Chương 38: Về sớm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vân Hi ca ca!" Nhìn thấy Bạch Vân Hi từ trong phòng họp đi ra, Vân San San tươi cười như hoa đón tiến lên chào hỏi.

Diệp Phàm chắp tay sau lưng, không vui nhìn Vân San San, âm dương quái khí nói: "Cô kêu y là Vân Hi ca ca? Chẳng lẽ không phải là Vân Hi đệ đệ sao? Thoạt nhìn cô còn lớn hơn Vân Hi mấy tuổi!"

Bạch Vân Hi: "......" Miệng Diệp Phàm vẫn độc như vậy!

Vân San San nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt vặn vẹo nói: "Sao ngươi lại ở chỗ này? Lén lút xong vào sao? Vân Hi ca ca mau gọi bảo an đi!"

Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói: "Không cần đại kinh tiểu quái, hắn là bằng hữu của ta!"

Vân San San ngơ ngác nhìn Diệp Phàm, nói: "Vân Hi ca ca, từ khi nào mà anh có bằng hữu không đàng hoàng như vậy? Anh nhìn dáng vẻ của hắn......" Toàn bộ là một con đại quái !

Diệp Phàm không vui nói: "Tiểu nha đầu, ánh mắt của cô không nên thiển cận như vậy, ta không phải là không đàng hoàng, ta đây là ngầu!"

Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Vân Hi, ngươi nói xem có phải hay không?"

Bạch Vân Hi ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Đúng vậy! Ngầu! Rất ngầu!" Từ trên xuống dưới không khác gì tên bán cá.

"Đi thôi, ta mời ngươi ăn cơm, ta vừa mới kiếm lời 5000 vạn, có thể thoải mái một đoạn thời gian." Diệp Phàm thỏa thuê đắc ý nói.

"5000 vạn, không ít a!" Bạch Vân Hi cười nói.

Diệp Phàm gật đầu, nói: "Ta rất có năng lực, ngươi đi theo ta về sau cơm ngon rượu say."

Bạch Vân Hi cười lạnh nói: "Hiện tại ta cũng cơm ngon rượu say, vì sao muốn đi cùng ngươi......"

Vân San San nhìn Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm rời đi, kinh sợ đến trợn mắt há hốc mồm, Vân San San làm sao cũng không nghĩ đến, Bạch Vân Hi lại có liên quan với loại người như Diệp Phàm.

......

Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi từ trong thang máy đi ra, tiểu thư lễ tân nhìn hai người đi ra, kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.

"Bạch tổng, ngài muốn ra ngoài sao?" 

Tiểu thư lễ tân khiếp sợ nhìn Diệp Phàm, nói: "Ngươi, sao ngươi có thể?"

Cô rõ ràng không nhìn thấy Diệp Phàm lên lầu a! Vì sao tiểu tử Diệp Phàm này lại đi cùng Bạch tổng ra khỏi thang máy.

Diệp Phàm lộ ra một hàm răng trắng, có chút ác liệt nói: "Vân Hi, vừa rồi chính là cô ta không biết nhìn người, ngăn đón không cho ta gặp ngươi."

Tiểu thư lễ tân có chút xấu hổ nói: "Bạch tổng, ta không biết vị khách nhân này là bằng hữu ngài."

Bạch Vân Hi cười cười, nói: "Không quan hệ, cô làm rất tốt!"

Diệp Phàm không vui nhăn chặt mày, nói: "Vân Hi, ngươi nói bậy gì đó, nha đầu này chắn đường ta, còn muốn kêu bảo an bắt ta! Ngươi còn khen cô ta?"

Bạch Vân Hi lạnh lùng cười, nói: "Chỗ của ta đây là công ty lớn, ngươi cho rằng đây là trạm thu rác rưởi sao! Ngươi biến thành cái dạng này còn muốn người ta cho ngươi vào! Ngươi suy nghĩ quá nhiều."

Diệp Phàm bực mình nói: "Vừa rồi ngươi còn khen ta ngầu, đảo mắt liền trở mặt không nhận người......"

Bạch Vân Hi không kiên nhẫn nhìn Diệp Phàm, nói: "Không phải ngươi muốn ăn cơm sao? Đi thôi!"

"Được a! Được a! Lúc trước ta gọi ông ngoại ngươi hỏi số điện thoại ngươi, ông ấy không cho, lão đầu chết tiệt, thật là keo kiệt." Diệp Phàm vừa đi vừa oán giận với Bạch Vân Hi.

Hai tiểu thư lễ tân kinh sợ trợn mắt há hốc mồm.

Thẳng đến khi thân ảnh hai người biến mất, hai tiểu thư lễ tân mới hồi thần trí.

"Bạch tổng, đây là về sớm sao?" Mỹ nữ tóc ngắn kinh ngạc nói.

Bạch Vân Hi chính là người cuồng công việc, ham thích tăng ca, một khi Bạch tổng tăng ca, người khác cũng chỉ có thể tăng ca theo, nhưng hiện tại Bạch tổng cư nhiên về sớm.

"Tên chợ búa kia là ai vậy? Gặp được tiểu tử đó, Bạch tổng cư nhiên không có gọi người đuổi hắn ra." Mỹ nữ tóc dài kinh ngạc nói.

"Thoạt nhìn quan hệ của hắn cùng Bạch tổng cũng không tệ lắm a!" Mỹ nữ tóc ngắn nói.

......

Bạch Vân Hi lái xe mang theo Diệp Phàm đến một khách sạn.

"Sao ngươi lại đến kinh đô?"

"Ta tới gặp ngươi a! Thể chất này của ngươi rất dễ hấp dẫn quỷ quái, hơn nữa trước kia thể chất của ngươi đều đã bị ẩn đi, sắp tới sẽ bị bạo phát, càng dễ dàng hấp dẫn quỷ quái hơn, ta phải trông coi ngươi để ngừa ngươi bị yêu ma quỷ quái bắt cóc mất." Diệp Phàm lo lắng sốt ruột nói.

Bạch Vân Hi cười lạnh, nói: "Hấp dẫn yêu ma quỷ quái? Yêu ma quỷ quái giống như ngươi sao?"

"Đương nhiên không phải! Ta chính là soái ca, thanh niên đầy hứa hẹn, làm sao có thể là yêu ma quỷ quái được!" Diệp Phàm lắc đầu nói.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Ở thế giới này không có người tu chân, cho nên đối thủ của mình chỉ có yêu ma quỷ quái, nếu như ở tu chân thế giới thì đối thủ cạnh tranh của mình đặc biệt nhiều, tu chân giới đã từng bán đấu giá một lô đỉnh Thiên Âm Chi Thể, bán ra với giá trên trời.

Bạch Vân Hi không vui nắm tay lái, nói: "Lung tung rối loạn, chỉ biết yêu ngôn hoặc chúng!"

Diệp Phàm nghiêng đầu, nói: "Trên người của ngươi có một Phật bài, có thể đảm bảo quỷ thần tránh xa ngươi, bất quá, tác dụng của Phật bài sắp biến mất rồi."

Bạch Vân Hi: "......" Khi còn nhỏ y thường xuyên nằm mơ thấy quỷ, hoặc là nói thật sự nhìn thấy quỷ, vì vậy năm đó ông nội tìm một vị đại sư, chế tác một Phật bài cho y, nghe nói là có thể đảm bảo an toàn cho y mười năm, tính ra thời gian cũng sắp tới rồi.

"Ta có mang đến đây cho ngươi một vòng tay bằng Đổi Vận Châu, bên trong ta đã khắc rất nhiều trận pháp, ngươi mang theo có thể đảm bảo bình an." Diệp Phàm nói.

"Đổi Vận Châu thật sự có tác dụng sao? Hay là hàng giả?" Bạch Vân Hi lạnh lùng nói.

"Sao có thể là hàng giả được? Ngươi suy nghĩ quá nhiều!" Diệp Phàm lắc đầu nói.

........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro