Papa lại đây a~(5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi sáng mặt trời phơi mông, Yêu Vẫn tiểu tỷ tỷ tiến hành hình thức hầu nhỏ treo cây Liêm Dụ.

Mĩ nhân Bảo Bối cảm thán, nó cất công 1 nghàn tuế tại huấn luyện trại. Nhớ lúc đầu, nhà nó kí chủ phi thường dị. Tam thiên thất nguyệt ngồi ngốc ở cửa, nhìn cái khác hệ thống cùng nhà người ta kí chủ tiểu tỷ tỷ hoặc tiểu ca ca chạy qua chạy lại. Kí chủ nhà nó ít nói, lười biếng lại có ... Ân, có chút giông thiểu năng trẻ sơ sinh.
Nó tiến hành giáo dục từ đầu, cảm thấy dạy dỗ ấu nhi dễ hơn làm việc với tre thành liên.
Chỉ là nó bắt đầu xa đọa, CMN! Tại sao ta lại phải đi đường? Ta không nghĩ đi.
-Cũng may Trẫm thông minh, nhất định giúp mẫu thân cai trị tứ phương!
Vừa tự hào bị vả mặt. jpm
-[ Ân. Của ta tiểu tỷ tỷ thông minh, nên chúng ta đội xếp hạng luôn đứng đề nhất ngược bảng!!!]

Vài năm như thế trôi qua, nó giáo tiểu tỷ tỷ hơn vạn tiểu thuyết, Yêu Vẫn học bán manh đại pháp nhị trọng, bá đạo công tứ trọng, lạnh lùng lãnh khốc công nhất cảnh,... Do quá lâu, hao tốn tài nguyên của trại, chúng ta xuất đạo?!
........ Kết thúc màn tự thoại của Bảo Bối.

Liêm Dụ vỗ vỗ mông nhỏ Tiểu Yêu Vẫn. Tóc đen hỗn loạn rũ vào mi mắt, đôi đồng tử đen nhánh, sâu không thấy đáy. Cảm giác nhìn vào sẽ bị nhốt trong ma ngục, nguy hiểm sát khí che lại còn tràn ôn nhu, thấp xuống là sống mũi lãnh ngạo, ân, hảo mĩ. Giọng trầm thấp quyến rũ vạn phần:

- Yêu Yêu, Tỉnh a,?

Ma trảo của cô bám vào cổ hắn, Yêu Vẫn vẫn còn ngái ngủ, gương mặt hồng hồng, đôi mắt mù mịt, manh đát manh đát , nũng nũng :
- Papa~ ngha...
Tiểu Yêu Vẫn lăn lăn, ...
Sau đó chui vào chăn, nghủ.

Liêm Dụ cười cười, tốc chăn xách cô vào phòng tắm.

Dày vò một khắc, Yêu Vẫn được xách ra, váy trắng công chúa, chân trần non mịn, da như noãn ngọc, trong gương chính là búp bê sứ phương Đông!!
- Papa, tưởng papa mặc áo trắng.
Liêm Dụ quấn khăn lông, tỉ lệ cơ thể hoàn hảo bại lộ, tám múi cơ săn chắc, vai rộng, eo hẹp... Hắn phát sáng!

- Ân.

Vất vả a, Hắn bế cô xuống lầu một. Liêm lão gia tử đã ngồi ở bàn ăn. Bên cạnh là Chu Tiểu Miên . Liêm Dụ bế cô đặt vào bên cạnh, bản thân ngồi cạnh Liêm gia gia. Tiểu Yêu Vẫn nhìn chằm chằm trên bàn, hoàn toàn vứt Liêm Dụ ra sau đầu. ... Là lạ.

Mẹ nó! Liêm Dụ đen mặt nhìn chằm chằm cô! tay kia chặn tay cô với tình yêu nồng nhiệt cánh gà nhỏ, miệng phun nhân ngôn:
- Yêu Yêu chưa thân thân papa chào buổi sáng.
Yêu Vẫn gấp không chờ được, mổ mổ lên má hắn.

Liêm Dụ hài lòng, tay gắp miếng gà tê cay bỏ vào bát cô, lại múc cháo thịt vụn đổ lên, che miếng gà. Xong xuôi lau lau tay, xoa xoa đầu dưa của cô, cười nhẹ:

- Ngoan.Ăn đi.

-...
Tức giận a! Hắn phủ cháo lên ta kê nhỏ cánh! Trẫm không khuất phục!
Nhưng tức giận không được, đành ngậm tức chọc cháo ăn. Ân. Cháo lấu không tệ.
Nhưng không sánh bằng ta tiểu kê a!
Chu Tiểu Miên nhu nhược, nhịn không được muốn hòa hợp vòng tròn, mở miệng :
- Cha. Tiểu Miên từ nay sẽ ở đây sao?
Liêm Dụ không trả lời, ngẫm ngẫm một chút. Nói:

- Đệ nhất, ngươi họ Chu, Không thể gọi ta cha. Đệ nhị, ngươi cha là ta cha thuộc hạ nên ngươi hiện tại ở đây cho tới mãn mười bảy phải rời khỏi Liêm gia. Ngươi phòng trên tầng ba. Hiểu?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro