chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aries! Chị Aries!”_cách lớp cửa chắc chắn, người bên ngoài ra sức gọi người bên trong

“ao ế?”_qua khe cửa nhỏ, một gương mặt ngái ngủ xuất hiện, một tay che miệng ngáp, một tay gãi đầu

“Dạ…là phu nhân của giám đốc công an thành phố”_đôi mắt không an phận liếc qua khe cửa không thể kiềm nén mà thở dài một tiếng_trong phòng như một bãi chiến trường

“Phu nhân Thor? Hôm nay có hẹn với bà ta sao?”_Aries hai mắt nhắm hờ hỏi

“Dạ không, hay để em từ chối”

Aries lười nhác lắc đầu tỏ ý không cần. Dạo gần đây tâm trạng không tốt, cô đã từ chối không ít khách hàng nếu cứ tiếp tục Horocope này sớm muộn cũng dẹp tiệm. 

“Chào phu nhân!”_một cô gái trong chiếc quần jean ngắn xé gấu cùng chiếc áo thun đơn giản in hình…Tom&Jerry, dáng vẻ năng động tràn đầy sức sống, hướng người đối diện tươi cười.

“Chào cô Aries!”_người phụ nữ này vừa nhìn sơ có thể nhận ra ngay thuộc giới thương lưu. Tuy tuổi không còn trẻ nhưng dường như thời gian đã bỏ quên bà ta, gương mặt được chăm sóc kĩ càng, dáng người tuy không còn thon thả nhưng vẫn vô cùng gọn gàng.

“Phu nhân, tóc bà…”_bỏ lửng câu nói, vẩng trán nhăn lại, gương mặt tươi cười vừa rồi lập tức biến mất.

“Thật ngại quá! Gần đây đầu bếp nhà tôi nghỉ việc, ăn uống không hợp khẩu vị nên 
thế!...”_bà nhìn cô gái trong gương, vẻ mặt bối rối vội đưa tay vuốt vuốt lại mái tóc._”…nếu cô Aries có biết đầu bếp nào thì giới thiệu giúp tôi nhé!”

“Trước tiên gội, sau đó hấp dầu đã!”_không hề nhìn đến biểu tình của đối phương, cô gật nhẹ, nói như ra lệnh
……………
…….
…..
“Của tôi!”_cô gái trong chiếc váy hồng bó sát khéo léo để lộ những đường cong tinh tế nhìn người con gái có vẻ khép nép trước mặt mình, ngạo mạn lên tiếng.

“Của...của tôi….”_cô gái trong chiếc váy xanh thanh thoát run run giữ chặt chiếc áo trong tay. Dám tranh chấp với người khác lại ở nơi đông người thế này có thể nói cô đã dùng hết lá gan. 

Tuy vậy nhưng cô gái kia cũng không phải tay vừa, tuy dáng người nhỏ bé lại có vẻ mỏng manh nhưng ánh mắt cực kì hung hăng, giọng nói ngọt ngào nhưng cơ hồ có thể dọa người. Dù chưa chính thức tranh giành, chỉ so về “khí” Pisces đã thua cho cô gái kia rồi.

Trước đây khi còn là Song Ngư tuy chỉ là cung nữ nhỏ nhoi nhưng dù sao cũng là thân tín của thái tử, lại nói tính tình cô ôn nhu dễ thỏa mãn nên trong hậu cung lắm thị phi cũng tránh được không ít va chạm với người khác. Đến thời đại này trở thànhPisces_bảo bối của chính trị gia Poseidon, có ô to dù lớn, bên cạnh luôn túc trực một siêu cảnh sát làm cho tính cách dịu dàng_vốn dĩ là điều tốt_ngày càng được dung dưỡng thành nhu nhược (hiền quá cũng không được =.=).

Venus! Chuyện gì vậy?”_môt giọng nam trầm ấm vang lên phá tan bầu không khí căng thẳng.

“Cái này em chọn cho anh, là em chọn trước nhưng cô ấy lại giành..”_vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô gái váy hồng lập tức thu lại vẻ hung hăng vừa rồi, cô nắm lấy cánh tay chàng trai, giọng nói nghẹn ngào uất ức.

Capcorinus
 liếc nhìn Pisces rồi nhìn đến Venus, đưa tay xách giúp cô túi đồ, trên môi 
vẻ nên nụ cười ôn hòa.

“Nhường cho cô ta đi. Những cái này cũng được, em chọn anh đều thích.”

“Nhưng…”_cô gái tên Venus gương mặt phụng phịu không bằng lòng trông đáng yêu vô cùng, so với vẻ hung dữ vừa rồi thật khác nhau một trời một vực.

“Ngoan nào..”_anh dịu dàng xoa đâu cô, gương mặt tuấn tú vẫn giữ nguyên nụ cười. Từ đầu đến cuối dường như không hề chú ý đến sự hiện diện của Pisces.

Venus tuy không đành lòng nhưng chẳng còn cách nào khác, cô như chú mèo con quấn chặt lấy cánh tay lực lưỡng củaCapcorinus, cùng anh sóng bước ra ngoài nhưng vẫn không quên ném cho kẻ sau lưng một cái liếc thật sắc bén. 

Vẫn ánh mắt đó, vẫn nụ cười đó chỉ có người đón nhận nó không còn là cô. 


Anh…mệt mỏi rồi sao?


Đôi bàn tay buông thỏng xuống, chiếc áo sơ mi màu rêu cứ thế rơi xuống đất, hình ảnh đôi trai gái trước mắt nhòe dần, nhòe dần.
……………….
………
….

Horocope Salon


“Nhanh nào chị!”_một cô gái với mái tóc càng óng được buộc cao gọn gàng vừa nói vừa chạy vọt vào Horocope_”Aries! Bọn tớ đến rồi!”. 

Thật là cô gái ồn ào, người chưa thấy đâu nhưng tiếng nói đã vang vọng khắp nơi. Theo 
sau cô là một cô gái khác với ngũ quan thanh tú, mái tóc nâu mềm mượt càng làm tăng vẻ dịu dàng nhưng tâm tình có vẻ không vui.

*bốp*


Một chiếc lược bay thẳng vào đầu người vừa xông vào

“Cậu la lớn quá làm tớ giật mình nên…lỡ tay”_chủ nhân màn phi lược vừa rồi là Aries miệng cười hi hì,.

Sagit
 tay xoa xoa đầu, gương mặt bất bình nhưng ánh mắt lại đột ngột long lên khi nhìn thấy bộ dụng cụ sáng loáng nào dao, kéo, lượt…vắt xung quanh eo Aries.

Như cảm nhận được ánh mắt kì quái đang hướng những bảo bối yêu quí của mình, Aries lập tức lùi lại vài bước. Cùng lúc đó,Cancer vừa bước vào tuy tâm tình không vui nhưng nhìn vẻ mặt của hai người cũng phải bật cười.

“Xì…không thèm. Cậu chỉnh lại sao cho nhìn chị ấy thật tươi…”_Sagit chu lên cái miệng nhỏ, hai tay nắm vai Cancer đẩy ra phía trước_”…còn tớ, để nhân viên nhuộm thành màu nâu là được, để mãi màu này chán rồi!”.
……………….
1 lúc sau, từ phòng gội đầu bước ra một cô gái với mái tóc màu nâu nhạt, vài sợi tóc không yên phận vương lên gò má trắng mịn càng làm toát lên khí chất dịu dàng, thu hút :

“Sao hả? Tớ biết là đẹp nhưng cũng không cần nhìn đến không nói như vậy”_ Sagit ngẩng cao mặt , dương dương tự đắc nhưng đôi mắt màu lục lại lần nữa biến đổi . Người trước mặt cô mới là chân chính mĩ nhâ, chỉ kiểu tóc mới thôi mà có thể khác đến vậy sao?. Mái tóc nâu nhạt được uốn nhẹ bồng bềnh ôm sát gương mặt, vẻ ủ rũ vừa rồi gần như biến mất hoàn toàn thay vào đó là tràn đầy sức sống nhưng vẫn không mất đi vẻ dịu dàng cố hữu.
Sagit gật gù định lên tiếng khen ngợi mới chợt nhận ra cả hai cô gái trước mặt đều đang tập trung vào chiếc ti vi trên tường…hình như là một cuộc họp báo và người trong đó rất quen nha.
Virgo! Có thật anh sẽ rút khỏi giới thiết kế?”

Virgo! Có phải anh dựa vào qui tắc ngầm để leo lên vị trí ngày hôm nay?”


“Là anh chủ động dụ dỗ ngài Apollo?”


Người tên Virgo từ đầu chí cuối chỉ im lặng mỉm cười, cuối cùng cũng chịu lên tiếng:


“Cám ơn các bạn phóng viên đã tham dự cuộc họp báo hôm nay, tôi sẽ giải đáp tất cả thắc mắc của các bạn. Những tấm ảnh các bạn nhận được tôi khẳng định tất cả đều là thật, còn lí do rất tiếc tôi không thể nói ra và tôi có thể đứng ở vị trí này ngoài năng ực của bản thân không thể phủ nhận sự giúp đỡ không ít của ngài Apollo . Tôi sẽ rút khỏi giới thiết kế, vụ việc lần này đã cho tôi cơ hội để quay lại, để có được vị trí ngày hôm nay tôi đã từ bỏ rất nhiều thứ, từ bỏ cả….trái tim….”_nói đến đây anh đột nhiên ngừng lại, hít một hơi thật sâu rồi buông ra từng tiếng:


“ Anh sẽ tìm em…”


*cạch*

Chiếc kéo trên tay Aries rơi xuống đất, đôi mắt đen to tròn trân trối nhìn người con trai trong màn hình, anh ấy đang cưới…rất tươi, rất đẹp Tuy là cách nhau rất xa nhưng dường như anh ấy đang ở ngay đây, ngay trước mặt cô.

Cancer
 và Sagit không hẹn cùng nhau nhìn về Aries rồi lại nhìn nhau, ba cô gái mang ba tâm trạng khác nhau.

Mãi một lúc sau, Sagit mới chậm rãi lên tiếng, phá tan bầu khôn khí kì dị này, cô nở nụ cười thật tươi :

“Để em gọi xe, chỗ này sắp không chứa chúng ta nữa rồi!”
…………………
…….
….
*Cốp*

Âm thanh của sự kết hợp hoàn hảo giữa chiếc gạt tàn và….trán người.

“ANH! “_đôi mắt lam mở to đầy kinh ngạc hướng người vừa ném chiếc gạt tàn hét lớn.

Roy! Anh không sao chứ?”_Aquarius lo lắng nhìn người trước mặt mình, thay anh ta cảm thấy uất ức_ ”…anh ra ngoài đi!”

Khẽ cuối đầu chào, người thanh niên tên Roy từ tốn ra ngoài, môt chất lỏng dặt sệt từ trán anh chảy xuống nhưng nét mặt vẫn trước sau như môt, không hề có chút biểu cảm nào.

“Là cậu ta làm việc bất lực, chỉ tìm một người mà lâu đến vậy vẫn chưa có tin tức”_Libra hướng người vừa ra ngoài hằn học nói, anh lúc này như một ổ kiến lửa, sơ sẩy đụng vào sẽ bị thương ngay.

“Đã tìm ra lâu rồi, chị ấy đang ở một nơi rất an toàn…”_ngao ngán nhìn người đang đứng trước mặt mình, Aquarius bất đắc dĩ phải nói ra tin tức của Cancer_“…là em không cho Roy nói, anh…cho chị ấy chút thời gian..”

“Sao em…”_hai tay chống mạnh lên bàn, từng tia máu đỏ rực hằn lên nền xám tro u ám.

“Không muốn vĩnh viễn mất đi chị ấy thì anh phải biết đợi!”_Aquarius dường như cũng chẳng còn đủ bình tĩnh, cô đập mạnh tay xuống bàn, gương mặt xinh đẹp kề sát Libra gằn từng chữ.

Từ khi bắt đầu hiểu biết, với Aquarius mà nói Libra là người không thể bị đánh bại, tuổi thơ cơ cực và cả thời niên thiếu gian khổ cũng không thể làm anh gục ngã. Dù xảy ra bất cứ chuyện gì anh sẽ luôn vững vàng che mưa chắn gió cho cô, cùng nhau vượt qua phong ba bão táp. Từ trước đến nay Aquarius luôn cho rằng là Cancer nhu nhược yếu đuối dựa dẫm người khác nhưng có ngờ đâu trong lòng Libra cô ấy lại là chỗ dựa tinh thần quan trọng đến vậy, cô ấy vừa biến mất, cân bằng trong anh trai cô lập tức sụp đổ.

Libra buông mình xuống ghế, toàn thân như chẳng còn sức lực, đôi mắt xám tro tinh anh thường ngày giờ nhắm nghiền lại, trên gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi. Người đàn ông tuy mới 30 tuổi, đã trải qua không ít sóng gió vì những người xung quanh dù mệt mỏi đến đâu vẫn luôn tiến lên phía trước chưa từng dừng lại nhưng giờ phút này dường như đã đến cực hạn của anh.

  Anh có thể đợi nhưng em…sẽ quay lại chứ…

…………………..
……………..
……..
“TAXI”

Người đang ra sức đón xe là một thanh niên chừng 19-20 tuổi, gương mặt trẻ măng khoác trên mình bộ đồng phục bảo an. Bên cạnh anh là cô gái với mái tóc màu nâu, dường như tâm tình đang rất tốt, trên gương mặt tinh tế luôn không tự chủ vẻ lên nụ cười tinh nghịch.

Cách đó không xa một chiếc taxi màu vàng vừa nhận được tín hiệu lập tức trờ tới, khoảng cách giữa người và xe càng lúc càng gần nhưng….là chiếc xe không hề giảm tốc mà ngược lại càng lúc càng nhanh hơn.

*rầm* 

*ầm* 

*bộp*

Sự va chạm tạo nên âm thanh vô cùng lớn, tiếp theo đó là thân ảnh một người con gái bị hất tung lên không, rơi xuống nóc xe rồi lại một lần nữa theo vận tốc chiếc xe mà rơi 
xuống đất.

Im lặng bao trùm không gian xung quanh, người nằm dưới đất hoàn toàn bất động..

1s…..2s….3s….

*tách*….*tách*…..*rào….rào….*

Trời đang nắng bỗng đổ mưa. Cơn mưa đầu xuân như đánh thức mọi người, xé tan bầu không khí im lặng đáng sợ, đâu đó vang lên tiếng khóc của trẻ con , tiếng la hét của người lớn

….hỗn loạn…

Từng giọt mưa tí tách rơi trên gương mặt xinh đẹp như lay gọi người đang nằm tỉnh lại, hàng mi cong như cánh quạt khẽ chớp, mọi thứ xung quanh cô lúc này đều mang một màu đỏ thẫm rồi bóng tối dần dần…dần dần bao trùm tất cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro