chương 95 : Luyện Đan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 95:Luyện đan

Trans: Sasunaru2602

Học viện Bích Phong.

"Âu Dương Cẩm Nguyệt đi rồi?" Mạc Bắc hỏi.

Âu Dương Tĩnh gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!" Nguyên bản nàng muốn mượn cơ hội lần này cùng Âu Dương Cẩm Nguyệt đặt mối quan hệ, đáng tiếc, Âu Dương Cẩm Nguyệt tâm lý phòng bị vô cùng cao căn bản không hề để ý đến nàng.

Nghĩ đến Âu Dương Cẩm Nguyệt, Âu Dương Tĩnh không khỏi có chút xúc động người so người, tức chết người.

Cùng là người Âu Dương gia, người ta muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, nàng nếu muốn tài nguyên gì đều phải tự mình tranh thủ, khắp nơi đều để cho người ta xem thường.

"Đó không phải là Tiêu Cảnh Đình sao?" Âu Dương Tĩnh hướng xa xa nhìn sang cả kinh nói.

Mạc Bắc gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Em trai của Tiêu Thanh Nham hình như không phải học viên của học viện Bích Đỉnh, hắn tại sao lại ở chỗ này?"

"Không phải là đi lộn chỗ đi." Âu Dương Tĩnh nói.

Tiêu Cảnh Đình mặc dù gặp đại vận, thăng lên luyện khí tầng 7, nhưng mà cũng đã quá tuổi dự thi học viện nhất định sẽ không thu.

"Ta nghe nói con trai Tiêu Cảnh Đình mua một khối đá phẩm tương đối tệ lại mở ra được một con linh dược tằm, liền đổi lấy mười mấy khối linh thạch lại cùng một vị tu sĩ trúc cơ kỳ kết thiện duyên." Mạc Bắc nói.

Âu Dương Tĩnh gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Lúc Tiêu Tiểu Phàm mở ra linh tằm, nàng vừa đúng dịp ở ngay bên cạnh.

Âu Dương Tĩnh vẫn cảm thấy đổ thạch không tốt, nhưng mà, mắt thấy Tiêu Tiểu Phàm một đứa con nít mở ra đồ quý trọng như vậy, liền lấy chút bạc đánh cược một lần, đáng tiếc, không mở ra được gì, mắt thấy bạc mình  khổ cực tích trữ, cứ như nước trôi đi Âu Dương Tĩnh đau lòng vô cùng.

"Tiêu Cảnh Đình này,  vận khí thật là tốt!" Mạc Bắc nói.

Âu Dương Tĩnh gật đầu một cái, sâu sắc cho là đúng nói: "Đúng vậy!"

Sau thời điểm tranh tài, Hầu phủ liền có lời đồn Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong song song tiến vào luyện khí tầng 7, có thể là ở trong bí cảnh thu được cơ duyên cực lớn, thật là một phúc nguyên thâm hậu à!

Tiêu Cảnh Đình xách Tiêu Tiểu Phàm đi, bỗng nhiên, có 2 người lại chặn đường Tiêu Cảnh Đình.

"2 vị có chuyện gì không?" Tiêu Cảnh Đình ngẩng đầu nhìn Âu Dương Tĩnh cùng Mạc Bắc hỏi.

"Tiêu Cảnh Đình, ngươi hẳn không phải là học viên của học viện Bích Phong chúng ta, tại sao lại ở chỗ này?" Mạc Bắc hỏi. Mạc Bắc thấy Tiêu Cảnh Đình, trong lòng vô cùng khó chịu, Tiêu Cảnh Đình chỉ là tên nhị thế tổ dựa vào vận may một bước lên trời, tiến vào luyện khí tầng 7, tu vi mà mình lấy làm hãnh diện căn bản không chiếm ưu thế.

Tiêu Cảnh Đình nhìn Mạc Bắc một cái, nói: "Ta mướn phòng địa hỏa, học viện Bích Phong cho ta lệnh bài."

Mạc Bắc có chút kinh ngạc nói: "Ngươi mướn phòng địa hỏa?"

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

"Tiền bối cho ngươi linh thạch, ngươi còn giữ  không? Ta ra giá 30 ngàn lượng một khối." Mạc Bắc nói.

Tiêu Cảnh Đình sững sốt một chút, ngay sau đó bật cười, tên Mạc Bắc này, xem hắn ngu si lắm sao, linh thạch giá thị trường khoản sáu chục ngàn lượng bạc, trên thực tế cái giá cả này căn bản không mua được. Tu giả luyện khí tầng 7 trở lên, rất ít cần bạc, lưu thông đều là linh ngọc cùng linh thạch, hắn nếu là đem linh thạch bán ở chợ đen, một khối bán giá một một trăm ngàn lượng bạc cũng không phải việc khó.

"Xin lỗi, đã dùng hết." Tiêu Cảnh Đình nói.

Mạc Bắc nhíu mày một cái, sắc mặt lộ ra mấy phần bất mãn, "Tiêu huynh, dùng nhanh như vậy à! Nhiều linh thạch như vậy, luyện khí tầng 8, cũng có thể dùng thật lâu đi."

Tiêu Cảnh Đình cười khổ một cái, nói: "Không có biện pháp à! Không quản được tay, vừa nhìn thấy thứ tốt, liền muốn mua, linh thạch liền xài hết."

Tiêu Cảnh Đình không muốn đôi co với Mạc Bắc, cùng Mạc Bắc hàn huyên mấy câu, liền mang theo Hứa Mộc An cùng 2 con trai đi phòng địa hỏa.

. . .

Tiêu Cảnh Đình xài 150 ngàn lượng mướn một phòng địa hỏa phổ thông.

Phòng địa hỏa phân thành hai gian hỏa thất cùng phòng nghỉ ngơi, phòng nghỉ ngơi chỉ có thể đủ cho 1 người ở.

"Nơi nhỏ như vậy, một tháng, lại muốn 50 ngàn lượng bạc." Tiêu Cảnh Đình lắc đầu nói.

Học viện Bích Phong có hơn một trăm căn địa hỏa thất! Nếu cho thuê hết, một tháng chính là năm triệu lượng bạc à! Ách, nghe nói phòng địa hỏa cao cấp giá cả còn đắt hơn.

Hứa Mộc An cười một tiếng, nói: "Đây chính là học viện Bích Phong, nhà trong học viện cũng tương đối đắt."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, cảm giác cũng có lý.

Tiêu Tiểu Phàm hứng thú nhìn ngọn lửa bên trong phòng hỏa thất, nói: "Cha, tiếp theo, chúng ta liền phải ở chỗ này đợi ba tháng sao?"

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Tiêu Tiểu Phàm có chút nhức đầu gãi đầu một cái, nói: "Như vậy à!"

Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: "Hỏa thất nguyên tố lửa tương đối nặng, con cùng em trai tuổi còn nhỏ, không thích hợp ở lâu, con trông kỹ em trai, tận lực mang em tu luyện ở bên ngoài."

Tiêu Tiểu Đông gật đầu một cái, nói: "con biết."

Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nguyên tố lửa ở giữa hỏa thất tương đối nặng, Tiêu Cảnh Đình có thể thấy vài đóm sáng màu đỏ tiến vào người Tiêu Tiểu Phàm.  Tiêu Cảnh Đình híp mắt, thân chất con trai nhỏ tựa hồ có chút đặc thù không cần vận chuyển pháp quyết vẫn có thể tự động hấp thu linh khí.

Nghe nói, luyện đan thất trừ có thể luyện đan, còn có thể trợ giúp tu giả hệ hỏa tu luyện, chẳng qua là nguyên tố lửa ở giữa địa hỏa tương đối cuồng bạo, không thể tu luyện trong thời gian dài.

. . .

Hứa Mộc An hứng thú nghiên cứu ngọc giản trên tay, ngọc giản trên tay Hứa Mộc An ngọc bên trong ghi chép lại một ít kinh nghiệm luyện đan tâm đắc của Vương Hóa Thành.

Lúc trước Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong chính là tu luyện ở trong động phủ Vương Hóa Thành lưu lại mới có thể lên cấp luyện khí tầng 7, Tiêu Cảnh Đình lúc ấy lấy được luyện đan tâm đắc của Vương Hóa Thành chẳng qua là luôn bận bịu tu luyện, không để ý đến, bây giờ mới lấy ra nghiên cứu.

Luyện đan sư đều rất tôn quý, Hứa Mộc An từ nhỏ nghe được rất nhiều lời đồn đãi về luyện đan sư, vì vậy khi Tiêu Cảnh Đình nói muốn cùng hắn học luyện đan Hứa Mộc An đầu tiên là không dám tin, tiếp đó mừng rỡ như điên.

Tiêu Cảnh Đình lấy ra một đống linh thảo từ trong không gian.

"Bắt đầu đi."

Hứa Mộc An có chút cao hứng nói: " Được a !"

Hứa Mộc An cùng Tiêu Cảnh Đình hai người cầm lò luyện đan, bắt đầu luyện đan.

Quá trình luyện đan rất là khó khăn, 2 người không thể làm gì khác hơn là từ từ tìm hiểu, may mắn linh thảo bên trong không gian khá nhiều Tiêu Cảnh Đình không cần cân nhắc hậu quả khi thất bại.

Nhìn đống linh thảo bên lò luyện đan, trong lòng Hứa Mộc An không khỏi có chút rung động.

. . .

Học viện Bích Phong.

"Mạc Bắc huynh, nghe nói cái tên đỗ thạch ra linh dược tằm đến đây mướn một chỗ phòng địa hỏa, thuê liền ba tháng." Bùi Tụng nói.

Mạc Bắc gật đầu một cái, nói: " Đúng là có chuyện như vậy."

"Tiêu Cảnh Đình này, thật đúng là tiền muôn bạc biển!" Bùi Tụng nói.

Mạc Bắc gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Bùi Tụng tu vi luyện khí tầng 7 lúc này tu vi đã dừng lại sáu năm. Thực lực càng mạnh, tài nguyên cạnh tranh lại càng kịch liệt.

Sau khi Tiêu Cảnh Đình mở ra linh dược tằm , Bùi Tụng đã luôn nhìn chằm chằm hắn, Bùi Tụng vốn muốn liên lạc với mấy người, dự định thời điểm Tiêu Cảnh Đình ra khỏi thành chặn cướp. Bùi gia cũng có tu giả trúc cơ kỳ  vì vậy Bùi Tụng cũng không xem trọng lời uy hiếp của Triệu Kim lúc đó.

Bùi Tụng xem ra vị tiền bối trúc cơ kia lúc ấy cũng chỉ là thuận miệng giúp Tiêu Cảnh Đình nói một câu, Tiêu Cảnh Đình nếu chết thật, thì tiền bối chắc hẳn cũng sẽ không xen vào việc của người khác, dù sao tu giả trúc cơ kỳ đều là rất bận rộn.

Tiêu Cảnh Đình thực lực không tệ, nhưng có một cái nhược điểm  trí mạng, hắn có 2 đứa con nhỏ, hai đứa bé kia không có năng lực tự vệ nào, Hứa Mộc An thì đang có thai, cũng là một phiền toái, Bùi Tụng cơ hồ không kịp đợi muốn thừa dịp Tiêu Cảnh Đình rời khỏi Thành Bích Phong sau đó, đánh cướp con dê béo.

Chẳng qua sau khi hội đấu giá kết thúc, Tiêu Cảnh Đình lại không rời thành Bích Phong, ngược lại đi vào học viện.

Ở trong học viện, tự nhiên không có cách nào động thủ, Bùi Tụng không thể làm gì khác hơn là quyết định đợi, Bùi Tụng vốn  muốn cùng những người khác ôm cây đợi thỏ. nhưng không may, mười mấy viên linh thạch đúng là không ít nhưng phải đợi ba tháng, Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An đều đã đem linh thạch dùng xong hết rồi, họ không vì mười mấy viên linh thạch mà cùng chờ  lâu như vậy được.

"Một lần thuê liền ba tháng, vị Tiêu thiếu này là muốn học luyện đan sao?" Bùi Tụng nói.

Mạc Bắc gật đầu một cái, nói: "Có thể, luôn có những người không biết trời cao đất rộng muốn học luyện đan, đụng nam tường mới biết quay đầu."

"Có lẽ, không cần một tháng, vị Tiêu thiếu này sẽ từ bỏ ngay thôi." Đan dược nếu dễ luyện, đan sư cũng sẽ không cao quý như vậy.

. . .

Tiêu Tiểu Phàm ở trên giường lăn vòng, bên trong phòng nghỉ ngơi không gian rất là nhỏ hẹp, cho nên, Tiêu Tiểu Phàm nhiều nhất cũng chỉ lăn được hai vòng muốn lăn thoải mái cũng không được.

"Ca, chúng ta chạy ra ngoài chơi, có được hay không?" Tiêu Tiểu Phàm nói.

Tiêu Tiểu Đông mở mắt ra, lắc đầu một cái, nói: "Không được."

Tiêu Tiểu Phàm cau mày, nói: "Không được, tại sao lại không được?"

"Đệ bị người theo dõi, có rất nhiều người cũng muốn bắt đệ đem đi." Tiêu Tiểu Đông từ trong nhập định mở mắt ra nói.

Tiêu Tiểu Phàm có chút chán nản "Di" một tiếng, nói: "sao đệ lại bị theo dõi chứ, những người đó muốn bắt đệ để làm gì à!"

"Thấy đệ thịt nhiều muốn đem đệ đi nướng." Tiêu Tiểu Đông nói.

Mặt Tiêu Tiểu Phàm nhất thời vặn vẹo đến một khối, nói: "đệ ăn không ngon."

Tiêu Tiểu Đông nhìn Tiêu Tiểu Phàm một cái, nói: " không muốn bị người nhớ thương thì nhanh chóng tu luyện đi, đề cao thực lực."

Từ sau khi Tiêu Tiểu Phàm mở ra linh dược tằm, Tiêu Tiểu Đông liền chú ý có vài người đang theo dõi bọn họ, hơi thở tràn đầy tham lam, Tiêu Tiểu Đông trong lòng có chút lo âu, nhưng Hứa Mộc An đang có thai Tiêu Tiểu Đông chỉ có thể đem cổ bất an này đè xuống, lo lắng ảnh hưởng đến Hứa Mộc An.

Tiêu Tiểu Đông thầm nghĩ: Phụ thân hẳn biết mình bị theo dõi, cho nên, mới không vội vã rời thành Bích Phong, lưu lại ở cây đại thụ học viện Bích Phong này, hẳn không có người dám động thủ.

Cách một bức tường trong phòng địa hỏa, Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An mỗi ngày lập lại thao tác luyện đan khô khan vô vị.

Sau khi tiêu hao đám linh thảo có thể bán mấy trăm ngàn lượng bạc, Hứa Mộc An rốt cuộc cũng luyện chế được một viên đan dược, mặc dù chỉ là một viên Hồi khí đan thông thường, nếu bán đi cũng chỉ mười mấy lượng bạc, nhưng cuối cùng cũng có thành quả, Tiêu Cảnh Đình vẫn rất phấn chấn, mặc dù không phải đan dược mình luyện chế được, nhưng mà vợ mình luyện chế được, cũng giống như nhau.

Trong phòng nghỉ ngơi.

Tiêu Tiểu Phàm ngồi ở trên giường, lười biếng xoa xoa chân, nói: "Ca, ngày ngày làm ổ ở chỗ này, đệ sắp chán chết luôn rồi."

Tiêu Tiểu Đông nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: "Vậy đệ nhịn đói hai ngày đi, bị đói hai ngày đệ liền bình thường trở lại."

Tiêu Tiểu Phàm trợn mắt nhìn Tiêu Tiểu Đông một cái, bất mãn nói: "Ca ca, anh thật xấu xa."

Tiêu Tiểu Đông: ". . ."

Tiêu Tiểu Phàm từ trong không gian giới chỉ lấy ra một đống thịt khô, "Hương lạt, tê cay, muối tiêu, ngũ vị, thì là Ai Cập. . . Cả ngày đều ăn thịt nướng, đệ sắp táo bón luôn rồi."

Tiêu Tiểu Đông liếc Tiêu Tiểu Phàm một cái, nói: " chỗ ca có linh quả này, để ca đưa cho đệ ."

Tiêu Tiểu Phàm thu hồi thịt khô, nói: "Không cần, không cần, linh quả đệ cũng có."

Tiêu Tiểu Đông khẽ hừ một tiếng, thầm nghĩ: Tiểu Phàm bây giờ càng ngày càng kén ăn.

"Cha, bây giờ cả ngày bận bịu luyện đan, cũng không làm đồ ăn ngon." Tiêu Tiểu Phàm thở dài một cái nói.

Tiêu Tiểu Đông tức giận: "Ăn ăn, đệ chỉ có biết ăn thôi, trước kia đệ từng nói chỉ cần không đói bụng liền thật hạnh phúc rồi, bây giờ còn học chọn ba lấy bốn."

Tiêu Tiểu Phàm gãi đầu một cái nói: " Nhưng mà thức ăn cha làm ăn rất ngon à! Ca cũng muốn ăn đi."

Tiêu Tiểu Đông hừ một tiếng, không nói gì.

Tiêu Tiểu Phàm tiến tới bên cạnh Tiêu Tiểu Đông nói: " Ca ca , ca thấy cha luyện đan chưa?"

Tiêu Tiểu Đông gật đầu một cái, nói: " Thấy rồi, làm sao cơ?"

"Cha, luyện đan thật vụng về, lần trước đệ đi gặp cha thấy cha đem đan dược luyện hư, cả phòng đều là mùi thúi." Tiêu Tiểu Phàm nói.

"Đan dược đương nhiên không phải dễ luyện chế." Tiêu Tiểu Đông nói.

Địa vị của đan sư rất cao, Mạc Thành cũng không tính là địa phương nhỏ, nhưng mà một luyện đan sư cũng không có.

Tiêu Tiểu Đông trong lòng cũng có chút kỳ quái, hắn cũng đi xem qua Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An luyện đan, mỗi lần đều thấy bên cạnh hai người có một đống linh thảo, Tiêu Tiểu Đông đoán chừng đám linh thảo kia bán đi có thể kiếm được mấy triệu lượng bạc, cũng không biết hai người từ đâu có nhiều linh thảo như vậy.

Tiêu Tiểu Phàm đung đưa hai chân, nói: "Cha, ngày ngày bắt chúng ta ở chỗ này trên đầu đệ sắp mọc cỏ dại luôn rồi."

Tiêu Tiểu Đông nhìn Tiêu Tiểu Phàm, trong lòng dâng lên mấy phần cảm giác cấp bách.

Tiêu Tiểu Đông thầm nghĩ:  sau khi Tiêu Tiểu Phàm có thể tu luyện, tốc độ tu luyện rất nhanh. Cho dù đệ ấy không tu luyện đàng hoàng nhưng tu vi tiến cảnh rất nhanh, tư chất hẳn không tệ, mình nhất định phải cố gắng tu luyện, không thể để thua đệ đệ được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro