Chương 6: Bữa sáng vui sướng, cùng nhau làm đồ ăn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ninh Kỳ Ngữ sinh hoạt có quy luật, mỗi ngày 7 giờ sáng rời giường, rửa mặt chải đầu xong liền chuẩn bị bữa sáng cho hai người, đi ngủ vào 10 giờ tối.

Bởi vì ngày hôm qua đã mua một túi bột mì ở siêu thị, Ninh Kỳ Ngữ liền quyết định làm bánh bao để ăn sáng. Đồng hồ báo thức đúng 6 giờ rưỡi, tính toán làm đến 8 giờ là có thể ăn cơm.

Trong thời gian chờ bột mì lên men, Ninh Kỳ Ngữ nhanh chóng đem nguyên liệu đã chuẩn bị sẵn ngày hôm trước ra làm nhân. May mắn hôm qua Nhạc Chính Gia Kỳ đã băm nhân thịt xong, nếu không cũng không biết hắn sẽ băm đến khi nào.

Mọi thứ đã được chuẩn bị ổn thỏa, Ninh Kỳ Ngữ bắt đầu cán da bánh bao. Kiếp trước hắn đã quen làm việc này, bởi vậy tốc độ cán da bánh rất nhanh, không bao lâu sau đã đem 20 cân bột mì cán mỏng.

Đem toàn bộ bánh bao làm xong, Ninh Kỳ Ngữ liền chuẩn bị chưng một nồi lớn. Lần này hắn tính toán chưng 30 cái bánh bao, muốn xem một lần Nhạc Chính Gia Kỳ có thể ăn hết bao nhiêu cái, bánh bao còn lại sẽ đem để vào tủ lạnh lần sau ăn,

Nhạc Chính Gia Kỳ vừa tập thể dục bưởi sáng xong, trở về đã ngửi thấy hương vị quen thuộc của thịt.

"Học trưởng buổi sáng tốt lành, chờ qua 2 phút nữa là ăn được rồi."

Trong thời gian chờ bánh bao chín, Ninh Kỳ Ngữ dùng thịt nạc còn dư lại để nấu chút cháo, vừa nấu vừa nghĩ, nếu có thêm trứng vịt Bắc Thảo sẽ càng ngon. Nhưng mấy ngày nay cố tình mỗi ngày đi siêu thị để tìm, hắn cúng chưa nhìn thấy trứng vịt Bắc Thảo. Xem ra cần phải tự tìm mua trứng về để làm trứng vịt Bắc Thảo còn có trứng muối.

Đương nhiên còn phải mua thêm nhiều bột mì, phải biết rằng còn có rất nhiều loại mì phở chờ hắn tới làm.

"Học trưởng, sau khi ăn sáng ngươi có thể cùng đi siêu thị một chuyến được không?" Mấy ngày nay Ninh kỳ Ngữ đều là dựa vào ý nghĩ của mình để làm đồ ăn, tuy rằng Nhạc Chính Gia Kỳ vẫn ăn tốt nhưng sau này sẽ ở lâu dài cùng nhau, vẫn nên hiểu biết một chút mới tốt.

"Ân". Vốn dĩ ăn xong sẽ đi phòng trọng lực rèn luyện trong 3 giờ, bất quá Ninh Kỳ Ngữ khó có lần mở miệng yêu cầu, Nhạc Chính Gia Kỳ liền thay đổi kế hoạch của chính mình.

Đối với tính cách kiệm lời của Nhạc Chính Gia Kỳ, Ninh Kỳ Ngữ đã hình thành thói quen, căn bản không thèm để ý mỗi lần Nhạc Chính Gia Kỳ đều trả lời một hoặc hai từ.

Thấy Nhạc Chính Gia Kỳ đã đáp ứng, Ninh Kỳ Ngữ cũng không nói chuyện nữa, đem bánh bao đã bớt nóng lên ăn. Mới ăn được hai miếng liền nghe thấy chuông cửa vang lên.

Thấy Nhạc Chính Gia Kỳ không có ý định đi mở cửa, Ninh Kỳ Ngữ bất đắc dĩ đứng dậy. Hắn ở trường học mới mấy ngày, quen cũng chỉ có mấy người, tới ấn chuông cửa khẳng định là nhận thức Nhạc Chính Gia Kỳ.

Mở cửa thấy một nam nhân trẻ tuổi cùng Nhạc Chính Gia Kỳ có năm phần giống nhau, chỉ là người này mặt mang tươi cười, không giống Nhạc Chính Gia Kỳ khuôn mặt cả ngày lạnh nhạt.

"Tiểu học đệ hảo, ta là Nhạc Chính Gia Lân, ta tới tìm đại ca là Nhạc Chính Gia Kỳ, đại ca ta có ở trong không?" Tuy rằng ở doanh trại huấn luyện vất vả ba ngày, vừa kết thúc huấn luyện, Nhạc Chính Gia Lân vẫn là không sợ chết tìm đến đây.

Nhạc Chính Gia Lân biết đại ca mình ba bữa cơm đều do tiểu học đệ phụ trách, cho nên hôm nay nói đến tìm đại ca, kỳ thực mục đích lớn nhất chính là cọ cơm.

"Ngươi hảo, mời vào trong." Tuy rằng muốn lễ phép hỏi nhân gia đã ăn sáng hay chưa, nhưng loại tình huống này Ninh Kỳ Ngữ thật sự không biết nên mở lời thế nào.

"Thơm quá a, tiểu học đệ, ta có thể cùng ăn sáng với các ngươi có được không?" Nhận ra Ninh Kỳ Ngữ không được tự nhiên, Nhạc Chính Gia Lân chủ động phát huy da mặt dày của chính mình.

"Có, có thể, mời Nhạc Chính học trưởng ngồi, ta đi lấy thêm chén cho ngươi." Ninh Kỳ Ngữ không biết mình bị làm sao, rõ ràng cùng Nhạc Chính Gia Kỳ ở chung rất tự nhiên nhưng vừa cùng Nhạc Chính Gia Lân nói vài câu, hắn liền có chút khẩn trương, cảm giác rất khó ở chung với người này.

"Đại ca, tiểu học đệ thật đáng yêu a."

Nghe được lời trêu đùa của Nhạc Chính Gia Lân, Ninh Kỹ Ngữ ngây ra một lúc, mặt cũng đỏ lên. Vào phòng bếp lấy một bộ chén đũa, nghĩ bánh bao hẳn sẽ không đủ liền chuẩn bị chưng thêm 30 cái nữa.

"Có việc?" Đem bánh bao trong miệng ăn xong, Nhạc Chính Gia Kỳ mới mở miệng, thuận tiện liếc nhìn Nhạc Chính Gia Lân một cái.

"Đại ca, ngươi xem ta huấn luyện ở bản doanh 3 ngày rất vất vả cho nên hôm nay tới đây cọ cơm, ngươi cũng không thể đuổi ta đi a! Hơn nữa, tiểu học đệ đã đồng ý ta ở đây ăn sáng." Đại ca tuy rằng thực đáng sợ nhưng người nấu cơm đã đồng ý nên Nhạc Chính Gia Lân mới không sợ hãi.

"Ân."

Nghe thế, Nhạc Chính Gia Lân liền biết đại ca mình đây là đồng ý, sẽ không lấy hành vi cọ cơm của hắn ra để trừng phạt.

"Khụ" Ninh Kỳ Ngữ đang uống cháo nghe được Nhạc Chính Gia Lân nói, không cẩn thận liền sặc.

Không nghĩ tới học trưởng cùng đệ đệ ở chung là cái dạng này, Ninh Kỹ Ngữ có chút hâm mộ. Thời điểm ở cô nhi viện, tuy rằng trong Viện có không ít tiểu hài tử nhưng nơi đó không có một bằng hữu của hắn, đọc sách lúc nào cũng cô đơn một mình, làm công cũng cô đơn.

"Tiểu học đệ, ngươi không sao chứ?" Thấy Ninh Kỳ Ngữ bị sặc, Nhạc Chính Gia Lân vội quan tâm. Tiểu học đệ dù sao cũng là người đã nấu cơm sáng cho hắn.

"Khụ khụ, ta không có việc gì, không cẩn thận bị sặc thôi." Ninh Kỳ Ngữ có chút ngượng ngùng, dù sao cũng là lúc nghe Nhạc Chính Gia Lân nói chuyện mới bị sặc, cảm giác có chút thất lễ.

"Không có việc gì thì tốt, bất quá ngươi làm đồ ăn này thật ngon a, chính là có chút ít, không đủ ăn." Nhạc Chính Gia Lân tiếp tục phát huy da mặt dày của mình, từ lúc ngồi xuống đến giờ, Nhạc Chính Gia Lân đã ăn bảy tám cái bánh bao.

"Trong phòng bếp còn có, nhưng mà phải chờ thêm năm phút, chưng thêm 30 cái đủ ăn không? Không đủ đợi lát nữa ta lại chưng tiếp." Phải cảm ơn công nghệ cao ở tương lai, vốn dĩ chưng bánh bao cần đến nửa giờ giảm ớt còn mười phút liền xong.

"Đủ"

"Không đủ"

Hai người đồng thời lên tiếng, Nhạc Chính Gia Lân đang muốn bảo Ninh Kỹ Ngữ chưng nhiều thêm, nhìn đến ánh mắt lạnh như băng của Nhạc Chính Gia Kỳ, lập tức câm miệng, hôm nay buổi sáng đã đủ, không thể một tấc lại tiến thêm một thước để bị phạt.

Ủy khuất nhìn sang Ninh Kỹ Ngữ, Nhạc Chính Gia Lân liền hóa bi phẫn thành sức ăn, dùng sức đem bánh bao vào trong miệng.

Nhìn đến đôi mắt nhỏ ủy khuất của Nhạc Chính Gia Lân, Ninh Kỳ Ngữ không khỏi ngẩn ra, hắn vừa rồi vì cái gì sẽ cảm thấy người này rất khó ở chung, rõ ràng chính là người phải chịu ủy khuất a.

Bất quá Nhạc Chính Gia Kỳ mới là bạn cùng phòng, Ninh Kỳ Ngữ tự nhiên nghe Nhạc Chính Gia Kỳ. Nếu Nhạc Chính Gia Kỳ đã nói đủ rồi, hắn tự nhiên sẽ không làm trái.

Đem cháo còn dư lại uống hết, Ninh Kỳ Ngữ mới tiến đến phòng bếp đem bánh bao đã chưng xong đem ra. Không thể không cảm thán sức ăn của giống đực thật lớn, chính mình uống một chén cháo, ăn cái bánh bao cũng đã rất no. Hai người kia đều ăn mười mấy cái bánh bao, cháo uống vài chén mới đầy bụng, đây mới là đồ tham ăn.

"Tiểu học đệ, ngươi đã ăn no rồi sao? Như thế nào lại ăn ít như vậy a?" Nhạc Chính Gia Lân ăn mười mấy cái bánh bao, đến từ lúc đầu liền thấy Ninh Kỹ Ngữ ăn một cái bánh bao uống một chén cháo mà thôi.

"Ta đã ăn no, sức ăn không lớn. Bất quá Nhạc Chính học trưởng có thể không gọi ta là tiểu học đệ được không? Kêu ta là học đệ cũng tốt, Kỹ Ngữ cũng tốt, tiểu học đệ nghe có điểm biệt nữu." Đặc biệt có đôi khi Nhạc Chính Gia Lân cố ý kêu hắn mang theo âm rung, Ninh Kỹ Ngữ đều cảm thấy bị nổi da gà.

"Kỳ Ngữ, ngươi ăn cũng quá ít đi, ngươi ăn nhiều chút mới có thể béo lên, nhìn ngươi gầy tựa như một khối xương sườn a."

Nhạc Chính Gia Lân vẫn là lần đầu thấy có người ăn ít như vậy, phải biết rằng Tiểu Bảo nhà hắn từ lúc 3 tuổi đã ăn nhiều hơn lượng cơm của Ninh Kỳ Ngữ, đến bây giờ 18 tuổi lượng cơm đã gấp 3 lần. Không phải hắn chửi bới Tiểu Bảo ăn nhiều mà là Ninh Kỹ Ngữ ăn quá ít, chưa kể lượng cơm hiện giờ của Tiểu Bảo ở mức trung bình mà thôi.

"(O.O)..., ăn nhiều dạ dày sẽ không thoải mái, hiện tại đã thực tốt, ít nhất so với trước kia ta đã ăn nhiều hơn." Phải biết rằng trước kia chính là ăn bữa hôm lo bữa mai, có đôi khi một ngày có thể ăn được hai chén cơm đã là xa xỉ.

Bất quá nguyên chủ so với hắn sinh hoạt vẫn là tốt hơn. Tuy rằng cha không thương, nương không yêu, ít nhất một ngày ba bữa dịch dinh dưỡng vẫn có. Sau khi bị đuổi khỏi gia tộc không lâu, nguyên chủ bệnh mà chết, hắn xuyên đến thân thể nguyên chủ, một ngày có thể ăn đến ba bữa cơm, mỗi ngày đều được ăn no hắn đã cảm thấy thoải mái.

Nghe Ninh Kỳ Ngữ nói như vậy, Nhạc Chính Gia Lân cũng không biết nên nói thế nào. Ninh Kỳ Ngữ là người mà toàn bộ Hoa Hạ đế quốc đều biết, từ nhỏ đã kiểm tra ra lực lượng tương tác bằng không liền bị gia tộc ghét bỏ , đến năm 18 tuổi thì bị gia tộc xóa tên đuổi đi. Ninh Kỳ Ngữ có thể kiên trì đến giờ, còn có trù nghệ nấu ăn tốt như vậy cũng là không dễ dàng.

Bất quá những người trong Âu Dương gia đúng là ngu ngốc, Ninh Kỳ Ngữ tuy rằng lực tương tác bằng không nhưng lại có một tay trù nghệ so với tông sư không kém là bao, về sau có thể bọn họ sẽ hối hận.

Phải biết rằng khi hắn vừa mới ăn thịt bánh bao, ẩn ẩn cảm giác được dị năng tăng trưởng một ít. Điều này thuyết minh Ninh Kỳ Ngữ cùng trù nghệ sư giống nhau, có thế làm ra đồ ăn tăng trưởng dị năng, chỉ cần có lão sư dạy dỗ, về sau Ninh Kỳ Ngữ ở trong nghề thành tựu không thể hạn lượng.

Nếu không phải trước đó đại ca có nhắn tin cho hắn, hắn khẳng định sẽ tuyên dương Ninh Kỳ Ngữ một chút. Tuy rằng đại ca chỉ nhắn hai chữ bảo mật, hắn cũng không dám vi phạm. Hắn không nghĩ bị đại ca phạt thêm nữa, những thứ kia tuyệt đối là sống không bằng chết.

Oán hận cắn bánh bao, Nhạc Chính Gia Lân cũng mặc kệ chính mình đã ăn no, vẫn cứ nỗ lực ăn. Có trời mới biết lần sau có còn vận khí tốt hay không cho nên hôm nay phải ăn đủ mới được.

Đến khi toàn bộ bánh bao bị giải quyết, Nhạc Chính Gia Lân liền trực tiếp trốn chạy. Hôm nay ở chỗ đại ca có thể ăn được một bữa sáng thật sự là khó khăn.

"Kỳ Ngữ, ta đi trước, cảm ơn bữa sáng của ngươi, tạm biệt." Nếu không phải đại ca vẫn luôn phóng khí lạnh, hắn tuyệt đối còn muốn ở chỗ này ăn trưa.

"Học trưởng, không cần khách khí, tạm biệt."

"Đi" Thấy Ninh Kỳ Ngữ đã đem bàn ăn thu thập sạch sẽ, chén bát cũng đã rửa xong, Nhạc Chính Gia Kỳ liền mở miệng trước.

"Hảo. Bởi vì mấy ngày nay ta vẫn luôn làm đồ ăn dựa theo sở thích của mình, cho nên hôm nay chúng ta đi mua chút thịt cùng rau trở về. Như vậy ta có thể biết được học trưởng có không ăn cái gì."

"Ân"

Có Nhạc Chính Gia Kỳ cùng đi siêu thị, Ninh Kỳ Ngữ cảm thấy thuận tiện hơn nhiều, ít nhất Nhạc Chính Gia Kỳ có phi hành khí cá nhân, hắn không cần ngồi xe buýt.

Vào siêu thị, Nhạc Chính Gia Kỳ liền đi thẳng đến khu vực thịt, bắt đầu lựa chọn thịt thú. Đối với giống đực mà nói, thịt rất quan trọng, dựa vào ăn thịt để bổ sung thể lực.

Ninh Kỳ Ngữ đi theo phía sau, nhìn Nhạc Chính Gia Kỳ lấy một đống thịt lớn liền cảm thấy mấy ngày nay mìn làm đồ ăn có phải không hợp khẩu vị của Nhạc Chính Gia Kỳ.

"Học trưởng, thịt và cơm ta nấu không hợp khẩu vị của ngươi phải không?" Bằng không vì sao Nhạc Chính Gia Kỳ một lần lại mua nhiều thịt như vậy, ăn tới khi nào a.

"Không phải, chỉ là muốn ăn thêm nhiều thịt hơn"

"Ân, bởi vì ta cũng không rõ học trưởng muốn ăn nhiều hay ít nên nếu có gì không hợp khẩu vị hoặc món ăn có vấn đề gì thì học trưởng nhớ nói với ta. Còn có, khả năng về sau nấu cơm thỉnh học trưởng hỗ trợ thêm cho ta, các loại thịt này ta xử lý có chút khó khăn."

Không biết thú nơi này ăn gì lớn lên, thịt đều rất cứng nhưng khi nấu chín thì trơn mềm ngon miệng.

"Ân." Trải qua mấy ngày ở chung, Nhạc Chính Gia Kỳ cũng biết Ninh Kỳ Ngữ rất yếu, sức lực nhỏ, thân thể kém.

Thấy Nhạc Chính Gia Kỳ chọn thịt xong, Ninh Kỳ Ngữ tính toán đi mua bột mì. Sáng nay làm bánh bao dùng hết khoảng nửa túi bột mì, xem ra một túi cũng không ăn được bao lâu, dứt khoát mua mười bao một lần để làm các loại mì phở.

Nghĩ đến đây không khỏi cảm thán khoa học kĩ thuật tương lai thật sự quá phát đạt, lựa chọn đồ vật mua sắm xong, tới cửa quét quang não cá nhân để tính tiền liền xong.

Chờ Nhạc Chính Gia Kỳ chọn xong thịt, Ninh Kỳ Ngữ chuẩn bị tiến lên tính tiền đã bị Nhạc Chính Gia Kỳ ngăn lại. Nhìn biểu giá trên màn hình, Ninh Kỳ Ngữ tức khắc minh bạch, hơn 500 vạn, xem ra Nhạc Chính Gia Kỳ lần này hẳn là mua hai trăm cân đồ vật.

Ninh Kỳ Ngữ xem như đã biết giống đực đối với thịt có bao nhiêu yêu thích, xem ra về sau nhất định phải chuẩn bị mười cân thịt mới được.

Sau khi mua xong bột mì, Ninh Kỳ Ngữ lại chọn thêm chút gia vị, mua chút rau dưa, cuối cùng chọn thêm không ít trứng mới chuẩn bị về.

Vốn dĩ Ninh Kỳ Ngữ muốn tới trả tiền nhưng đều bị Nhạc Chính Gia Kỳ ngăn cản. Hắn cũng chỉ có thể nhớ kĩ, về nhà sẽ ghi lại trên quang não, ngày nào đó sẽ cùng nhau đối chiếu.

"Học trưởng, bánh bao sáng nay ngươi cảm thấy thế nào? Nếu cảm thấy còn đói, về sau ta làm thêm chút mì phở để ăn khuya và ăn sáng." Dù sao cũng là ướp lạnh, có thể bảo quản được nửa năm, hắn có thể chuẩn bị nhiều thêm để tiết kiêm thời gian sau này.

"Chỉ cần có thịt, những thứ khác tùy ngươi."

Ninh Kỳ Ngữ làm thịt ăn có thể giảm bớt dị năng bạo động trong cơ thế hắn, tuy rằng uy lực không lớn nhưng mỗi ngày ăn vào hiệu quả sẽ tăng lên. Mấy ngày nay hắn sử dụng dị năng không cần cẩn thận giống như trước, lo lắng sẽ bị nổ tan xác.

Nghe Nhạc Chính Gia Kỳ nói như vậy, Ninh Kỳ Ngữ không khỏi mỉm cười, xem ra mấy ngày nay hắn làm quá ít thịt khiến cho Nhạc Chính Gia Kỳ có điểm oán niệm.

Nếu Nhạc Chính Gia Kỳ thích ăn thịt như vậy, hôm nay cũng đã mua rất nhiều, nhân dịp mấy ngày nay là thời gian đăng ký học, không cần đi học, hắn liền làm chút đồ ăn vặt từ thịt để lưu trữ. Nghĩ vậy, Ninh Kỳ Ngữ lại chọn thêm một đống lớn nguyên liệu, chuẩn bị sẵn sàng để làm thức ăn.

Về đến ký túc xá, Ninh Kỳ Ngữ tỏ vẻ hôm nay hắn phải làm thức ăn quá nhiều nên trưa nay sẽ ăn bánh bao. Được Nhạc Chính Gia Kỳ đồng ý, Ninh Kỳ Ngữ liền bắt đầu làm đồ ăn dự trữ.

Đem nửa túi bột mì còn lại lên men, nhân viên siêu thị đã đem đồ vật hôm nay bọn họ mua giao đến.

Nhìn đến đống đồ vật lớn ở phong khách, Ninh Kỳ Ngữ trực tiếp chỉ huy Nhạc Chính Gia Kỳ thu thập. Đem một nửa thịt thú Nhạc Chính Gia Kỳ mua về để trong tủ lạnh, dư lại hắn tính toán toàn bộ làm thành các loại thịt khô.

Cùng Nhạc Chính Gia Kỳ trao đổi một lúc, muốn đem thịt cắt thành miếng lớn nhỏ, thấy hắn đã nhớ kĩ, Ninh Kỳ Ngữ bắt đầu xử lý phối liệu của thịt khô.

Xem thời gian sắp đến 12 giờ, Ninh Kỳ Ngữ liền đem bánh bao đi chưng, 30 cái khẳng định đủ cho bọn họ ăn.

Giải quyết xong bữa ăn giản đơn, Ninh Kỳ Ngữ lại tiếp tục làm thtij khô.

"Còn muốn hỗ trợ?" Đem thịt cắt xong, thấy Ninh Kỳ Ngữ vẫn đang vội vàng, Nhạc Chính Gia Kỳ liền quết định hủy bỏ kế hoạch rèn luyện chiều nay.

"Nếu học trưởng không bận gì buổi chiều, đương nhiên yêu cầu hỗ trợ."

Trước lúc ăn cơm đã đem ahi túi bột mì lên men, vừa lúc yêu cầu người xoa mặt. Hắn còn muốn làm thêm nhiều bánh bao, sủi cảo, hoành thánh, xíu mại linh tinh.

"Ân."

"Học trưởng giúp ta xoa mặt đi, chờ xoa mặt xong còn phải đi lấy mấy chục cân thịt thú ra băm."

Làm mẫu xoa mặt như thế nào, thấy Nhạc Chính Gia Kỳ đã học được, Ninh Kỳ Ngữ tiếp tục làm thịt khô.

Nhạc Chính Gia Kỳ một bên xoa mặt một bên ngửi hương vị thịt trong phong bếp, cảm thấy mình lại muốn ăn thịt, giữa trưa hắn mới ăn có 28 cái bánh bao thịt.

"Học trưởng, sau khi thịt khô đã làm xong sẽ là đồ ăn vặt của ngươi, không phải bữa ăn chính nên không thể ăn quá nhiều." Nếu là làm bữa chính, Nhạc Chính Gia Kỳ không đến ba ngày là có thể ăn hết, vẫn là nói trước sẽ tốt hơn.

"..." Nhạc Chính Gia Kỳ tuy rằng kiệm lời nhưng là lần đầu tiên bị người khác làm cho không còn gì để nói.

Lại nói Nhạc Chính Gia Kỳ ở nhà cũng như ở trường đều là một bộ dạng lãnh khốc, người nhà cùng bạn bè trong trường có chút sợ hắn, giống Ninh Kỳ Ngữ không sợ hắn là người đầu tiên.

Da mặt dày như Nhạc Chính Gia Lân cũng không dám tiếp xúc quá nhiều với đại ca nhà mình, sợ mình sẽ bị đông lạnh. Hơn nữa mỗi lần đại ca trừng phạt đều làm hắn khổ sở mấy ngày, hơn nữa người nhà sẽ không đồng tình với hắn, chỉ biết chế giễu. Đương nhiên khi những người khác bị đại ca phạt hắn cũng là ở một bên xem náo nhiệt.

Nếu là người Nhạc Chính gia nhìn thấy thái độ của Ninh Kỳ Ngữ đối với Nhạc Chính Gia Kỳ như vậy chỉ sợ sẽ kinh ngạc đến rớt cằm.

Chờ thịt khô đã làm xong toàn bộ, Ninh Kỳ Ngữ bắt đầu cán da sủi cảo, Nhạc Chính Gia Kỳ trong lúc này đã đem 30 cân thịt băm xong.

Ở một bên xem Ninh Kỳ Ngữ cán vài lần, Nhạc Chính Gia Kỳ liền mở miệng, "Ta tới."

"Hảo." Xem Nhạc Chính Gia Kỳ cán không tệ lắm, Ninh Kỳ Ngữ ở cạnh cán da bánh bao.

Không nghĩ đến năng lực học tập của Nhạc Chính Gia Kỳ lại mạnh như vậy, xem một hồi là có thể làm được, đợi lát nữa có thể giúp bao bánh bao.

Tuy rằng Nhạc Chính Gia Kỳ chuyển tiền cho hắn, làm hắn đáp ứng nấu ba bữa cơm một ngày nhưng không đại biểu Ninh Kỳ Ngữ sẽ ngượng ngùng kêu Nhạc Chính Gia Kỳ hỗ trợ.

Hắn hỗ trợ làm cơm ba bữa nhưng sẽ lấy phí dụng, đều được ghi trên quang não của hắn. Như vậy khi gặp khó khăn trong nấu ăn, tự nhiên làm Nhạc Chính Gia Kỳ tới giải quyết.

Sau khi đã đem bột mì đều cán thành da bánh bao, sủi cảo, hoành thánh, xíu mại, Ninh Kỳ Ngữ bắt đầu dạy Nhạc Chính Gia Kỳ làm mì phở.

Sau khi Nhạc Chính Gia Kỳ đã học xong, tốc độ liền nhanh hơn. Ninh Kỳ Ngữ vốn dĩ làm nhanh, Nhạc Chính Gia Kỳ so với hắn cũng không chậm hơn quá nhiều. Đến 5 giờ chiều hai người đã đem mì phở xử lý xong.

Nhìn đến Nhạc Chính Gia Kỳ dành một ngày để giúp hắn, Ninh Kỳ Ngữ quyết định buổi tối sẽ làm thêm thịt. Để Nhạc Chính Gia Kỳ dựa theo lượng thịt yêu cầu cắt 10 cân, Ninh Kỳ Ngữ liền bảo Nhạc Chính Gia Kỳ ra phòng khách nghỉ ngơi trước.

Nhanh chóng làm xong cơm chiều, Ninh Kỳ Ngữ đem toàn bộ đồ ăn bưng ra ngoài.

"Hôm nay vất vả học trưởng đã giúp ta xử lý nguyên liệu nấu ăn."

"Tên đồ ăn?" Nhìn thịt trên bàn, một cái cũng không biết tên, Nhạc Chính Gia Kỳ khó được lần mở miệng dò hỏi.

"Thịt kho đầu sư tử, thịt hầm, thịt thăn chua ngọt, thịt trứng rì rầm thú, xương sườn hương tỏi, canh ba vị."

Rau xanh đương nhiên Ninh Kỳ Ngữ không báo, Nhạc Chính Gia Kỳ cơ bản không ăn rau dưa, nhiều nhất cũng chỉ gắp hai đũa.

Dĩ vãng Ninh Kỳ Ngữ sẽ làm hai món mặn một món rau một món canh, bất quá hiện tại hắn biết trước đó đối với Nhạc Chính Gia Kỳ thật sự quá ít thịt, Ninh Kỳ Ngữ liền buông tha.

Nói đến tiền đồ ăn, Nhạc Chính Gia Kỳ ăn hết số tiền hắn đã đưa cho, Ninh Kỳ Ngữ tuyệt đối sẽ không ngượng ngùng muốn thêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro