Chương 7: Vị diện hiện đại (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sáu ngày trước? Nhưng mà tôi nhớ rõ chỉ có bốn ngày không liên lạc với anh." Bách Lý Tân hít sâu một hơi, chớp đôi mắt ngây thơ như nho đen hỏi.

"Đúng vậy, sáu ngày. Em đem bản thân nhốt trong văn phòng bốn ngày, hôn mê hai ngày, còn không phải là sáu ngày?" Mặt Lạc Đàm Thiên âm trầm, từ trên cao nhìn xuống nói, "Lục tổng là mệt nhọc quá độ dẫn tới hôn mê, nếu Lục tổng đã tỉnh, tôi đây không còn giá trị lợi dụng có thể đi rồi, còn mong Lục tổng nghỉ ngơi thật tốt."

Thấy Lạc Đàm Thiên quay đầu muốn rời đi, không biết tại sao trái tim Bách Lý Tân run rẩy. Trừ chột dạ ra, còn trộn lẫn một chút tình cảm không thể dùng lời nói để diễn tả.

Tình cảm khó nói này thúc đẩy Bách Lý Tân chưa kịp suy nghĩ đã làm ra hành động trước, cậu trừ trên giường bệnh đứng lên dùng tay phải từ phía sau giữ chặt cổ tay Lạc Đàm Thiên, nhỏ giọng nói, "Đừng đi."

Lạc Đàm Thiên dừng bước chân, xoay người cầm tay Bách Lý Tân nâng lên, nhíu mày nói, "Tay còn đang truyền dịch dinh dưỡng, em động đậy làm gì?"

Bách Lý Tân lúc này mới để ý trên tay còn đang cắm kim tiêm.

Đúng lúc này âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên, [ Đinh! Khởi bẩm ký chủ đại nhân, kiểm tra đo lường được đối phương có một chút dao động tình cảm, mong ký chủ không ngừng cố gắng.]

Gì, tình cảm dao động? Bách Lý Tân lúc này mới nhớ tới nhiệm vụ: Giúp Lục Tuyết Phỉ gặt hái được thành công trong cả sự nghiệp lẫn tình cảm, sẽ có khen thưởng gấp đôi cùng kích hoạt vật phẩm mới.

Bách Lý Tân khẽ cắn môi, đảo khách thành chủ ôm lấy Lạc Đàm Thiên, đầu kề sát lồng ngực Lạc Đàm Thiên nói, "Em có tật xấu, một khi chuyên tâm vào công việc liền chìm đắm vào trong, hoàn toàn không có cảm giác với bên ngoài."

"Em quá tự ti, quá nhút nhát. Buổi tối hôm đó anh không chạm vào em, buổi sáng ngày hôm sau cũng không chào đã đi, em sợ hãi anh ghét bỏ em. Em liều mạng như vậy, là bởi vì muốn làm xong quảng cáo để anh xem. Em muốn được anh khích lệ, em muốn được anh khen ngợi, em muốn được anh tán thành. Em, em thậm chí còn muốn anh ôm cùng âu yếm."

"Em trước nay không nghĩ muốn lợi dụng anh, em sao có thể lợi dụng anh, em rõ ràng thích anh còn không đủ."

"Thật xin lỗi, em sai rồi, em không nên không nói anh tiếng nào liền chui vào làm việc, em rất sợ hãi em tự mình đa tình, em sợ hãi sau khi gọi điện thoại cho anh, nhận được chỉ là câu trả lời khách sáo."

"Thật xin lỗi, em chính là người tự ti lại khiếp đảm nhu nhược, thật sự xin lỗi."

Bách Lý Tân than thở khóc lóc, càng ôm chặt Lạc Đàm Thiên, giống như sợ anh rời đi.

Lạc Đàm Thiên từ trên cao nhìn xuống mái tóc ngắn hơi rối của cậu, mới thở dài một tiếng mới vòng tay ôm Bách Lý Tân vào trong ngực, anh hôn tóc Bách Lý Tân nói, "Em không cần tự coi nhẹ bản thân, sáng ngày hôm đó tôi có cuộc họp quan trọng mới có thể rời đi, sở dĩ không chào đã đi bởi vì không đành lòng đánh thức em mà thôi."

Bách Lý Tân đem đầu chôn thật sâu vào lồng ngực Lạc Đàm Thiên, cảm nhận được hơi ấm nhiệt độ cơ thể cùng tiếng tim đập mạnh mẽ, trong lòng sự áy náy cùng bất an càng sâu thêm. Cậu là vì nhiệm vụ mới tiếp cận Lạc Đàm Thiên, tình cảm của cậu không thuần khiết cùng tràn ngập mục đích, nhưng Lạc Đàm Thiên thì không phải.

Lạc Đàm Thiên càng đối tốt với cậu, cậu càng áy náy.

Thật xin lỗi, em đã gạt anh, tuy rằng có khả năng em sẽ không yêu anh, nhưng cả đời này em nhất định sẽ sống cùng anh đến già. Bách Lý Tân ngửi hương vị nam tính tràn ngập mị lực của Lạc Đàm Thiên, trong lòng không tiếng động trầm xuống.

Dưới sự cố ý dẫn đường của Bách Lý Tân, hai người xem như giải quyết hiểu lầm, mà do Bách Lý Tân động đậy, sưng thành bánh bao.

Lạc Đàm Thiên nuông chiều mà bất đắc dĩ cười, xoa tóc mềm mại của Bách Lý Tân, "Tay có đau không, đều sưng thành cái móng heo."

"Không đau, đã tê rần rồi." Bách Lý Tân nước mắt lưng tròng, dùng ánh mắt giống như con thú nhỏ nhìn Lạc Đàm Thiên, chọc anh nhìn thấy trong lòng không kiềm được mềm nhũn.

"May mắn dịch dinh dưỡng sắp truyền xong." Lạc Đàm Thiên đỡ Bách Lý Tân ngồi lên giường, nhổ kim tiêm trên tay cậu xuống, nói tiếp, "Em mau nằm xuống, tôi gọi bác sĩ đến." Nói xong lại xoa xoa tóc cậu mới rời đi.

Anh vừa đi vừa dùng ngón cái xoa bóp ngón trỏ cùng ngón giữa, mái tóc cảm giác thật tốt, anh có chút yêu thích không muốn buông tay.

Lạc Đàm Thiên vừa đi ra ngoài cửa liền thấy bên cạnh cửa đặt một giỏ hoa quả.

Ánh mắt anh tối sầm lại, hỏi vệ sĩ luôn canh giữ ngoài cửa, "Ai vừa tới?"

Vệ sĩ đáp, "Phó tổng giám đốc cũ của công ty giải trí Lục thị, Từ Hạo Nhiên. Ngài còn ở trong phòng bệnh, tôi không dám để hắn đi vào. Hắn chỉ đứng ngoài cửa sổ nhìn xung quanh một chút, liền bỏ lại giỏ trái cây rời đi."

Thâm trầm trong mắt Lạc Đàm Thiên tan thành mây khói, anh gật đầu nói, "Làm không tồi, đem giỏ trái cây này qua cho bà lão cách vách đi, nói là có người tốt bụng tặng." Dứt lời bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng rời đi.
-------------------------
Phòng làm việc truyền thông giải trí Vương Tư Tư.

Đôi mắt Vương Tư Tư nhìn chằm chằm kịch bản, tay từng chút một gõ bàn.

Vì sao, qua mấy tháng rồi, tập đoàn Lạc thị cũng chưa đến tìm ả? Theo lý thuyết cùng ngày kết thúc hợp đồng quảng cáo bọn họ nên gấp gáp chờ không nổi đến tìm ả mới đúng chứ.

Ả nheo mắt lại, con ngươi lập loè quang mang, chẳng lẽ có chỗ nào xảy ra vấn đề?

Đang suy nghĩ, chỉ nghe 'rầm' một tiếng cửa mở ra. Vương Tư Tư quay đầu nhìn lại, liếc mắt một cái liền thấy được sắc mặt khó coi của Từ Hạo Nhiên.

"Hạo Nhiên, anh đã về rồi." Vương Tư Tư nhoẻn miệng cười, đứng dậy nghênh đón Từ Hạo Nhiên, "Lúc nãy đi đâu vậy?"

Ả đi đến bên cạnh Từ Hạo Nhiên, hai tay giang ra muốn ôm hắn ta, không ngờ Từ Hạo Nhiên lại gỡ tay ả ra, nhìn cũng không nhìn một cái đi vòng qua người ả, lập tức tới nhà vệ sinh.

Vương Tư Tư hơi ngẩn ra, có chút không dám tin tưởng mà nhìn vào nhà vệ sinh. Trong toilet truyền đến tiếng nước ào ào, trộn lẫn trong tiếng nước là tiếng Từ Hạo Nhiên gầm nhẹ nôn khan. Con ngươi ả âm trầm, nhìn qua toilet thật sâu mới xoay người rời đi.

Qua một lúc lâu, Từ Hạo Nhiên bước ra, quần áo hỗn loạn ngồi trên sô pha, sắc mặt suy sụp.

Cảnh tượng Lạc Đàm Thiên cùng Lục Tuyết Phỉ sáng nay còn rõ ràng ngay trước mắt, đoạn đối thoại của bọn họ giống như một con dao hung hăng đâm vào lòng hắn ta. Tuyết Phỉ cùng Lạc Đàm Thiên vậy mà thật sự ..... Thật sự là loại quan hệ này?

Tuyết Phỉ là đồng tính luyến ái sao? Người bạn thân 20 năm qua vẵn cùng chính mình đùa giỡn, không có chút nào giấu giếm nhau, vậy mà lại là gay?

Tưởng tượng đến đây, dạ dày Từ Hạo Nhiên vừa mới nôn ra không rõ lý do lại muốn nôn, hắn che miệng lại, bình tĩnh nhìn bàn pha lê trước mặt.

Đúng lúc này, một bàn tay trắng nõn nhu mì vươn đến trước mặt Từ Hạo Nhiên, cái tay kia còn đang bưng một ly nước sôi bốc khói.

Theo hướng bàn tay xinh đẹp nhìn qua, khuôn mặt tươi trẻ kiều mị tươi cười ấm áp như thanh xuân nở rộ nhìn về phía hắn ta, trong mắt chứa đầy tình yêu dịu dàng, hắn nỉ non một tiếng, "Tư Tư?"

Vương Tư Tư nhoẻn miệng cười, ngồi xuống bên cạnh Từ Hạo Nhiên, đặt tay sau lưng vỗ nhẹ lưng hắn, "Anh cảm thấy thế nào, Hạo Nhiên? Ngẩn ngơ như vậy là gặp phải chuyện gì phiền toái sao?"

Từ Hạo Nhiên dạ dày lúc nãy còn có chút buồn nôn vừa nhìn đến Vương Tư Tư liền không còn gì, Tư Tư luôn là như vậy dịu dàng nhìn hắn, thật giống như hắn là cả thế giới của ả. Ả thuần khiết như vậy, dễ dụ và tinh tế, luôn biết hắn muốn cái gì, cho nên hắn mới có thể yêu ả như thế.

Nhớ tới hành động khi bản thân vừa trở về đã đẩy Vương Tư Tư, Từ Hạo Nhiên xấu hổ, hắn cười xin lỗi, cầm cà phê trong tay ả nói, "Thật ngại quá, vừa rồi đã đẩy em."

Vương Tư Tư cười nói, "Không sao, em biết anh không cố ý, rốt cuộc làm sao vậy?"

Từ Hạo Nhiên uống một ngụm cà phê, chần chờ một lát nói, "Anh nghe nói Tuyết Phỉ ngã bệnh, nghe được cậu ấy ở bệnh viện nào sáng hôm nay liền tới xem thử. Không nghĩ tới mới vừa đến cuối hành lang, lại phát hiện vệ sĩ bảo vệ ngoài cửa. Vệ sĩ không cho anh vào, nhưng anh nhìn qua cửa sổ, anh thấy được.... Thấy được Tuyết Phỉ cùng Lạc Đàm Thiên ôm nhau."

Vương Tư Tư cười càng thêm dịu dàng, ả che miệng kinh ngạc nói, "Anh nói Lục tổng, cậu ấy là gay?" Lại còn cùng Lạc Đàm Thiên...."

Từ Hạo Nhiên cười khổ một tiếng, lắc đầu, "Vừa rồi anh suy nghĩ thật lâu, chuyện này nhất định có ẩn tình! Nhất định là Lạc Đàm Thiên quyến rũ Lục Tuyết Phỉ, Tuyết Phỉ rõ ràng có thói ở sạch, ngay cả phụ nữ cũng không chạm vào, như thế nào sẽ đột nhiên biến thành gay? Nhất định là vì quảng cáo hợp đồng TV, Tuyết Phỉ nhất định là bị Lạc Đàm Thiên uy hiếp! Không được, anh nhất định phải cứu Tuyết Phỉ, nhà họ Lục chỉ còn một mình cậu ấy, anh tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn cậu ấy đi vào ngõ cụt."

Ánh mắt Vương Tư Tư lập tức trầm xuống, biểu hiện của Từ Hạo Nhiên quá mức kỳ quái, hắn rõ ràng phản cảm đồng tính luyến ái, nhưng sau khi biết Lục Tuyết Phỉ là đồng tính luyến ái, vậy mà còn đồng ý tiếp nhận cậu ta, nếu hắn biết Lục Tuyết Phỉ thích hắn, hậu quả kia ả không dám tưởng tượng.

Vương Tư Tư trong lòng quýnh lên, ngoài miệng lại có chút nói không lựa lời, "Nhưng anh cũng không thể khẳng định Lục Tuyết Phỉ không phải là đồng tính luyến ái đúng không? Anh không thee đem suy nghĩ của bản thân áp đặt lên người khác, có lẽ đây vốn dĩ mới chính là cậu ta? Cậu ta không chạm vào phụ nữ không phải vì có thói ở sạch, mà là bởi vì cậu ta là gay." Hơn nữa còn là tên gay điên cuồng yêu thầm hắn ta, trong lòng Vương Tư Tư yên lặng bỏ thêm một câu.

Nghe Vương Tư Tư nói xong, cả người Từ Hạo Nhiên chấn động, tay cầm ly đều run rẩy. Vương Tư Tư nói không phải không có lý, nhưng Tuyết Phỉ là hắn ta từ nhỏ nhìn lớn lên, cái này khiến cho hắn ta làm sao dám tiếp nhận sự thật?

Vương Tư Tư thấy thế ôm Từ Hạo Nhiên, đem đầu dán lên đùi hắn, "Hạo Nhiên, hai ngày gần đây em đều mất ngủ, đầu có chút đau, anh cùng em ngủ một chút đi."

"Em không thoải mái sao? Đi, chúng ta về nhà, anh gọi bác sĩ đến nhà khám cho em." Từ Hạo Nhiên vừa nghe cơ thể Vương Tư Tư không thoải mái, rốt cuộc cũng không có tâm trạng suy nghĩ về Lục Tuyết Phỉ, không nói hai lời ôm Vương Tư Tư về nhà.

Mang Bách Lý Tân về nhà không bao lâu Lạc Đàm Thiên bởi vì công ty cần có chuyện phải xử lý nên vội vàng rời đi. Nhìn Lạc Đàm Thiên rời đi, Bách Lý Tân mới mở ra máy tính, ở trên công cụ tìm kiếm tiêu đề giữa cậu và Vương Tư Tư.

Đánh ra mấy chữ Vương Tư Tư, trang web dựa theo tỷ lệ truy cập nhảy ra đề tài nổi bật nhất.

« Trí tuệ và nhan sắc cùng tồn tại, Vương Tư Tư rời công ty, một mình thành lập phòng làm việc», « Ông chủ độc ác, diễn viên thiên tài Vương Tư Tư tự thành lập phòng làm việc », « xác nhận Vương Tư Tư làm việc với đạo diễn Lý Hoa, cô sẽ trở thành quốc bảo đạo diễn điện ảnh trẻ tuổi nhất.»

Bài PR ùn ùn không dứt, giống như muốn đem Vương Tư Tư đắp nặn thành vị nữ minh tinh tài giỏi toàn diện.

Lại tìm kiếm công ty giải trí Lục thị, một đoạn thời gian này cũng nhờ vào danh tiếng của Vương Tư Tư mà nằm trên đầu bảng đề tài, nhưng thanh danh không dễ nghe chút nào, cơ bản tất cả đều là một đống bôi đen.

Cái gì, "Tổng tài Lục thị không có tình người, chèn ép phó tổng, bức cho một đống người cũ từ chức trốn đi", "Vì yêu sinh hận, tổng tài Lục thị tiềm quy tắc nữ thần Vương Tư Tư không được, dưới sự giận giữ giải trừ hợp đồng ". Đều là một đống lời nói vô căn cứ, nếu thật sự muốn uy hiếp một nghệ sĩ dưới trướng, cậu chỉ cần đóng băng hoạt động là được, không cần làm cái gì, thời gian tự nhiên sẽ rút đi nhiệt độ của ả trở thành minh tinh hết thời không đáng một đồng, giải trừ hợp đồng ngược lại không phải càng có lợi cho ả.

Mở ra diễn đàn đứng đầu Hoa quốc, trong đó là bài đăng thảo luận về Vương Tư Tư và Lục Tuyết Phỉ, ngón tay Bách Lý Tân nhẹ nhàng cử động, liền click vào.

Hồ nước bốn mùa đều đẹp: nữ thần Vương Tư Tư thành tích rất tốt, công ty giải trí Lục thị có mắt không tròng, diễn viên tài hoa như vậy mà từ bỏ.

Chiếc thuyền hữu nghị: Cung cấp thêm thông tin, Vương Tư Tư muốn ký hợp đồng quảng cáo cùng tập đoàn Lạc thị. Tập đoàn Lạc thị trước kia mời dêdu là minh tinh nước ngoài, xem ra Tư Tư lần này muốn bạo hồng.

......: Là tập đoàn Lạc thị trong danh sách 50 tập đoàn quyền lực thế giới? Trời ạ, Tư Tư thật mạnh mẽ. Người khác cầu còn không được nha.

Bảo bối anh yêu em: Nhưng mà mọi người không thấy có chút không đúng sao? Lục thị nếu thật sự muốn chèn ép, trực tiếp đóng băng Vương Tư Tư là được, tại sao phải hủy hợp đồng?

Hồ nước bốn mùa đều đẹp: Cho nên mới nói Lục Tuyết Phỉ là tên ngốc, nhưng mà may mắn cậu ta ngốc, nữ thần mới có thể trong cái rủi có cái may, bản thân tự thành lập phòng làm việc.

Đa số cư dân mạng đều về phía Vương Tư Tư, danh tiếng của thần tượng thật đáng sợ, huống chi còn là kiểu nói như đúng rồi. Danh tiếng hiện giờ của Lục Tuyết Phỉ cùng công ty giải trí Lục thị đã thối đến mức thấp nhất từ lúc thành lập công ty.

Bách Lý Tân nhìn ngôn ngữ của cư dân mạng, lại cười càng vui vẻ, cuối cùng trực tiếp nằm lên bàn, ôm bụng cười to.

Cậu vỗ bàn, trong lòng khinh thường nói, [ Mặc kệ ở vị diện nào, dư luận đều cực kỳ đáng sợ. Bọn họ rõ ràng không biết sự thật, lại nói giống như bản thân tự chứng kiến. Những người này là có thể làm kinh doanh, đi làm công, làm nhân viên văn phòng, nhưng hôm nay tụ tập ở trên mạng, dùng ngôn ngữ bạo lực, tới mở rộng cái gọi là chính nghĩa. S419M, ngươi nói xem, nếu sự thật được phơi bày, mặt bọn họ có đau không?]

S419M nghĩ một lát mới nói, [ Báo cáo kí chủ đại nhân, ta nghiêm túc phân tích tính người. Người đều có lòng xấu hổ, chờ bọn họ phát hiện đã hiểu lầm ký chủ, chắc chắn hổ thẹn không thôi. Nhưng ngài nói đau mặt, khả năng tính ra cũng chỉ có 0,01%, bởi vì không có ai đến hiện thực tát bọn họ.]

Bách Lý Tân nghe S419M nghiêm túc phân tích, lại cười to ra tiếng, [ S419M, ngươi tuy là siêu trí năng tiên tiến, nhưng ngươi lại không hiểu tính người. Hôm nay ký chủ đại nhân liền dạy ngươi một đạo lý, có chút sự vả mặt, là không cần thông qua tiếp xúc da thịt, nhưng đau đớn so với tiếp xúc thân thể còn đau gấp mấy chục lần.]

Bách Lý Tân nói xong với S419M liền nheo mắt, cộc cộc gõ bàn phím.

Ngày hôm sau, một bài đăng mới xuất hiện trên đầu diễn đàn.

Nếu nói lúc trước chỉ là mấy bài đăng khinh bỉ cùng phổ cập khoa học, thì bài đăng này lại nghiêm túc phân tích.

Bài đăng này lần liệt phân tích theo bốn hướng trình bày về việc Vương Tư có mục đích rời công ty.

Chủ bài đăng này siêng năng gõ mấy ngàn chữ, đem toàn bộ những điểm mờ ám đều phân tích một lần.

Đầu tiên là phòng làm việc của Vương Tư Tư thành lập quá nhanh, chỉ trong vòng một tháng đột ngột mọc lên phòng làm việc nhanh đến mức không chân thật. Chủ bài viết phân tích tỉ mỉ từng việc như đăng kí phòng làm việc, tiền thuê mặt bằng, hợp đồng, trang trí, nhân viên, cuối cùng đến việc đưa ra kết luận, mặc dù là thời gian nhanh nhất cũng cần ba tháng chuẩn bị.

Thứ hai là thời điểm giải trừ hợp đồng. Tổng tài Lục thị cho dù có ngốc, cũng nên biết để Vương Tư Tư ký nhiều hợp đồng quảng cáo như vậy, một khi kết thúc hợp đồng, nhất định phải đối diện với vấn đề bồi thường, đến lúc đó chắc chắn mất cả người lẫn tiền. Cậu thật ngu như vậy sao?

Vấn đề thứ ba chính là động cơ, công ty giải trí Lục thị căn bản không có lý do để hủy hợp đồng với Vương Tư Tư. Hủy hợp đồng với Vương Tư Tư đối với công ty mà nói trăm hại mà không có lợi, bọn họ thà đóng băng cũng sẽ không hủy hợp đồng với Vương Tư Tư.

Thứ tư chính là nguyên nhân thật sự, chủ bài đăng lớn mật phát ngôn bừa bãi, trên thực tế Lục Tuyết Phỉ mới là người bị hại, cậu bị người uy hiếp mới không thể không giải trừ hợp đồng, còn chứng cứ uy hiếp, sau này sẽ tung ra.

Thứ năm làm sáng tỏ một chút, hợp đồng quảng cáo TV của Thị Linh công ty vẫn như cũ ký kết cùng Lục thị, không thay đổi.

Bài đăng vừa ra, nháy mắt chiếm cứ trang đầu, vô số người vào xem. Bài đăng phân tích quá mức nghiêm túc, cho nên fan Vương Tư Tư muốn phản bác, rồi lại cảm thấy rất có lý, thế là không có cơ hội phản bác.

Nhưng trên thế giới lại có nhiều fan trung thành như vậy, bọn họ không có cách dùng lý luận khách quan để đánh lại bài đăng lý luận, liền đăng một đống bài hô hào ngu ngốc.

"Tư Tư nỗ lực như vậy, sao có thể là người mưu mô."

"Có phải Lục Tuyết Phỉ thuê thủy quân hay không? Không cần liêm sỉ sao?

"Nếu quảng cáo thật sự là Lục thị phụ trách, tôi tuyệt đối không xem, càng sẽ không mua TV Thị Linh! Nếu tôi mua, sẽ phát sóng trực tiếp nuốt bàn phím!" Một bài đăng này vừa ra, có nhiều người sôi nổi nói không mua TV Thị Linh công ty sản xuất.

Bách Lý Tân nhìn bài đăng, nhún nhún vai, cậu có phải nên mua thật nhiều bàn phím cất trong nhà? Nếu không nhiều người như vậy phát sóng ăn bàn phím, nhà máy sản xuất bàn phím nhất định là cung không đủ cầu.
-------------------
3661 từ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro