Chap 19: Đối tượng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ren và Lily cùng đến một quán cà phê nhỏ ở cuối đường gần công viên cũ, so với con các phố khác thì có hơi nát chút. Mọi thứ đều cũ, từ mái nhà bám đầy rêu và tàn phai màu theo năm tháng, sơn đã tróc hết, lá khô rải rác quanh đường bay theo gió. Bầu trời hiện tại âm u xám xịt khiến khung cảnh như bộ phim đen trắng thời xưa, thêm cô đơn và lạnh lẽo. Những nơi này thường rất ít người qua lại, nhưng đối với những kẻ chán đời, hoặc muốn thưởng thức cà phê theo hương vị đắng tự nhiên thì nơi này rất được yêu thích. Với những kẻ sắp chết hay chán nản vì cuộc sống trôi đi quá nhanh thì lại càng yêu chuộng hơn hẳn.

Lily rất thích những nơi như này, vì nó rất đặc biệt và giản dị, mặc dù nó có hơi buồn. So với những quán có nhiều ánh sáng lấp lánh, những chiếc bánh kẹo ngọt thơm, căn phòng bàn ghế hiện đại tiện nghi sang chảnh, khung cảnh thơ mộng trong lành. Thì cô chỉ thích những nơi tồi tàn đề cao cái tự nhiên của thực tế và sự đắng ngọt của cà phê, nó tệ nhưng khiến con người mới giải tỏa cái nỗi sầu của mình trong lòng.

Một quán cà phê lung linh xinh đẹp ngọt ngào với một quán cà phê đổ nát đầy buồn chán, hiện nay con người đều chọn những thứ ngọt ngào, vì nó quá câu dẫn. Còn những thứ đề cao cái chất lượng thì không ai quan tâm trừ những người hiểu được vị của nó. Con người hiện nay thế đấy, toàn bị cái đẹp chiếm hết tâm trí.

Lily thầm nhếch mép nhẹ, rồi bước vào. Ren đi sau, quan sát quán một lúc, cảm thấy quán này khá giống nơi mà cậu đã gặp Lily lần đầu.

Nhẹ nhàng mở chiếc cửa ra, tiếng chuông ở trên vang lên tiếng "diing diing~"  nhẹ nhàng. Quan sát khung cảnh quán, nó nhỏ nhắn đơn sơ hơn vẻ ngoài của nó, nhưng lại có phần đáng yêu. Mùi hương cà phê nhè nhẹ thoáng qua rất thơm, không như những quán thường toàn hỗn tạp mùi nước hoa với ngọt. 

Cũng vì không có gì thú vị nên quán không được người dùng ưa thích lắm, nói hẳn ra là nhàm chán không có gì giải trí.

Nhưng anh chủ quán lại chả quan tâm tới việc này, thậm chí còn chửi khách chỉ vì họ quá phàn nàn gây nhiễu. Những khách quen ở đây thì lại yêu quý anh, vì anh ấy giữ được cái chất của quán từ những thời đầu. Nên đa số khách đều là những vị đã cao tuổi hay những quý ông giàu có nhưng không hạnh phúc.

Lily gọi một ly cà phê nguyên chất, còn Ren thì cô gọi một ly cacao nóng với bánh quy nhân nho khô. Một lúc sau anh chủ quán bê đồ lên, còn vui vẻ trêu đùa:

"Chúc hai quý khách có một buổi hẹn hò vui vẻ"

Ren nghe vậy mặt khẽ đỏ ửng, chỉ muốn tìm chỗ nhỏ mà trốn. 

Lily nhấc ly lên thưởng thức mùi thơm của nó, khẽ từ từ uống một hụm. Ren cũng uống ly cacao đang bốc hơi nghi ngút, thầm cảm thán vị ngon của nó.

'Đây là những người cậu sẽ phải tiếp xúc ở phần 2 tới' Cô đưa cho cậu xem vài bức hình.

'Đây là người đầu tiên cậu sẽ tiếp xúc' Một chàng trai có chiếc râu khá lởm chởm, một bên tai có đeo hoa tai hình sao. Anh ta như một thanh niên thất nghiệp.

'John là nhân viên bảo vệ ở dưới căn hộ cậu, anh ta rất hay hút thuốc và khá bướng bỉnh. Anh ta hay bị mấy đứa nhóc ghét vì hình xăm hình đầu lâu mà bố anh ta ép xăm vào. Vị này rất hay nổi nóng và gây sự, nhưng rất tận tình chăm mấy cụ già ở trại dưỡng lão vì họ coi anh như đứa con trai. Anh ta sẽ giúp cậu khi cậu mất kiểm soát về tinh thần'

"Hả?"

'Rồi cậu sẽ biết'

Ren đặt ly cacao xuống, nghe lời cô nói.

'Sẽ hơi khó xử khi tiếp xúc với anh ta, nhưng mà cũng không cần lo lắng, hãy tìm cớ để hai người chạm mặt nhau và nói chuyện. Dần dần John sẽ cởi mở hơn. Anh ta sẽ giúp cậu ở phần 2 và phần 3, còn phần 4 thì không vì thời gian khác biệt. Tiếp theo...'

Lily đưa bức hình thứ hai, một cô bé tóc vàng buộc hai bên nơ đỏ đáng yêu, có cặp mắt xanh và sáng, thân hình rất nhỏ con.

'Lisa là một khách hàng quen thuộc ở cửa hàng, cô bé này thích Pizza và mấy con thú bông ở đấy. Bé gái này sẽ dễ làm quen thôi, chỉ cần cậu đừng có gằn giọng, nhỏ sẽ không thích. Nhóc này sẽ bên cạnh cậu khi cậu một mình, giọng nói của bé sẽ giúp cậu đỡ căng thẳng hơn'

"Giọng nói? Tại sao phải cần?"

'Nhớ bản Sister không, cái đoạn phải qua sân khấu của Ballora để khởi động nguồn. Có một Animation ở đấy, cậu phải dùng giọng của đồng bọn chúng để tụi nó yên tâm mà không tới gần. Lần này cũng vậy, có thể giờ không cần thiết, nhưng rồi đến lúc thì cậ mới hiểu tầm quan trọng của nó. Tin tớ đi, ngoài tớ ra không ai có thể giúp cậu đâu. Giống John, sẽ có mặt ở phần 2 và phần 3. Hoặc là hãy thu âm giọng nói cô bé cho chắc"

Ren gật đầu. Lily đưa cho cậu bức ảnh thứ ba.

Một anh chàng thư sinh đeo kính, đeo một chiếc đồng hồ vàng khá đắt. Gương mặt khá điềm tĩnh, sở hữu mái tóc nâu đen khá bắt mắt.

'Người thứ ba của trò chơi này là một sinh viên dược có tiếng tên là Aron. Anh ta khá là trầm lặng, tiếp xúc người này cũng cần phải biết nói khéo, anh ấy sống khá là nội tâm. Ừm... khá yêu nghề. Muốn gần anh ấy cậu phải giải quyết cho anh ta chuyện tình duyên đã. Cậu sẽ không tránh việc bị chấn thương khi phải đối mặt với lũ Animatronic ấy, mà các bác sĩ ở nơi này lúc nào cũng chữa với giá đắt đỏ, cậu phải cần rất nhiều phong bì để đút lót. Nhờ một người như anh ta chắc sẽ có ích'

Bức hình thứ tư đưa lên, một phụ nữ mặt vest xanh đậm rất thanh lịch. Mái tóc vàng được búi lại gọn gàng, khuôn mặt hiện rõ sự nghiêm túc và mạnh mẽ.

'Kyla là luật sư, cô ấy là phụ nữ độc thân. Đã từng ly hôn và kiện chồng vì tội hành hung và xúc phạm danh dự và cuộc sống phụ nữ, bị kết án tù chung thân. Là một người chính chắn trung trực, có quan hệ rất nhiều loại người trong xã hội. Cô ấy khá khó tính, nhưng sẽ dễ tiếp cận nếu cậu nhờ Lisa'

Lily giơ bức hình Lisa và Kyla cầm chung với nhau, lúc này Ren mới để ý sự tương đồng của họ. Đều sở hữu mái tóc vàng, mắt xanh, và có nốt ruồi son ở cổ.

"Ý cậu là... hai người này có quan hệ với nhau?"

'Chính xác' Lily đưa hai tấm ảnh đặt nhẹ xuống bàn.

"Và tớ sẽ tiếp xúc với Lisa để tạo cơ hội được gần cô ấy?"

'Kyla và Lisa là hai chị em, cách nhau gần 22 tuổi lận. Lisa mới có 5 tuổi, còn Kyla đã 27 tuổi rồi. Bố mẹ họ vì công việc nên Kyla thay họ chăm sóc cô bé ấy, mà cậu biết cái nghề luật sư nó bận rộn như thế nào mà. Cô ấy đã rất mệt khi vừa chăm sóc em gái mình vừa lo công việc, cậu hãy giúp cô ấy chăm sóc em gái. Nhất định cô ấy sẽ tin tưởng cậu'

"Ừ thì trông một đứa trẻ cũng không khó gì, nhưng tại sao tớ lại phải làm quen cô ấy?"

'Vụ vết cắn năm 87 ấy vẫn chưa được phá án, nên tớ rất cần cô ấy giải quyết vụ này. Thêm nữa ở phần 3 cửa hàng đã bị đốt cháy, nhưng nhà hàng lại không chịu trách nhiệm gì. Nên hãy nhờ cô ấy kiện hai vụ này, và cả những gì đã xảy ra với các bảo vệ xấu số đó'

Ren nuốt nước bọt, vụ này thực sự căng.

'Cô ấy rất quan trọng, nên hãy nhớ đừng tạo ấn tượng xấu.'

"Tớ... tớ biết mà"

Lily gật đầu, uống thêm một hụm cà phê. Đưa tiếp hình thứ năm.

Một ông chú khá vạm vỡ, sở hữu làn da mật ong thu hút, khá cường tráng.

'Ben là một ông chú chuyên sửa ống thép với các thiết bị điện, rất khéo tay. Ông ấy đã từng một thời nổi loạn, dùng súng dùng dao chiếm hơn 10 ngân hàng cùng bạn bè. Sau đó rút về vì muốn sống một cuộc sống yên bình, nên đừng có chọc giận ông ta. Ông chú này thường được chủ quán mời đến sửa nhà hàng với các aimatronic, cậu hãy mời ông ta cà phê đi, ông ấy rất thích đó. Hãy nói chuyện bình thường, rồi sẽ ổn hết.'

Cô nghĩ nghĩ, nói thêm:

'Hãy nhờ ông ấy chỉnh sửa công tắc hoạt động của chúng. Để mỗi đêm cậu sẽ không phải gặp khó khăn khi đối mặt với chúng'

Lily đặt tấm hình xuống, lại uống thêm một hụm. Lấy tấm thứ sáu tiếp theo.

Một cô gái nóng bỏng sở hữu ba vòng siêu đẹp, rất quyến rũ và xinh đẹp. Mái tóc xoăn đen dài tới eo, đơi mắt nâu đen mê hoặc.

Ren nuốt nước bọt nhìn Lily.

'Người phụ nữ Alesha này là vũ công ở một quán bar nổi tiếng ở đây. Cô ấy rất thích uống rượu và hay gạ mấy trai tân non nớt ngủ đêm với mình. À... cô ấy khá dâm đãng, về khoản giường chiếu thì khá là chuyên nghiệp...'

Lily chợt ngừng nói, khi thấy mặt Ren càng ngày càng tái đi. Cô ngập ngừng nói:

'Có lẽ cậu phải chịu khổ chút khi tiếp xúc với người này vì... cậu biết đấy. Cậu sẽ phải có một đêm ân ái với cô ấy, không những vậy phải khiến cô ấy thỏa mãn...'

Ren đỏ mặt lên, gằn giọng: "Cậu là đang bắt tớ phải làm tình với một đứa con gái?!!"

'Không còn cách nào khác, cô ta từng có quan hệ với kẻ đã gây nên chuyện này - Purple Guy. Nếu cậu muốn biết thêm thông tin của hắn để đủ chứng cứ mà kiện ra tòa thì chỉ còn nhờ nỗi cô ấy thôi. Thêm nữa với hình dạng chàng trai khá bảnh ở tuổi 20 như cậu hiện tại, và "hàng" bự ấy. Cô ta sẽ rất thích thú, nên sẽ tốt hơn mà. Dù cậu chưa từng ngủ với đứa con gái nào...'

Ren đỏ ửng cả hai tai, chỉ biết mím môi chịu khổ.

Lily tỏ vẻ như không thấy, đưa cho cậu tấm hình cuối cùng.

'Người cuối cùng, là một quý bà gần 70 tên Kenny. Rất yêu quý trẻ con, và luôn chăm sóc chu đáo. Và khác với những người kia, bà ấy sẽ xuất hiện ở phần 4 và sẽ bảo vệ cậu ở ban ngày. Cậu lúc ấy sẽ trong thể xác của một đứa trẻ, nên bà ấy sẽ chăm sóc cậu. Hãy nhớ một điều rằng, đừng để bà ấy biết gì về vụ này, hãy tỏ vẻ là một đứa trẻ bình thường.'

"Ừ"

Lily uống hết số cà phê còn lại, sau đó thở dài: 'Khiếp thật, tớ chưa bao giờ phải nói dài như vậy.'

Ren không nói gì, cứ cúi đầu xuống suy nghĩ. Vì lo lắng cho những chuyện tiếp theo, nên cảm thấy bản thân mình đang gánh nặng áp lực rất lớn.

Lily nhìn người bạn mình, cũng cảm thấy buồn theo. Một đứa nhóc vẫn còn đang ở tuổi đi học nay lại phải làm một việc lớn như vậy. Như vậy cũng gọi là nhẫn tâm đi. Nhưng mà đã tới đây rồi phải đi tiếp, nhất định phải nỗ lực.

Lily an ủi cậu:'Không sao đâu, tớ sẽ cố gắng giúp cậu hết sức. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm đết Happy Ending của trò chơi này'

Ren nhìn cô, mỉm cười.

"Tớ sẽ không phụ lòng cậu"

Cơn mưa tạnh dần rồi ngừng hẳn, đám mây đen đi mất để lại cho ánh mặt trời với đám mây trắng bồng bềnh. Cà phê còn đọng lại vài giọt, hương thơm của nó vẫn còn lan tỏa nhè nhẹ.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro