Chương 2: Người làm nhiệm vụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế giới này có rất nhiều vi diện, mà nhiệm vụ của Ninh Thư chính là tiến vào vi diện, hoàn thành tâm nguyện của người ủy thác, người ủy thác sẽ dâng lên một thứ gì đó, khẩu cầu cuộc đời mình có thể nghịch tập.
Người làm nhiệm vụ chính vì thế mà xuất hiện.
Khi Ninh Thư biết bản thân mình có thể tiến vào thân thể của người khác thì trong lòng rất vui mừng, thời điểm hoàn thành nhiệm vụ lại có thể trải nghiệm một chút sinh hoạt của người khỏe mạnh, hoàn thành điều mà chính mình tiếc nuối ở đời trước.
Có điều đồ vật tự xưng là hệ thống đột nhiên tươi cho cô một gáo nước lạnh: "Nhiệm vụ của cô chỉ có thời gian 5 năm, giá trị sinh mệnh của cô chỉ có 50, một điểm sinh mệnh là một năm, vượt qua giá trị sinh mệnh, cô sẽ hoàn toàn tan biến, đương nhiên, cô cũng có thể lựa chọn ở tại thế giới nhiệm vụ, trải qua hết cuộc đời mình, sau đó... thì không có sau đó nữa.
Ninh Thư gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu.
"Nhiệm vụ đầu tiên, hệ thống sẽ chọn ra nhiệm vụ đơn giản nhất, thế giới vườn trường, bây giờ cô có muốn mở ra nhiệm vụ không?" Giọng nói của hệ thống máy móc vô cùng lãnh khốc, không hề có cảm tình gì.
Mỗi lần nghe hệ thống phát ra tiếng, Ninh Thư đều có cảm thấy lạnh cả người, vô cùng không thích giọng nói của nó, lập tức nói: "Mở ra nhiệm vụ."
Ninh Thư vừa dứt lời, còn không kịp chuẩn bị gì, đầu cô liền choáng váng, toàn thân giống như bị nhét vào một cái bình chật chội, muốn động cũng không thể động cơ hồ giống như trải qua cái chết.
"Đánh chết con kỹ nữ này đi, cũng không nhìn xem mình có đức hạnh gì, lại dám đứng trước mặt vương tử."
"Da mặt thật dày, coi mình là đại tiểu thư thật sao, tiện nhân..."
Chờ đến khi Ninh Thư có cảm giác, liền nghe thấy bên tai ong ong, rất nhiều người mắng chửi, không ngừng đá vào thân thể cô, Ninh Thư cảm giác những người này muốn xương cốt của cô lập tức bị tan nát.
Tình huống này là thế nào, không phải nói là nhiệm vụ đơn giản nhất sao? Tại sao cô lại bị nhiều người đánh như vậy, đã nói đây là nhiệm vụ đơn giản nhất mà.
Ninh Thư mở to mắt, xung quanh cô đều là những đôi chân trắng thon dài, thỉnh thoảng lại duỗi chân ra đá vào người cô một cái, thậm chí Ninh Thư có thể nhìn thấy quần lót của mấy người này khi họ nhấc chân lên.
Trên sàn gạch có mùi tanh, còn có một mùi hôi thối đặc biệt của nhà vệ sinh, Ninh Thư lập tức hiểu được chuyện gì đang xảy ra với mình, cô bị người ta vây đánh trong nhà vệ sinh.
Hiện tại đầu cô trống rỗng, căn bản không có thời gian tiếp thu câu chuyện của thế giới này, đối mặt với tình huống như vậy, Ninh Thư lập tức có chút ngốc luôn rồi.
Đột nhiên có một bàn tay duỗi ra trước mặt Ninh Thư, nắm lấy cổ áo cô lôi cô dậy, thân thể Ninh Thư không chịu khống chế mà đứng lên theo, mở to mắt, nhìn người đối diện.
Người đối diện túm áo cô là một cô gái, trên người mặt đồng phục váy ngắn, ánh mắt nhìn Ninh Thư lộ vẻ khinh thường và chán ghét, ngón tay chọc lên mặt Ninh Thư, móng tay dài gần như muốn đâm vào da thịt của cô.
Thân thể Ninh Thư đau nhức, nhưng Ninh Thư đã chịu đựng dưới sự tra tấn bệnh tật hơn mười năm thì cô vẫn chịu được, chỉ là thân thể này không chịu được đau đớn, khiến cho Ninh Thư rên rỉ.
Nhìn thấy ánh mắt đối phương lộ ra khoái ý, trong lòng Ninh Thư phát lạnh, đây là hận thù lớn cỡ nào mới có thể làm cho một cô gái lộ ra thần sắc như vậy.
Đây không phải đơn giản là bạo lực học đường.
Cô gái kia trông thấy khuôn mặt Ninh Thư dại ra, trực tiếp nắm lấy tóc cô, túm tóc đem đầu cô đập vào tường, nện tới mức vách tường phát ra tiếng "bang, bang, bang".
Vốn dĩ Ninh Thư đã phát ngốc rồi, bây giờ lại bị đối phương đập vào tường như vậy, đầu óc cô càng thêm mơ hồ, thậm chí cô cảm giác linh hồn của mình muốn thoát khỏi cỗ thân thể này, nội tâm Ninh Thư có chút hoảng sợ, không thể rời khỏi cỗ thân thể này, nếu không nhiệm vụ của cô phải làm sao bây giờ.
Không có lý nào làm nhiệm vụ đầu tiên đã thất bại như vậy, bản năng cô có thể cảm giác được, nếu cứ như vậy mà thất bại thì có khả năng cô sẽ biến mất, sẽ không còn Ninh Thư nữa.
Dựa vào nghị lực, Ninh Thư chịu đựng thân thể đau đớn, có thể là thấy cô không chống cự, cảm giác không thú vị, nên mấy cô gái đó mới buông tha cho cô, lúc đi qua còn giẫm lên người cô, thân thể Ninh Thư đau đến mức co rút một cái.
Trong giây lát, đáy lòng Ninh Thư sinh ra hạn ý và khuất nhức khó có thể kiềm chế, khiến Ninh Thư nhập vào cỗ thân thể này cũng phải run lên, hận hiện tại không thể tiến lên đem những người kia băm thành trăm ngàn mảnh, để cho bọn họ nếm thử khuất nhục và đau đớn như cô đang trải qua.
Ninh Thư bị phản ứng của cỗ thân thể này dọa sợ, hơn nửa ngày mới đem được những cảm xúc này ngăn lại, từ trên mặt đất bò dậy, đi đến mở một buồng vệ sinh, ngồi ở trên bồn cầu, cả người giống như mất hết sức lực vậy.
Hiện tại khắp người Ninh Thư đều đau nhức, mấy nha đầu chết tiệt kia ra tay cũng độc ác quá rồi, chờ đến khi tâm tình hồi phục được một chút, Ninh Thư mới bắt đầu tiếp thu câu chuyện thế giới này.
Trường học ICE là trường học quý tộc, có thể học ở ICE đều là những người không phú thì quý, là trường học dành cho con cháu thuộc gia đình nổi tiếng giàu có, ơi chỗ này tuyệt đối là chế độ đẳng cấp, trắng trợn đến mức hoàn toàn dựa vào tiền tài để quyết định địa vị của học sinh.
Nhưng đến một ngày, cái nơi tất cả đều là thiên nga xinh đẹp này bỗng xuất hiện một con vịt xấu xí, sự xuất hiện của cô ta giống như một vết nhơ trong bức họa trăm hoa, hoàn toàn chà đạp lên bức tranh xinh đẹp, cho nên, điều mà con vịt xấu xí này phải chịu đựng chính là ác ý của mọi người, tầng tầng lớp lớp gây khó dễ và trêu chọc.
Mỗi trường học luôn luôn tồn tại mấy cái siêu nhiên như vậy, gia thế cao quý, vương tử hai chân đạp mạnh đã có thể khiến cho kinh tế thế giới chấn động, đẹp trai lại còn nhiều tiền, bọn họ sở hữu tất cả những thứ tốt nhất trên thế giới.
Ở ICE cũng có vương tử như thế, có ba người, ba người này cùng với con vịt xấu xí có quan hệ tình cảm rối rắm, có cắt cũng không dứt.
Nói nhiều như vậy, thật ra Ninh Thư và người đó không có quan hệ gì, cái con vị xấu xí này cũng không phải cô.
Nguyên chủ tên là Lâm Giai Giai, là học sinh năm hai cao trung, gia đình là một công ty kinh doanh, có thể đi vào trường học quý tộc như ICE, hoàn toàn là vận cứt chó, đến mức bị nhiều người đánh cô như vậy.
Nguyên nhân là vì cô đắc tội con vịt xấu xí kia, con vịt xấu xí kia chính là một nữ tu sĩ ở Thế Giới Tu Chân, bị người hủy thân thể, lại còn xuyên qua trở thành vịt con xấu xí, bởi vì dùng linh khó trị liệu khỏi cho một người có địa vị hiển hách, nên mới được đến học ở trường ICE này.
Nữ tu sĩ chướng mắt thân thể này, nhưng lại không có cách nào rời khỏi, thực lực của cô ta bị giảm xuống quá nhiều, nếu rời khỏi cỗ thân thể này thì linh hồn sẽ bị tiêu tán, vì vậy liền dùng một ít linh khí cải biến tố chất cho cơ thể này, vốn dĩ là con vịt xấu xí thoáng một cái liền biến thành Nữ thần bốn phía bắn ra mị lực.
Đối mặt với đủ loại gây khó dễ của học sinh, vịt con xấu xí, không, hiện tại gọi là vịt con xấu xí thì không thích hợp, Lăng Tuyết cảm thấy hết sức ấu trĩ, trong đầu liền nảy ra một ý có thể giải quyết phiền toái.
Lăng Tuyết không nghĩ sẽ tạo nổi bật ở trường học, vẫn ăn mặc xấu xí như cũ, lại dẫn tới sự chú ý của ba vương tử.
Nữ tu sĩ sống lâu như vậy đương nhiên là chướng mắt những tiểu tử này rồi, nhưng cũng không ngại tìm cảm giác ưu việt trên những người này.
Ở đây không phải là Thế Giới Tu Chân tàn khốc, Lăng Tuyết thả lỏng tâm tình thì cũng thích có người theo đuổi mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro