Chương 1. Ôn nhu tổng tài vs phúc hắc trợ lí 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong không gian mười mét vuông có thể nói ngoài bốn bức tường thì ngôi nhà này cái gì cũng không có.

Một vầng sáng trắng mờ ảo với một thanh niên chừng hai mươi mấy tuổi mặc áo ngủ rộng thùng thình,khuôn mặt thanh tú,đôi mắt đào hoa lấp lánh như chứa đầy sao trời đang đứng nhìn nhau lâm vào im lặng.

Thật lâu sau.

"Ký chủ,cậu đừng không nói lời nào như vậy."

Hứa Lưu Bạch nhìn không rõ sắc mặt, "Ha hả" hai tiếng.

Hệ thống thấy vậy càng thêm sợ hãi,"Ký chủ,cậu như vậy làm tôi thấy hơi sợ đó(1)"

(1)Bản gốc tác giả để "我 有点方" thì đây là một câu chơi chữ khá nổi trên internet bên đó,dịch ra là "tôi có hơi vuông". Nó có nghĩa là "tôi rất hoang mang" hoặc "tôi rất bối rối". Bản gốc của câu trên là "我好方" = "tôi rất tốt" thường xuất hiện trong các chương trình thực tế bên Trung,vì đồng âm từ đó dân mạng Trung đùa nhau rằng "我有点方". Nguồn baidu.


Hứa Lưu Bạch nắm hai bàn tay lại, khớp xương kêu răng rắc: "Ồ~ Vậy khi đó mày có nghĩ đến cảm nhận của tao không?"

Hệ thống im lặng không lên tiếng,bây giờ nó rất muốn trở thành một cái hệ thống bị câm. Như đang tìm cách đối phó,âm thanh "tích tích tích" không ngừng vang lên trong đầu cậu,cuối cùng nó chỉ có thể nói ra lời an ủi: "Ký chủ,thật ra thì cậu không cần phải tức giận như vậy."

Nghe được lời hệ thống nói,Hứa Lưu Bạch liền mắng trong lòng một tiếng mmp (2)! Cậu-một thanh niên ba tốt,sau khi chết lại bị hệ thống trói định,vì để không trở thành cô hồn dã quỷ nên cậu phải đi làm nhiệm vụ,như vậy cũng không sao cả! Thế là,cậu đành phải run run rẩy rẩy mà đi làm nhiệm vụ,cuối cùng cũng vất vả làm xong trăm lần!

(2) "mmp" là chữ viết tắt của một câu chửi thề ở vùng Tứ Xuyên,Trung Quốc, "mmp" = "đmm" trong tiếng Việt.

Nó lại cmn nói với cậu: Hí hí,người anh em,bởi vì cậu biểu hiện quá xuất sắc,cho nên cậu được khen thưởng là thăng cấp!

Hứa Lưu Bạch vui mừng khôn xiết,cõi lòng đầy chờ mong đôi mắt lấp lánh nhìn chằm chằm hệ thống,kết quả,nó lại quăng đến một câu: Bắt đầu nhiệm công lược đối tượng càng thêm cao cấp!

Hứa Lưu Bạch dò hỏi: Nữ chính hả?

Hệ thống nở nụ cười mẹ kế: Không,là nam chính. Ký chủ,làm gay đê!

Hứa Lưu Bạch:.....?? Ha ha,thật xin lỗi,quấy rầy rồi,cáo từ.

Hệ thống,ông nội mày! Ông đây không làm! (⁠╯⁠°⁠□⁠°⁠)⁠╯⁠︵⁠ ⁠┻⁠━⁠┻

"Ha ha ha, mày đây cmn là đứng nói chuyện không đau eo! Ông là một thẳng nam! Cái loại vừa thẳng vừa cứng còn hơn kim cương ấy! Mày nói tao làm sao công lược nam chính đây? Mày như thế này khác nào là bảo tao đi tìm chết!"

"Cậu không phải đã chết rồi sao? Còn muốn chết như thế nào nữa? Hồn phi yên diệt?" Hệ thống nghĩ thầm trong lòng,chỉ là lúc nói ra lại không phải như những gì nó nghĩ: " Ký chủ,không phải cậu thích thử thách nhất sao?"

"Thích thử thách cùng với việc công lược nam chính thì có liên quan cái rắm gì đến nhau!"

"Có câu nói cũ này rất đúng,hãy đến với đàn ông. (3)"

(3) theo tui tra baidu thì đây là tên một cuốn sách ở bển, kiểu như chỉ cách theo đuổi này kia á với nói kiểu chỉ ra nam với nữ cũng hông khác nhau mấy(chắc là về tâm lý á???) rồi chỉ bạn cách theo đuổi crush???????....

"Ha ha. Lão tử không làm,ông nội mày,tự mà đi đến với đàn ông đi! Tao nói cho mày biết,chuyện này không thể thương lượng,tuyệt đối không thể!"

"Ký chủ,cậu thật sự không suy nghĩ lại sao? Cậu phải biết là tuy phải làm gay nhưng kỳ thật dù là nam hay là nữ thì chuyện này cũng chẳng khác biệt mấy. Nhưng mà,đây là bộ phận mới được thành lập,phúc lợi với đãi ngộ tốt cực lun á!"

Hứa Lưu Bạch cười lạnh.

Hệ thống và Hứa Lưu Bạch ở bên nhau cùng làm cả trăm lần nhiệm vụ,thời gian cụ thể cũng không nhớ rõ là bao lâu,nhưng cũng không ít hơn vạn năm. Nó hiểu rõ nhược điểm của cậu,dụ dỗ nói: "Ở vực thời không này tất đất tất vàng,chỉ có làm gay,cậu mới có thể trở nên giàu có,làm phú nhất đại (4),từ đó trở thành cao phú soái,cưới bạch phú mỹ! Cậu thật sự muốn từ bỏ cơ hội lần này hả?"

(4) đại khái là nhà giàu đời đầu á,còn "phú nhị đại" là nhà giàu đời thứ 2. "Bạch phú mỹ" là chỉ mấy chị gái vừa đẹp vừa giàu á.

Đôi mắt Hứa Lưu Bạch thoáng lóe lên một tia sáng không dễ phát hiện, sắc mặt lại như cũ mà cười lạnh, "Nếu tao đi công lược nam chính,thì tao sẽ được thưởng một căn phòng ở trung tâm thành phố?"

Hệ thống trầm mặc một lát,sau đó nhỏ giọng nói:"Ký chủ,trời chưa có tối,tỉnh lại đi."

Hứa Lưu Bạch lập tức bất mãn: "Vậy mày nói cái rắm!"

"Phòng ở vực thời không vốn là giá cả trên trời,cậu lại còn muốn ở trung tâm thành phố,sao cậu không lên trời ở luôn đi!"

Hứa Lưu Bạch cũng không thèm để ý đến nó,vỗ vỗ bả vai nói: "Thôi,tao mệt rồi."


Lời nói của hệ thống bị nghẹn lại,nhưng mà ngẫm lại thì đây là nhiệm vụ phía trên giao cho... Đúng! Vẫn phải cố gắng khuyên!

Nó tận tình khuyên bảo nói: "Ký chủ,cậu cũng phải suy nghĩ thực tế chút,đừng nghĩ đến những chuyện không thể như vậy."

Hứa Lưu Bạch: "Được rồi,đừng có nói nhảm,chỉ cần nói cho tao được lợi gì là được."

"Thứ nhất là khen thưởng mười vạn thời không tệ. Thứ hai, nhiệm vụ thế giới sau có thể thiết lập lại một lần. Thứ ba,hệ thống được thăng cấp,nhưng sẽ kết nối trực tuyến." Nói đến đây,giọng điệu của hệ thống bất giác run rẩy.

Phải biết rằng kết nối trực tuyến đối với ký chủ là một chuyện vô cùng tốt nhưng nó cũng được lợi giống như vậy.

Hứa Lưu Bạch tiếp tục cười lạnh: "Mày cho rằng chỉ bao nhiêu đó phúc lợi liền có thể khiến tao từ một thẳng nam cứng hơn cả kim cương cứ thế nói cong liền cong? Như vậy thì cũng quá coi thường tao đi!"

"Tao nói cho mày biết,không có khả năng đâu!"

Hệ thống cúi đầu,hồi nãy nó vẫn còn cảm thấy có hi vọng bây giờ lại từ từ cảm thấy thật mất mát,thật tủi thân,thật khó chịu,rất muốn khóc luôn á!

Lần này ký chủ lại phản ứng lớn như vậy,nhìn dáng vẻ thực sự rất khác biệt với trước kia,chỉ có thể tiếp tục từ từ nghĩ biện pháp khác vậy.

Hứa Lưu Bạch đương nhiên sẽ không thể biết suy nghĩ của hệ thống,vẫn như cũ đứng thẳng lưng nói tiếp: "Có tiền hay không đều không quan trọng,chủ yếu chính là tao muốn cho mày thăng cấp mà thôi."

Hệ thống: "Ồ,tôi hiểu mà,tôi đây liền đi....hả." nó ngẩng đầu mở to mắt,không dám tin mà nhìn Hứa Lưu Bạch:"Cậu vừa nói cái gì cơ?"

Hứa Lưu Bạch mặt không biểu tình nhưng hai mắt lại tỏa sáng:"Thống con trai,ba ba vì con,mà quyết định đồng ý! Thế nào,có cảm động hông nè?"

Hệ thống trong lòng chẳng biết nói gì,chỉ có thể ha ha cho qua.

Mọe nó,ký chủ vẫn đúng là ký chủ!

Còn con trai? Sao cậu không xưng là ông nội luôn đi? Bất quá nhớ lại lời cấp trên nói,con trai thì con trai đi,chỉ cần ký chủ đồng ý thì đừng nói là con trai,dù phải làm cháu trai bắt nó gọi ông nội thì nó cũng gọi.

Hệ thống chắp tay trước ngực,nhìn Hứa Lưu Bạch mà đầy lòng kích động,chỉ còn thiếu quỳ xuống cảm ơn: "Cảm động,cảm động chứ,cảm ơn ba ba!"

Hứa Lưu Bạch vẫy vẫy tay:"Biết cảm ơn là tốt,con trai,ba ba vì muốn con trưởng thành đến cả điểm giới hạn cũng bỏ luôn đó."

Hệ thống:........Cậu từ khi nào mà từng có điểm giới hạn vậy? Tại sao nó lại chưa từng biết đến nhở?

Bất quá trên mặt nó vẫn là vẻ mặt cảm động:"ừa,ừa! Cảm ơn ba ba,yêu cậu ghê~"

"Cút qua một bên đi! Yêu cái quỷ gì!" Hứa Lưu Bạch một chút nữa liền không nhịn xuống được mà nôn ra,còn may là cậu cố nhịn xuống được,ho khan hai tiếng nói:"Cái kia, đừng làm ba ba thất vọng,đi thăng cấp thôi nào!"

"Được,nhưng mà phải ký hợp đồng trước đã." Hệ thống nói,trước mặt Hứa Lưu Bạch liền xuất hiện một xấp giấy trắng,trên đó rậm rập chữ viết,chỉ nhìn thoáng qua thôi đã thấy có chút đau đầu,bất quá việc này liên quan tới lợi ích,Hứa Lưu Bạch ngồi trên mặt đất,lật tới lật lui tỉ mỉ kiểm ba lần rồi mới đưa ngón trỏ lên cắn một cái,sau đó ấn xuống vị trí tên của mình.

Trong nháy mắt khi ấn xuống,hợp đồng liền biến mất,hệ thống vui mừng khôn xiết sau đó thân thể trong suốt do số liệu hư ảo tạo thành từ từ tản ra làn sương mù mênh mông mang theo ánh sáng mà bao quanh thân thể nó.

Không nói cũng biết dĩ nhiên đây là quy trình để thăng cấp,Hứa Lưu Bạch nhìn về phía nó đầy mong đợi.

Lại nhìn thoáng qua tài khoản của mình,kiểm tra liền thấy nhiều hơn mười vạn thời không tệ,khóe môi không kiềm được mà nở nụ cười,cứ giữ nguyên tư thế mà cười như vậy....Không biết qua bao lâu,bên tai bỗng truyền đến một âm thanh non nớt.

"Ký chủ,nước miếng của cậu đều chảy ra hết rồi kìa."

Cậu theo bản năng liền đưa tay lên lau lau khóe môi,cái gì cũng không có,Hứa Lưu Bạch liền ngước mắt trừng về phía phát ra âm thanh,tầm mắt dừng trên thân ảnh màu đen thoáng cái ngẩn ra.

Thân thể nho nhỏ,đen nhánh mềm mại,một đôi mắt xanh lam nhạt màu tròn xoe,lười biếng nằm liệt trên mặt đất,trước thân là hai cái móng vuốt nhẹ nhàng gãi lên gò má,thần sắc lãnh đạm lại lộ rõ sự cao quý trong đó.

Tuy rằng,nó chỉ là một con mèo.

Mèo!

Hứa Lưu Bạch tiến về phía trước ,một tay bóp chặt cổ nó,mèo đen lập tức phản kháng mà khảy khảy móng vuốt,chỉ là phản kháng chẳng có tác dụng,nó nổi giận nói:"Ký chủ,cậu đang làm gì đó!"

Hứa Lưu Bạch trả lời,động tác trên tay vẫn tiếp tục:"Đừng lộn xộn,để ta xem ngươi là đực hay cái." Chuyện này có quan hệ rất lớn đến việc cậu có con trai hay con gái đó!

Nghe vậy,hệ thống phản kháng càng lợi hại hơn:"Mau thả ta ra,đồ biến thái!"

Mặc dù mèo đen chống cự rất quyết liệt nhưng cuối cùng vẫn vô dụng. Kẻ thắng vẫn là Hứa Lưu Bạch,cậu lộ vẻ ghét bỏ,thì là đực.

Sau một tràng thở dài,cậu nói:"Quên đi,chúng ta nói chuyện chính nào,hiện tại mày có thay đổi thêm cái gì khác không?"

Hệ thống vung móng vuốt,muốn cào cho mặt ký chủ nở đầy hoa luôn!

"Cậu không có tay,còn không biết tự mình nhìn xem sao?"

Hứa Lưu Bạch nghe xong im lặng nhìn nó:"Thống tử,con nói chuyện với ba ba như vậy thật khiến cho ba ba cảm thấy buồn lắm á." Ngoài miệng thì nói rất buồn,nhưng tay lại nhanh chóng bấm mở hệ thống,ánh mắt đầy kích động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro