chap 4 về nhà ăn cơm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyễn thu thu không hề quan tâm việc hướng nhung nghĩ như thế nào, mục đích hôm nay cô tới đây chính là cùng bọn họ cắt đứt quan hệ, để bọn họ đem ý nghĩ muốn  xài  tiền của cô  dẹp bỏ  .

"Bất quá cái này cũng không phải là chuyện lớn gì ,hướng nhung  trong trò chơi này không nên tức giận nha."

Ngữ khí của cô thập phần ôn nhu  nói " bất quá thì lê vân cậu tiếp nhận một lần nữa "

Tâm sự bị đâm trúng ,lê vân ngồi thẳng người ánh mắt lúng túng nhìn hướng nhung ,cô ta nghĩ nguyễn thu thu là một người phụ nữ ngu ngốc ,sẽ không bao giờ phát hiện bọn họ  có gian tình, nhưng mà hiện tại nguyễn thu thu đều biết hết  .

Cô khoanh tay nhìn hai người họ" hiện tại chúng ta tính toán một chút ,lúc trước có đầu tư vào một hạng mục có phải không ,tôi đầu tư vào một khoản tiền, còn mượn một số tiền của người khác, cho tới bây giờ thời gian dài như vậy  ngay cả lợi nhuận cũng không thấy, tiền đâu "

"Cái này cậu đừng có gấp tiền đều dùng vào vụ đầu tư kia...."

"Không có việc gì ,tôi không có gấp, chỉ là bên chỗ chồng tôi rất khó nói chuyện, đơn ly hôn tôi làm bị điều tra, hiện tại số tiền kia lại không rõ ràng, có thể sẽ bị báo cảnh sát hoặc mời luật sư cũng không chừng, mấy người phải nhanh một chút "

"Đừng  đừng..... "

Không đợi lê vân đứng lên ,tôn lam ngồi trên ghế salon không thể giữ được bình tĩnh "vốn tính là sổ sách ngày mai sẽ lấy cho cậu xem để làm lại, rồi đầu tư cùng một chỗ "

Bọn họ biết trước sau khi khi nguyên chủ ly hôn sẽ không được chồng nguyên chủ cho phòng ở, nên mới cầm lấy cổ phần tới   trình thị .

Vốn là đợi sau khi nguyên chủ ly hôn ,lấy lí do đầu tư thất bại yêu cầu bồi thường cổ phần, hiện tại thì tốt rồi trộm gà không được còn mất luôn cả nắm gạo.

Trình thị không phải công ty lớn, nhưng vốn đầu tư hơn cả ngàn vạn,sau khi nghe được nguyễn thu thu nói không khỏi bị hiểu lầm,tưởng rằng Tổng Giám đốc trình thị biết được việc họ làm nên mới luống cuống tay chân.

Nguyễn thu thu không ngờ  đánh bậy đánh bạ lại uy hiếp được họ ,cô không nghĩ mọi chuyện lại tốt như vậy, ngẩn ngơ một chút liền hồi phục lại tinh thần " được như vậy giữa tôi và các người đều tốt "

Nhìn thấy cô bình tĩnh như vậy so với bọn họ chân tay luống cuống ,hận không thể trở lại thời điểm ban đầu đem tiền trả về .

Giao ước xong cô cũng không có ý  định  ở lại lâu liền cầm túi xách ra về,lập tức sau lưng  có một thân ảnh đuổi theo kịp ngăn cô lại trong hành lang chật hẹp.

Là tiểu bạch kiểm hướng nhung.

Cô lạnh lùng nhìn hắn " anh còn muốn thế nào "

Hướng nhung cắn răng nhìn cô chằm chằm, hận không thể nhìn tới khi mặt cô xuất hiện một cái lỗ,hắn dự định sẽ vứt bỏ người phụ nữ dung tục này, nhưng giờ phút này hắn lại không cam lòng ,một chút tâm tư này lại khiến hắn đứng ngồi không yên.

"Cô không sợ tôi sẽ trả thù sao"hắn híp mắt hỏi

"Anh còn có thể làm gì để trả thù tôi "cô thở dài nói "anh còn cho rằng tôi không biết sự việc phát sinh trước kia của anh cùng lê vân ,trước kia là không muốn nói, bây giờ lại lười nói, hướng nhung thời điểm phụ nữ không còn yêu ,lòng dạ chính là độc ác nhất. "

Ngữ khí của cô nhẹ nhàng như cơn gió thoáng qua rồi biến mất.

"Anh đã không còn cách nào trả thù tôi "

Hướng nhung nghe được câu cuối cùng liền sững sờ một chỗ, hắn nhìn cô gái trước đây trang điểm đậm ,ánh mắt lúc nhìn hắn qua không còn nóng bỏng ,môi nở nụ cười lạnh ,làm hắn lạnh run.

Hướng nhung kinh ngạc nhìn bóng lưng đã đi xa của cô bỗng nhiên nghĩ đến "cô là hận hắn sao.."

Cho nên giống hắn ngày xưa dáng vẻ đùa cợt cô ,căn bản không quan tâm tới cảm nhận của cô, giống như một con nhím chỉ muốn dùng gai nhọn sắc bén làm cho người khác thương tích đầy mình.

Trong tim hắn giống như bị một cây  gai nhỏ đâm đau nhói, dĩ nhiên hắn sẽ  không nói ra....

Đến đây thôi ngày mai sẽ up típ nếu như mọi người thích nhớ bấm ngôi sao nhé iu



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namphụ