Chương 7: Quân huấn bắt đầu, đệ khống ca ca xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay đối với Ninh Kỳ Ngữ mà nói chính là không ngừng làm đồ ăn vặt. Ngày hôm sau lại làm tiếp mì phở các loại, ngày thứ ba làm điểm tâm ăn sáng. Công cụ ướp lạnh trong kí túc xá có nhiều loại, có Nhạc Chính Gia Kỳ hỗ trợ cũng lấp đầy hơn phân nửa.

Bất quá 2 ngày nay Nhạc Chính Gia Kỳ có chút buồn bực. Ninh Kỳ Ngữ làm thịt khô, mỗi ngày chỉ cho hắn 3 phần làm đồ ăn vặt. Hành vi này làm Nhạc Chính Gia Kỳ có chút vô ngữ.

Nhạc Chính Gia Kỳ thực thích ăn mấy cái thịt khô đó nhưng đầu bếp quy định mỗi ngày chỉ được ăn có ba phần, hắn cũng không tiện phản đối. Tất cả đồ ăn dù sao cũng là do Ninh Kỳ Ngữ vất vả làm mấy ngày nay, đại bộ phận đều sẽ vào bụng Nhạc Chính Gia Kỳ. Bởi vì mấy ngày nay vẫn luôn bận rộn làm thức ăn nên sức ăn của Ninh Kỳ Ngữ vốn đã nhỏ nay lại càng nhỏ hơn.

Ninh Kỳ Ngữ vất vả Nhạc Chính Gia Kỳ đều nhìn thấy, vì vậy mấy ngày nay hắn rèn luyện vào sáng sớm và sau khi ăn cơm tối, ban ngày ở nhà phụ giúp Ninh Kỳ Ngữ.

Đối với Ninh Kỳ Ngữ mà nói, sinh hoạt như vậy mới phong phú, có bạn tốt giúp mình làm việc mình thích nhất lại còn có thể giúp đỡ rất nhiều việc.

Đúng vậy, trải qua mấy ngày nay, Ninh Kỳ Ngữ đã sớm xem học trưởng – người bị xem là đáng sợ thành bạn tốt. Kiếp trước hắn không có bằng hữu, giờ đây rốt cuộc cũng có bạn tốt đầu tiên của mình.

Bởi vì ngày mai có đợt huấn luyện quân sự, Ninh Kỳ Ngữ liền đi ngủ sớm.

Cùng Nhạc Chính Gia Kỳ dùng xong bữa sáng, Ninh Kỳ Ngữ tạm biệt Nhạc Chính Gia Kỳ để đi đến lớp.

Quân huấn đã chia đơn vị xong nên hắn đến lớp cùng các bạn hội họp.

Chờ mọi người đến đông đủ, huấn luyện viên dẫn mọi người đến sân huấn luyện trường quân đội.

Chuyện đầu tiên trước khi huấn luyện là việc phó huấn luyện viên mang theo học sinh đi kiểm tra thể chất.

Vì là lớp học của giống cái, quân huấn cũng không quá khó, không như giống đực sẽ lăn lê bò trườn. Chỉ là một chút rèn luyện thân thể nên mới đi kiểm tra thể chất, sau đó họ sẽ được phó huấn luyện viên lên kế hoạch huấn luyện.

Đồng học trong lớp cơ bản đều chán ghét Ninh Kỳ Ngữ, bởi vậy họ đều kêu Ninh Kỳ Ngữ là người đầu tiên đi thí nghiệm.

Sau khi kiểm tra ra giá trị lực tương tác bằng không, Ninh Kỳ Ngữ liền bị Âu Dương gia ghét bỏ, cũng chưa kiểm tra cho hắn về những mặt khác của thể chất.

Đem tay phải ấn ở máy trắc nghiệm, nhìn thí nghiệm thể chất hiện là F, Ninh Kỳ Ngữ không khỏi cười khổ.

Ở thế giới này hắn được xem là phế vật trong phế vật. Thể chất phân chia thành F, E, D, C, B, A, S, siêu S, 8 cấp bậc, hắn lại ở cấp bậc thấp nhất. Bất quá vấn đề thể chất, hắn xuyên qua liền có nghĩ tới nguyên chủ vốn dĩ là ma ốm, hơn nữa thiếu dinh dưỡng trong thời gian dài, thể chất không kém mới là lạ.

"Không nghĩ tới ngươi thật đúng là phế vật a, lực tương tác kém cỏi nhất Hoa Hạ đế quốc, thể chất cũng là cấp kém nhất." Đồng học ở một bên chờ kết quả nhìn thấy là cấp F liền mở miệng trào phúng.

"Câm miệng, lại mở miệng nói chuyện ta liền cho chạy 10 vòng sân huấn luyện." Phó huấn luyện viên nhìn đến thể chất này cũng không khỏi nhíu mày, giống cái này thực sự quá yếu.

Phải biết rằng, ở Hoa Hạ đế quốc, thể chất kém nhất là cấp D, không nghĩ tới hiện tại còn có giống cái gầy yếu cấp F. Bất hạnh nhất chính là giống cái này được phân tới đội ngũ của hắn.

Đế quốc mấy ngàn năm không xuất hiện người thể chất cấp F, phó huấn luyện viên tỏ vẻ chính mình không biết nên an bài quân huấn cho giống cái này như nào. Chẳng lẽ mỗi ngày đều cho giống cái này chạy 2 vòng sân thể dục? Hoặc là nói đi 2 vòng?

Thể chất một người lại một người đều hiện lên, Ninh Kỳ Ngữ vẫn luôn đứng bên cạnh nhìn. Chờ toàn bộ kiểm tra xong, Ninh Kỳ Ngữ mới phát hiện nhiều người như vậy nhưng chỉ có hắn là cấp F, còn lại hoặc là cấp D hoặc là cấp C, B, thậm chí là hai người đồng học cấp A. Nhìn đến kết quả là A của người đó, Ninh Kỳ Ngữ liền có chút hâm mộ.

Ninh Kỳ Ngữ hai đời đều là thể chất yếu, đời trước là người song tính, bệnh tật ốm yếu, nếu không phải hắn vẫn luôn cắn răng chống chọi chỉ sợ đã sớm chết đi. Đời này nguyên chủ chính là bị bệnh mà chết, bằng không hắn làm sao có thể đi vào thế giới này.

Chờ kiểm tra xong hoàn toàn, phó huấn luyện viên liền đi tới phía trước đội ngũ, mọi người bắt đầu xếp hàng.

Ngay từ đầu Ninh Kỳ Ngữ dựa theo lời huấn luyện viên để làm, nhưng luôn đứng ở dưới mặt trời, Ninh Kỳ Ngữ bắt đầu cảm thấy không thoải mái, choáng váng đầu muốn nôn, chân cũng nhũn ra.

Vẫn luôn quan sát tình huống đội ngũ, phó huấn luyện viên nhìn thấy tình cảnh của Ninh Kỳ Ngữ lập tức đi báo cáo huấn luyện viên.

"Báo cáo trưởng quan, đồng học Ninh Kỳ Ngữ thí nghiệm thể chất là F, hiện tại thân thể có khác thường, xin cho phép tôi đưa người đến phòng y tế."

Nơi đây coi trọng nữ giới cùng giống cái, giống đực đều là lấy yêu cầu thứ nhất vì họ. Có lẽ đồng học trong lớp sẽ vì Ninh Kỳ Ngữ lực tương tác bằng 0, thể chất cấp F mà coi khinh, nhưng quân nhân bọn họ tuyệt đối sẽ không tùy ý coi thường một giống cái.

Đế quốc, quân nhân tồn tại vì bảo hộ quốc gia cùng dân chúng.

"Phó huấn luyện viên tiếp tục huấn luyện, ta sẽ đưa vị đồng học này đến phòng y tế." Huấn luyện viên nghe được tên quen thuộc, liếc mắt một cái liền lo lắng nhưng cố không biểu hiện ra bên ngoài.

"Là, trưởng quan."

"Ninh Kỳ Ngữ đồng học, bước ra khỏi hàng."

Mơ màng thấy có người kêu tên mình, Ninh Kỳ Ngữ thất tha thất thểu đi ra khỏi đội ngũ. Huấn luyện viên một bên nhìn, vài bước liền đem Ninh Kỳ Ngữ ôm lên.

"O.O..." Ninh Kỳ Ngữ còn chưa phản ứng lại đã bị người ôm lên, trong lòng mặc dù cảm thấy không thoải mái nhưng thấy thân thể thật sự không được, hơi chút giãy giụa rồi nhắm mắt vào ngủ.

Thấy khuôn mặt nhỏ của Ninh Kỳ Ngữ tái nhợt, trên mặt còn có mồ hôi, huấn luyện viên rất là đau lòng. Nếu hắn phát hiện sớm hơn thì Ninh Kỳ Ngữ sẽ không đến trình độ này.

"Giáo y, hắn thế nào?"

Ninh Kỳ Ngữ sau khi bị đưa vào phòng y tế, giáo y kiểm tra một phen liền tiêm cho Ninh Kỳ Ngữ vài phân dược tề, huấn luyện viên ở một bên nhìn càng thấy thương tiếc. Giống cái thân thể yếu, sinh bệnh nhiều nhất là tiêm 3 phần dược tề mà Ninh Kỳ Ngữ lại tiêm vào bảy tám phần dược.

"Vị đồng học này thân thể thật sự quá yếu, còn thiếu chút dinh dưỡng, bất quá sau khi kiểm tra xong thì dinh dưỡng của cơ thể gần đây vẫn luôn được điều dưỡng, vẫn cần người nhà đến chiếu cố. Dựa theo thể chất của vị đồng học này, không thể ở ngoài thời tiết nắng nóng trong khoảng thời gian dài, cũng không thể vận động quá sức. Những thứ cần chú ý thêm ta sẽ ghi ra đưa cho vị đồng học này." Đây là người giáo y thấy kém cỏi nhất trong những người đã gặp, không gì sánh nổi.

"Phiền toái ngươi."

Âu Dương Vũ Hiên ngồi ở mép giường cầm tay Ninh Kỳ Ngữ để vào trong chăn. Không nghĩ tới hắn vừa rời đi Thiên Lam tinh làm nhiệm vụ 3 tháng, đệ đệ mình thương nhất đã bị gia tộc đuổi đi, hơn nữa lại là xóa tên đuổi đi mà mẫu phụ thế nhưng tán đồng với quyết định này của phụ thân.

Âu Dương Vũ Hiên cùng Ninh Kỳ Ngữ là cùng mẫu phụ sinh ra, lực tương tác giống đực cao tới 75.

Nói Ninh Kỳ Ngữ đời trước may mắn nhất chính là có một ca ca hết lòng yêu thương, tự xưng đệ khống. Chính là tên đệ khống này có đến 4 đệ đệ, nhưng lại yêu thương đệ đệ vô dụng nhất, điều này cũng làm mấy huynh đệ khác trong Âu Dương gia căm hận Ninh Kỳ Ngữ.

Đối với tình hình hiện tại của Ninh Kỳ Ngữ, Âu Dương Vũ Hiên đau lòng không thôi, nếu không phải do hắn chạy đi làm nhiệm vụ, như thế nào một chút tin tức đều không biết.

Ninh Kỳ Ngữ từ khi sinh ra thể chất đã rất kém, thường xuyên bệnh nặng bệnh nhẹ không ngừng, nếu không phải Âu Dương Vũ Hiên vẫn luôn quan tâm chỉ sợ tình huống của Ninh Kỳ Ngữ sẽ cực kì không tốt, có thể sống đến 18 tuổi hay không cũng không biết. Bất quá Âu Dương Vũ Hiên vĩnh viễn sẽ không biết, trong lúc hắn làm nhiệm vụ thì đệ đệ hắn đã thật sự tiêu vong. Hiện tại Ninh Kỳ Ngữ chỉ là người xuyên từ cổ đại đến mà thôi.

Ngủ một giấc, Ninh Kỳ Ngữ cảm giác có chút không thích hợp, hắn ngủ tại địa phương chưa bao giờ đến. Hơn nữa hiện tại cư nhiên có người đang cầm tay hắn, Ninh Kỳ Ngữ giật giật nhưng không rút ra.

"Tiểu Ngữ, đã tỉnh sao? Hiện tại cảm giác thế nào? Có nơi nào không thoải mái không?" Thấy tiểu đệ nhà mình rốt cuộc đã tỉnh lại, Âu Dương Vũ Hiên nhịn không được nhẹ nhàng thở ra.

Thấy huấn luyện viên thân thiết kêu tên mình như vậy, Ninh Kỳ Ngữ liền biết huấn luyện viên này cùng nguyên chủ rất thân thiết. Suy nghĩ một chút, mở miệng :"Ca ca, ta không sao, chỉ là hơi đau đầu, bị cảm nắng, ngươi đừng quá lo lắng."

"Ân, vậy mấy ngày nay ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, ta đã cùng huấn luyện viên các ngươi liên hệ, quân huấn của ngươi hủy bỏ, điều dưỡng thân thể tốt, chờ ngày cuối cùng quân huấn thì tham gia hoạt động của lớp thể chất là được." Dù sao đồng học của Tiểu Ngữ đều là dùng mắt chó xem thường người khác, đệ đệ không cần cùng những người như vậy kết giao.

"Hảo, đều nghe ca ca." Ninh Kỳ Ngữ cũng biết tình huống của cơ thể mình, bởi vậy cũng không cậy mạnh. Hắn mới đứng chưa đến nửa giờ đã không chịu đựng được, nếu lại đi quân huấn tiếp, chỉ sợ ca ca mỗi ngày đều phải đưa mình đến phong y tế.

"Ngoan. Hiện tại ca ca đi kêu giáo y kiểm tra lại cho ngươi, sau đó sẽ đưa ngươi về ký túc xá."

Giáo y kiểm tra cho Ninh Kỳ Ngữ xong liền bị Âu Dương Vũ Hiên kéo ra ngoài hỏi một hồi mới buông tha giáo y. Giáo y cũng là dở khóc dở cười, trước đó bị Âu Dương Vũ Hiên hỏi một đống vấn đề, hiện tại lại bị hỏi lại.

Giáo y cũng biết đến Âu Dương Vũ Hiên, Âu Dương Vũ Hiên là học viên tốt nghiệp của đại học Hoa Hạ, năm đó cũng nằm trong nhóm người có thiên phú cực cao, lực tương tác cũng là cao đến 75 điểm.

"Tiểu Ngữ, ca ca đưa ngươi về ký túc xá." Nói xong trực tiếp bế Ninh Kỳ Ngữ lên đi nhanh ra khỏi phòng y tế.

Bị Âu Dương Vũ Hiên ôm như vậy, Ninh Kỳ Ngữ xấu hổ mặt đều đỏ, lớn như vậy, lần thứ hai bị người ôm kiểu công chúa. Cũng may tân sinh viên đang tham gia quân huấn, những người khác đều có kế hoạch huấn luyện của chính mình, bởi vậy tuy rằng bị ôm lên phi hành khí cũng không gặp ai, Ninh Kỳ Ngữ liền cảm thấy nhẹ nhõm.

Chỉ là Ninh Kỳ Ngữ không biết lúc hắn hôn mê bị đệ khống ca ca ôm kiểu công chúa ở sân huấn luyện đi hơn nửa vòng, cơ bản đã bị tất cả tân sinh ở đó nhìn đến.

Đến ký túc xá Ninh Kỳ Ngữ đang ở, Âu Dương Vũ Hiên trực tiếp đưa Ninh Kỳ Ngữ đến phòng ngủ.

"Tiểu Ngữ, làm thế nào mà nơi ở của ngươi là chung cư hai người?" Đại học Hoa Hạ quy định Âu Dương Vũ Hiên vẫn còn nhớ rõ, chỉ người có tiền mới có thể ở ký túc xá hai người, nếu không cũng chỉ có thể là học viên năm ba trở lên. Hoặc là giống như người đứng thứ nhất Hoa Hạ đại học là Nhạc Chính Gia Kỳ, khiêu chiến mười lần học viên đứng đầu năm ba, hoàn toàn thắng mới có thể vào ở.

Nhạc Chính Gia Kỳ sở dĩ trở thành người đứng nhất Hoa Hạ đại học vì thời điểm hắn học năm nhất đã khiêu chiến chín trên mười lần học viên đứng đầu năm ba, mỗi lần so đấu đều là Nhạc Chính Gia Kỳ chiến thắng.

"Bởi vì tân sinh viên hệ Thực Vật năm nay nhiều hơn so với năm trước nên hội học sinh tìm đường khác, đem ta an bài đến ký túc xá hai người." Lại nói, hắn phải cảm ơn Thượng Quan Thế Anh học tỷ, nếu không phải học tỷ đem hắn an bài đến ký túc xá này, hắn sẽ phải ở cùng đồng học trong ký túc xá tư nhân, lúc đó bạn cùng phòng khẳng định sẽ khinh thường hắn.

"Vậy ngươi đang ở cùng giống cái năm mấy? Tiểu Ngữ nên cùng bạn cùng phòng hảo hảo học tập tri thức của hệ Thực Vật." Theo như ý tưởng của Âu Dương Vũ Hiên, cho dù an bài cùng sinh viên cấp cao, khẳng định cũng là người cùng học viện.

"(O.O)...Bạn cùng phòng của ta là Nhạc Chính Gia Kỳ học trưởng, hắn là giống đực, tri thức của hệ Thực Vật hắn không biết." Đã từng có lần khi tự học trên quang não, hắn không hiểu vấn đề về thực vật, có đánh bạo cầm đi hỏi học trưởng, kết quả tự nhiên là bất lực trở về.

"Cái gì??? Bạn cùng phòng của ngươi là giống đực, hội học sinh như thế nào lại đem một tiểu giống cái như ngươi ở cùng với giống đực? Không được, ta phải đi hỏi hội học sinh. Tiểu Ngữ, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi, chờ huấn luyện buổi chiều kết thúc ca ca qua với ngươi." Nghe đệ đệ đơn thuần nói như vậy, Âu Dương Vũ Hiên đã sớm sinh khí.

Tại Hoa Hạ đại học, chưa bao giờ xuất hiện việc không phải bạn lữ mà ở chung. Nhạc Chính Gia Kỳ chính là người đầu tiên, hiện tại chính hắn còn không mạnh bằng Nhạc Chính Gia Kỳ. Vậy mà giống đực khủng bố như vậy cùng đệ đệ mềm như bông của hắn ở cùng một chỗ, đệ đệ bảo bối của hắn khẳng định sẽ bị Nhạc Chính Gia Kỳ ăn đến bã cũng không còn.

Nếu Ninh Kỳ Ngữ biết ý nghĩ của đại ca lúc này, hắn khẳng định sẽ nói với địa ca hắn một câu, não bổ quá độ là không tốt.

Nhìn đại ca nổi giận đùng đùng ra ngoài, Ninh Kỳ Ngữ đứng dậy đi tắm rửa, ngủ thêm một lát nữa rồi sẽ làm đồ ăn Trung Quốc.

Nhạc Chính Gia Kỳ trở về ký túc xá liền cảm thấy rất kỳ quái. Lúc trước khi về đến ký túc xá hắn sẽ ngửi được hương vị của thịt, hôm nay thế nhưng không có, trong phòng cư nhiên có khí vị của giống đực xa lạ. Bước nhanh lên phòng, mở cửa phòng của Ninh Kỳ Ngữ ra liền thấy một đống nhỏ trên giường. Vừa đi vào thì thấy khuôn mặt Ninh Kỳ Ngữ có chút trắng bệch, ngăn tủ mép giường còn đặt mấy hộp dược tề.

Cầm lấy giấy chuẩn bệnh, sau khi đã xem xong Nhạc Chính Gia Kỳ không khỏi nhíu mày. Giống cái này thân thể cũng quá kém, phơi ngoài trời nửa ngày cư nhiên làm mình bị bệnh, khó trách hôm nay không ngửi được mùi thịt quen thuộc.

Đem giấy chuẩn đoán buông xuống, Nhạc Chính Gia Kỳ trực tiếp đi phòng bếp chưng bánh bao, lại đem cháo buổi sáng đi hâm nóng. Chờ bánh bao chín Nhạc Chính Gia Kỳ liền đem hai cái bánh bao để vào bát, lại lấy thêm một bát cháo đem đến phòng của Ninh Kỳ Ngữ.

Đặt Ninh Kỳ Ngữ ngồi dựa vào tường, đang chuẩn bị kêu Ninh Kỳ Ngữ dậy thì thấy một đôi mắt mở to, ngập nước, câu nhân. Nhạc Chính Gia Kỳ ngẩn ra một lúc, một giây sau dường như không có việc gì xảy ra, xoay người lấy bánh bao và cháo tới.

Ninh Kỳ Ngữ đang ngủ ngon, đột nhiên cảm giác người mình bị nâng lên, có chút thanh tỉnh. Mở to mắt nhìn đến gương mặt Nhạc Chính Gia Kỳ, trên mặt cảm thấy có chút nóng.

Thấy nước mắt của giống cái dường như chuẩn bị rơi xuống, Nhạc Chính Gia Kỳ bó tay không có biện pháp. Gia Bảo rơi nước mắt trước mặt, hắn đều nói thẳng là lăn (đi). Nhưng giống cái trước mắt nhược như vậy, mềm như vậy, cùng Gia Bảo là hoàn toàn bất đồng. Chân tay vụng về lau nước mắt trên mặt của Ninh Kỳ Ngữ, hắn không khống chế tốt lực đạo liền làm mặt Ninh Kỳ Ngữ bị lau đến đỏ bừng.

Ninh Kỳ Ngữ hiện tại cũng không biết chính mình là bởi vì cảm động mà khóc hay là bị học trưởng lau đến đau mà khóc.

"Học trưởng, ngươi làm mặt ta đau quá." Ninh Kỳ Ngữ rốt cuộc nhịn không được mở miệng ngăn cản động tác của Nhạc Chính Gia Kỳ.

Nhạc Chính Gia Kỳ buông tay ra liền thấy mặt Ninh Kỳ Ngữ đỏ rực, có chút ngượng ngùng, nếu Ninh Kỳ Ngữ nhìn kỹ sẽ thấy tai Nhạc Chính Gia Kỳ có chút hồng.

"Không khóc." Nhạc Chính Gia Kỳ cũng không biết nên an ủi Ninh Kỳ Ngữ như thế nào, vì cái gì Ninh Kỳ Ngữ khóc cũng không biết.

"Ân, ta không khóc, cảm ơn học trưởng."

Học trưởng thật là người ôn nhu, Ninh Kỳ Ngữ nghĩ như thế. Về sau nếu nữ tính hoặc giống cái nào cùng Nhạc Chính Gia Kỳ kết thành bạn lữ, khẳng định sẽ rất hạnh phúc đi.

Nếu Nhạc Chính gia biết ý tưởng của Ninh Kỳ Ngữ sẽ hướng Ninh Kỳ Ngữ hô to, ngươi từ đâu nhìn ra hắn là người ôn nhu.

"Ăn cơm." Nhạc Chính Gia Kỳ trực tiếp múc một muỗng cháo đưa đến trước mặt Ninh Kỳ Ngữ. Ninh Kỳ Ngữ kinh ngạc nhìn Nhạc Chính Gia Kỳ một cái liền ngoan ngoãn uống cháo.

Nhạc Chính Gia Kỳ cứ như vậy uy nửa bát cháo, lại uy Ninh Kỳ Ngữ ăn bánh bao, chờ đồ vật đều được ăn sạch, hắn lại giúp Ninh Kỳ Ngữ lau mặt để đi ngủ.

Bưng đồ xuống lầu, Nhạc Chính Gia Kỳ nghĩ đến việc nên mua đồ ăn bồi bổ thân thể cho Ninh Kỳ Ngữ, thân thể Ninh Kỳ Ngữ thực sự quá kém.

Nhìn Nhạc Chính Gia Kỳ ra khỏi phòng, Ninh Kỳ Ngữ liền thu lại đôi mắt, thật lâu không thể đi vào giấc ngủ, trong đầu vẫn luôn hiện lên hình ảnh Nhạc Chính Gia Kỳ vụng về lau nước mắt cho hắn. Nếu ở trước mặt sẽ thấy Ninh Kỳ Ngữ đang ngây ngô cười, trên mặt còn hiện lên màu đỏ.

Ninh Kỳ Ngữ không biết lúc sau mình ngủ như thế nào, chỉ biết khi tỉnh lại đã là 5 giờ rưỡi, đem áo ngủ thay xong, Ninh Kỳ Ngữ đi xuống lầu.

Thấy Nhạc Chính Gia Kỳ ngồi trên sô pha xem gì đó, Ninh Kỳ Ngữ có chút buồn bực. Hôm nay sao học trưởng lại trở về sớm, hơn nữa giống như đã về từ lâu.

Trừ bỏ mấy ngày giúp Ninh Kỳ Ngữ làm thức ăn, Nhạc Chính Gia Kỳ mỗi ngày đều là 6 giờ mới về nhà.

"Cảm thấy như thế nào?" Thấy Ninh Kỳ Ngữ đã xuống lầu, Nhạc Chính Gia Kỳ cầm thư trong tay bỏ vào nhẫn trữ vật.

"Ta đã hảo, hiện tại tinh thần vô cùng tốt." Hôm nay có thể nói hắn đã ngủ nguyên một ngày.

Nhạc Chính Gia Kỳ nhìn sắc mặt của Ninh Kỳ Ngữ quả nhiên không còn trắng bệch như giữa trưa, ngược lại đỏ bừng cũng không bảo Ninh Kỳ Ngữ trở lại phong nằm.

"Học trưởng, ngươi giúp ta cắt thịt đi." Ninh Kỳ Ngữ nhìn thời gian liền biết bữa tối nay có chút trễ.

"Ăn bánh bao, không nấu cơm."

"Học trưởng, ta đã hảo, hơn nữa nấu cơm cũng không mất bao nhiêu thời gian, ta sẽ không mệt." Ninh Kỳ Ngữ nghĩ lát nữa Âu Dương Vũ Hiên đến, hắn muốn cùng Âu Dương Vũ Hiên ăn tối.

"Không được, ngươi cần nghỉ ngơi nhiều hơn." Nhạc Chính Gia Kỳ kiên quyết không đồng ý, trong tủ lạnh còn có nhiều đồ ăn, Ninh Kỳ Ngữ không cần hao tâm tốn sức làm cơm tối.

"Thế như này được không, ta liền làm canh, sau đó dạy học trưởng nấu sủi cảo."

Ninh Kỳ Ngữ không khỏi đỡ trán, hắn chỉ bị cảm nắng mà thôi, như thế nào ca ca cùng học trưởng đều làm khoa trương như vậy.

Nhạc Chính Gia Kỳ vốn dĩ không đáp ứng, không chịu nổi Ninh Kỳ Ngữ vẫn luôn nói, đành phải cho Ninh Kỳ Ngữ đến phòng bếp nấu canh, bất quá cũng theo vào nhìn.

"Hôm nay nấu thêm chút sủi cảo, học trưởng, ngươi xem ngươi có thể ăn bao nhiêu, sau đó lấy gấp đôi thêm hai mươi cái nữa, đợi lát nữa ca ca trở về xem ta." Hai mươi cái là lượng cơm của Ninh Kỳ Ngữ, kỳ thật hắn ăn mười lăm cái có thể no nhưng lâu không ăn sủi cảo nên hắn muốn ăn nhiều thêm năm cái.

"Ân." Nhạc Chính Gia Kỳ biết sự việc trong nhà của Ninh Kỳ Ngữ, từ khi phát hiện Ninh Kỳ Ngữ có thể làm đồ ăn tăng dị năng, hắn liền phái người đi điều tra một phen.

Bởi vì Ninh Kỳ Ngữ hôm nay sinh bệnh, thu thập phòng bếp, bưng thức ăn, chén đũa gì đó đều là Nhạc Chính Gia Kỳ làm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro