Chương 9 : Trốn phủ đi chơi .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau ngày nó được đưa vào cung thì về phủ mấy ngày là nó đã phá tung cái phủ tam vương gia ra . Thế mà hắn không làm j nó cả mà để nó phá tung cái phủ lên. Hôm nay là một ngày đẹp trời nó chỉ nằm ngấy ngửa trên giường . Nó chán nó rên :
- Chỗ của mấy người chẳng có điện thoại mà cũng chẳng có tivi . Chẳng có j chơi cả . Nó than ..
- Dạ ... vương phi người ns mấy thứ j vậy muội chưa nghe qua bao giờ luôn. Tiểu Hoa ngơ ra hỏi lại .
- À mấy thứ đấy em nghe không hiểu đâu . Hầyyyy . NÓ thở dài . Bất chợt suy nghĩ trong đầu nó lóe lên . Nó cười tươi nói:
- Tiểu Hoa , hay là chúng ta trốn phủ đi ra ngoài thành chơi đi .
- Aa không đc đâu Vương Phi . Vương Gia trách tội nô tỳ mất . Tiểu Hoa vội trả lời .
- Ây da , Không sao đâu t bảo kê muội . Nó vừa nói song là kéo Tiểu Hoa vào phòng thay đồ . Một lúc sau khi đi ra thì lại là một nam nhân khôi ngô tuấn tú .
À vg cj nhà ta đã cải trang thành nam nhân .
- Tiểu Hoa , em thấy ta thế nào ? Soái ko ?
- Vg , rất soái . Do tiểu Hoa nghe nó nói nhiều nên cũng hiểu ít nhiều từ lạ nó nói .
Cả hai người lén lén lút lút đi ra ngoài cửa phụ . Đi đi mà không biết là đã có người thấy họ lén lút ra ngoài .

Bây giờ trước mắt nó là một khung cảnh ngoài thành . Rất đẹp ... mọi người tấp lập .Ai làm việc người đó . Nó hớn hở chạy đi chạy lại , hết chỗ nọ đến chỗ kia . Làm tiểu Hoa mệt mỏi ko ngừng . Nó chạy qua một đoạn rồi quay lại nhìn biển hiểu của một quán nhỏ . HƯƠNG XUÂN LẦU ... wow đẹp quá .... Nó đứng lại ngắm nghía một lúc rồi quyết định đi vào . Đang đi thì có một bài tay giữ nó lại .
- Vương .... à Thiếu Gia ko thể vào đây đâu . Tiểu Hoa vội nói với nó .
- Tại sao không thể vào . Nó thắc mắc quay lại nhìn tiểu Hoa.
- Đây là lầu xanh đó Vương Phi là nơi nữ nhân không thể vào . Tiểu Hao tieens lại nói nhỏ với nó .
- Sợ j nào . Ta đây là nam nhân nha . Không phải lo ta đây không sợ . Nó ưỡn ngực lên vỗ mà nói . Nói song nó kéo tiểu Hoa vào luôn . Tụi nó vừa bước vào là đã có hai tiểu cô nương ra tiếp chúng nó .
- Công tử .. ~~~ đến đây nào ! Ôi giọng điệu ko thể tưởng tượng nổi luôn . Õng ẹo làm nó nổi hết cả da gà . Nó liền rút tay ra khỏi người của cô nương đó . Liền kéo tiểu Hoa đi chỗ khác . Nó lên trên lầu thấy đâu đâu cũng là các công tử và cô nương . Nó tặc tặc lưỡi . ...Bất chợt nghĩ ra trò hay . Nó nói nhỏ với tiểu Hoa song tiểu Hoa luôn ngăn nó lại mà không được .
Nó bắt đầu chạy tới mỗi bàn thả một con bọ cạp không bọ cạp thì là rắn rết và đều ko có độc . Nó chạy đến đâu thì các cặp bàn đó đều hét lên lần lượt . Còn nó thì cười ha hả .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro