chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Em lại đi tập à?”__là chàng trai với vẻ mặt như chú cún con bị bỏ rơi, đôi mắt xám tro đang xoe tròn nũng nịu nhìn “chủ nhân”, đáng yêu vô cùng. Người này và ông trùm Libra là một sao?

“Em phải đi mà”_hai tay bẹo lấy má anh, mũi cô cọ xát mũi anh mỉm cười, ra vẻ như cũng chẳng muốn đi. 

Cô xoay người vừa định cất bước thì bất ngờ bị một lực mạnh kéo lại, cả cơ thể cô ngã vào lòng anh. Đôi môi anh đào xinh đẹp chưa kịp lên tiếng đã bị bờ môi khác giữ lây, nuốt trọn.

Buổi sáng ngọt ngào, khoảnh khắc này lẽ ra sẽ kéo dài rất lâu nếu không có sự chen ngang của chiếc điện thoại mà theoLibra là …đáng nguyền rủa.

“Em đi nhé!”_cô mỉm cười nhìn anh tinh nghịch, mùi hương thoang thoảng dịu dàng vẫn còn lưu lại.

Liếc nhìn chiếc điện thoại, ánh mắt tràn ngập yêu thương vừa rồi lập tức biến mất thay vào đó là sự cẩn trọng và có phần...căm ghét, là số máy lạ và cũng từ số máy này, không biết bao người đã bỏ mạng.

“Alo”

Hades của TB Entertianment! Tôi muốn đích thân cậu ra tay”.

Đôi mắt mệt mỏi nhắm lại, tiếng thở dài chán chường khẽ thốt ra, cuộc sống như thế này đến bao giờ mới kết thúc. Người ta gọi anh là ông trùm nhưng có bao người biết ông trùm này cuối cùng cũng chỉ là con rối của kẻ khác. 

…………….
………
….

“Dạ…đây là tất cả thông tin anh cần.”_người thanh niên sở hữu giọng nói the thé hoàn toàn trái ngược với thân hình đồ sộ cao 1m9 và nặng 90kg của anh ta, cung kính đưa tập tài liệu cho người thanh niên ngồi trước mặt.

Người thanh niên với chiếc áo sơ mi sọc trắng xanh giản dị mà tinh tế, chăm chú đọc xấp tài liệu, anh đẹp đúng chuẩn…rạng ngời mà không chói lóa. Bất chợt, đôi mắt màu cam ánh lên tia nhìn thích thú:

“Thú vị thật!”_khóe miệng nhếch lên nụ cười gian xảo.

……….

“Sao ồn thế?”_vầng trán cao khẽ nhíu lại.

“Dạ…là Sagit, mấy hôm nay phòng tập chính bị hỏng nhưng cố ấy nhất định không chịu chuyển qua phòng phụ, bảo là ở đây rộng hơn”_đối với người thanh niên trước mặt mình, Alex ngoài tôn kính còn có cả…sợ hãi. Gemini bề ngoài có vẻ là người nhã nhặn lịch thiệp nhưng có ai biết khi anh ta làm việc lại tàn nhẫn đến mức nào.

Một chút xót xa, Gemini đẩy cửa bước vào.

“Tôi đã nói đừng ….”_tức giận, Sagit quay lại định mắng thẳng kẻ vừa bước vào nhưng cô khựng lại khi nhìn thấy anh.

“Chỉ vũ đạo thôi không thể thắng được Cancer đâu”_giọng nói đều đều phát ra, gương mặt không chút biểu cảm.

Từng lời của Gemini như đánh vào sự kiêu ngạo trong Sagit, cô quắc mắt nhìn anh đầy tức giận nhưng….anh nói hoàn toàn đúng, cô sao lại không biết điều đó. Hai tay vo chặt lại thành nắm…. không cam tâm.

“Thủ khoa nhạc viện quốc gia mà lại lo lắng trước một người nổi lên nhờ cuộc thi âm nhạc sao?”_đối với người khác đây có vẻ là sự khiêu khích nhưng với Sagit cô cảm nhận được đâu đó sự động viên, tin tưởng. 

Từng lời nói của anh lúc thì như mũi dao tuyệt tình làm tổn thương người khác nhưng đôi khi lại dịu dàng xoa dịu mọi nỗi đau.

Anh nhìn cô, từ trong ánh mắt chân thành toát lên hai chữ:

“Xin lỗi!”

…………..
…….

“Anh không vào được…anh ơi…anh…”_cô gái đang ra sức cản hai người thanh niên vào văn phòng, tuy có môt người cực kì đẹp trai nhưng vì “miếng cơm manh áo” cô không thể để anh ta vào.

Trong văn phòng là một người thanh niên trong bộ vest đen, cà vạt thắt nghiêm chỉnh trông chẳng khác gì dân bàn giấy thứ thiệt nhưng ánh mắt thật khác lạ,.sát khí được che giấu cẩn thận, một nụ cười điềm đạm:

Gemini….Rose! Không sao, cô ra ngoài đi”.

Đón nhận nụ cười từ Libra, Rose như ngây ngất, gương mặt ửng đỏ, rồi cô liếc nhìn Gemini, hôm nay thật là ngày may mắn nhưng giữa 2 người này ai đẹp hơn.

“Mời ngồi! Anh có vấn đề về pháp luật à?”_Libra đưa tay về phía chiếc ghế đối diện, vẫn giữ nụ cười trên môi.

“Tôi muốn gặp Libra của thế giới ngầm!...”_Gemini nhìn thẳng vào Libra, chăm chú quan sát từng cử động trên gương mặt, khóe môi khẽ nhếch lên đắc thắng:

“Để lộ chút sát khí rồi!”.

“Ha ha! Xem ra cũng có chút bản lĩnh. Vào vấn đề đi!”_miệng cười nhưng mắt không cười, Libra thu lại sát khí, ánh mắt sắc bén tập trung vào những gì Gemini sắp nói.

“Tôi muốn thâu tóm TB Entertianment.”_gương mặt trở lại vẻ lạnh lùng cố hữu.

“Và..”

“Anh sẽ giúp tôi.”

“Đổi lại…”

“20% và…Cancer nhất định sẽ thắng!”.

Nhắc đến cái tên này, gương mặt Libra lập tức có chút biến sắc rồi nhanh chóng trở về trạng thái cũ:

“Dù sao cô ấy cũng sẽ thắng.”

“Anh tin là như vậy?”_không đợi đối phương trả lời, đặt chiếc danh thiếp xuống Gemini đứng lên rời khỏi phòng.

Lão Hades này gây thù chuốc oán nhiều quá”_Libra đan hai tay vào nhau, thầm nghĩ.

…………
…..

“à a á a à…”_là một cô gái đang mải mê luyện thanh, đôi mắt trong veo không chút vẩn đục, cực kì chuyên tâm. Lần đầu tiên cô muốn chiến thắng đến vậy.

Từ bên ngoài là ánh mắt dục vọng như muốn nuốt chửng cơ thể người con gái bé nhỏ bên trong. Lão ta như thú dữ rình rập con mồi, nhẹ nhàng từ từ bước vào trong và bất ngờ ôm lấy vòng eo thon gọn quật cô ngã xuống sàn.

“Á..”_Cancer hét lên đau dớn, chưa kịp định thần cô đã cảm nhận thấy một thân người đang trườn lên, giữ chặt lấy cô.

“Cứu tôi…cứu tôi với…”_cô hét lớn nhưng đây lại là phòng cách âm theo công nghệ mới nhất, dù bên trong có xảy ra chuyện gì người bên ngoài cũng hoàn toàn chẳng thể nào nghe thấy

Sợ hãi…Cancer cố hết sức đẩy người này ra nhưng không được, lão ta chẳng phải to lớn gì nhưng dù sao cũng là sức đàn ông. 

Tiếng hét của Cancer như càng thêm kích thích, lão ta đưa tay sờ soạng khắp cơ thể cô:


"Ngoan nào...rồi em sẽ có tất cả những gì em muốn..."

Trước mắt Cancer bây giờ mọi thứ bắt đầu trở nên mờ ảo, bất chợt tay cô với được thứ gì đó, níu lấy ra sức đập mạnh vào đầu kẻ đang nổi thú tính.

*bốp…bốp*

Bị tấn công bất ngờ, lão ta nới lỏng vòng tay. Nhân cơ hội đó, côdùng hết chút sức lực cuối cùng xô lão ta sang bên rồi vùng chạy.

Vật mà Cancer với được là chiếc túi xách mà Libra đặc biệt cho người thiết kế dành riêng cho cô, đáy túi có hai góc nhỏ bằng kim loại chắc chắn được bo tròn. Trước đây anh vẫn thừơng đùa nếu không có anh bên cạnh với chiếc túi này cô vẫn có thể tự vệ. Thật không ngờ câu nói đùa năm xưa giờ lại trở thành sự thật.

Cancer hoang mang, cô thậm chí chạy chân trần ra khỏi TB Entertainment, đôi tay run lập cập gọi cho một người: Sagit

“te…te….te”

Màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ: “KHÔNG BẮT MÁY”

“Nhấc… máy đi…xin em…”_giọng nói nghẹn ngào. Người duy nhất có thể giúp cô lúc này là Sagit, chuyện này nếu để Librahay Taurus biết được thật không dám nghĩ họ sẽ làm gì để trả thù cho cô.

“Thuê bao quí khách…”

Cô như quỵ xuống, từ khi cha mẹ mất cô luôn được Taurus che chở, tiếp đó là sự chăm sóc của Libra, họ chưa từng để cô chịu thiệt thòi dù chỉ một chút nên đối với thế giới này, sức đè kháng của cô rất thấp.

…………

Nhà hàng Paraside

“Chị! Em nghe đây”_một cô gái trong bộ đồng phục bếp trưởng, mỉm cười thật tươi.

“….”

So với Libra thì cơn thịnh nộ của Taurus có phần ít đáng sợ hơn.

“Chị….?”_cô bắt đầu lo lắng.

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, đầu dây bên kia chẳng nói được gì, òa khóc nức nở.

“Chị! Đừng khóc! Em đến ngay!”_Taurus hốt hoảng chạy đi, chẳng kịp với lấy chiếc áo khoác dù bên ngoài 
đang là trời đông buốt giá, lòng cô như lửa đốt.

………

“Đây là cách anh chăm sóc chị ấy sao?”_một cô gái với đối mắt tím giận dữ hét thẳng vào mặt người thanh niên trong bộ vest đen nhưng anh ta dường như chẳng nghe được lời nào. Đôi mắt xám tro đảo khắp phòng khách rồi dừng lại nơi người con gái đang cầm trong tay tách trà nóng, gương mặt vẫn còn thấp thoáng nét sợ hãi.

Chẳng nói lời nào, anh cứ thế lầm lũi tiến đến , bế thốc cô lên đưa ra ngoài. Cảm nhận được hơi ấm từ người mình yêu, gương mặt Cancer giãn ra, toàn thân hoàn toàn không còn run rẩy.
Nhìn cảnh tượng này, dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật mãi là sự thật, chỉ có Libra mới có thể khiến chị cô cảm thấy an toàn. 

Đây là cảm giác …được bảo vệ sao

Đã có người từng nói sẽ bảo vệ cô và anh ta đã đi rồi…không chút tin tức.


Một giọt nước mắt rơi xuống...mặn đắng....

Cô…nhớ anh.....

………..

Nhìn người con gái đang bình thản say giấc trong lòng mình, Libra tự trách bản thân sao lại không chăm sóc cô chu đáo hơn. Cô bị tổn thương, dù điều đó chỉ là trong ý nghĩ cũng làm tim anh quặn thắt.

“Để em làm gỏi lão Hades!”_tiếng nói phát ra từ người ngồi vị trí tài xế, tên anh ta là Roy. Khi Roy bị cả thế giới này ruồng bỏ, ở dưới đáy xã hội là Libra kéo anh lên, tin tưởng và đào tạo anh. Cho nên đối với Libra Roy tuyệt đối trung thành, bất kì kẻ nào làm hại Libra hay những người anh quan tâm Roy đều không bỏ qua.

“Thu thập tất cả thông tin về lão Hades”_cái tên Hades thoát qua hàm răng đang nghiến chặt , đôi mắt xám hằn lên những tia máu đầy giận dữ.

Libra lấy từ túi áo ra tấm danh thiếp và gọi đến số máy trên đó:

“Alo”

“Chuẩn bị thu mua!”_ngắn gọn, sắc lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro