chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguyễn thu thu thức dậy rất sớm ,không khí buổi sáng rất trong lành, sau một cơn mưa không khí mang theo mùi vị ẩm ướt,

Nguyễn thu thu mở cửa sổ cảm nhận không khí mát mẻ, giờ này không có nhiều người lắm, ngủ trên chiếc giường lạ lẫm cô cho rằng mình sẽ khong ngủ được, không nghĩ tới ngủ một giấc tới sáng cũng mai là có đồng hồ báo thức ,đánh thức cô dậy

Hôm nay còn có rất nhiều việc phải làm ,không thể ngủ nướng. Cô mang dép ra mở cửa phòng ngủ. Liền thấy một bóng dáng cao gầy trong phòng bếp .dọa cô ngây người

Trên tay trình tuyển cầm hai lát bánh mì cứng ngắc đem đi nướng còn có hộp sữa bò,nhìn không có một chút xíu dinh dưỡng nào. Đối với sự tồn tại của cô hắn không có chút phản ứng nào. Chậm rãi đi về thư phòng.

Nếu cô nhớ không sai, thì hôm qua trình tuyển không có ăn cơm chiều ,cô gãi đầu gọi hắn lại "sáng sớm anh có muốn ăn gì không ,trứng gà luộc hay là ốp lát "

Trình tuyển dừng bước

Ánh mắt nhìn về phía cô ,phòng khách không có mở đèn ,đôi mắt đen nhánh hẹp dài không mang theo một tia sắc bén nhưng lại ý vị mấy phần ánh mắt của hắn giống như tìm tòi nghiên cứu làm cho cô có cảm giác bản thân mình nói quá nhiều.

Nguyên chủ lúc trước sẽ không nấu cơm, bàn tay thon dài trắng nõn được bão dưỡng rất tốt không thích hợp để làm việc bếp núc, móng tay được làm rất tốt nhưng lại không tiện, cô đã dùng nước rửa Móng rửa qua,Móng tay cũng cắt ngắn ,dáng vẻ lúc này mới có thể làm việc,

Thân thể cô cứng nhắc...

Thôi xong rồi làm sao cô có thể quen dáng vẻ của bản thân lúc này, sẽ không bị trình tuyển hoài nghi cái gì chứ.

Ngay lúc cô đang chột dạ tự hỏi phải làm như thế nào thì , ngay thời điểm trình tuyển đưa ba ngón tay ra.

Nguyễn thu thu"?"

Giọng trình tuyển lạnh nhạt "ba cái trứng gà "

Nguyễn thu thu "..."

Trứng ốp lết ,dăm bông, bánh mì, cuối cùng là sữa bò được hâm nóng trong lò vi sóng nhiệt độ như vậy chắc được rồi, cô không ăn điểm tâm nhiều, nếu làm nhiều sẽ còn dư lại, cô không nghĩ đến điểm tâm còn lại đều bị trình tuyển ăn hết.

Hắn ăn cơm không nhanh,ăn cũng không ít, dưới ánh mắt kinh ngạc của cô hắn đem toàn bộ đồ ăn giải quyết sạch sẽ

Trình tuyển yên lặng nhìn về phía Nguyễn thu thu .

"Không có gì "cô chỉ sợ buổi sáng hắn ăn nhiều như vậy không sợ bị bể bụng sau.

Cô thích nấu cơm, nhưng lại không thích rửa chén ,trình tuyển chẳng những không có sinh khí ,khá là bình tĩnh ,còn dị thường nghe lời đi rửa chén của cả hai.

Biểu thị của Nguyễn thu thu vô cùng hài lòng.

*****
Hôm nay dậy sớm cô đứng trước tủ ,nhìn quần áo bên trong, ngăn tủ đầy viền ren,vằn báo, cô vô cùng có ý kiến, gương mặt này xinh đẹp bận gì cũng đẹp, lại bận đồ thiếu vải , lộ thịt mười phần, dáng người vô cùng tốt lại bị lãng phí.

Làm cho cô không chịu được nhất chính là cái đầu tóc quăn như mì ăn liền này, cô quyết định việc đầu tiên chính là giải quyết đầu tóc này.

Cô đi vào tiệm tóc, thân hình lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người trong tiệm.

Đẩy cửa đi vào là một cô gái bận áo xuyên và áo khoác dài ,quần ống rộng, chân mang dép lê thấp,ngũ quang diễm lệ tinh xảo, đôi môi nở nang đỏ rực nhìn qua có chút dọa người, cặp mắt hoa đào ánh sáng ở giữa lưu chuyển nháy mắt đảo qua nhìn vào bên trong tiệm không có nữa điểm dư thừa, làm cho trong lòng bọn hắn ngứa ngáy .

Lập tức có người ra tiếp đón

"Tới ngồi xuống, quý khách muốn làm gì "

Nguyễn thu thu ngồi trên ghế nói "tóc hớt ngắn một chút,làm mềm mại, lọn tóc uốn lớn một chút. "

"Được được được "

Trong tiệm tạo hình là một sư phụ, khen chất liệu tóc của cô tốt ,cô chỉ mỉm cười một cái không nói gì thêm,đối phương bắt truyện có tâm cũng có chút ngại ngùng, cho dù tâm ý viên mãn cũng không dám lắm miệng hỏi nhiều.

Bọn họ làm cho vô số người, bộ dáng nguyễn thu thu cao quý, thân phận chắc cũng không tầm thường, không cẩn thận bị cái miệng hại thân .

Sáng sớm thời gian tiệm tóc làm nhanh hơn nhiều, cô vuốt lọn tóc dài vô cùng hài lòng trả tiền rồi rời đi.

Nhìn số dư trong tài khoản đối với nguyễn thu thu mà nói vô cùng thỏa mãn ,tối hôm qua theo như thường lệ trình tuyển chuyển cho cô tiền sinh hoạt tháng này. Trình độ tiêu phí của cô chính là dư xài, cô không có thói quen mua đồ xa xỉ, cho dù xài quá lố cũng không hết một tháng tiền.

Tâm tình của cô rất tốt

Xem ra không cần phải đi làm ,nhưng mà lại có một khoảng thu nhập như vậy tốt, nghĩ như vậy cô quyết định làm cơm tối nhiều món một chút, đãi trình tuyển một bữa, quan hệ ở chung như vậy cũng tốt.

Cô không có ý định đem toàn bộ số tiền xài hết, cô đi mở một tài khoản ngân hàng ,dự định mỗi tháng sẽ chuyển tiền vào.

Tuyệt đối không thể để trình tuyển nuôi cô cả đời được, cô đã nghĩ đợi tới lúc trình tuyển thích ai đó ,lúc đó cô có thể cầm hết số tiền tiết kiệm vui vẻ rời đi,cho dù công việc hay mua một căn nhà giá thấp ở thành thị cũng không cần lo,

Cô cao hứng cầm túi xách đi thoải mái đi về hướng tòa nhà cao ốc để mua sắm

Lúc này đi vào là hai cô gái trẻ tuổi, một cô gái tươi cười khuôn mặt có chút nịnh bợ đi phía sau cầm cafe,cô gái còn lại dung nhan tinh xảo, miệng mỉm cười mặt mày nhu hòa

Bọn họ đối diện lướt qua nhau ,hai người họ nói gì đó trong lúc ngẩng đầu đụng phải ánh mắt của cô

Hai người rõ ràng sững sờ một lúc

Cô khách khí gật đầu dẫm lên bật thang vào khu mua sắm ,trên đường đi không chỉ hai người bọn họ, có không ít người qua đường dồn dập đều dừng lại nhìn

"Oa ....chị nhu từ trước giờ em em chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp như vậy cô gái cầm cafe hâm mộ cảm khái một tiếng "chị nhìn kìa làn da trắng nõn mềm mại bóp một cái có thể chảy nước, vậy mà lại còn không có trang điểm ...dáng người kìa chậc chậc chậc. "

Bỗng nhiên cô gái phát giác được mình đang nói gì có chút lúng túng lại còn khen đđối phương xinh đẹp "ách em không có ý đó,hai người đều xinh đẹp diễm lệ như nhau,cô ấy xinh đẹp diễm lệ như hoa hồng, còn chị xinh đẹp giống như hoa bách hợp
Mỗi người đều mang phong cách khác nhau "
Quả nhiên an nhu rất xứng với tên của mình ,cô ấy mỉm cười liếc nhìn cô gái thực tập sinh ôn nhu nói "không có việc gì ,các cô gái xinh đẹp bây giờ có rất nhiều nếu đều đem ra so sánh không phải rất khó sau"

Thực tập sinh nhẹ nhàng thở ra " chị nhu thật tốt bụng "

An nhu che môi cười " đi thôi công việc còn chưa có làm xong đâu "

Ánh mắt của cô ấy bình tĩnh, nhưng trong lòng lại lo nghĩ .

Kì quái, tại sao có cảm giác bóng lưng đó rất quen thuộc ,nếu như thật sự đã gặp qua người xinh đẹp như vậy chắc phải có ấn tượng mới phải.

Rốt cuộc là ai?

Nguyễn thu thu cũng không biết ,vừa phát sinh một khúc nhạc nhỏ ,cô bắt đầu thự quần áo.

Quần áo thiết kế đều rất bình thường ,nhưng đều là hàng hiệu trên tay lại mang theo túi Chanel không tầm thường, vừa bước vào cửa đã bị hướng dẫn viên để mắt tới ,cô ấy nhiệt tình giới thiệu quần áo mới đưa ra thị trường ,cô tùy tiện lật bảng hiệu nhìn một chuỗi con số không phía sau âm thầm líu lưỡi.

Cô cũng chỉ muốn mua quần áo bình thường không cần quá đắt, hướng dẫn viên còn nhiệt tình giới thiệu ,liền bắt gặp ánh mắt cô trôi dạt qua bên kia,nụ cười trên môi liền tắt,bất quá thân là một hướng dẫn có tố chất , nhiệt tình biến mất không có quay quanh bên cạnh làm cho cô nhẹ nhàng thở ra.

Cô thuận lợi mua được vài bộ ,mặc thử rất tốt ,nhận được sự tkhen tặng cùng hâm mộ của hướng dẫn viên
"Bộ quần áo này rất kén chọn người mặc,  dáng người tốt mặc vào nhìn rất đẹp "

Được người khác khen đương nhiên rất vui vẻ, cô mỉm cười híp mắt cảm ơn.

Thấy thời gian hẹn sắp tới ,cô mang theo hai túi đồ vừa mới mua,bắt taxi vòng qua quán cafe lục đảo, cô vừa xuống taxi liền đụng phải gương mặt Tuấn Tú tiểu bạch kiểm hướng nhung .hướng nhung hôm nay bận áo sơ mi kẻ ô vuông  ,áo len sau lưng dáng người thon dài, trên đường đi  làm cho không ít cô gái đỏ mặt.

Cô nói thầm một tiếng thật sự đẹp nhưng so với trình tuyển hoàn toàn bị phai mờ.

Cô đi lên, từ sau lưng gọi hướng nhung lại  .

Nghe được thanh âm quen thuộc ,một tay hướng nhung cho vào lạnh lùng quay đầu đi.cho đến khi nhìn thấy cô thì trong nháy mắt giật mình.

Hắn đầu tiên là bị kinh diễm, lập tức nhớ tới người trước mặt là ai thì ngạc nhiên ,con mắt yên lặng nhìn chằm chằm vào cô ,dò xét từ trên xuống dưới một lần, lúc này mới khó khăn hỏi "cô là... nguyễn thu "

Cô nhớ nguyên chủ không thích tên này chỉ khi thời điểm thông đồng cùng tiểu bạch kiểm đều sẽ dùng cái tên này.

Đối với  hướng nhung cũng đồng dạng này .

"Là tôi "cô về phía trước một bước cặp mắt đào hoa cười như không cười ,có thể câu hồn đoạt phách

Hướng nhung nuốt yết hầu khô khốc một cách khó khăn, dĩ nhiên bị ngây sợ trong lúc nhất thời.

Mặc dù bọn họ ở chung một thời gian ,nhưng nguyễn thu đều hài lòng với cách trang điểm kiểu âu Mỹ, nói gì cũng không chịu được tẩy trang, càng không cho hướng nhung đụng đến khuôn mặt, hướng nhung biết dung nhan như vậy khi tẩy trang chắc chắn xinh đẹp ,nhưng khi hắn thấy nguyễn thu có sắc mặt hám lợi liền kinh tởm, nhìn khuôn mặt trang điểm đậm hắn liền không có khẩu vị

Đừng nói tiếp xúc thân mật ,hắn chỉ cần  thấy lông mi giả  nhìn giống như chân nhện liền buồn nôn

Nếu như không phải có tiền triệu, thì hắn sẽ không mất thời gian lãng phí trên người cô ta lâu như vậy  ,bây giờ tốt rồi cô ta chẳng những không ly hôn ,bây giờ lại thay đổi như thế

Hướng nhung cắn răng "tôi phát hiện từ trước tới giờ tôi không hiểu biết gì về cô"

Cô từ bên cạnh đi  sượt qua người hắn " thật biết nói đùa, chỉ sợ từ trước tới giờ anh chưa bao giờ hiểu được "

"..."
Trong phòng ngồi 2 cô gái bận đồ nhìn qua có khị chất ,một người là lê vân, một người là tôn lam ,bạn tốt lê vân lúc trước giới thiệu nguyễn thu thu cho hướng nhung, lúc đầu họ biết nhau khi chơi mạt chược.

Nguyễn thu thu vừa qua bước chân vào cửa hai người nhất thời sững sờ "vị tiểu thư này cô là "

"_tôi là ai các người còn không nhận ra sau"cô dựa người vào cửa sau lưng hướng nhung bình tỉnh bước vào, hai vị bạn tốt che miệng khiếp sợ không thể tin người trước mặt là nguyễn thu thu thô tục lúc trước.

Lê vân vội vàng đứng lên cười nói "thu thu mau ngồi xuống, chỉ mấy ngày không gặp cậu lại có thể xinh đẹp như vậy "

"Tôi không vào, đứng ở đây được rồi tránh cho người khác hiểu lầm lại không tốt  lắm"

Sau lưng truyền không ít tiếng xấu khiến cho hai người họ có chút xấu hổ ,cánh tay nâng lên của lê vân cứng nhắc ,cũng phụ họa cười cười

"Làm sao lại thế, ai nói xấu "

Nguyễn thu thu không thèm quan tâm đến cô ta, khoanh hai tay quăng ra một câu "tôi không ly hôn "

"Cái gì "nhìn ba người trước mặt biến sắc ,nhìn thấy bộ dáng bọn họ ngụy trang lại bộ dạng bình thường cô dựa vào cửa trên môi lộ ý cười "thuận tiện tới nói chia tay với hướng nhung,cũng hi vọng anh đừng bao giờ tới quấy rầy tôi "

"Cái này " bọn họ hai mặt nhìn nhau không ai mở miệng trước, chỉ có hướng nhung  trầm mặt sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô không lên tiếng

"Thế nào nhìn thấy tôi không ly hôn, các người không cao hứng rồi?  "

"Không ,không có  sao lại thay đổi quyết định "

Bọn họ bị nguyễn thu thu đột nhiên trở mặt làm cho hồ đồ

Cô thở dài "nói đến có chút xấu hổ,lê vân  cậu thật sự không tốt, sau có thể giới thiệu cho mình một người biến bất lực về phương diện kia"

Lê vân nghẹn họng trân trối "cái, cái gì "

"Về phương diện kia nếu không được,thì  cũng đừng có ôm đồ sứ mà sống "có chút ghét bỏ nhìn qua hướng nhung ,trong lúc nhất thời hai người bọn họ đều xấu hổ.

Mặt hướng nhung đen lên "...."

Tác giả có lời mún nói :

Hướng nhung "làm một nhân vật phụ, tôi cũng cần phải có tôn nghiêm ,nhưng mà ngay cả tôn nghiêm tôi cũng không có......? "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namphụ