chương 98 Tinh Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 98: Tinh Thành

Trans : Sasunaru2602

Tiêu Thanh Nham nổi giận đùng đùng rời khỏi phòng địa hỏa, trong lòng bực bội vô cùng.

Tiêu Cảnh Đình khi rời Mạc Thành Mạc liền đem cái cây rụng tiền tiệm thức uống lạnh chuyển cho Tiêu Kính Phong, đồng dạng là đại ca, Tiêu Thanh Nham lại không chiếm được một phần tốt, đều để Tiêu Kính Phong chiếm hết tiện nghi.

 Hắn rốt cuộc phải buông xuống mặt mũi, phí rất nhiều công sức rốt cuộc cũng thuyết phục được cha mẹ hướng Tiêu Kính Phong lấy Băng tâm đan. Lúc đấy, Tiêu Kính Phong lại nói đan dược đã dùng rồi.

Qua một tháng sau, Mộc Thư Vũ tiến vào luyện khí tầng 7.

Sau khi Mộc Thư Vũ tiến vào luyện khí tầng 7, liền bắt đầu đẩy mạnh trồng trọt linh thực cao cấp, bạc kiếm được rất nhanh chóng, Tiêu Kính Phong cùng Mộc Thư Vũ vang danh thiên tài, truyền khắp Mạc Thành.

Tiêu Thanh Nham rất rõ ràng, lúc cha mẹ hướng Tiêu Kính Phong lấy Băng tâm đan lúc đó đan dược nhất định vẫn còn, Mộc Thư Vũ lúc ấy còn chưa tới luyện khí tầng 6 đỉnh phong, không dùng được.

Tên Tiêu Kính Phong này, tay chỉ biết vươn ra ngoài, tình nguyện đem đan dược cho người ngoài uống, cũng không muốn đưa cho người đại ca này, cả cha mẹ nữa, họ chắc hẳn không làm toàn lực, nếu như cha mẹ dốc hết toàn lực mà nói, Tiêu Kính Phong nhất định sẽ đem đan dược nhổ ra.

Tiêu Cảnh Đình cùng Tiêu Kính Phong hai cái tên này, không đem người đại ca như hắn coi ra gì, thái độ cha mẹ đối với hắn cũng không còn như trước.

Từ khi Mộc Thư Vũ lên cấp luyện khí tầng 7, cha mẹ đối với người con dâu thay đổi khá nhiều, Tiêu Thanh Nham thậm chí cảm thấy thái độ của mẫu thân đối với Mộc Thư Vũ  có chút nịnh nót.

Tiêu Thanh Nham càng nghĩ càng phẫn uất, tạm thời không chú ý, đâm đầu đụng vào một người.

"Tiêu học đệ à! Ngươi mới trở về?" Điền Phi nhìn vẻ mặt nổi giận đùng đùng của Tiêu Thanh Nham, vẻ mặt tươi cười thăm hỏi.

Tiêu Thanh Nham gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Điền học trưởng."

Tiêu Thanh Nham trong lòng vô cùng xem thường Điền Phi, cho rằng Điền Phi người này là nam nhân nhưng lại thích nam nhân khác. Từng theo đuổi không ít tu sĩ thiên tài trong học viện, nhân khí rất tệ nhưng như cũ không thẹn thùng không buồn, thật đúng là không biết xấu hổ hết mức. Đáng tiếc, Tiêu Thanh Nham cho dù xem thường Điền Phi nhưng tu chân giới dựa theo luật thực lực vi tôn, gặp phải Điền Phi Tiêu Thanh Nham buột phải cung kính kêu một tiếng học trưởng.

"Ta định đi gặp em trai ngươi, ngươi có muốn đi cùng ta đến đó không à?" Điền Phi hỏi.

Tiêu Thanh Nham lắc đầu một cái, miễn cưỡng nói: "Ta không đi, ta mới từ chỗ hắn về."

Điền Phi trừng mắt nhìn, nói: "Em trai ngươi luyện đan rất lợi hại à! Nhất là Cường dương đan, luyện càng ngày càng tốt à! Ngươi có thể hướng hắn xin mấy viên nếm thử một chút! Có một em trai tài hoa như vậy, ngươi nhất định cảm thấy rất may mắn đi."

"Học trưởng, ta không có vấn đề gì, không cần thứ đó." Tiêu Thanh Nham trầm mặt nói.

Điền Phi tràn đầy hài hước quét qua nửa người dưới Tiêu Thanh Nham nửa nói: "Thật không có vấn đề?"

Tiêu Thanh Nham bị Điền Phi nhìn thẹn quá hóa giận, "Ta thật không có vấn đề, học trưởng nếu không còn chuyện gì, ta liền đi trước."

"Chỉ đùa cùng ngươi một chút, ngươi còn tức giận."

Tiêu Thanh Nham có chút không cam lòng nói: "Học trưởng, ta còn có việc, đi trước."

Điền Phi nhìn theo bóng Tiêu Thanh Nham lắc đầu một cái, thầm nghĩ: Rõ ràng là huynh đệ vậy mà chênh lệch quá lớn!

. . .

Tiêu Cảnh Đình đi vào phòng, bắt gặp Tiêu Tiểu Tấn ôm một cái bình sữa, chăm chú uống sữa.

Bình sữa là Tiêu Cảnh Đình tìm người đặt làm, cùng loại trên trái đất không khác lắm chỉ là kích thước lớn hơn một chút.

Tiêu Tiểu Phàm nằm ở bên người Tiêu Tiểu Tấn, tròng mắt chuyên chú nhìn bình sữa trong tay Tiêu Tiểu Tấn, khóe miệng chảy chất lỏng khả nghi.

Có lẽ do cảm nhận được ánh mắt Tiêu Tiểu Phàm, Tiêu Tiểu Tấn trở người, để lại cho Tiêu Tiểu Phàm một cái mông thịt.

Tiêu Tiểu Đông đứng ở một bên, ánh mắt cũng không rời khỏi Tiêu Tiểu Tấn cùng bình sữa trong tay bé.

Thấy Tiêu Cảnh Đình đi vào, Tiêu Tiểu Phàm lật đật đứng thẳng người nói: "con không có cướp sữa của đệ đệ uống."

Tiêu Cảnh Đình bất đắc dĩ cười một tiếng, nhìn một đoàn nho nhỏ trên giường, trong con ngươi tràn đầy nhu tình.

Sau khi Hứa Mộc An mang thai, Tiêu Cảnh Đình thật sớm tìm người làm một cái bình sữa, Tiêu Cảnh Đình không nghĩ tới, Tiêu Tiểu Phàm lại đối với bình sữa hứng thú vô cùng, Tiêu Tiểu Đông thích làm mặt lạnh cũng đối với món đồ chơi mới lạ này cảm thấy rất hứng thú.

Tiêu Cảnh Đình suy nghĩ một chút, lấy ra 2 cái bình sữa dự bị, đưa cho Tiêu Tiểu Phàm cùng Tiêu Tiểu Đông, lấy được bình sữa 2 đứa nhóc vui như nhặt được bảo bối, Tiêu Cảnh Đình không kiềm được cảm khái, đứa nhỏ thế giới này thật dễ dỗ, một cái bình sữa liền xong.

"Tiễn Điền Phi đi rồi?" Hứa Mộc An hướng về phía Tiêu Cảnh Đình hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Lại bán cho hắn tám trăm viên đan dược, hẳn đủ cho hắn dùng một đoạn thời gian."

"Chúng ta lúc nào thì rời đi!" Hứa Mộc An hỏi. Lúc trước thuê phòng địa hỏa trong ba tháng, kỳ hạn hình như sắp tới.

"Tạm thời không đi, anh vừa mới đi thuê thêm 2 tháng nữa."

Hứa Mộc An có chút kinh ngạc nói: "Sao anh lại thuê thêm 2 tháng?"

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Anh cảm giác gần đây sắp đột phá đến luyện khí tầng 8, hơn nữa, gần đây anh cảm giác luyện chế đan dược thuận tay hơn rất nhiều, vừa vặn nhân cơ hội luyện chế một ít đan dược." Phòng địa hỏa không phải địa phương nào cũng có, hơn nữa, mặc dù học viện Bích Phong cho mướn phòng địa hỏa giá cả không tiện nghi nhưng thật ra thì tốt hơn so với những nơi khác.

Hứa Mộc An gật đầu một cái, nói: " Hảo ." Ru vi của y đã tiến vào luyện khí tầng 7, sau khi sinh đứa trẻ có chút tổn thương nguyên khí, Hứa Mộc An cảm thấy hắn cũng cần một chút thời gian bồi bổ nguyên khí.

Gần đây bán không ít đan dược, 2 người không thiếu bạc, vì vậy liền đóng cửa không tiếp khách, chuyên tâm luyện chế đan dược.

Nguyên bản Tiêu Tiểu Phàm cả ngày nháo muốn đi ra ngoài chơi nay lại nhận nhiệm vụ chiếu cố Tiêu Tiểu Tấn, không còn đòi đi ra ngoài chơi nữa cả ngày không phải tu luyện, chính là bồi Tiêu Tiểu Tấn chơi đùa.

Biết tin Tiêu Cảnh Đình lại tiếp tục thuê thêm hai tháng, Bùi Tụng tràn đầy lửa giận.

Ban đầu khi Tiêu Tiểu Phàm mở ra linh dược tằm, sau đó có không ít người cũng theo dõi Tiêu Cảnh Đình, bất quá, theo thời gian trôi qua, Tiêu Cảnh Đình một mực núp ở trong học viện Bích Phong làm con rùa đen rục đầu, những người này đều có việc bận bịu riêng, chẳng qua là Bùi Tụng một mực không cam lòng buông tha.

Thật vất vả mới đến kỳ hạn ba tháng, Tiêu Cảnh Đình lại tiếp tục thuê thêm 2 tháng, Bùi Tụng lúc này hận đến ngứa răng.

Cùng Bùi Tụng khó chịu, còn có Tiêu Thanh Nham.

Tiêu Thanh Nham đối với việc Tiêu Cảnh Đình bán Cường dương đan như vậy "Làm bại hoại thuần phong mỹ tục " rất xem không vừa mắt.

Nhưng khi biết được Tiêu Cảnh Đình dựa vào đan dược này kiếm mấy triệu lượng bạc, thái độ liền thay đổi, muốn đi tìm Tiêu Cảnh Đình thương lượng một chút vấn đề đại lý tiêu thụ đan dược, đáng tiếc, Tiêu Cảnh Đình trực tiếp ở trong phòng địa hỏa bế quan, ngoài cửa treo bảng đóng cửa không tiếp khách.

Tiêu Thanh Nham nhận định Tiêu Cảnh Đình là không muốn để ý hắn mới bế quan, dưới cơn nóng giận, liền cũng bế quan.

2 tháng sau đó, Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An xuất quan.

Nhìn bên trong nhẫn không gian, đan dược  chất thành đống, Tiêu Cảnh Đình không khỏi có chút chí đắc ý.

Tiêu Tiểu Phàm nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: "Cha, chúng ta phải đi rồi sao?"

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

"Rốt cuộc cũng được ra ngoài à! Cha, chúng ta tìm chỗ ăn một bữa thật ngon đi." Tiêu Tiểu Phàm đề nghị.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: " Được rồi !" Đoạn thời gian này đúng là ủy khuất mấy đứa con trai của mình.

Tiêu Cảnh Đình sờ ngọc bội trên người, trong thời gian này toàn bộ linh thạch cùng linh ngọc đều bị linh tuyền đồng hóa, linh thảo bên linh tuyền bởi vì là linh khí không đủ, tốc độ sinh trưởng chậm hơn trước rất nhiều, nếu như không có linh ngọc, linh thạch bổ sung, vậy linh tuyền có thể sẽ xảy ra hiện tượng linh khí suy yếu.

Linh tuyền bây giờ rất kén chọn, hắn cùng Điền Phi đổi lấy thượng phẩm linh ngọc, đối với linh tuyền ảnh hưởng rất nhỏ, phải nghĩ biện pháp kiếm linh thạch! Nếu không sẽ không có biện pháp tiếp tục thúc nhanh linh thảo, nếu phẩm chất linh tuyền không tăng lên bọn họ tu luyện cũng sẽ chịu ảnh hưởng, hắn cùng Hứa Mộc An cơ bản đều dựa vào uống nước linh tuyền mà tăng tu vi.

Tiêu Cảnh Đình trước thời hạn năm ngày trả phòng địa hỏa, mang Hứa Mộc An cùng ba thằng nhãi con, rời khỏi học viện Bích Phong.

Bùi Tụng vẫn luôn nhìn chằm chằm vào động tĩnh bên này, nghe được tin Tiêu Cảnh Đình sắp rời Thành Bích Phong, cảm giác có thêm dũng khí như khi lạc đường gặp trăng sáng.

Bùi Tụng ban đầu nhìn chằm chằm Tiêu Cảnh Đình vì linh thạch, nhưng sau đó Bùi Tụng bởi vì là nhìn chăm chú quá lâu trở thành một loại chấp niệm.

Sau khi Tiêu Cảnh Đình ra khỏi học viện Bích Phong, cũng không gấp gáp rời đi mà là mang Tiêu Tiểu Phàm đi quét sạch tất cả đỗ thạch phường. 

Tài nguyên thích hợp cho tu sĩ luyện khí tầng 8 phần lớn đều không phải là thứ mà bạc có thể mua được, giữ lại nhiều bạc cũng không có dùng bao nhiêu, còn không bằng đi đỗ thạch mở ra chút đồ hữu dụng, lần trước Tiêu Tiểu Phàm mở ra linh dược tằm khiến rất nhiều người cũng đối với đá Tiêu Tiểu Phàm chọn rất là tò mò, nhưng Tiêu Cảnh Đình lại không có cắt đá trong tiệm nữa.

Tiêu Tiểu Phàm thiên phú dị bẩm, chọn đá trong đó tự nhiên đều có hàng tốt, nhưng là linh tuyền càng ngày càng kén chọn, đá Tiêu Tiểu Phàm chọn cắt ra hầu như đều là linh ngọc, dần dần không có cách nào thỏa mãn nhu cầu của linh tuyền.

Tiêu Tiểu Đông dắt tay Tiêu Cảnh Đình, thỉnh thoảng quay đầu về phía sau.

Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Đông, nói: "Con sao thế?"

Tiêu Tiểu Đông lắc đầu một cái, nói: "Không có gì, chỉ là có cảm giác có người đang theo dõi chúng ta thôi."

Tiêu Cảnh Đình cười một tiếng, nói: "Tiểu Đông, cảm giác của con rất nhạy bén nha."

Tiêu Tiểu Đông có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: "Phụ thân, cha đã sớm biết?"

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Chỉ là một tên luyện khí tầng 4 mà thôi."

Tiêu Cảnh Đình ở phòng đấu giá kiếm được Bích không tinh cùng phương thuốc của Vân không đan, loại đan dược này có thể tăng cường linh hồn lực, linh hồn của Tiêu Cảnh Đình sau khi dung hợp linh hồn chủ nhân cũ thân xác này, linh hồn lực cường hãn hơn  người bình thường rất nhiều, dùng thêm đan dược linh hồn lực của hắn còn cao hơn tu giả luyện khí tầng 9.

Tiêu Cảnh Đình thầm nói: Cũng không biết cái tên tu giả luyện khí tầng 4 này là người của ai, lại có thể phái tên này tới giám sát hắn, mặc dù hắn đã che giấu tu vi một chút, nhưng bên ngoài hắn cũng là một " cao thủ " luyện khí tầng 7 đó!

Tiêu Cảnh Đình lắc đầu một cái, ban đầu hắn ở lại học viện Bích Phong nửa năm, chính là vì chờ sự tình lắng xuống. Không ngờ đã qua nửa năm vẫn có người để mặt tới hắn.

Tiêu Cảnh Đình mang theo 2 đứa nhóc, đi vào một tửu lâu.

Hứa Mộc An ở giữa nhã gian đã sớm gọi xong thức ăn, chờ mấy người họ đến.

"Bên ngoài có 2 người, tựa hồ đã theo dõi chúng ta mấy ngày nay." Hứa Mộc An ôm Tiêu Tiểu Tấn hướng về phía Tiêu Cảnh Đình nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Xem ra phải mua thêm chút đồ phòng thân mới được, ngày mai ta một mình đi ra ngoài một chuyến."

Hứa Mộc An gật đầu một cái nói: " hảo."

Tiêu Cảnh Đình dễ như trở bàn tay bỏ rơi tên theo dõi sau lưng, bí mật bán ra một ít đan dược, đổi lấy một khoản linh ngọc, lại cầm linh ngọc đi mua một ít linh phù, pháp khí.

Sau khi công tác chuẩn bị kỹ càng, Tiêu Cảnh Đình đi tìm Điền Phi.

"Chỗ có thể kiếm được linh thạch sao?" Điền Phi hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy!"

Điền Phi đánh giá Tiêu Cảnh Đình, mặt đầy thâm trầm nói: "Tiêu huynh quả là người có chí hướng lớn à!"

Tiêu Cảnh Đình cười một tiếng, nói: "Nào như huynh nói chí hướng lớn gì chứ, chỉ là muốn đi ra bên ngoài mở mang kiến thức mà thôi."

Điền Phi suy nghĩ một chút, nói: "Tiêu huynh, có thể đến Tinh Thành xem thử."

"Tinh Thành?" Tiêu Cảnh Đình có chút hiếu kỳ hỏi.

Điền Phi gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Nghe nói, Tinh Thành xây dựng trên một cái linh mạch, linh khí đặc biệt nồng đậm, nhưng mà Tinh Thành hội tụ rất nhiều tu giả trúc cơ, không có bạc rất khó đặt chân đi vào, ta từng nghe nói Tinh Thành bên đó có lối đi thông tới Thanh Vân tiên môn."

"Thanh Vân tiên môn?" Tiêu Cảnh Đình nói.

Điền Phi gật đầu một cái, nói: "Đúng vậy! Đây mới thật sự là thánh địa tu luyện, nghe nói, trong Thanh Vân tiên môn trúc cơ đầy đất, hơn nữa tu giả kim đan cũng có không ít."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu một cái, như có điều suy nghĩ nói: "Như vậy à!" Tiêu Cảnh Đình vốn từ Trái Đất chuyển kiếp tới đây, tự nhiên không muốn sống bình phàm qua cả đời, nghe được tiên môn, trong lòng không khỏi có chút kích động dâng trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro