Thế giới 1: Chương 1: Thanh mai trúc mã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệm vụ: Chia rẽ các cặp đôi trên thế giới.

Tiến độ: 0%

Khương Trà tiến vào vị diện tiểu thuyết mới, dùng tốc độ nhanh nhất tiếp thu và tiêu hoá xong cốt truyện, lần này yêu cầu cậu chia rẽ hai người lớn lên cùng với cậu, mà hiện tại hai người anh trai còn chưa xác định tình cảm.

Tình cảm còn chưa xác nhận, vậy không phải chỉ cần một giây liền chia rẽ?

Nhiệm vụ lần này đơn giản giống như tặng quà.

"Em nói xem cậu ấy rốt cuộc có ý gì? Biểu hiện giống như rất thích anh, nhưng tại sao vừa quay đầu liền trò chuyện cùng người khác?"

Khương Trà hoàn hồn, nhìn thanh niên ngồi bên cạnh, một trong hai người anh trai lớn lên từ nhỏ, nam chính thứ nhất Lâm Trầm, lớn lên không phải rất đẹp, nhưng cũng có mày rậm mắt to mũi cao thẳng, là loại hình nam sinh như ánh mặt trời.

Rất mau cậu đã dung hợp vào nhân vật, mày hơi nhăn lại, khuyên: "Em cảm thấy là anh suy nghĩ quá nhiều, Tiểu Chúc chỉ ôm người khác có một chút thôi, hơn nữa tách ra rất nhanh, khẳng định là không như anh tưởng tượng đâu."

"Đúng vậy, cậu ấy ôm người khác, ngay cả anh còn chưa được chính thức ôm cậu ấy." Tâm trạng Lâm Trầm càng hạ xuống, đôi mắt ửng đỏ quay đầu nhìn Khương Trà, giọng nói tàn nhẫn, "Chúng ta cùng đi uống rượu! Dựa vào cái gì cậu ấy có thể sung sướng cùng người khác, anh chỉ có thể ở đây buồn lo vô cớ."

Trên mặt Khương Trà lộ ra thần sắc do dự, nhưng không chịu nổi ánh mắt cầu xin của Lâm Trầm, vẫn gật gật đầu, "Kia, vậy đi uống một chút, nói trước nha, em chỉ có thể uống một chút, tửu lượng của em không tốt."

"Đi!"

Khương Trà cùng Lâm Trầm, Ngô Chúc tuy rằng lớn lên cùng nhau, nhưng lại nhỏ hơn ba bốn tuổi so với bọn họ, hai người đều có công việc, cậu còn học đại học, Lâm Trầm biết ngày mai cậu còn có tiết học, cũng không dám kéo người tới quán bar uống, mua chút rượu mang người về nhà."

Sau khi vài ly rượu xuống bụng, Khương Trà liền làm bộ uống quá nhiều, híp mắt nửa nằm lên bàn.

Không diễn không được, tửu lượng của cậu luyện ra từ mấy vị diện trước, cho dù là uống sạch toàn bộ số rượu Lâm Trầm mua, cũng không có khả năng say, nhưng không say rất bất lợi với sự phát triển của nhiệm vụ, cho nên cậu cần thiết phải say.

Khương Trà bỗng nhiên lên tiếng đánh gãy sự than thở của Lâm Trầm, hỏi, "Khi nào anh bắt đầu thích Tiểu Chúc?"

"Em đã quên? Lúc sắp tốt nghiệp cấp ba."

"À~" Khương Trà kéo dài giọng, cầm lấy ly rượu trên bàn ngửa đầu uống sạch, gương mặt tinh xảo xinh đẹp thể hiện vẻ mặt tò mò, "Thích con trai là cảm giác như thế nào? Sẽ muốn hôn môi sao? Ảnh thử hôn môi sao? Thoải mái hay không?"

Khương Trà đặt câu hỏi liên tiếp, làm Lâm Trầm cũng mặc kệ đau khổ, sờ sờ đầu tóc ngắn đến mức đâm vào tay, giải thích, "Giống như thích con gái vậy, nhất định sẽ muốn hôn môi, những mà anh chưa bao giờ thử qua."

Vừa mới dứt lời, liền nhìn thấy Khương Trà ngồi đối diện đứng lên, xém chút nữa không đứng vững, Lâm Trầm sợ tới mức vội vàng đứng dậy đỡ cậu, hối hận đầy mặt, "Không nên rủ em uống rượu."

Khương Trà dựa toàn bộ trọng lượng cơ thể lên người Lâm Trầm, ngửa đầu nhìn vị trúc mã cao hơn nửa cái đầu, giả bộ giọng điệu say khướt, nhỏ giọng nói thầm, "Dựa vào cái gì Tiểu Chúc có thể uống rượu, chúng ta không thể uống."

Là lời Lâm Trầm mới nói qua.

Nhắc tới Ngô Chúc, sắc mặt Lâm Trầm lại ảm đạm vài phần, hắn đỡ Khương Trà vào phòng ngủ, "Em ngủ trước đi."

Mới đi hai bước, từ tư thế đỡ liền biến thành nửa ôm, tay vừa ôm eo Khương Trà, Lâm Trầm liền ngây ngẩn, cảm thấy vòng eo một tay ôm trọn thật sự quá gầy.

Thật vất vả ôm người tới phòng ngủ, Lâm Trầm lại không có cách nào gỡ Khương Trà giống như bạch tuộc trên người xuống đặt lên giường, hắn cũng không dám dùng sức, sợ làm cậu bị thương, chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành, "Trà Trà, buông tay, đi ngủ."

"Em muốn thân thân." Khương Trà bĩu môi hôn miệng Lâm Trầm, bị Lâm Trầm tránh né, cuối cùng nụ hôn này rơi xuống trên mặt hắn, Khương Trà cũng không ngại, môi dán trên mặt hắn cọ cọ, lại duỗi lưỡi liếm liếm.

Hành động này doạ Lâm Trầm không nhẹ, vội vàng kéo cánh tay đang ôm cổ hắn xuống, "Trà Trà! Buông tay!"

Khương Trà đương nhiên không chịu buông tay, trong lúc lôi kéo không đứng ổn, kéo theo Lâm Trầm cùng nhau ngã lên giường mềm mại, cậu lập tức thuận thế xoay người nằm bò lên người Lâm Trầm, giống như chó con liếm cằm Lâm Trầm.

Lâm Trầm sợ tới mức vội vàng muốn đẩy Khương Trà ra, nhưng trước khi hắn hành động, nhìn thấy người trong lòng ngực vẻ mặt ngơ ngác ngẩng đầu lên, giống như nghi ngờ tại sao hắn lại phản ứng mạnh như vậy.

"Em cũng muốn thử cùng con trai hôn nhau, bọn họ đều nói rất thoải mái."

Lâm Trầm đè bả vai Khương Trà, trên khuôn mặt tuấn tú có một lớp mồ hôi mỏng, nghiến răng nghiến lợi hỏi, "Ai nói với em?"

"Lần trước nghe được Tiểu Chúc nói với người khác." Khương Trà rũ mắt nhìn môi Lâm Trầm, bĩu môi nhỏ giọng oán giận, "Bọn họ đều nói hôn rất thoải mái, vì sao anh không cho em hôn, anh không muốn để em thoải mái sao, em không phải bạn tốt của anh sao?"

Nói nói cảm xúc lại hạ xuống.

Lâm Trầm lại vì lời nói của Khương Trà mà sửng sốt, nếu cậu ấy thật sự nghe Ngô Chúc nói với người khác, vậy chẳng phải chứng tỏ Ngô Chúc đã hôn người đàn ông khác? Sắc mặt Lâm Trầm trở nên khó coi, tay đè vai Khương Trà không tự chủ được tăng thêm sức lực, "Em xác định thật sự là nghe Ngô Chúc nói?"

Đương nhiên không phải, là cậu tự nghĩ.

Trà xanh sao, đương nhiên là phải tìm đủ mọi cách đâm sau lưng người khác.

Khương Trà giả bộ không nghe thấy lời nói của Lâm Trầm, vẻ mặt tội nghiệp lên án, "Bả vai đau."

Lâm Trầm nhanh chóng thả lỏng tay, vừa muốn nói gì đó, Khương Trà được tự do lại đánh lén một lần nữa, nhắm chuẩn môi Lâm Trầm hôn xuống, không để hắn có bất kì thời gian phản ứng, vươn lưỡi mở khớp hàm không hề phòng ngừa của thanh niên, luồn vào đụng phải đầu lưỡi đứng thẳng bất động trong miệng Lâm Trầm.

Mùi rượu đầy miệng.

Lâm Trầm đột nhiên trừng lớn mắt, bị đầu lưỡi Khương Trà liếm toàn thân như nhũn ra, rõ ràng hắn không uống quá nhiều, nhưng giây phút này lại giống như có chút say, nhất định là say, nếu không, vì sao hắn lại không có sức đẩy Khương Trà ra?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro