Tiến cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày tuyết rơi đầu mùa . Ko biết từ đâu một chiếc xe ngựa cực lớn và hoành tráng đi theo sau chiếc xe còn có 4 kị binh , ai cũng tướng tá lực lưỡng bước đến ngôi nhà sập sệ giữa chốn hoang du này . Vị thiếu niên ngồi đánh xe ngựa bước xuống . Thấy tôi đang sửa lại hàng rào trước nhà liền đến hỏi
- cô nương cho hỏi , có phải vào ngày 14/9 vừa rồi có được ân điển của Đế Vương đúng ko ạ
Tôi gật đầu
- đúng vậy , ta có cái này làm tin đây
Liền moi ra viên ngọc bội hình hoa sen đưa cho anh ta . Anh ta nhận lấy xem qua rồi gật đầu
- hợp lệ rồi mời Tân thừa tướng lên giá hồi cung nhận chức , còn có đồ đạt gì , những người phía sau giúp thừa tướng thu sếp
- được - tôi trả lời
Bây giờ tôi cũng đã gỡ lớp bùn đất xuống , nhưng khi thấy chiếc xe ngựa này tới , tôi vội lấy một chiếc mặc nạ che nữa mặt mang lên . Rồi người đánh ngựa dìu tôi lên xe .
- thừa tướng , chúng ta bắt đầu khởi hành ạ
- được
Tôi nói , rồi xe ngựa chầm chậm đi . Lúc này bổng giọng 'Ăn ổi chấm muối I ốt' vang lên
- gặp đoàn xa giá chưa
Gặp rồi . Bà lại tính giở trò gì đây
- trò gì chứ , mọi tình tiết truyện đều do ta điều kiển mà nàng cứ từ từ thưởng thức
Tôi thấy bà ta quả thật quá nhiễm mấy chuyện cổ trang quá rồi hể mở miệng ra là Ta với Nàng
- này ta nghe được đó nhá
Đệt thứ 'ăn ổi' biến ra khỏi đầu ta
- ta là 'ăn ổi chấm muối I Ốt' làm ơn gọi đúng tên
Đúng cái đấm cái tên dài dòng . Khó nghe chết được , biến ,biến nhanh
('Ăn ổi chấm muối I ốt' đang tổn thương)

ngồi trên xe mà không biết đã ngủ từ khi nào , đi tới chiều tối thì đến một tòa thành cực lớn , à ko, ko thể gọi là tòa thành được , phải gọi là hoàng cung, trước giờ chỉ từng xem miêu tả trong sách với xem trên phim chứ chưa từng được nhìn thấy tận mắt ngoài đời như vậy , phải nói là quá hoành tráng rồi a , anh đánh xe ngựa đưa tôi đến tòa điện phủ lớn nhất hoàng cung này  , vừa đi vừa trò chuyện thì mới biết anh là một thị vệ bên cạnh Khách Chinh tên anh là Thừa Khang , à nhớ rồi Thừa Khang đã từng nghe nhắc đến đúng một lần duy nhất trong 'cuồng ngạo đế vương' đó là khi Hoàng Minh thăng chức làm tướng quân trong lúc phải chiến đấu với Đô quốc thì Thừa Khang là người lên thay Hoàng Minh ở chức thị vệ thân cận , quả nhiên cũng chỉ là con thừa của mụ 'ăn ổi chấm muối i ốt' nhan sắc bình thường , tướng tá bình thường, thân thế cũng bình thường ,tài ăn nói cũng bình thường, tất cả đều bình thường , chả có gì nổi bật

bỗng từ xa , một người phụ nữ tầm cỡ chắc dưới 25 bước tới , nàng phẩy phẩy quạt, nhan sắc phải nói là tuyệt hảo , giọng nói ngọt ngào nhưng câu nói thì có chút chanh chua

- vị phi tần nào mới nhập cung a

phi tần con khỉ , mặc dù Khách Chinh có là nam chính vạn người mê , thì bà đây cũng ko mê cái thể loại đàn ông hèn mọi đó , Thừa Khang hành lễ , cung kính nói

-Tham kiến Lệ quý phi nương nương, Lệ quý phi hiểu lầm rồi đây là tân thừa tướng , là người hiến kế cho đế vương đánh giặc , đế vương mang đưa ngài về là để phong chức , ko có ý nạp vào hậu cung

- ra là vậy , chứ cái thứ dị dạng như vậy , sợ gương mặt mình dọa người ta sợ đến phát kinh phải lấy đồ che đó , thì đế vương làm sao có thể để ý 

a nhớ rồi người này là Lệ Thê Ca , người chiếm độc sủng của nam chính chỉ sau Trần Ngọc , ả ta mặt dù sứng danh phi tần đứng đầu hậu cung nhưng mà lại vô cùng độc kế đa đoan , sẵn sàng hạ thủ tất cả những kẻ dám ngáng đường ả hay quyến rủ đế vương, thậm chí nhiều lần đã độc thủ Trần Ngọc nhưng bất thành , đến một ngày bị nam chính phát hiện và ả bị trảm , haizzz.... thật khổ , một người phấn đấu hết mình vì tình yêu của nam chính nhưng lại nhận phải kết cục ...., ả dù gì cũng là nữ thứ , à mà truyện này rốt cuộc có bao nhiêu nữ thứ tôi còn không đếm suể a . mà cho dù có làm thừa tướng mà bị mấy phi tần như Lệ Thê Ca dòm ngó cũng đủ chết , rồi ko cần đi đúng cốt truyện cũng chết , 'ăn ổi' bà bà cũng thật là độc kế đa đoan quá đi 

Lệ THê Ca hất mặc rồi nói 

- đi đi , đừng ở trước mặt làm ngứa mắt ta , nếu ko ta lột mặt nạ xuống rồi đi rao khắp cung đó 

- dạ, nô tài đi ngay - Thừa Khanh tuân lệnh rồi ra hiệu cho tôi đi nhanh 

trong lòng tôi thì lại nghĩ- cái đệt ả đàn bà nhà ngươi , dạng như ngươi cũng chỉ đủ đi sách dép cho Thanh Cẩm tỷ tỷ thôi , đắc ý được lúc nào thì cứ đắc, sẽ có ngày Thanh Cẩm tỷ tỷ ăn đức tiện nhân nhà ngươi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro