vườn trường các nam chính đều yêu ta (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con gái mau vậy thôi con, hôm nay là ngày khai giảng đấy, nếu con không dậy thì muộn mất"

Tiếng gõ cửa vang lên, bên trong căn phòng được trang trí như phòng của một công chúa thật sự, lấy tông màu hồng làm chủ đạo, trên chiếc giường rộng lớn một bóng hình nhỏ nhắn đang cuộn tròn trong chiếc chăn chỉ chừa ra một khuôn mặt nho nhỏ, cô gái có khuôn mặt trắng nõn, lông mi dài công vút, chiếc mũi cao cao, đôi môi đỏ hồng như thể được tô thêm một lớp son

Nghe tiếng gõ cửa bên ngoài cô mở mắt ,đi ra khỏi chăn bước xuống giường, trên người cô chỉ mặt một chiếc váy ngủ hai dây vài đền đùi ,thân hình nóng bỏng như được phát họa một cách hoàn hảo qua chiếc váy, cô gái đi vào nhà vệ sinh một lúc sau cô đi ra chiếc váy ngủ được thay thế bởi một bộ đồng phục học sinh, áo sơ mi tay dày bên dưới là một chiếc quần giả váy chân mang tất cùng một đôi giày thể thao màu trắng hồng, tóc cô được xõa ra phía trên kẹp một chiếc nơ bướm, nhìn cô trong gương cô gái hài lòng mỉm cười, nụ cười như thể những bông hoa xinh đẹp đang nở rộ quyến rũ vô cùng

Cô đi xuống lầu bên dưới cha mẹ cô đang ngồi trên bàn ăn thấy con gái mình xuống mẹ cô nhanh chóng đưa phần ăn sáng cho cô

"Ăn đi con rồi đi học, con nhớ đường đến trường mà phải không? "

"Dạ mẹ!"

Ăn xong cô hôn tạm biệt ba mẹ rồi tự đạp xe đến trường, từ nhà cô đến trường đi xe đạp chỉ khoảng 10' nên cô nói bố mẹ không cần phải lái xe đưa mình đến trường, gia đình cô vừa chuyển đến thành phố này hồi hè vừa rồi vì mẹ cô chuyển công tác nên lớp 11 này Hồ Điệp phải học trường khác

"A Điệp"

Từ trong tiềm thức bỗng có một tiếng gọi tên cô, Hồ Điệp nhẹ cười đáp lại nó:" tiểu Lục, có chuyện gì sao?"

Hồ Điệp thật ra không phải người của thế giới này nói đúng hơn cô là một nhiệm vụ giả , cô cùng với tiểu Lục đi khắp các vi diện để thu thập chỉ số tình yêu cùng với hoàn thành ủy thác

Nhiệm vụ lần này của cô là trở thành nữ chính, cô sẽ phải thu thập tình yêu của các nam chính và biến mình trở thành nữ chính trong vi diện này

Hồ Điệp cực kỳ tin tưởng vào ngoại hình của mình, cô không tin sẽ có người nào không bị cô mê hoặc

Vi diện này kể về cô bé lọ lem cùng ba chàng hoàng tử, nữ chính là một học sinh nghèo vượt khó tự thân thi đậu vào một ngôi trường danh giá, ở đây có vô số cậu ấm cô chiêu, nữ chính khi mới vào bởi vì hoàn cảnh gia đình nên bị cô lập, nhưng nữ chính lại không bỏ cuộc luôn bảo vệ những người yếu thế như mình chống lại những nam chính khiến bọn họ chú ý và bắt đầu yêu thích

Một cốt truyện cũ rích nhàm chán nhưng lại khá ăn khách, Hồ Điệp vuốt nhẹ mái tóc ra sau tai, chiếc xe đạp màu hồng phấn đáng yêu càng thêm tô điểm cho vẻ đẹp của cô

Khi chuẩn bị đi qua ngã tư thì cô nghe được tiếng người cãi nhau, Hồ Điệp nâng khóe miệng , cô biết cốt truyện  đã bắt đầu

Phía xa xa một chiếc xe hơi màu đen đang đậu ở trước xe đứng một người đàn ông đang nói gì đó, bên cạnh một cô gái mặc một bộ đồng phục giống như của Hồ Điệp đang mặc, chiếc xe đạp cũ nằm trên mặt đất nhìn thấy là biết một vụ tai nạn đã xảy ra

Hồ Điệp đi đến thì nghe cô gái kia lớn tiếng chất vấn :"thế nào các người ỷ có tiền thì hay lắm chắc, đụng người ta không một tiếng xin lỗi chỉ cần đưa tiền là xong hả, các người nghỉ tôi cần mấy đồng tiền này chắc, mau kêu chủ xe của mấy người ra đây nói chuyện với tôi!"

Khẩu khí vô cùng lớn, Hồ Điệp nhướng mày, nam chính dù sau cũng là thiên chi kiều tử từ bé đến lớn được cưng chiều làm gì có ai dám chỉ thẳng mặt lên giọng như thế nên một nữ chính đặt biệt như này mới khiến hắn ta để ý, nhưng đáng tiếc a, Hồ Điệp đến đây

Cửa xe mở ra, người bên trong bước ra, một chàng trai cao lớn mặc trên mình bộ đồng phục trường nhưng lại càng giống như một vị vua khoác long bào, ánh mắt hắn ta nhìn nữ chính nhưng lại không có bất kì biểu cảm gì, những kẻ như cô gái này hắn ta gặp nhiều rồi , nói cái gì mà không cần tiền ,không phải chỉ là muốn nhiều hơn thôi sau

"Cô muốn bao nhiêu cứ nói!"

Hắn ta thờ ơ mở miệng, nữ chính Ngọc Quỳnh từ khi thấy hắn bước xuống thì hoàn toàn bị vẻ ngoài của hắn mê hoặc, cô ta nhéo nhéo tay mình khiến cho bản thân chấn chỉnh lại vừa định mở miệng nói cô ta không cần thì cánh tay bị kéo nhẹ, cô ta quay qua liền nhìn thấy một cô gái vô cùng xinh đẹp hai mắt lo lắng nhìn cô ta

"Bạn học bạn có bị thương không?"

Hồ Điệp cất giọng hỏi, tiếng nói nhẹ nhàng mang theo vài phần lo lắng chui vào lỗ tai Hoài Ân khiến hắn có chút ngứa, ánh mắt hắn nhìn về phía cô, bất giác liền trở nên mê mẩn, Hồ Điệp như thể không thấy được hắn đang nhìn mình, cô thấy nữ chính không trả lời mình cô liền hỏi lại :"bạn học bạn có sao không? "

Ngọc Quỳnh nhìn Hồ Điệp sau đó hơi liếc mắt nhìn Hoài Ân liền thấy hắn ta không kiên nể gì mà nhìn chằm chằm cô gái này, không hiểu sao cô ta có chút khó chịu cùng với một cảm giác chán ghét không nói nên lời, cô ta rút tay ra lãnh đạm nói :"tôi không sao!"

Hồ Điệp nghe cô ta nói thì cười nhẹ, lúc này cô mới quay qua nhìn Hoài Ân :"bạn học vậy bạn có sao không?"

Nhìn ánh mắt lấp lánh của cô nhìn hắn, Hoài Ân như thể thấy được ánh sáng từ thiên đường, hắn hơi lắc đầu khàn giọng nói mình không sao, Hồ Điệp cười cười chạy đến muốn đỡ chiếc xe của nữ chính đang nằm dưới đất lên thì một đôi tay to lớn bao phủ lấy bàn tay cô, khi chạm vào bàn tay mềm mại như không xương kia Hoài Ân hơi rụt các ngón tay lại nhưng chỉ một giây sao hắn như thể không có gì tiếp tục nắm tay cô kéo chiếc xe đứng lên, sau khi dựng xe lên Hồ Điệp nhanh chóng rút tay mình ra khỏi tay hắn, cô ngượng ngùng xoa xoa bàn tay mình hai má ửng hồng vô cùng mê người, Hoài Ân không nhịn được mà nuốt nước bọt cái ực

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro