chương 96 : Bán đan dược 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 96:Bán đan dược 1

Trans: Sasunaru2602

"Bán đan dược đây, bán đan dược đây." Tiêu Tiểu Phàm gân giọng hô to.

Tiêu Tiểu Đông đứng ở một bên, nhìn Tiêu Tiểu Phàm tràn đầy hưng phấn kêu la, có chút xấu hổ.

" Ca, huynh sao lại không kêu à! Không kêu thì biết bao giờ mới bán được à!" Tiêu Tiểu Phàm tròng mắt sáng trưng nhìn Tiêu Tiểu Đông nói.

Tiêu Tiểu Đông: ". . ."

Tiêu Tiểu Phàm nghẹn trong phòng cả một tháng, sau đó Tiêu Cảnh Đình phát hiện học viện Bích Phong có một cái chợ bán đan dược hai huynh đệ họ mới có cơ hội ra ngoài hóng gió.

Tiêu Tiểu Phàm mừng rỡ như điên nhận lấy nhiệm vụ bán đan dược Tiêu Cảnh Đình giao cho.

"Tiểu đệ, ở chỗ ngươi bán đan dược gì à!" Ba nữ tu sĩ xinh đẹp dắt tay nhau tới, một thiếu nữ mặc thanh y hướng về phía Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm không chút nghĩ ngợi nói: " Chỗ chúng ta chỉ có một loại đan dược là Cường dương đan, tỷ tỷ ngươi có muốn mua không? Chúng ta vừa mới khai trương, mua ba tặng một, Cường dương đan chỗ chúng ta chất lượng đảm bảo, lợi ích thiết thực, qua lần này, chưa chắc có lần thứ hai, tỷ tỷ ngươi đã ghé qua không nên bỏ lỡ à!"

Tiêu Tiểu Đông quay mặt chỗ khác, làm bộ không quen biết Tiêu Tiểu Phàm.

Tiêu Tiểu Phàm khuôn mặt tươi cười, hai tròng mắt tỏa sáng nhìn thiếu nữ thanh y.

Thiếu nữ mặc kim y cùng lam y bên cạnh sững sốt một chút rồi sau đó cười loạn một trận.

"Bích Đình, ngươi có muốn mua không à! Đan dược này chất lượng bảo đảm đó nha!" Thiếu nữ kim y che miệng, hi hi ha ha nói.

"Đúng vậy! Bích Đình, qua lần này không có lần thứ hai, ngươi nên nắm chắt cơ hội nha."

Thiếu nữ thanh y đầu đầy hắc tuyến.

"Tiểu đệ, đan dược này bao nhiêu tiền một viên!"  thiếu nữ kim y tràn đầy hài hước hỏi.

Tiêu Tiểu Phàm gặp "Cơ hội", vội nói: "Năm mươi lượng bạc một viên, tỷ tỷ xinh đẹp có thể bớt một lượng bạc."

"Bích Đình tiện nghi như vậy, ngươi mua ba viên đi, mua ba tặng một đấy." Thiếu nữ kim y nói.

"Đúng vậy! Bích Đình, đứa bé khen ngươi xinh đẹp còn giảm giá cho ngươi." Thiếu nữ lam y nói.

Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, ra sức tuyên truyền nói: "Đúng vậy! Tỷ tỷ, đan dược chỗ chúng ta đều là đồ tốt, không lừa già dối trẻ, hiệu quả đặc biệt tốt, tuyệt đối sẽ không để cho tỷ thất vọng."

Nghe Tiêu Tiểu Phàm nghiêm túc tuyên truyền, thiếu nữ kim y cùng lam y càng cười vui sướng, Tiêu Tiểu Phàm khó hiểu nhìn 2 người.

Tiêu Tiểu Đông bụm mặt, lộ ra vẻ mặt đầy thê thảm không nỡ nhìn.

Bích Đình xoa xoa đầu Tiêu Tiểu Phàm, nói: " Được rồi ! Lấy cho ta ba viên."

Tiêu Tiểu Phàm tràn đầy cao hứng nói: "tỷ tỷ, ngươi thật tinh mắt!"

"Bích Đình ngươi thật sự muốn mua à? Ngươi chẳng lẽ có bạn trai rồi, ngươi có bạn trai từ lúc nào?"  thiếu nữ kim y lấy cùi chỏ đụng một cái vào Bích Đình nói.

Bích Đình lắc đầu một cái, nói: "Ta dĩ nhiên không có, cho dù có, nếu hắn không được ta tuyệt đối một cước đá bay hắn."

"Vậy ngươi mua đan dược này làm gì?" thiếu nữ kim y khó hiểu hỏi.

" tiểu đệ này khen ta xinh đẹp, ta tự nhiên muốn cho đệ ấy chút mặt mũi thôi." Bích Đình cười nói.

Bích Đình ở trong lòng tối tăm thở dài một hơi. Nàng tuy không bạn trai nhưng em trai nàng có chút vấn đề, em trai nàng khi còn bé xảy ra vài chuyện, khiến cho năng lực ở phương diện kia rất kém cỏi, vốn có một người vợ, kết quả lại len lén cùng người tình bỏ trốn, sợ đối phương lộ ra lời đồn đãi bất lợi với em trai, cha mẹ nàng cũng không thể truy cứu.

Sau khi vợ bỏ trốn, em trai nàng càng ngày càng tiều tụy, Bích Đình không khỏi có chút lo lắng, bây giờ vừa vặn đụng vào gian hàng này, Bích Đình rất hoài nghi, cái này có phải hay không là " duyên phận " trong truyền thuyết.

Tiêu Tiểu Phàm đựng tốt đan dược hướng về phía Bích Đình đưa: " tỷ tỷ, tổng cộng một trăm năm mươi lượng, bớt cho tỷ ba lượng bạc, chỉ còn. . ." Tiêu Tiểu Phàm bẻ ngón tay, tạm thời không tính ra.

Bích Đình lắc đầu một cái, nói: "Không cần bớt cứ lấy một trăm năm mươi lượng đi."

Tiêu Tiểu Phàm vẻ mặt tươi cười nói: "Cám ơn tỷ."

Tiêu Tiểu Phàm quay đầu, nhìn Tiêu Tiểu Đông, vui mừng nói: " ca ca, ngày hôm nay khai trương buôn bán thật tốt."

Tiêu Tiểu Đông gật đầu một cái, nói: " đúng vậy, thật tốt."

Sao lại có thể như vậy, Tiêu Tiểu Phàm lại có thể thành công đem Cường dương đan bán cho một nữ tu tựa hồ còn chưa có chồng, nữ tu đó lại có thể không tức giận, em trai mình chân thực quá mạnh mẽ.

"Ca ca, huynh lúc trước đã nói nếu ta có thể đem Cường dương đan bán cho nữ tu thì sau này sẽ không kêu đệ ngu ngốc nữa , huynh nói phải giữ lời à!" Tiêu Tiểu Phàm mặt đầy nghiêm túc nói.

Tiêu Tiểu Đông: ". . ."

. . .

Trong phòng địa hỏa.

Hứa Mộc An luyện chế xong một lò đan dược, nhìn Tiêu Cảnh Đình có điều suy tư.

"Mộc An, em sao vậy?" Tiêu Cảnh Đình nhìn Hứa Mộc An hỏi.

Hứa Mộc An lắc đầu một cái, nói: "Không có gì, anh để cho Tiểu Đông, tiểu Phàm đi bán Cường dương đan như vậy có thích hợp không?"

Tiêu Cảnh Đình có chút chột dạ sờ mũi, nói: "À! Em biết đấy, anh đến bây giờ luyện thuận tay nhất chính là cường dương đan, năng lực của chính mình lại khoẻ khoắn, hoàn toàn không cần vật này, vật này càng luyện càng nhiều, đối với anh không có tác dụng, không bán được cũng không sao!"

Hứa Mộc An: ". . ."

"Tại sao anh luyện chế thuận tay nhất lại là Cường dương đan, luyện chế Cường dương đan độ khó lại không thấp."

Tiêu Cảnh Đình: ". . ." Hắn cũng rất muốn biết nguyên nhân à! Đáng tiếc, không có nguyên nhân! Hắn chính là luyện chế đan dược này thuận tay, cho tới nay càng luyện càng nhiều.

Một tràng tiếng gõ cửa truyền tới, Tiêu Cảnh Đình đứng lên, có chút hưng phấn nói: "Hẳn là Tiểu Đông, tiểu Phàm trở về, anh đi mở cửa."

Hứa Mộc An gật đầu một cái, đáp một tiếng, " Được."

Tiêu Cảnh Đình mở cửa, quả nhiên thấy 2 đứa nhỏ đầu củ cà rốt.

"Cha, ngày hôm nay tổng cộng bán được bốn mươi viên đan dược." Tiêu Tiểu Phàm hiến bảo nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Tiểu Phàm thật giỏi, có thể bán được nhiều như vậy."

Tiêu Cảnh Đình thầm nghĩ: Nếu như tự mình ra tay chưa chắc bán được nhiều đan dược hơn con trai nhà mình, gương mặt con trai nhà mình rất dễ dùng.

Tiêu Tiểu Phàm nhìn Tiêu Tiểu Đông một cái, tố cáo: "Cha, ca ca đã nói nếu con có thể đem Cường dương đan bán cho phụ nữ, huynh ấy sẽ không mắng con ngu ngốc nữa, nhưng vừa nãy lại gọi con ngu ngốc, ca nói chuyện không giữ lời, ca ca quá đáng ghét."

Tiêu Cảnh Đình tràn đầy kinh ngạc nhìn Tiêu Tiểu Phàm, nói: "Con đem Cường dương đan bán cho phụ nữ?"

Tiêu Tiểu Phàm gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Con đem Cường dương đan bán cho một tỷ tỷ."

Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Phàm, thầm nghĩ: nữ tu nơi này thực quá mạnh dạng, lại có thể xuất đầu lộ diện mua Cường dương đan.

Tiêu Tiểu Phàm nhìn sắc mặt Tiêu Cảnh Đình hỏi: "Cha, cha sao thế?"

Tiêu Cảnh Đình lắc đầu một cái, nói: "Không có gì."

Tiêu Tiểu Đông lấy ra một chồng ngân phiếu, nói: "Cha, tổng cộng 1800 lượng."

Tiêu Cảnh Đình tràn đầy tán thưởng nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: "Tiểu Đông cũng thật là giỏi."

Tiêu Tiểu Đông có chút lúng túng, trên thực tế đan dược đều là cho đệ đệ bán đi, hắn chỉ phụ trách thu tiền.

"Cha, ngày mai chúng ta còn đi bán đan dược không?" Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: " chỗ cha còn rất nhiều đan dược, sợ rằng phải bán từ từ mới hết."

Tiêu Cảnh Đình liền bưng ra một đống Cường dương đan, giao cho hai đứa.

"Cha, đây đều là đan dược gì à!" Tiêu Tiểu Phàm hỏi.

"Tất cả đều là Cường dương đan." Tiêu Cảnh Đình có chút ngượng ngùng nói.

Tiêu Tiểu Đông nhíu mày một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Tại sao tất cả đều là cường dương đan?"

Tiêu Cảnh Đình ở trong lòng bất đắc dĩ thở dài một cái, con trai nhỏ không biết cường dương đan là thứ gì, con trai lớn lại biết rõ ràng, đôi lúc có con trai quá thông minh cũng là một loại khổ não à!

"Cường dương đan bán rất tốt." Tiêu Tiểu Phàm lơ đễnh nói.

Tiêu Tiểu Đông nhìn dáng vẻ Tiêu Tiểu Phàm  cũng không nói thêm gì, Tiêu Cảnh Đình không tiếng động thở phào nhẹ nhõm.

. . .

Cửa hàng của Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm rất nhanh đã có danh tiếng.

Đan dược trong gian hàng giá cả phải chăng, lại thêm 2 đứa trẻ dáng dấp đáng yêu, rất nhiều nữ tu khi mua đan dược sẽ ưu tiên lựa chọn gian hàng của hai người.

Điều khiến nhiều người chú ý chính là Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm mở gian hàng bán Cường dương đan rất có tiếng tâm, nhiều công tử yêu thích tầm hoa vấn liễu đều biết, có 2 đứa nhỏ đang bán Cường dương đan chất lượng tốt vô cùng.

"Tiểu đệ, hôm nay Cường dương đan còn nhiều không?" Một công tử mặc hồng y đỏ thẫm, phe phẩy quạt xếp ung dung hỏi.

"Còn có ba mươi hai viên." Tiêu Tiểu Đông nói.

"Ta mua hết."

Công tử hồng y phe phẩy quạt xếp, một cổ hương phấn đập vào mặt, Tiêu Tiểu Phàm bị ngạt đến sổ mũi.

Tiêu Tiểu Đông nhìn người này, thầm nghĩ: tên này nhất định là sắc quỷ, ba mươi hai viên Cường dương đan, tên này lại muốn mua hết.

Tiêu Tiểu Phàm gói kỹ đan dược đưa qua, nói: "Tổng cộng. . ."

"Tổng cộng 1600 lượng." Biết Tiêu Tiểu Phàm không biết tính , Tiêu Tiểu Đông tiếp lời nói, lúc gian hàng mới vừa khai trương, Cường dương đan mua ba tặng một bất quá, bây giờ đã bị hủy bỏ.

Công tử hồng y cầm đan dược, bóp một cái vào má Tiêu Tiểu Phàm, "tiểu đệ, lần sau có loại đan dược này, nhớ nhất định phải giữ lại cho ta."

Tiêu Tiểu Đông âm thầm chậc lưỡi, tên nhân yêu này mua ba mươi hai viên Cường dương đan, lại còn ngại không đủ, người này muốn thế nào à!

Tiêu Tiểu Phàm nhìn theo hình bóng công tử hồng y, lẩm bẩm: đan dược Cha luyện bán được thật lẹ, mẫu phụ cũng luyện đan dược,  nhưng bán được ít hơn.

Tiêu Tiểu Đông âm thầm liếc mắt, bọn họ bán tổng cộng có tám loại đan dược, bán được tốt nhất lại là Cường dương đan mà Tiêu Tiểu Đông vốn cho rằng không có người mua.

Tiêu Tiểu Đông thầm nghĩ: nhìn từng người bộ dạng tráng kiệt kết quả, lại có thể không được, thật là nhìn người không thể xem bề ngoài. Đoạn thời gian này, Cường dương đan dần dần có danh tiếng, không ít người lén lén lút lút tới mua.

Công tử hồng y vừa đi không lâu, một người đàn ông dáng dấp to lớn đi tới.

"Tiểu đệ, Cường dương đan, còn hay không?" Người đàn ông hắc y có chút thẹn thùng giảm thấp thanh âm nói.

Tiêu Tiểu Phàm trừng mắt nhìn, nói: "Mới vừa rồi tới một người đàn ông mặc hồng y đem tất cả đan dược mua hết rồi."

Người đàn ông áo đen tràn đầy tức giận dậm chân, nói: "Đáng chết, để cho tên nhân yêu kia nhanh chân giành trước."

Tiêu Tiểu Đông sờ cằm, nói: "Hắn hẳn không cần nhiều như vậy, không biết tại sao lại mua nhiều như vậy làm gì."

"Tên nhân yêu kia ở bên ngoài mở một hoa lâu, đan dược của các ngươi bán ở trong tiệm người ta được tôn thành thánh đan, giá cả gấp bốn lần, bán đặc biệt phát đạt." Người đàn ông hắc y nói.

Tiêu Tiểu Đông trợn to mắt, hắn vốn cảm thấy Cường dương đan mà phụ thân luyện giỏi nhất, có chút không lên được mặt bàn, bây giờ xem lại, thật ra thì cũng không tệ à! Tên đó dám bán Cường dương đan giá gấp bốn lần, đúng là một gian thương, không biết xấu hổ.

Sau đó Tiêu Tiểu Đông trở lại chỗ ở, đem chuyện Cường dương đan bán rất tốt cho Tiêu Cảnh Đình, lấy được khích lệ từ Tiêu Cảnh Đình, không kiềm được có chút đắc chí.

Tiêu Cảnh Đình ở trong không gian, trồng càng nhiều linh thảo dùng cho luyện chế Cường dương đan.

Hứa Mộc An đối với việc Tiêu Cảnh Đình điên cuồng luyện chế Cường dương đan ngược lại cũng không có ý kiến gì.

Đan dược của Tiêu Cảnh Đình danh tiếng dần dần lan xa, có vài người liền chủ động đến cửa tìm Tiêu Cảnh Đình, trực tiếp đặt hàng, Tiêu Cảnh Đình vui vẻ đón nhận.

"Có người đặt đến sáu trăm viên Cường trong một tháng!" Tiêu Cảnh Đình nói.

Dù là quỷ đói trong đám sắc quỷ cũng không cần nhiều Cường dương đan như vậy, đây là tính lấy đan dược ăn thay cơm đi.

Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: "Có đơn đặt hàng lớn như vậy, cũng không cần để cho Tiểu Đông, tiểu Phàm đi ra ngoài bán nữa."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!" Mặc dù trong khuôn viên học viện Bích Phong có người tuần tra, nhưng không ai dám bảo đảm sẽ không có gì phát sinh ngoài ý muốn.

Tiêu Cảnh Đình có linh tuyền trên tay, có thể nhanh chóng bổ sung linh khí hao tổn trong cơ thể, không cần nghỉ giữa chừng. Có lẽ do luyện chế đan dược quen tay, tốc độ Tiêu Cảnh Đình luyện đan càng lúc càng nhanh, phẩm chất càng ngày càng cao.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro