CHƯƠNG 0015: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 0015: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 15

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Bởi vì chột dạ, tay nắm bả vai Tư Căng của Bạch Tư Trầm buông lỏng một chút.

Tư Căng lại mở ra tập chứng cứ trốn thuế gian lận thuế của gã.

Khóe môi mang cười, tròng mắt lấp lánh:

"Còn có cái này, anh trai không muốn để cho cái này bây giờ thì hấp thụ ánh sáng đi?"

Đáy lòng Bạch Tư Trầm chấn động, nâng tay thì muốn đi đoạt điện thoại di động của Tư Căng.

Thế nhưng, Tư Căng chỉ là hơi nghiêng người một cái, thì thoải mái tránh khỏi.

Cậu thuận thế thu điện thoại di động về, không vui bĩu môi:

"Anh trai à đừng cướp a, anh biết đó, tôi tính tình trẻ con nhất. Anh nếu là đuổi tôi đi, tôi có thể quay đầu thì mang chú cảnh sát tới bắt anh đấy."

Bạch Tư Trầm đứng ngẩn ngơ ở tại chỗ, hô hấp không ổn định, trán không tự chủ rịn ra mồ hôi lạnh.

Gã một tay túm lấy cổ áo Tư Căng, tựa vào bên tai cậu thấp giọng hỏi:

"Mày là làm sao tìm được?"

Những văn kiện này cũng đều đã được gã mã hóa cao cấp, lưu trữ trong máy vi tính cá nhân.

Ngay cả vô số cao tầng công ty đều không có quyền tiếp xúc.

Bạch Tư Căng làm sao sẽ có?!

"Muốn tìm liền tìm được, nào có phức tạp như vậy."

Tư Căng đáp tùy ý, càng làm cho Bạch Tư Trầm mồ hôi đầm đìa.

Đây chính là gã tốn bốn trăm vạn, mời hacker cao cấp mã hóa tài liệu a!

Bạch Tư Căng, rốt cuộc làm cái gì rồi?

Tư Căng đưa tay đẩy gã ra, sửa sang lại cổ áo một chút:

"Anh trai à, tôi vào nhà trước rồi, nể tình anh em, tôi cho anh mượn nhà này trước làm xong tiệc sinh nhật, sau đó lại tìm người tới nhận lại."

Nói xong, thì xoay người vào phòng.

Cậu đương nhiên có thể trực tiếp đi cục cảnh sát tố cáo Bạch Tư Trầm.

Thế nhưng, như vậy làm quá không thú vị rồi.

Tiệc sinh nhật này phải làm, còn phải tổ chức trước mặt tất cả nhân vật nổi tiếng giới kinh doanh chính trị.

Dù sao, cậu còn có niềm vui bất ngờ muốn tặng cho Bạch Tư Trầm đấy.

Trước khi cậu biểu diễn xong, vở kịch này, cũng không thể kết thúc lặng yên không tiếng động như thế.

Mắt nhìn bóng lưng Tư Căng đi xa.

Bạch Tư Trầm chỉ cảm thấy từng đợt choáng váng đầu, thiếu chút nữa ngay cả đứng cũng không vững/

Tô Minh Triết vội vã đỡ lấy gã, tri kỷ lấy ra khăn tay vì gã lau mồ hôi, không hiểu nói:

"Anh Trầm, xảy ra chuyện gì vậy?"

Bạch Tư Trầm nắm chặt tay Tô Minh Triết một chút, khó nhọc nói:

"Minh Triết, em giúp anh một việc, nghĩ biện pháp lấy chút độc dược qua đây, tốt nhất uống xuống thì có thể lập tức chết người. Bạch Tư Căng không thể còn sống, tuyệt đối không thể!"

Tô Minh Triết khựng lại một chút, run rẩy môi thấp giọng nói:

"Anh à, giết người là phạm pháp a."

"Vậy... Vậy thì tìm cái loại thuốc độc cậu ta ngốc nghếch, hoặc có thể để cho cậu ta tạm thời ngủ trong chốc lát cũng được, lấy đồ vật trong điện thoại di động của cậu ta ra là được, bằng không thì anh tiêu đời rồi, nhà họ Bạch thì xong rồi!"

Tay Bạch Tư Trầm nắm tay Tô Minh Triết không ngừng run lên, một cổ sợ hãi tự nhiên nảy sinh từ đáy lòng:

"Nhanh đi, em nhanh đi a!"

"Nga nga tốt, anh à anh đừng vội, em đây thì đi!" Tô Minh Triết vội vã lái xe đi ra ngoài mua thuốc mê.

Hắn tuy rằng biết không biết trong điện thoại di động Bạch Tư Căng có cái gì, nhưng nhất định là có thể uy hiếp đến tính mệnh tài sản Bạch Tư Trầm.

Bạch Tư Trầm là núi dựa của hắn, hắn không thể để cho Bạch Tư Trầm sụp đổ!

Mua thuốc xong, lúc trở về, Tô Minh Triết chụp mấy tấm hình với lọ thuốc.

Như vậy, Bạch Tư Trầm thì có nhược điểm ở trong tay hắn.

Sau này Bạch Tư Trầm nếu là dám đạp hắn đi tìm tình nhân bé nhỏ khác, hắn cũng có lợi thế rồi!

Cất kỹ ảnh chụp, Tô Minh Triết lái xe trở về nhà họ Bạch, phân nửa thuốc giao cho Bạch Tư Trầm, dặn dò:

"Anh à, thuốc này uống rồi lập tức thì choáng váng đầu, sẽ để cho người trúng thuốc ngủ mê mệt hai ngày, ngài tốt nhất tìm chỗ không người lại bỏ thuốc."

"Biết rồi." Bạch Tư Trầm nhận lấy thuốc, lại lấy ra phân nửa cho Tô Minh Triết, dặn dò:

"Em cầm phân nửa anh cầm phân nửa, trong chốc lát đi vào, chúng ta người nào có cơ hội, người đó thì bỏ thuốc Bạch Tư Căng."

"Nga, biết rồi." Tô Minh Triết nhận lọ thuốc nhét vào trong túi, vẻ mặt không vui:

"Dù sao việc nguy hiểm gì đều là em làm thay anh, trên sổ hộ khẩu nhà anh cũng không có em."

Thấy hắn tức giận, Bạch Tư Trầm thừa dịp bốn bề vắng lặng, cực nhanh mà xẹt qua trên môi Tô Minh Triết:

"Ngoan, anh trai sau này nhất định thương yêu em thật tốt."

Tô Minh Triết quay đầu chỗ khác:

"Anh trai anh chỉ toàn biết mạnh miệng, mới vừa cùng một chỗ lúc ấy, anh liền nói muốn kết hôn với em, bây giờ bà xã anh còn chưa có chết."

Bạch Tư Trầm vội vã đảm đảm: "Cô ta mắc ung thư bao tử, đã nằm ở icu hai tháng, không hết tháng này nhất định xong rồi. Anh đáp ứng em, tang sự cho cô ta xong xuôi, hai mình lập tức đi đăng ký kết hôn."

Gã nói, khẽ lắc lắc bả vai Tô Minh Triết:

"Đừng nóng giận, anh nói rồi hôm nay muốn cho em niềm vui bất ngờ, không phải làm được rồi sao? Anh nói với em, anh tốn số tiền lớn mời Lạc Lâm Uyên đạo diễn hàng đầu kiêm người đại diện qua đây cho em. Anh nhưng nghe ngóng kỹ rồi, Lạc Lâm Uyên gần nhất đang quay một bộ phim hai nam chính <Dư Lương>, kể về một nhạc công piano không được như ý và quản gia của hắn ở Châu Âu, còn đang tuyển diễn viên, nam một nam hai chưa xác định. Lát nữa em thì đi vào biểu diễn piano, anh mượn cơ hội đề cử em cho y, y khẳng định động lòng! Người Lạc Lâm Uyên hướng dẫn, không một ai là không trở thành rồi ảnh đế ảnh hậu. Đến lúc đó diễn xong bộ phim này, em khẳng định cũng có thể đoạt được ảnh đế!"

Hai mắt Tô Minh Triết tỏa ánh sáng: "Thật sự, anh trai, vẫn là anh thương yêu em, cảm ơn!"

"Chỉ cảm ơn miệng à?" Bạch Tư Trầm bất mãn lẩm bẩm một câu.

Tô Minh Triết tới gần gã, nhón chân, nâng mặt gã, chụt, hôn một cái.

Sau đó, niềm vui đầy mặt đi theo Bạch Tư Trầm vào phòng khách.

Đi vào, thì phát hiện Tư Căng pha chế cocktail ở cách đó không xa, trong lòng không khỏi càng thêm đắc ý.

Nghe nói Bạch Tư Căng kết thúc hợp đồng với Truyền thông Hằng Tinh rồi, bây giờ chính là nghệ sĩ tự do.

Mà hắn là sắp ký hợp đồng với Lạc Lâm Uyên, ảnh đế đang nổi lên từ từ!

Khi đó, Bạch Tư Căng thì cũng nữa không có tư cách làm đối thủ của hắn rồi.

Nghĩ như thế, Tô Minh Triết đột nhiên hào hứng, xoay người đi về phía Tư Căng.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro