chương 5: Lớp trưởng đai nhân thanh lãnh, lạnh lùng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit by VyT674

Lúc cô chạy vội trở về thời gian vừa đúng bảy giờ mười phút. Lúc này trong lớp học đã liên liên tục tục có người đến.

Nữ chính Tô Vãn Vãn cũng đã tới.

Lúc Lục Nhất Lan tiến vào, rất tùy ý đặt một hộp cơm nắm lên bàn Tần Thanh.

Trong nháy mắt đó, Tần Thanh phảng phất như con mèo nhỏ xù lông nhưng mà cũng chỉ thoáng một lát rồi thu lại. Tô Vãn Vãn ngồi bên cạnh chọt chọt vào Tần Thanh, cô nhìn hộp cơm nắm trên bàn ánh mắt có chút nghi hoặc,"Lớp trưởng, tại sao Tiểu Tiểu lại mang cơm đến cho cậu?"

"..."

"Tớ không có thời gian nên để Tô Tiểu Tiểu đồng học mua dùm."  Tô Vãn Vãn ah một tiếng, Lục Nhất Lan khục khục hai tiếng, mỉm cười nói,"Đúng vậy nha, có thể làm chân chạy vặt cho lớp trưởng đẹp trai, tớ rất vinh hạnh."

Tần Thanh đang ăn cơm nắm, động tác bỗng nhiên cứng ngắc lại, nhưng mà đầu sỏ gây nên đã chạy đến góc phòng học rồi. Gân Xanh trên thái dương của hắn liên tục giật giật, có ai đưa ra cái đề nghị đem con yêu tinh đằng sau kia bắt đi.

Fan! Tốt!

Cuối cùng buổi học yên tĩnh cũng đã bắt đầu, đối mặt với học tập và các thầy cô Tần Thanh đều có thể ưu tú thay thế, hoàn mỹ xử lý các vấn đề, hắn là một học bá hoàn mỹ n lần trong nhiệm vụ.

Thời điểm tiết học anh văn đã trôi qua một nửa, cửa bổng nhiên mở ra, một thiếu niên anh tuấn nhuộm tóc vàng chập rì rì đi vào phòng học, hắn làm lơ lão sư, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tô Vãn Vãn.

Nam chính lên sàn.

Sau khi Đông Thần đến,99% ánh mắt Tô Vãn Vãn đều dán lên người hắn, Lục Nhất Lan đưa mắt nhìn Tần Thanh, thì hắn đang  nhìn Tô Vãn Vãn.

Kết cục bi thương.

Từ xưa đến nay nam xứng luôn luôn nặng tình, gặp phải nam chính tự phiêu linh.
**Tự phiêu linh: số phận lênh đênh trôi dạt.(Theo mình hiểu là thế.)

Dù cho nam xứng có tốt hơn nữa, đối với nữ chính đều là đều là cây cỏ, Tần Thanh chẳng qua chỉ là cây cỏ đẹp nhất thôi.  Nghĩ nghĩ, Lục Nhất Lan lấy điện thoại di động ra gửi một cái tin nhắn qua:

"Chàng tại dưới cầu ngắm phong cảnh.

Người trên lầu ngắm phong cảnh nhìn chàng."

"By- Tô Tiểu Tiểu"

Điện thoại rung rung, Tần Thanh đối với loại rung này rất mẫn cảm, vẫn còn đi học, hắn mờ mịt nhìn Lục Nhất Lan, sau đó gian nan giật giật khóe miệng.

Lục Nhất Lan đối diện với hắn cười cười sáng lạng.

Pk, Tần Thanh hoàn toàn bại.

Mười phút nghỉ giữa khóa, Tần Thanh lấy điện thoại di động ra nhìn lướt qua,ngắm phong cảnh? Hắn híp mắt suy nghĩ ý đồ.

Khóa học nhanh chóng tiếp tục, Lục Nhất Lan nhận được tin nhắn.

"Trên lầu cầu nhân hòa dưới cầu người, là hai thế giới."

"Nàng ở trên cầu nắm phong cảnh

người trên lầu ngắm phong cảnh nhìn nàng

Trăng sáng trang trí cửa sổ của nàng

Nàng là mộng đẹp của người khác."

"Lo đi học cho tốt, đừng không phân biệt được cao thấp."

"By-Tần Thanh"

Lục Nhất Lan lập tức có chút tức giận, cô mở baidu, phát hện mình đem thơ tình đánh nhầm rồi.

Sau khi bị khinh bỉ n lần, Lục Nhất Lan nở nụ cười, cô nhanh chóng gõ một đống chữ gửi qua, sau đó tắt message.

"chàng là trăng sáng của ta, là giấc mộng của ta, hy vọng có một ngày, ánh trăng của ta chiếu vào lòng chàng, bóng dáng của ta chiếu vào trong mộng của chàng."

"By- Tô Tiểu Tiểu"

Tần Thanh cảm thấy bản thân thậm chí có một ít hiếu kỳ Tô Tiểu Tiểu sẽ gửi cái gì tới, điện thoại rung nhẹ, hắn vô ý thức lấy ra.

Nhìn lão sư trên bục giảng, hắn nhịn lại.

thời điểm khi lão sư viết bản, hắn lấy điện thoại ra."

"!"

Tay run lên thiếu chút nữa làm rơi điện thoại, hắn cất điện thoại vào túi, lên án nhìn thoáng qua Lục Nhất Lan, người nọ trừng to mắt có chút vô tội chớp chớp, Tần Thanh thu hồi ánh mắt, không nói một lời.

Nhưng,Lục Nhất Lan nhìn rất kỹ, thấy trên tai hắn có chút hồng hồng.

Nam thần thanh lãnh muộn tao_Tần Thanh, thẹn thùng gấp tám lần khỏa tinh, tiền đồ vô lượng, một mảnh rộng lớn.
**khỏa tinh: sao trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro