Chương 3: Vị diện hiện đại (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, trước cửa chung cư gia tộc Lạc thị, Lạc Đàm Thiên bị người chặn cửa.

Anh đang ở cổng lớn chờ lái xe, lại không nghĩ rằng bỗng nhiên có người từ đám cây cối chạy vụt ra.

Người chặn đường là một thanh niên tuổi không lớn, cao 1m77, sơ mi trắng quần tây đen, tóc có chút lộn xộn, trên giày da dính chút tro bụi, xem ra đã đợi rất lâu.

Trong tay thanh niên gắt gao ôm túi công văn, từ bên ngoài có thể nhìn thấy là hai cặp kính đen cùng một hộp đĩa CD, cằm trơn bóng hơi hơi nâng lên, dùng loại ánh mắt hưng phấn nhìn anh, nhìn sơ qua có chút lôi thôi, nhưng rất giống báo con tinh thần phấn chấn bồng bột, làm người nhịn không được yêu thích.

Chặn người đương nhiên là Bách Lý Tân, chiều ngày hôm qua hệ thống đã hoạt động lại bình thường, Bách Lý Tân liền nhớ nó tìm vị trí của Lạc Đàm Thiên, lúc này mới giúp cậu chặn được người. Bằng không Lạc Đàm Thiên có mười mấy căn chung cư, cậu đi đâu bắt người?

Nhìn vệ sĩ bên người Lạc Đàm Thiên muốn tiến lên, Bách Lý Tân tự giác giơ hai tay sau đầu, tạo cảm giác vô hại, "Lạc tổng, tôi là tổng giám đốc công ty giải trí Lục thị tên Lục Tuyết Phỉ, có việc vô cùng khẩn cấp muốn cùng ngài nói chuyện, là chuyện hợp đồng quảng cáo TV của công ty tôi với công ty ngài, tôi chỉ muốn mượn ngài thời gian 5 phút, ngài xem có được không?"

Lạc Đàm Thiên nhìn Bách Lý Tân từ trên xuống dưới, đồng thời Bách Lý Tân cũng đánh giá Lạc Đàm Thiên. Lạc Đàm Thiên không hổ danh là người cầm quyền nhất tộc, không đến 30 đã có thể an ổn ngồi chắc trên vị trí gia chủ, anh quả nhiên có thực lực cùng khí chất này.

Lạc Đàm Thiên cao 1m95, khuôn mặt giống như điêu khắc, tuấn mỹ vô trù. Trên người anh toả ra khí thế bá đạo khiến người không rét mà run, đôi mắt càng lạnh lẽo cương nghị, giống như tất cả lời nói dối đều không thoát khỏi ánh mắt anh.

Lạc Đàm Thiên đánh giá Bách Lý Tân, nhìn tài xế lái xe tới, đột nhiên không đầu không đuôi nói một câu, "Lên xe!"

Bách Lý Tân hơi hơi sửng sốt, "Cái gì?"

Lạc Đàm Thiên nhướn mày, có chút không kiên nhẫn nói, "Bây giờ là 8 giờ, 8h30 tôi có cuộc họp, không có nhiều thời gian rãnh nghe cậu nói. Một là lên xe nói, hai là ngày khác cậu lại tới." Nói xong mở cửa lên xe ngồi.

Thịt đến miệng sao có thể để bay, nhìn Lạc Đàm Thiên lên xe, Bách Lý Tân chạy nhanh mở cửa xe bên kia ngồi xuống.

"Lạc tổng, thật xin lỗi, dưới tình huống như vậy lại hấp tấp quấy rầy ngài, hôm khác sẽ tới cửa xin lỗi. Là như thế này, quý công ty cùng công ty giải trí Lục thị không lâu trước đây có ký hợp đồng quảng cáo TV, trong hợp đồng có nhắc tới muốn Vương Tư Tư làm nữ chính. Nhưng trời mưa gió thất thường, công ty của tôi không lâu trước đã giải trừ quan hệ hợp đồng với cô ta. Nói như vậy quý công ty muốn công ty tôi bồi thường hay muốn kiện công ty tôi."

"Tôi cũng không phải không muốn đền tiền hợp đồng, nhưng mong ngài hãy xem thử đoạn video này xong mới quyết định. Nếu đến lúc đó, ngài vẫn muốn giữ nguyên quyết định, tôi cũng không thể nói gì hơn." Bách Lý Tân nói, từ túi văn kiện lấy hộp CD ra, đưa đến trước mặt Lạc Đàm Thiên.

Nhìn CD giống như hiến vật quý, Lạc Đàm Thiên có chút muốn cười. Anh nhướn mày, lấy đĩa CD từ trong hộp ra bỏ vào đầu đọc đĩa. Lạc Đàm Thiên có thói quen ở trên xe xem tin tức, cho nên đầu đọc được trang bị là loại có tính năng tốt nhất, độ phân giải cao, hình ảnh truyền ra tuy rằng có chút không ổn, nhưng tuyệt đối không gây ảnh hưởng lớn.

Trên màn hình TV xuất hiện hai tiêu đề, tiêu đề vô cùng đơn giản, một cái đánh số 'một', một cái đánh số '2'. 

Cái này thật sự quá tiết kiệm, Lạc Đàm Thiên nhướn mày, nhìn Bách Lý Tân.

Bách Lý Tân cười nói, "Tiêu đề không quan trọng, quan trọng là nội dung." Nói xong liền ấn xuống điều khiển từ xa click mở đoạn video thứ nhất.

Một đoạn video sôi nổi chiếu ra, đánh sâu vào các tế bào thị giác Lạc Đàm Thiên.

Ở bên trong đại dương mênh mông, có một chiếc tàu thủy nho nhỏ, trên chiếc tàu thủy có hai người mặc áo đôi dựa sát vào nhau, hai người ôm nhau một lát thì cùng nhau nhảy xuống biển.

Nháy mắt khi hai người nhảy vào biển lớn, trước mắt Lạc Đàm Thiên cũng sáng ngời. Nước biển xanh thẳm trong vắt, ánh mắt trời tươi đẹp chiếu loang lổ, thế giới dưới đáy biển đủ loại màu sắc, đều xuyên thấu qua màn hình đánh sâu vào thị giác anh. Anh trợn to hai mắt, gắt gao đi theo hình bóng của đôi tình nhân, anh nhìn thấy hai người xuyên qua một đoàn cá vảy bạc sáng bóng, xuyên qua từng dãy rong biển vặn vẹo, tất cả đều chân thật như vậy.

Anh thật sự nhìn thấy một chú cá voi bơi ngang qua hai người, giống như cũng bơi qua người anh, khi cá voi bơi qua còn không quên trở mình, anh thậm chí có thể cảm nhận được dòng nước xung quanh dao động. Khi cá voi đi rồi, xuất hiện trước mặt đôi tình nhân chính là cá mập trắng nghe tiếng đã sợ vỡ mật.

Đôi tình nhân hoảng sợ, xoay người bỏ chạy, nhưng trước mặt cá mập trắng, trình độ bơi lội có giỏi hơn nữa cũng vô ích. Trong lúc cá mập trắng hết sức đuổi theo, hình ảnh đã thay đổi, xung quanh biến thành căn phòng tràn ngập hơi thở ấm áp, đôi tình nhân mang kính mắt màu đen, bọn họ ôm nhau, biểu tình hoảng sợ, chỉ vào cá mập trắng trong TV kêu cứu, giống như đang thật sự diễn ra.

Video này chỉ dài một phút ngắn ngủi, không có bất kì âm thanh nào, chỉ có hình ảnh đánh sâu vào thị giác. Cho dù không có âm thanh, Lạc Đàm Thiên vẫn có thể đồng cảm như bản thân mình cũng gặp phải, bởi vì toàn bộ hành trình anh đều nhìn từ đầu đến cuối.

Nhìn phản ứng Lạc Đàm Thiên, Bách Lý Tân trong lòng đắc ý, cậu ho khan hai tiếng, nói "Quý công ty hoàn toàn có thể cùng công ty tôi hủy hợp đồng sau đó lại đến phòng làm việc của Vương Tư Tư kí hợp đồng quảng cáo TV, nhưng tôi lại cảm thấy, nếu đã quay chụp thì phải quay cái tốt nhất. Đoạn video này tất cả đều dùng đội hậu kì chế tác tiên tiến nhất toàn cầu, cho dù ngài tìm ở bất kì công ty nào cũng không thấy."

"Kỹ thuật diễn của Vương Tư Tư tự nhiên xuất chúng, nhưng tôi lại cho rằng, sản phẩm của quý công ty là chủ yếu tập trung vào tính kịp thời cùng tính thực tiễn, hiện nay khoa học kỹ thuật phát triển từng ngày, sản phẩm điện tử tiên tiến không quá mấy năm sẽ bị đào thải. Cô ta có thể lấy tình người, khiến TV của quý công ty nổi bật trong văn hoá đại chúng, nhưng sau khi mọi người mua xong cuối cùng vẫn là xem tính thực dụng. Tôi xem qua quảng cáo kia của Vương Tư Tư, chỉ là phim ngắn thì rất cảm động, nhưng chính là bởi vì quá cảm động, ngược lại gây bất lợi cho lượng sản phẩm bán ra. Người mua là lựa chọn nhãn hiêu TV của công ty ngài trước, đầu tiên chính là nghĩ đến cái quảng cáo u sầu kia. Thử nghĩ xem, ai có thể cả ngày sẽ ngồi xem cái quảng cáo TV chua xót như vậy?"

"Tôi điều tra qua TV của quý công ty, ngoài trừ giống nhau với các loại TV đã xuất hiện trên thị trường khác, quý công ty còn đặc biệt duy trì tính năng hình ảnh 3D, bây giờ toàn cầu điện ảnh 3D còn vừa mới đi bước đầu, nếu là như vậy, đoạn video quảng cáo tôi cho ngài xem không phải càng đánh vào thị hiếu hơn sao?"

Lạc Đàm Thiên ngồi khoanh tay, hai chân đan chéo, dùng đôi mắt liếc Bách Lý Tân, "Cho nên ý của cậu là?"

"Hy vọng ngài có thể suy xét một chút, sửa chữa nội dung hợp đồng, vẫn như cũ cùng chúng tôi hợp tác, chỉ thay đổi nội dung quảng cáo. Để bồi thường, tôi còn sẽ vì quý công ty làm một đoạn video 3D xem thử. Hơn nữa, công ty chúng tôi còn tính toán sản xuất một bộ phim điện ảnh 3D, nếu ngài đồng ý cùng tôi hợp tác, đến lúc đó còn có thể cùng quý công ty mở rộng tuyên truyền, này xem như hỗ trợ lẫn nhau cùng đạt chiến thắng."

Lạc Đàm Thiên là trời sinh làm thương nhân, thời điểm Bách Lý Tân mở đoạn video, anh cũng đã ngửi được chuyện làm ăn.

Hiện giờ nhìn ra thị trường điện ảnh toàn cầu, Hollywood đã bắt đầu làm thử điện ảnh 3D, nhưng Hoa quốc còn hạn chế, không có nhân tài cùng tài nguyên căn bản không thể khai thác được kỹ thuật 3D, đây cũng là lý do anh do dự muốn ở Hoa quốc thử nghiệm TV 3D hay không.

Bách Lý Tân lại nói, "Này chỉ là một đoạn video trong đĩa CD, một đoạn video khác mới là video 3D thật sự. Tất nhiên, tôi đã chuẩn bị hai mắt kính, cái này cho ngài."  Từ trong túi công văn lấy ra hai mắt kính 3D, đưa Lạc Đàm Thiên một cái, còn mình đeo lên cái còn lại. Bách Lý Tân nhấn vào video, click mở đoạn video thứ hai.

Video phát ra trong nháy mắt, Lạc Đàm Thiên giống như đặt mình vào một mảnh hoa lá bay lượn, tất cả đều rất chân thật.

Đoạn video này cũng không có âm thanh, nhưng đoạn video này sở với video anh ở nước ngoài nhìn thấy càng thêm chân thật. Hơn nữa lúc này anh chỉ dùng loại TV lắp đặt tạm trong xe để xem video, nếu như dùng màn hình lớn, hiệu quả kia không thể tưởng tượng.

Xung quanh anh nở rộ nhiều loại hoa khác nhau, dưới ánh trăng chiếu rọi phát ra ánh sáng màu xanh, cách màn hình giống như có thể ngửi được mùi hoa xung quanh. Ánh trăng treo trên đỉnh đầu, chỉ cần anh duỗi tay ra là có thể đụng đến.

Bướm bảy màu từ khắp nơi bay tới, có con đậu xuống cánh hoa, có con nghịch ngợm bay lượn khắp nơi, còn có mấy con bay về phía anh, gần ngay trước trước mắt.

Rõ ràng biết là giả, nhưng Lạc Đàm Thiên vẫn nhịn không được lùi về sau, tránh né mấy con bướm nghịch ngợm.

Lạc Đàm Thiên nhìn bướm đậu trên cánh hoa, vậy mà lại muốn cúi đầu ngửi mùi thơm, ngay khi anh nghĩ như vậy, hình ảnh đột nhiên biến mất, trở về màu tối đen.

Lạc Đàm Thiên lấy mắt kính xuống, chưa đã ghiền mà thở dài. Anh có thể khẳng định, mặc dù ngành phim ảnh xuất phát từ Hollywood, cũng không có cách nào sản xuất ra sản phẩm 3D hoàn mỹ như vậy.

Bách Lý Tân cẩn thận quan sát biểu tình Lạc Đàm Thiên, đã trong dự đoán. Đoạn video này cậu dùng kỹ thuật sáng chế tương làm làm ra, về sau khi khoa học kỹ thuật phát triển, 3D, 4D thậm chí là thực tế ảo đều là hình ảnh hàng ngày đều có thể nhìn thấy. Nhưng bây giờ đầu đọc video không có cách nào đọc được video tương lai, cậu liền đem video chuyển đổi thành hình thức đĩa DVD, triển lãm cho Lạc Đàm Thiên.

"Lạc tổng, ngài xem, đề nghị của tôi, ngài đồng ý không?"

Lạc Đàm Thiên nghĩ nghĩ, "Được, chiều nay tôi sẽ sửa hợp đồng một chút, ngày mai kí hợp đồng, còn có cậu vừa rồi nhắc đến muốn quy chụp phim điện ảnh 3D, đã tìm được phương thức chưa?"

Bách Lý Tân nghe vậy xấu hổ cười, lộ ra một tia khó xử, " Nói ra không sợ ngài chê cười, công ty giải trí Lục thị muốn quay chụp một bộ điện ảnh về đề tài tình thân, vai chính đã định là Vương Tư Tư. Nhưng bởi vì tôi đơn phương hủy hợp đồng, nên tất cả đều đổ sông đổ bể. Nếu không phải tôi thật sự hết cách, cũng sẽ không lấy ra vũ khí bí mật đàm phán với ngài. Bộ phim điện ảnh 3D này vốn dĩ là tính toán hoàn thiện thêm một chút năm sau mới chính thức tung ra, đến lúc đó đem mấy công ty điện ảnh khác đều đè xuống, một đường tiến vào Hollywood."

Bởi vì Vương Tư Tư là diễn viên kí hợp đồng với nhãn hiệu quảng cáo TV, cho nên anh có chú ý một chút. Sự tình trong công ty giải trí Lục thị Lạc Đàm Thiên cũng có nghe thấy, trong lòng anh hiểu rõ.

Một lúc sau anh hỏi, "Tôi rất tò mò, Vương Tư Tư do một tay các người nâng đỡ, tại sao lại muốn hủy hợp đồng?"

"Bởi vì tôi yêu thầm Từ Hạo Nhiên." Bách Lý Tân không nhiều lời, chỉ trả lời như vậy. Cậu cúi đầu xuống, che giấu hai mắt của mình.

Lạc Đàm Thiên đầu tiên là sửng sốt, ánh mắt lập loè nhìn Bách Lý Tân một cái.

Yêu thầm Từ Hạo Nhiên, cho nên ghen ghét Vương Tư Tư, lúc này mới đuổi Vương Tư Tư đi. Nhưng không nghĩ tới Vương Tư Tư vừa đi, Từ Hạo Nhiên cũng đi theo. Vương Tư Tư là công ty chủ động hủy hợp đồng, cho nên không cần bồi thường tiền hợp đồng. Nhưng Từ Hạo Nhiên lại là đơn phương nghỉ việc, yêu cầu phải hoàn thành xong công việc cùng bồi thường tiền vi phạm hợp đồng. Nhưng Lục Tuyết Phỉ lụa chọn thà rằng công ty chính mình gặp phải nguy cơ phá sản, cũng không để Từ Hạo Nhiên đền tiền hợp đồng.

Thật không biết nên nói hắn tình thâm nghĩa trọng, hay là ngốc nghếch đáng yêu mới tốt.

"Nếu còn không có người hợp tác, đến lúc đó hy vọng có cơ hội cùng quý công ty hợp tác." Lạc Đàm Thiên gật đầu nói, không tiếp tục hỏi nữa.

Bách Lý Tân nghe Lạc Đàm Thiên nói, lập tức lộ ra biểu tình kích động, cậu gật đầu thật mạnh, "Lạc tiên sinh vẫn luôn là thần tượng của tôi, có thể cùng ngài hợp tác, vẫn luôn là hy vọng suốt đời."

Bách Lý Tân tươi cười rực rỡ, tròng mắt đen rực rỡ giống như mặt trời nhỏ, chiếu rọi đến mức Lạc Đàm Thiên không thể mở mắt.

Anh cúi đầu che giấu ánh mắt nóng bỏng, tiện tay lấy đĩa CD ra bỏ vào hộp cho Bách Lý Tân. Bách Lý Tân nhanh nhẹn đẩy trở về, chân thành nói, "Tôi còn một bản sao lưu, cái đĩa này là chuẩn bị cho ngài, hy vọng khi ngài về nhà có thể dùng màn hình lớn xem lại một lần, tuyệt đối có thể nghiệm không giống nhau."

Lạc Đàm Thiên cũng không từ chối, đoạn video này anh xác nhận có chút yêu thích không buông tay, nếu Bách Lý Tân đã nói như vậy, anh liền trực tiếp bỏ vào túi.

Đường đến công ty còn dài, hai người nói công việc xong, đều không nói nữa. Lạc Đàm Thiên dựa vào lưng ghế, đánh giá Bách Lý Tân.

Xe chạy từ từ vào tập đoàn Lạc thị, Lạc Đàm Thiên trước khi xuống xe nói với tài xế, "Chở Lục tiên sinh về," lúc này mới xuống xe, dẫn đầu đoàn người vào phòng hội nghị.

Hội nghị kết thúc, Lạc Đàm Thiên vẫn còn đắm chìm vào cảnh tượng sáng hôm nay.

Mấy năm nay nắm quyền Lạc thị, các ngành nghề anh đều tiếp xúc qua, công ty TV Thị Linh là tự bọn họ nghiên cứu phát minh, chỉ có thể xem là một xí nghiệp nhỏ tiếp theo của tập đoàn,vốn dĩ chỉ là một hạng mục nhỏ bé, trước kia anh cũng không để trong lòng, nhưng hôm nay nhìn thấy hai đoạn video ngắn kia, anh đột nhiên thay đổi ý nghĩ.

Máy tính trên bàn an an tĩnh tĩnh phát 3 video, hai đoạn trước hôm nay Lục Tuyết Phỉ đã cho anh xem, đoạn video thứ ba là anh nói thư kí gửi, là đoạn thử kính của Vương Tư Tư.

Click mở đoạn video thứ ba, Lạc Đàm Thiên chăm chú xem.

Nhưng càng nhìn anh càng nhíu mày.

Đoạn video lấy cảm hứng về tính người quả thật rất mới mẻ độc đáo, nhưng anh không muốn hiệu quả như vậy.

Công ty TV của anh, không phải vì tưởng nhớ người khác mà sáng tạo ra, mà là đạt được hiệu quả thị giác thật tốt. Nếu quảng cáo này bị tung ra, trong khoảng thời gian ngắn có thể dẫ đầu dư luận, nhưng người được lợi nhất định không phải là bọn họ. Thời gian càng lâu, nói đến dòng TV của bọn họ, mọi người nghĩ tới đầu tiên chính là ông nội chết đi cùng cháu gái buồn bã hiếu thuận.

Hơn nữa quảng cáo tình cảm quá nhiều, sẽ gây cảm giác ngược lại, làm người phản cảm, doanh số nhất định sẽ suy giảm.

Như vậy quảng cáo này của ả ta so với Lục Tuyết Phỉ cho anh xem kém hơn rất nhiều.
------------------
3158 chữ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro