanh là những cây cổ thụ lâu năm, trên tường, dây leo bám chằng chịt rất đẹp mắt, xem ra nó đã có từ lâu đời rồi, ko lẽ đây là nơi tôi sẽ học sao? Nhưng lúc này trực giác của cậu mách bảo  có gì đó sai sai ở đây! Trần Huy hoài nghi nghĩ nhưng cũng cố lết lên tầng 3, thật kinh khủng nhà gì mà cao quá, mỗi một tầng lại có đến mấy chục cái bậc thang, phải mất 15 phút tôi ms lết lên đc tầng 3, lại còn phải đi dọc hành lang đến cái lớp cuối cùng nữa chứ, kiểu này thì những quãng ngày về sau của cậu sẽ khá thảm đây. Mặc dù, sau khi đến thế giới này, thể lực của cậu đã nâng lên rất nhiều, song cứ đi như vậy cũng có cảm giác khó chịu. Cuối cùng cũng tìm được lớp học, Trần Huy  bước vào, đứng trc cửa lớp nói:
- Thưa thầy cho em vào lớp ạ
Câu nói xong thì thấy thấy giáo cùng các học viên trong lớ có những cái nhìn khó chịu và sặc mùi sát khí. Lần này cậu càng cảm thấy trực giác của mình là đúng. Lớp học lại chỉ có hơn chục người, đã thế đồng phục của họ lại khác với cậu nữa chứ, nó có màu đen tuyền, từ đường nét, màu sắc, đều trang nhã và đẹp vô cùng, trên các nút áo, cánh tay, các nếp gấp và túi đều có các điểm nhấn đc may chi tiết tỉ mỉ, chỉ cần nhìn vào cũng thấy toát ra vẻ sang trọng và cao quý, bên ngực trái có gắn 1 huy hiệu hình chữ A bằng vàng. Trên cổ mỗi người đều có thắt 1 rải ruy băng màu bạch kim (con gái thì nơ, con trai thì canavat).  Cậu bắt đầu cảm nhận được bầu ko khí không bình thường ở đây, vội thu nụ cười của mình lại, nhăn nhó nhìn xung quanh, có chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?
- Gì thế này??? Sao lại có lớp C ở đây?_ 1 giọng nam đột nhiên vang lên
- Hừ…to gan thật, có hâm mộ quá, cũng không được phép mò lên đây chứ

- Thật là, dạo này Volt lỏng lẻo quá, sao lại để cho bọn lớp C mò đến nơi ở cao quý của chúng ta….
- Chị Rais, chị phải xử lí bọn này thật nghiêm vào
- Đúng đấy…
…………
Những giọng nói kiêu căng hách dịch vang lên, tỏ rõ sự khinh thường đối với cậu
- Không lẽ đã vào nhầm lớp???? Nhưng rõ ràng là tôi đi theo đúng chỉ dẫn của cô gái tóc bạch kim kia mà, sao có thể sai đc, chẳng lẽ….cố tình lừa mình ?
Trần Huy tự thắc mắc trong đầu.
Huy bàng ngước nhìn khuôn mặt lo lắng lên nhìn ông thầy già trên bục giảng ấp úng hỏi:
- Thưa..thầy, cho em hỏi đây có phải là lớp 11C1 ko ạ?
Liền sau câu hỏi của cậu là những tiếng cười cợt vang lên ko ngớt, cùng vs đó là những câu nói châm biếm, đầy vẻ kiêu ngạo:
- Ồ, xem tên đó đóng kịch kìa, bao nhiêu tuổi rồi mà còn không biết mình học ở đâu nữa chứ
- Tôi đã nói mà, bọn lớp C chỉ toàn 1 lũ bám đuôi, ko hơn ko kém

- Hừ…giỏi thật, thân phận thấp hèn mà dám mò lên lớp A của chúng ta, đã thế còn ra vẻ vờ vịt ko biết
………….
Những câu nói cay độc cứ thi nhau chĩa về phía cậu  một cách ko thương tiếc, Huy cố kìm cơn giận, giữ bình tĩnh
- Này em, tôi khuyên em nên trở về lớp đi, chỗ này là nơi em không đc phép đặt chân đến_ ông thầy già đột nhiên lên tiếng khiến cậu giật mình vội ngước lên nhìn
- Em xin lỗi, nhưng thầy có thể chỉ cho em lớp 11C1 ở đâu không ạ?, thực sự là em không biết, đây là lần đầu tiên em vào học viện_ Cậu cố gắng gặng hỏi
- Tôi sẽ chỉ cho em…._ Một giọng nói dịu dàng trầm ấm đột nhiên vang lên, Huy ngước mặt nhìn xuống nơi vừa phát ra tiếng nói, một cô gái bước ra từ phía cuối lớp, nhẹ nhàng đi về phía tôi, cả người toát ra vầng hào quang sáng chói. Huy nhìn theo, mái tóc dài màu đỏ rực lửa khẽ bay trong gió và đôi mắt màu tím huyền bí thì đang nhìn sâu vào mắt tôi, cả người toát lên vẻ dịu dàng, ấm áp nhưng trong đó cũng phảng phất 1 nỗi buồn dịu vợi. Vẻ đẹp của cô gái này khiến cho những người khác phải nhìn vào phải nín thở, vạn vật xung quanh đều phải cúi đầu. Nếu so với cô gái tóc bạch kim tôi gặp trong khuôn viên sau trường lúc nãy, thì thật ko thể so sánh nổi ai hơn ai.
- Chị Rias
- Sao chị lại phải làm như thế???
…………………. Những tiếng xì xào bất mãn nổi lên nhưng người con gái vẫn không thèm đoái hoài tiếp tục bước đến chỗ cậu.

Cô gái nở một nụ cười đẹp mê hồn dịu dàng nói:
- Mọi người hay gọi chị là Rias còn em?
- Em tên Trần Huy
- Ừm, em ra đây anh sẽ chỉ lớp cho_ Rias nhìn tôi mỉm cười gật đầu dịu dàng rồi chỉ tay ra phía ngoài cửa nhẹ nhàng bước ra ngoài, cậu đi theo
- Em có thấy dãy nhà phía Tây kia ko?
- Dạ có ạ
- Tốt lắm, lớp 10C1 nằm ở tầng 2 lớp cuối cùng của dãy nhà đó, em thấy chưa?
- Dạ, rồi cảm ơn chị rất nhiều_ mắt cậu sáng lên, vui vẻ cảm ơn Rias, rồi chợt nhớ ra điều gì đó nói_
-Em có thể hỏi thêm điều này ko?
- Em cứ hỏi
- Chị có chắc đó là lớp 11C1 ko ạ,…._ nói đến đây cậu có chút ngập ngừng, do tôi đã bị lừa một lần rồi nên cần phải cảnh giác cao độ chút. Rias ngớ ra nhìn cậu lúc, rồi bật cười nói:
- hahaha, em yên tâm đi, nếu em không tin chị sẽ lấy danh dự của mình ra để đảm bảo rằng chỗ vừa chỉ chắc chắc ko sai
Nói vậy chứ, giờ đây là phao cứu mạng duy nhất, dù bị lừa nữa cũng đành chịu, thà tin thêm lần nữa, cảm ơn nói:
- Cảm ơn chị rất nhiều, xin lỗi vì đã làm phiền, nếu có lần sau chắc chắn em sẽ báo đáp ân tình của chị.
Nói rồi cậu chạy vụt đi

- Trần Huy  lớp 11C1 sao
Đi mòn cả giầy cuối cùng dãy nhà phía Tây có tấm bảng in dòng chữ to đùng: “Khối lớp C” cũng hiện ra trc mắt tôi,…  Đi đến lớp cuối cùng rồi dừng chân lại cẩn thận nhìn chăm chăm vào tấm biển trên cửa lớp, phải đến khi chắc chắn 100% đây chính là lớp 11C1 cậu mới bước vào trước cửa lớp, hít một hơi thật sâu nói to:
- Thưa thầy cho em vào lớp ạ
Ngay lập tức, tất cả các học sinh trong lớp đều quay ra nhìn tôi chăm chú, những cái nhìn lạ lẫm, ông thầy giáo trẻ hơi nhíu mày rồi à lên một tiếng hồ hởi nói:
- Em chính là Trần Huy học sinh mới chuyển đến?
- Vâng ạ_ Huy lễ phép gật đầu nói, trong bụng khấp khởi mừng thầm, lần này thì chắc chắn đúng rồi
- Em vào lớp đi_ ông thầy mỉm cười tươi ngoắc tay ra hiệu cho cậu bước vào, rồi quay xuống dưới nhìn cả lớp nói to:
- Các học viên, tôi muốn thông báo cho các em biết, hôm nay lớp ta sẽ có thêm một thành viên mới, do 1 số lý do cá nhân nên bây giờ em ấy mới có thể nhập học…em tự giới thiệu về mình đi _ thầy giáo quay sang cậu mỉm cười nói
Trần Huy gật đầu nói:
- Chào các bạn, mình là Trần Huy, mong các bạn giúp đỡ
Những cái nhìn xoi mói, tò mò hướng về câu, những tiếng xì xầm to nhỏ nổi lên
- Đẹp trai đấy…-một hs nữ thốt lên
- Ừm, đẹp trai  quá… lại có thêm một hotboy xuất hiện rồi- một hs nữ khác
- Bình thường thôi...- một hs nam có chút cay mắt bình xét.
- Ôi dào, đẹp gì chỉ là đôi mắt hơi nổi bật thôi, cái khác thì bình thường- hs nam khác.
....................
Bốp…bốp_ Thấy lớp có vẻ ồn ào thầy chủ nhiệm bèn vỗ 2 tay vào nhau cười nói_ thôi nào, các em hãy giúp đỡ cho bạn ấy để Trần Huy bắt kịp chương trình học nhé, bây giờ thì…để xem nào, em sẽ ngồi đâu nhỉ?_ Thầy giáo xoa cằm suy nghĩ:
- Ừm…Huy, em ngồi tạm cái bàn phía cuối lớp nhé, chỉ còn chỗ trống đó thôi
- Vâng ạ_ Trần Huy ngoan ngoãn gật đầu rồi xách cặp xuống cuối lớp xung quanh lại nổi lên những tiếng xì xầm
Huy đi thẳng xuống bàn cuối đặt cặp xuống bàn và ngồi xuống và chép miệng nghĩ rồi mở sách vở ra chăm chú nhìn lên bảng…………….
- Nè………._ đang lơ tơ mơ, chợt giật mình khi nghe thấy tiếng gọi từ bên cạnh, Huy vội ngước mắt lên nhìn, cậu bạn bàn trên đang quay xuống nhìn cậu mỉm cười, đó là một cậu bạn đeo kính với mái tóc nâu được cắt ngắn gọn gàng, nhìn khá thân thiện.
- Giới thiệu chút nhé, tui là Từ Minh, rất vui đc gặp cậu…_ nói xong cậu bạn nhoài người cúi xuống bắt tay với cậu
Thì đúng lúc ấy:
- Từ Minh quay lên, ko đc nói chuyện trong giờ học_ tiếng thầy chủ nhiệm sang sảng vang lên khiến cả hai giật mình vội ngước mặt lên
- Chốc nói chuyện sau nhé, cẩn thận không ông ấy phạt quét sân trường đấy…._ Từ Minh tốt bụng nhắc nhở nói nhanh với Huy rồi vội vã quay lên.
Cuối cùng tiếng chuông báo hết giờ  cũng vang lên, nhưng chưa được sự đồng ý của thầy giáo tất cả các học viên trong lớp đều ùa ra như đàn ong vỡ tổ, vội vội vàng vàng giống như cái lớp học sắp sập đến nơi không bằng. Trần Huy ngơ ngác nhìn đám người lao ra khỏi cửa lòng không khỏi thắc mắc
- Làm gì mà mặt đần ra thế?_ Tiếng Từ Minh đột nhiên vang lên khiến tôi giật mình vội quay ra thắc mắc:
- Họ đi đâu vậy?
- Họ á? À đi ngắm thần tượng chứ còn gì nữa_ Từ Minh cười cười nói
- Thần tượng nào?_ Huy ngơ ngác hỏi lại
- OMG cậu đúng là mới nhập học nên không biết, trong cái học viện này ngoài những học sinh khối A ra thì còn ai xứng làm thần tượng nữa_ Từ Minh có chút khản trương nói
- Học sinh khối A??? họ là ai vậy?_ Trần Huy đần mặt ra hỏi
- Haizzz… cậu đã từng sống ở đâu vậy hả Huy?_ Từ Minh nhìn cậu thở dài ngán ngẩm nói
- Hơ..hơ..tui ko biết thật mà_ Huy cười xòa nói
- Chẹp….chán quá, thôi đc rồi, hôm nay tôi sẽ bỏ ra 1 buổi ko đi ngắm các nữ thần của mình để cung cấp thông tin cho cậu…._ Từ Minh chép miệng nói
- Cảm ơn cậu, ……..
- Đi theo tôi ra ngoài_ Từ Minh nói rồi kéo tay cậu ra ngoài chỉ tay về phía dãy nhà khu Đông_ cậu có nhìn thấy dãy nhà đó ko? Đấy là nơi học và ở của các học viên cấp A, học viện Thiên Dương gồm có 3 khối lớp: Khối lớp A gồm những học viện là những tiểu thư, cậu ấm có gia thế cực kì khủng khiếp mà người thường như chúng ta sẽ không bao giờ tưởng tượng nổi hay gọi là cấp độ vàng, họ là những con người cực kì tuyệt vời hoàn hảo từ ngoại hình cho đến tài năng, khối A mỗi khối chỉ có 1 lớp duy nhất khoảng hơn chục người.
Từ Minh chỉ tay về dãy nhà nằm ở chính giữa nói tiếp:
- Dãy giữa dành cho các học viên cấp B, họ là những học viện quý tộc cấp độ bạc, mỗi khối có khoảng 5 lớp là của học viên quý tộc…Và cuối cùng dãy nhà khu Tây, chỗ chúng ta đang đứng đây, chính là nơi dành cho các học viên cấp C, bao gồm những học viện có thành tích xuất sắc hoặc gia thế tàm tạm cấp độ đồng, cũng chính là cấp độ thấp nhất trong học viện tuy nhiên số lượng của học viên cấp C chúng ta lại nhiều gấp mấy lần so vs các vam cấp A và B.
- Thì ra là vậy…rắc rối quá_ Trần Huy nhăn mặt nói, đầu óc cứ loạn hết cả lên, cái gì mà cấp A, cấp B, cấp C, lại còn vàng bạc đồng nữa chứ, Ôi sao mà rắc rối, linh tinh thế, sao ko chia giống như các trường khác có phải dễ hơn ko?
- Ko chỉ có vậy thôi đâu, ngoài ra còn có cấp độ bạch kim nữa_ Toru nói tiếp
- Cấp độ Bạch kim????
- Ừ…cấp độ này dành cho những người trong VOLT
- Volt là cái gì???
- Volt là nhóm người được hâm mộ nhất trong trường, bao gồm những người thuộc các cấp độ khác nhau, trong đó có 6 học viên khối A, 1 học viên khối B nay mới được chuyển lên khối A. Gồm ba nam, bốn nữ. Họ hay còn được gọi là "Tam anh, Tứ Mỹ" là thần tượng vạn người mê trong lòng các học sinh. Hoàn hảo cả ngoại hình và học lực lẫn gia thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ok