Chương 100: Gặp phải người quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 100:Gặp phải người quen

Trans: Sasunaru2602

Lúc mặt trời lặn, Tiêu Cảnh Đình như cũ đánh xe ngựa xuất phát đi đến Tinh Thành, nhưng đụng phải một đoàn xe lớn.

Tiêu Cảnh Đình phát hiện ở trong đoàn xe có mấy người quen, Âu Dương Minh Nguyệt, Âu Dương Tĩnh, cùng Âu Dương Cẩm Nguyệt, không sai, Tiêu Cảnh Đình đụng phải đoàn xe của Âu Dương cũng đang đi Tinh Thành.

Tiêu Cảnh Đình vừa đánh xe ngựa đến gần đoàn xe Âu Dương gia, liền bị đội hộ vệ Âu Dương gia yêu cầu hắn giữ khoảng cách với đoàn xe.

Âu Dương Cẩm Nguyệt đang lúc rãnh rỗi nhàm chán thì phát hiện bóng người Tiêu Tiểu Phàm, liền bu lại nói chuyện phiếm.

"Tiêu thúc, thúc cũng dự định đi Tinh Thành à?" Âu Dương Cẩm Nguyệt đi tới bên cạnh Tiêu Cảnh Đình hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Cháu cũng đi sao?"

Âu Dương Cẩm Nguyệt gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Tiêu Tiểu Phàm ôm bình sữa, ngồi trên lưng ngựa lập tức tò mò nhìn Âu Dương Cẩm Nguyệt, nói: "tiểu muội muội, ngươi đi Tinh Thành làm gì à?"

Âu Dương Cẩm Nguyệt chống nạnh, tức giận: "Ta là tỷ tỷ."

Tiêu Tiểu Phàm lắc chân, nói: "Xem đi, ta bây giờ so với ngươi cao hơn."

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhẹ xuy một tiếng, giơ cằm lên, âm tiếu nói: "Có tin hay không, ta đạp ngươi xuống?"

Tiêu Tiểu Phàm rụt cổ, nói: "Ngươi thật hung tàn à!"

Âu Dương Cẩm Nguyệt đắc ý cười cười, nói: "Biết sợ chưa."

"Tiểu thư, cô ở chỗ này làm gì à! Nhanh chóng về đoàn xe đi, nơi này không an toàn." Một người phụ nữ trung niên liếc mấy người  Tiêu Cảnh Đình, nhìn Âu Dương Cẩm Nguyệt cung kính nói.

Tiêu Cảnh Đình nhàn nhạt nhìn phụ nữ trung niên một cái, người này tu vi luyện khí tầng 6, ánh mắt nhìn hắn cùng Hứa Mộc An tràn đầy phòng bị và khinh thường, thật giống như cả nhà bọn họ đều là thứ không lên được mặt bàn, sợ bị bọn họ bám dính.

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhíu mày một cái, nói: "Ngươi đi về trước đi, ta chơi một hồi rồi về."

"Tiểu thư, cô còn nhỏ, dễ dàng bị người khác lừa gạt." Phụ nữ trung niên tràn đầy lo lắng nhìn lướt qua hướng Tiêu Cảnh Đình.

Tiêu Cảnh Đình liếc mắt, hắn nhìn giống tên lừa gạt lắm sao? Đừng đùa, thời điểm còn trên trái đất, hắn vẫn luôn là sinh viên tài đức vẹn toàn à! Đó là một quân tử chính khí lẫm nhiên à!

Âu Dương Cẩm Nguyệt có chút không kiên nhẫn nói: "Dì Du, ta đã lớn rồi, không dễ bị lừa gạt như vậy."

"Tiểu thư, cô mới sáu tuổi thôi." Tiền Du cười nói.

Âu Dương Cẩm Nguyệt bất mãn nói: "Sáu tuổi thì thế nào, sáu tuổi đã rất lớn, ở đây nhiều hộ vệ như vậy, ta lưu lại ở đây có thể xảy ra chuyện gì?"

Tiền Du còn muốn nói điều gì, Âu Dương Cẩm Nguyệt đã chịu đựng phiền khoát tay một cái, "Đủ rồi, dì Du ngươi đừng nói nữa, ta không phải đứa nhỏ, ngươi chớ xen vào việc của ta."

Âu Dương Cẩm Nguyệt mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng bởi vì xuất thân cao quý, trên người tự có một cổ uy thế.

Tiền Du sắc mặt thay đổi, không dám làm Âu Dương Cẩm Nguyệt tức giận, chẳng qua là sắc mặt hung ác quét Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An.

Tiêu Cảnh Đình tâm tình không kiềm được có chút buồn bực, Tiêu Cảnh Đình thầm nghĩ: Chọn trái hồng mềm bóp à! Nữ nhân này không dám đắc tội Âu Dương Cẩm Nguyệt, liền một mực mắt lạnh nhìn mình, lực uy hiếp của mình còn không bằng một cái bé gái sáu tuổi, Tiêu Cảnh Đình cảm nhận được một cổ cảm giác thất bại sâu đậm sắc.

Tiền Du vừa nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình rời đi, liền chạy thẳng tới bên Âu Dương Minh Nguyệt cũng không biết cùng Âu Dương Minh Nguyệt nói nhỏ những gì.

Tiêu Cảnh Đình không cần đoán cũng biết, người phụ nữ kia sẽ không nói lời tốt đẹp gì.

Tiền Du bất quá chỉ mới luyện khí tầng 6, chẳng qua là người này ỷ vào Hầu phủ phía sau, căn bản xem thường hắn.

Tiêu Cảnh Đình vẫn luôn cảm thấy thế giới này là một thế giới xem trọng tu vi, chợt phát hiện ở thế giới này thế lực phía sau cũng rất trọng yếu à!

"Đàn bà kia là ai à? Cùng ngươi quan hệ thế nào?" Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

"Nàng là vú nuôi của ta." Âu Dương Cẩm Nguyệt nói.

Tiêu Tiểu Phàm trợn to mắt, nói: "Ngươi đã lớn như vậy, còn bú sữa mẹ à!"

Âu Dương Cẩm Nguyệt mặt đỏ lên, nổi giận đùng đùng nói: "Ta đã sớm dứt sữa, chẳng qua là bà vú một mực chiếu cố ta."

Tiêu Tiểu Phàm gật đầu một cái, nói: "Phải không?"

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn Tiêu Tiểu Phàm trong tay bình sữa, tức giận: "Ngươi còn nói ta, ngươi xem bên trong tay ngươi là cái gì, sữa thú, ngươi lớn như vậy, vẫn còn bú sữa mẹ."

Tiêu Tiểu Phàm khẽ hừ một tiếng, nói: "Không có học thức, đây cũng không phải là sữa thú, đây là rượu sữa, thành niên đều sẽ uống rượu."

Âu Dương Cẩm Nguyệt tràn đầy hoài nghi nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: "Phải không? Nhưng mà, một chút mùi rượu cũng không có, ngược lại vị sữa tương đối nặng."

Tiêu Tiểu Phàm khẽ hừ một tiếng, nói: "Không có ánh mắt, là rượu."

"Hừ, rõ ràng là sữa thú, còn giả mạo rượu." Âu Dương Cẩm Nguyệt chỉ cao khí ngang nói.

"Vốn chính là rượu, ai giả mạo chứ?" Tiêu Tiểu Phàm bất mãn nói.

"Âu Dương tiểu thư, ngươi đi Tinh Thành làm gì à?" Tiêu Tiểu Đông lộ ra mặt đầy ngây thơ diễn cảm hỏi.

Thấy Tiêu Tiểu Đông lộ ra mặt đầy tò mò, Tiêu Cảnh Đình không nhịn được xoa xoa lỗ mũi.

"Ta đi tham gia tuyển chọn." Âu Dương Cẩm Nguyệt nói.

Tiêu Tiểu Đông có chút hiếu kỳ hỏi: " Tuyển chọn cái gì à?"

Tiêu Tiểu Đông nói gần nói xa moi ra rất nhiều tin tức, nói thí dụ như, trong Tinh Thành có tu giả Thanh Vân tiên môn tới trú đóng, Man Hoang đại lục từ mức độ nào đó mà nói thì cũng có thể coi là lãnh địa của Thanh Vân tiên môn, Thanh Vân tiên môn cũng không thể nào để ý địa phương này, chỉ âm thầm nâng đở một ít thế lực quản lý mảnh đại lục này.

Hầu phủ chính là một trong những thế lực được Thanh Vân tiên môn nâng đở, Thanh Vân tiên môn sẽ định kỳ tới Man Hoang đại lục, thu lấy một ít đệ tử, trước kia là thu lấy tư chất tốt, bất quá, lâu ngày, số người mà đệ tử Thanh Vân tiên môn thu đã bị tất cả gia tộc lớn phân chia, nên người của Thanh Vân tiên môn đều là trực tiếp lựa chọn từ các thế lực lớn.

Man Hoang đại lục, thiếu gia vô số, chọn đệ tử thiên tài không phải một chuyện dễ dàng, những đứa bé trong đại gia tộc từ nhỏ bị đào tạo tài nghệ vô cùng cao, biểu hiện ra trình độ quả thật so với đệ tử gia tộc bình dân cao hơn rất nhiều, sứ giả Thanh Vân tiên môn dĩ nhiên là ưu tiên lựa chọn những đệ tử đại gia tộc kia.

Huống chi, mặc kệ gia tộc lớn có con em trúng tuyển hay không, đều là sẽ đưa cho sứ giả Thanh Vân tiên môn một phần đại lễ, mà những gia đình dân nghèo kia, căn bản không cầm ra được lễ vật quý trọng gì.

Thanh Vân tiên môn thu học trò tiêu chuẩn cực cao, Man Hoang đại lục có không ít gia tộc lớn, cạnh tranh đặc biệt kịch liệt.

Âu Dương Cẩm Nguyệt lần này chính là đi tham gia tuyển chọn, tổ tiên Âu Dương gia từng có một người trúng tuyển, nghe nói bây giờ đã là tu giả kim đan.

Chẳng qua đó đã là chuyện rất lâu về trước, vị kim đan tu giả kia đã sớm ở địa giới Thanh Vân tiên môn đâm chồi nảy lộc, người Âu Dương gia có quan hệ cùng vị tu giả kim đan kia, cũng đã lục tục chết hết rồi.

Bởi vì một phần tình nghĩa hương khói, vị tu giả kim đan kia vẫn là có chút chiếu cố Âu Dương gia, bất quá, người nọ vẫn quan tâm hơn việc ở Thanh Vân tiên môn khai chi tán diệp.

Vì sự phát triển của Âu Dương gia, Âu Dương gia hàng năm đều chọn thiếu gia, thiếu nữ đến tuổi tham gia tuyển chọn, nhưng vì cạnh tranh kịch liệt, đã mấy chục năm không có ai trúng tuyển, nghe nói Âu Dương Cẩm Nguyệt tư chất vô cùng tốt, lần này Âu Dương gia liền đối với nàng ký thác hy vọng rất lớn.

"Nhóc con, ngươi biết đường đi Tinh Thành sao?" Âu Dương Cẩm Nguyệt hướng về phía Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm gật đầu một cái, nói: "Biết."

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhẹ xuy một tiếng, nói: "Nói láo."

Tiêu Tiểu Phàm cổ trước quai hàm, nói: "Ta sao lại nói láo, chúng ta có bản đồ."

Âu Dương Cẩm Nguyệt nhìn bản đồ một cái, nói: "Bản đồ này không đúng đâu, dựa theo bản đồ này, các ngươi nhiều nhất chính là đến bên ngoài Tinh Thành, không vào được bên trong."

"Sao lại không vào được bên trong chứ!" Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

"Toàn bộ Tinh Thành đều được bao phủ bên trong ảo trận." Âu Dương Cẩm Nguyệt dương dương đắc ý nói.

Tiêu Tiểu Phàm trợn to mắt, nói: "Vậy ảo trận lớn bao nhiêu à!"

Âu Dương Cẩm Nguyệt khẽ hừ một tiếng, khoe khoang nói: "Không biết,  ảo trận ở Tinh Thành là do một tu giả kim đan bố trí."

"Tu giả Kim đan  rất lợi hại phải không?" Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Âu Dương Cẩm Nguyệt tràn đầy chê nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: "tu giả kim đan không lợi hại còn ai lợi hại! Chắc ngươi chưa từng gặp qua tu giả kim đan chứ gì?"

Tiêu Tiểu Phàm nghiêm túc gật đầu một cái, nói: "đúng là ta chưa từng gặp qua à!" Tiêu Tiểu Phàm ngoẹo đầu, lại nói: "Ngươi thấy qua chưa?"

Âu Dương Cẩm Nguyệt có chút lúng túng nói: "Chưa."

Tiêu Tiểu Phàm thở dài một tiếng, "Ngươi cũng chưa từng gặp qua, còn dám chê ta."

"Cẩm Nguyệt, trở về."

Nghe được Âu Dương Minh Nguyệt gọi, Âu Dương Cẩm Nguyệt hướng Tiêu Cảnh Đình áy náy cười một tiếng, trở lại đội ngũ Âu Dương gia.

. . .

"Cẩm Nguyệt tiểu thư, cô làm sao có thể cùng loại người như vậy lăn lộn chung một chỗ chứ, cô không biết đâu! Cái tên Tiêu Cảnh Đình, làm việc không kiểm điểm, mơ ước chị dâu, lưu lỏng ăn chơi, còn dùng tiêu diêu tán, cha nào con nấy, cha như vậy, con trai hắn có thể tốt chỗ nào. Tiểu thư tâm thiện, nhưng mà cõi đời này người xấu rất nhiều, không cẩn thận tiểu thư liền bị người khác lợi dụng." Thấy Âu Dương Cẩm Nguyệt trở lại, Tiền Du nói như ngã đậu một chùm vậy.

Âu Dương Cẩm Nguyệt có chút bất mãn liếc Tiền Du một cái, nói: "Dì Du, dì ở nơi nào nghe được tin tức này! Lời đồn đãi là không thể tin."

Âu Dương Cẩm Nguyệt lúc nhỏ rất thích Tiền Du, chẳng qua khi lớn hơn một chút, hiểu chuyện, gặp Tiền Du luôn cáo mượn oai hùm, còn mơ hồ muốn khống chế nàng, Âu Dương Cẩm Nguyệt liền đối với Tiền Du xa cách rất nhiều.

Tiền Du nhìn về hướng Âu Dương Tĩnh một cái, không có đem Âu Dương Tĩnh nói ra.

"Dì Du, dì đi xuống đi." Âu Dương Minh Nguyệt nhàn nhạt nhìn Tiền Du một cái nói.

Tiền Du co rút khóe miệng một cái, không cam lòng lui xuống.

Âu liền Minh Nguyệt híp mắt, thầm nghĩ: Tiền Du là người của mẫu thân nương gia, lúc mới bắt đầu, đối với Cẩm Nguyệt cũng không tệ, chẳng qua là gần đây tâm tính bất lương giống như càng ngày càng lớn.

. . .

Tiêu Cảnh Đình sờ cằm, tiêu hóa lời Âu Dương Cẩm Nguyệt nói.

"Tinh Thành bị bao phủ ở trong ảo trận, khó trách người ta nói, đến địa giới Tinh Thành cũng không nhất định có thể tìm được Tinh Thành." Tiêu Cảnh Đình suy nghĩ nói.

Tiêu Tiểu Phàm ôm bình sữa, nói: "Cha, nha đầu kia nói Thanh Vân tiên môn, nghe rất thô bạo à!"

"Tiểu Phàm muốn đi sao?" Tiêu Cảnh Đình cười một tiếng hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm liên tục không ngừng lắc đầu, nói: "Không muốn."

"Tại sao à!" Tiêu Cảnh Đình hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm có chút ngượng ngùng nói: "Con muốn ở bên cạnh phụ thân với mẫu phụ."

Tiêu Cảnh Đình xoa xoa Tiêu Tiểu Phàm đầu, nói: "Thật không có tiền đồ."

Tiêu Tiểu Phàm dụi đầu vào tay Tiêu Cảnh Đình, hi hi ha ha cười.

Người một nhà ở bên này nói đùa, Tiền Du nổi giận đùng đùng hướng mấy người Tiêu Cảnh Đình đi tới, nói: "Nghe nói, ngươi là em trai của Tiêu Thanh Nham, thích chị dâu của mình, nhân phẩm thậm tệ."

Tiêu Cảnh Đình: ". . ." Hắn đã cải tà quy chánh rất lâu rồi, những việc hạt mè hạt thóc nát vụn kia, bây giờ còn lấy ra nói, hắn ở Mạc Thành chính là điển hình lãng tử quay đầu quý hơn vàng à! Người Mạc Thành gặp phải hắn, ai không giơ ngón tay cái lên à! Được rồi, tể tướng trước cửa quan thất phẩm, người Mạc Thành ở trong mắt người Hầu phủ đều là nông thôn địa phương, tên nhà quê.

"Đều là chuyện đã qua." Tiêu Cảnh Đình nói. Được rồi, việc chủ cũ làm, hắn cũng không thể chối.

"Hừ, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, chuyện đã qua, ngươi nói thật nhẹ nhàng." Tiền Du cười lạnh nói.

Tiêu Cảnh Đình: ". . ." Phải biết, đối với bên ngoài hắn dù gì cũng là cao thủ luyện khí tầng 7, nhưng mà, phụ nhân này chỉ có luyện khí tầng 6, nhưng một chút không đem hắn coi ra gì.

Tiêu Cảnh Đình âm thầm ở trong lòng liếc mắt, thầm nghĩ: Bà vú này thật là đồ thần kinh à!

"Cẩm Nguyệt tiểu thư, là Âu Dương gia đại tiểu thư, các ngươi nên biết thân biết phận, Cẩm Nguyệt tiểu thư cùng các ngươi  khác nhau một trời một vực, các ngươi đừng nghĩ là ta không biết các ngươi đánh chủ ý gì." Tiền Du nói.

Tiêu Cảnh Đình: ". . ." Một búp bê nhỏ mà thôi! Hắn có thể có ý gì.

"Khác nhau một trời một vực là cái gì?" Tiêu Tiểu Phàm tò mò hỏi.

Tiền Du sậm mặt lại, âm trầm nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: "Khác nhau một trời một vực chính là, Cẩm Nguyệt tiểu thư cao cao tại thượng, ngươi cả đời cũng không theo đuổi được độ cao của tiểu thư."

Tiêu Tiểu Phàm không cho là đúng nói: "Dáng dấp nàng so với ta cũng không cao hơn bao nhiêu! Ta gần đây trưởng thành rất nhanh, dáng dấp rất nhanh sẽ so với nàng còn cao hơn."

Tiền Du dùng ánh mắt hết thuốc chữa nhìn Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Phàm tràn đầy vô tội trừng mắt nhìn lại.

"Ngu si." Tiền Du khẽ hừ một tiếng, xoay người rời đi.

Tiêu Tiểu Đông nhìn hình bóng Tiền Du, trong con ngươi xẹt qua mấy phần lãnh sắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro