Chương 37: Hẹn trước? Không có!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Phàm xuống máy bay liền đi đến công ty Triều Tịch.

Diệp Phàm vừa vào công ty Triều Tịch đã hấp dẫn không ít ánh mắt.

Tiểu thư lễ tân cực kỳ câm nín nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Xin hỏi, ngài tìm ai?"

"Ta tìm Bạch Vân Hi!"

"Ngài có hẹn trước không?" Tiếp tân tiểu thư lạnh lạnh hỏi.

Diệp Phàm ngẩng cằm, không vui nói: "Lấy giao tình của ta với Bạch Vân Hi còn cần phải hẹn trước sao?"

"Thực xin lỗi, nếu không có hẹn trước, ta không thể để ngài đi lên, phải biết rằng mỗi ngày người muốn gặp Bạch tổng rất nhiều, nếu ai tới Bạch tổng cũng phải gặp, ngài ấy liền phải vội chết." Tiểu thư tiếp tân cười khanh khách nói.

Diệp Phàm tức giận nhìn tiểu thư lễ tân, ngứa răng nói: "Ta chờ y là được!"

Diệp Phàm ngồi xuống sô pha ở một bên đại sảnh, không lâu sau, một mỹ nữ chân dài đi tới, nói với tiểu thư lễ tân một câu tìm Bạch tổng đã được cho đi.

Diệp Phàm tức khắc phẫn nộ, vọt tới trước bàn lễ tân hỏi: "Vì sao cô ta có thể đi lên mà ta không thể?"

"Vân San San tiểu thư là người mẫu chuyên dụng của công ty chúng ta, hơn nữa, cô ấy là bạn gái của Bạch tổng." Tiểu thư lễ tân nói.

Diệp Phàm tức muốn hộc máu nói: "Cô nói bậy gì đó, Bạch Vân Hi căn bản không có bạn gái!"

"Vị tiên sinh này, nếu như ngài lại càn quấy như vậy, ta sẽ kêu bảo an tới." Tiểu thư lễ tân trầm mặt nói.

Diệp Phàm cực kỳ tức giận nhìn tiểu thư lễ tân, giận dỗi nói: "Chờ ta nhìn thấy Vân Hi, ta sẽ nói y sa thải cô, cô chờ bị đuổi việc đi."

Tiểu thư lễ tân: "......"

Diệp Phàm nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, hai tiểu thư lễ tân nhìn nhau.

"Tiểu tử này đúng thật là kỳ ba!" Tiểu thư lễ tân tóc ngắn nói.

"Đúng vậy! Mặc một thân hàng giả, tóc thì làm giống như ổ gà, cư nhiên dám đến đây đòi gặp Bạch tổng, ai cũng biết Bạch tổng chú trọng nhất là sạch sẽ ngăn nắp, nếu như để Bạch tổng thấy được bộ dáng của tên tiểu tử này, sợ là sẽ bị ghê chết!" Tiểu thư tiếp tân tóc dài cực kỳ câm nín lắc đầu nói.

"Bộ dáng của tên tiểu tử kia như vậy, cư nhiên cũng dám nói bừa bãi với chị Trương, còn muốn cho Bạch tổng sa thải chị! Tiểu tử này đúng thật là quá kỳ ba." Tiểu thư lễ tân tóc ngắn nói.

"Thời buổi này kẻ điên càng ngày càng nhiều." Tiểu thư lễ tân tóc dài lắc đầu nói.

"Không có biện pháp, giá thị trường không tốt! Không thấy lão bản nhảy lầu càng ngày càng nhiều sao?"

......

Phòng họp Bạch Vân Hi.

"Các ngươi đang làm việc như thế nào? Dám lấy loại phương án này có lệ với ta."

"Phương án tốt đẹp hơn nữa thì có ích lợi gì, một chút tính khả thi cũng đều không có!"

"Ta không phải đã nói rõ ràng rồi sao? Vì sao vẫn làm ra phương án giống như cũ vậy?"

"Các ngươi ăn không ngồi rồi sao? Nếu không làm được việc thì nói, nhân lúc còn sớm đóng gói cút đi cho ta!"

......

Bên trong phòng họp, Bạch Vân Hi mắng một đám chủ quản máu chó phun đầy đầu.

Bạch Vân Hi là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, làm chuyện gì cũng đều chú trọng hiệu suất, mỗi lần triển khai công tác mới, tính tình Bạch Vân Hi đều trở nên thập phần táo bạo.

Bạch Vân Hi phẫn nộ nhìn mọi người, bỗng nhiên phát hiện, bên trong đám chủ quản có người thay đổi sắc mặt.

"Trương chủ quản, ngươi nhìn cái gì?"

"Bạch tổng, bên...... bên ngoài!"

"Bên ngoài?"

Bạch Vân Hi quay đầu liền nhìn thấy một người đang treo lơ lửng ở bên ngoài, hai mắt chớp chớp liên tục, lộ ra một hàm răng trắng bóng.

Ban ngày ban mặt, nhìn thấy sự kiện 'thần quái' như vậy, Bạch Vân Hi cũng bị dọa nhảy dựng.

Diệp Phàm không sảng khoái gõ gõ cửa sổ.

Bạch Vân Hi hít ngược một hơi khí lạnh, nơi này là tầng bảy! Bên ngoài không có cái gì chống đỡ, tên tiểu tử Diệp Phàm này, cư nhiên treo lơ lửng ở ngoài như vậy!

Bạch Vân Hi hít sâu một hơi, nói với mọi người trong phòng: "Tan họp!"

Bạch Vân Hi mở cửa sổ ra, thả Diệp Phàm vào.

"Vì sao không đi cửa chính? Nếu như ngươi bị người khác chụp được, ngươi nhất định sẽ lên trang đầu." Bạch Vân Hi tức giận nói.

Diệp Phàm cực kỳ khó chịu nói: "Ta cũng không muốn! Nha đầu thúi dưới lầu nói ta không có hẹn trước nên không thể lên, ta chỉ có thể làm như vậy mới vào được, trước đó còn có một nha đầu chân dài, ngươi có nhìn thấy không?"

Bạch Vân Hi lắc đầu, nói: "Không có."

"Không có là tốt nhất, nha đầu trông cửa dưới lầu kia, cư nhiên nói nữ nhân kia là bạn gái ngươi!" Diệp Phàm cực kỳ không vui nói.

"Ngươi nói Vân San San?" Vân gia vẫn luôn muốn nhét người cho Bạch Vân Hi, bất quá, Bạch Vân Hi thật sự không có hứng thú gì.

Diệp Phàm nhún vai, nói: "Ta cũng không biết! Chỉ là một nha đầu thôi, khẳng định không phải bạn gái ngươi!"

"Vì sao lại khẳng định không phải bạn gái ta?" Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm đương nhiên nói: "Về sau ngươi phải lão bà cho ta, đương nhiên không thể có bạn gái!"

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Nếu như ngươi ở trước mặt người khác nói ra loại lời giống như bây giờ, ta liền xé nát miệng ngươi."

Diệp Phàm: "Trước mặt không thể nói, vậy sau lưng có thể nói đúng không?"

Bạch Vân Hi: "......"

Bạch Vân Hi không có trả lời, Diệp Phàm cũng không có truy vấn, nói: "Ta đã đói bụng, chúng ta đi ăn cơm đi."

"Ta còn chưa có tan tầm!" Bạch Vân Hi tức giận nói.

Diệp Phàm không cho là đúng nói: "Vậy lười biếng đi! Có chuyện gì gấp đâu, dù sao ngươi cũng là lão bản, lão bản khiến cho công nhân mệt chết mệt sống, còn mình thì tiêu dao tự tại, đi thôi, đi thôi."

Bạch Vân Hi: "......"

..........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro