Chương 24: Vấn đề thể chất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Phàm đi về phía Dương Phi, Dương Phi nhìn bộ dạng nghiêm trang của Diệp Phàm, không biết vì sao cảm giác có chút túng, nói: "Diệp đồng học, có chuyện gì sao?"

"Cổ văn lúc trước ngươi cho ta xem, mười tám nam nhân cưới công chúa có phải đều chôn cất ở chỗ này không?" Diệp Phàm hỏi.

Mày Dương Phi nhảy nhảy, xấu hổ nói: "Diệp đồng học, sao ngươi lại nghĩ như vậy?"

"Mười tám bảo vệ xung quanh!" Vừa lúc mười tám tòa phó quan bảo vệ xung quanh một tòa chủ quan.

Dương Phi: "......"

"Văn tự ngươi cho ta xem vừa lúc phù hợp." Diệp Phàm nói.

Dương Phi có chút kinh tủng nhìn Diệp Phàm, còn chưa có vào núi, Diệp Phàm sao biết được, chẳng lẽ là có mắt nhìn xuyên thấu?

"Có phải hay không?" Diệp Phàm truy vấn nói.

"Quả thật là nơi này." Dương Phi nói.

Diệp Phàm cau mày, nói: "Vậy thì phiền toái, văn tự ngươi cho ta xem, từ mặt chữ có thể nhìn ra là chữ đời nhà Hán, nói như vậy, tòa mộ này có hai ngàn năm lịch sử?"

Dương Phi: "......" Lợi hại! Tiểu tử này có đôi khi giống thiên tài, đôi khi giống kẻ ngốc!

Diệp Phàm vuốt cằm, nói: "Nếu như nơi này có cương thi, vậy liền phiền toái."

Dương Phi cười cười, nói: "Không có quan hệ, có Trương chân nhân của Long Hổ Sơn ở đây."

Diệp Phàm nhìn thoáng qua hướng Trương Văn Đào, nói: "Để hắn bảo vệ các ngươi, ta chỉ cần bảo vệ tốt Bạch Vân Hi là được rồi."

Dương Phi: "......"

......

Bạch Vân Hi khoác một kiện áo ngoài, ngồi xuống bên cạnh đống lửa, Diệp Phàm tiến đến ngồi xuống bên cạnh Bạch Vân Hi, nói: "Ngươi muốn xuống mộ sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu, nói: "Tự nhiên là muốn đi, bằng không ta tới đây làm cái gì."

Diệp Phàm chớp chớp mắt, nói: "Ngươi không thể đi xuống"

"Vì sao?" Bạch Vân Hi nhàn nhạt hỏi.

"Chủ nhân ngôi mộ là cái sắc phôi, gặp người đẹp như ngươi, sẽ kìm lòng không được nên để cho những sửu bát quái đó đi xuống đi." Diệp Phàm nói.

Dương Phi: "......" Sửu bát quái, tiểu tử Diệp Phàm này đang nói ai?!

Bạch Vân Hi: "...... Sắc phôi, giống như ngươi sao?"

Diệp Phàm lắc lắc đầu, nói: "Không có! Ta là chính nhân quân tử."

Bạch Vân Hi: "......"

"Có muốn ăn hồ lô đường không?" Diệp Phàm lấy ra một cây hồ lô đường.

Bạch Vân Hi nhìn balo Diệp Phàm, có chút cổ quái nói: "Balo này của ngươi không lớn, nhưng để được rất nhiều đồ vật!"

Diệp Phàm cười cười, không nói gì, trong balo của hắn có để hai tấm Trữ Vật Phù, đồ vật nhìn như là lấy ra từ balo nhưng kỳ thật là lấy ra từ Trữ Vật Phù.

"Balo của ta tuy không lớn, nhưng đặc biệt có thể mang đồ!"

Bạch Vân Hi: "...... Cho ta đi."

"Cái gì?"

"Hồ lô đường!" Bạch Vân Hi lạnh lùng nói.

Hai mắt Diệp Phàm sáng ngời, cao hứng nói: "Ngươi muốn ăn sao?"

Bạch Vân Hi khẽ hừ một tiếng, Diệp Phàm thức thời đưa hồ lô đường qua.

Dương Phi cổ quái nhìn Bạch Vân Hi, thầm nghĩ: Tiểu tử Bạch Vân Hi này vẫn luôn tâm cao khí ngạo, chính là tiểu tử này cư nhiên tiếp nhận hồ lô đường của Diệp Phàm, quỷ dị, thật là quá quỷ dị.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, sắc mặt hơi trầm xuống, Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Ngươi nhìn chằm chằm ta làm gì?"

"Sao ngươi......" Ban đầu Diệp Phàm chỉ nhìn ra hàn khí trên người Bạch Vân Hi là Băng Tủy Chi Thể. Nhưng lại càng gần, mặt trời xuống núi, âm khí trên người Bạch Vân Hi cũng càng ngày càng nặng, Diệp Phàm cảm thấy Bạch Vân Hi hẳn không chỉ là Băng Tủy Chi Thể.

"Thiên Âm Chi Thể, chẳng lẽ nói, ngươi sinh vào giờ âm tháng âm năm âm?" Diệp Phàm đè thấp thanh âm nói.

Nữ tu mang Thiên Âm Chi Thể ở tu chân đại lục chính là người người tranh đoạt, rất nhiều người dừng ở Trúc Cơ bình cảnh, chỉ cần cùng người có Thiên Âm Chi Thể ngủ một giấc, có tỷ lệ ba thành có thể đột phá Kim Đan, có thể thấy được giá trị của nữ tu Thiên Âm Chi Thể.

Bạch Vân Hi hung hăng trừng mắt nhìn Diệp Phàm, Bạch Vân Hi từ nhỏ bệnh tật ốm yếu, Bạch gia tự nhiên mời không ít người xem bệnh cho y, thời điểm bác sĩ không có cách nào, ôm thái độ thà rằng tin có, không thể không tin cũng mời thuật sĩ.

Có một đại sư nói, y sinh ra vào giờ âm tháng âm năm âm, là trời sinh Thiên Âm Chi Thể, đại sư kia còn kiến nghị ông nội y đem y trở thành con gái để nuôi, chọc ông nội y giận đến một Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên!

Thuật sư kia còn nói, có rất nhiều thuật sư độc ác, chuyên môn tìm kiếm những người có đặc thù thân thể, chế thành một ít pháp khí tà ác, hoặc là tiến hành một ít hoạt động tàn ác, cho nên, kêu ông nội y sửa lại thời gian lúc y sinh ra, không cần tùy tiện cùng người khác nói thời gian y sinh ra.

"Ngươi lầm." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm nghiêng đầu, nói: "Không đúng sao? Không nên!"

Bạch Vân Hi gặm hồ lô đường, không có đáp lời.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, nhấp nháy nhấp nháy con ngươi, nói: "Ngươi có muốn ngủ với ta hay không?"

Bạch Vân Hi một bàn tay tát trên mặt Diệp Phàm, nói: "Biến thái!"

Diệp Phàm: "......"

Bạch Vân Hi lạnh lùng cười, chui vào bên trong lều trại.

Diệp Phàm xoa xoa mặt mình, nhịn không được có chút buồn bực.

........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro