CHƯƠNG 0031: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 0031: CON ĐƯỜNG SAO RỰC RỠ CỦA ẢNH ĐẾ PHÁ SẢN 31

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Bóng đêm dày đặc.

Lầu hai biệt thự nhà họ Bạch, thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng kêu đứt quãng, mơ hồ không rõ.

Khi thì là "anh trai", khi thì là "ông xã"...

Thẳng đến hai giờ rạng sáng, bồi thường đạo diễn lớn Lạc không có ăn được cá mới kết thúc gió êm sóng lặng.

Tư Căng cố sức lật người qua, với lấy nước trên tủ đầu giường.

Lại bị một bàn tay ngăn cản.

Khóe mắt thiếu niên chưa hết màu đỏ nhạt, còn sót chút óng ánh.

Thanh âm khàn khàn, tủi thân bĩu môi:

"Đau họng."

Lạc Lâm Uyên trấn an vỗ vỗ bả vai cậu, thả trẻ con trở về trên giường:

"Nước kia quá lạnh, tôi đi nấu cho em nút nước nóng, trong chốc lát thì xong rồi."

Nói rồi, liền mặc áo ngủ vào rồi xuống giường.

Chỉ chốc lát sau, thì bưng một ly nước nóng qua đây.

Tư Căng thử một chút, nhiệt độ vừa vặn, hỏi:

"Nấu một ấm nước ít nhất phải mười phút đi?"

"Hoàn toàn chính xác." Hồ ly nhận lấy ly nước thiếu niên đưa qua:

"Thế nhưng nấu một ly nước thì không cần."

Tư Căng mềm mại tựa vào trên người y, yếu ớt: "Chú, em rất mệt."

Thanh âm mang chút cảm giác nhám, cực kỳ giống làm nũng.

Lạc Lâm Uyên một lần nữa nằm về bên cạnh cậu, ôm thiếu niên vào trong ngực, ôn nhu nói:

"Ngủ đi, tôi ôm em."

Tư Căng lựa vị trí thoải mái để nằm thật tốt, lại không an phận.

"Chú, em muốn nghe chú kể chuyện xưa."

"Được." Giọng trầm thấp dễ nghe của Lạc Lâm Uyên vọng lại trên đỉnh đầu:

"Tôi ngẫm lại a."

"Ngày xưa, có một con thỏ trắng nhỏ, nó vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu, giết một con sói xám bự chọc nó không vui."

"Sau đó, bé thỏ trắng khoác da sói lên người, muốn hù dọa động vật nhỏ khác trong rừng rậm."

"Sau đó, một con hồ ly xinh đẹp lương thiện phát hiện âm mưu của bé thỏ trắng, thì lừa gạt nó trở về ổ, sau đó, grào grào grào, ăn tươi con thỏ nhỏ rồi."

Tư Căng "Hứ" một tiếng, ở trong lòng y cọ cọ, lầm bầm một câu:

"Không dễ nghe, em cảm thấy bé thỏ trắng muốn ăn hồ ly."

"Đúng vậy." Lạc Lâm Uyên phản bác:

"Cho nên, nó đi động hồ ly, bị hồ ly ăn tươi rồi. Căng Căng..."

Nhìn thiếu niên xinh đẹp trong lòng, Lạc Lâm Uyên bỗng nhiên thì muốn hỏi một vấn đề:

"Ở trong lòng em, bọn mình là mối quan hệ gì?"

Hỏi ra vấn đề này, đạo diễn Lạc bách chiến bách thắng ở giới giải trí bỗng nhiên không có lý do sinh ra chút sợ hãi.

Y từ nhỏ thì cực kỳ khôn khéo, yêu thích ngang dọc trung tâm mua sắm, thói quen kiểm soát số phận.

Bán người người còn đến giúp y kiếm tiền.

Chính là, ở lúc đối mặt thiếu niên, y bỗng nhiên thì không còn tinh thần can đảm, nội tâm tràn đầy bất an.

Tư Căng lúc đầu thì mơ mơ màng màng.

Nghe được vấn đề này cũng không có suy nghĩ, mơ hồ nói:

"Quan hệ lợi ích, quan hệ bạn giường, quan hệ ân nhân... Đều có thể... Xem chú vui vẻ..."

Ánh mắt Lạc Lâm Uyên dần dần tối lại.

Câu Tư Căng trả lời, không phải là thứ y nghĩ muốn.

Người y thích trong lòng.

Hôm nay lúc Weibo gặp chuyện không may, y muốn lúc đó khí phách hướng về phía toàn thế giới tuyên bố bao nhiêu.

Đây chính là người của tôi.

Chính là, Tư Căng sẽ không đồng ý.

Bởi vì ở trong lòng Tư Căng.

Y chẳng qua là bạn giường... Tùy tiện tìm được trong quán rượu...

Lạc Lâm Uyên khẽ đẩy thiếu niên ra: "Nhưng tôi không muốn bọn mình là quan hệ như vậy, tôi muốn cùng em, cùng em..."

Mắt Tư Căng hơi hơi mở ra một khe hở.

Trong thoáng chốc, giống như về tới ngày nào đó nổ xong Thiên giới.

Cậu tình trạng kiệt sức nằm ở trong bóng tối không ranh giới, dùng hết một tia thể lực cuối cùng, ngước nhìn thần minh của cậu.

Tư Căng hỏi: "Cùng em như thế nào?"

"Tôi muốn kết hôn với em, vĩnh viễn cùng một chỗ."

Một câu đơn giản, như một giọt nước trong, lướt qua hàng rào kiên cố, đập nội tâm của thiếu niên giống như dầu sôi sùng sục.

Thế là dời sông lấp biển, long trời lở đất.

Càng không thể vãn hồi.

Tư Căng bỗng nhiên lên tinh thần, lẳng lặng nhìn Lạc Lâm Uyên gần trong gang tấc.

Ngón tay thon dài xoa mặt mày tuấn lãng của y, khẽ mở miệng:

"Nhưng nếu như, em kiếp sau tìm không được anh thì làm sao giờ?"

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro